Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Hôm nay, tôi lại nhìn lén ảnh cơ bụng của Phác Thành Huấn.

Anh trai tôi lại gần:

“Thần thần bí bí, nhìn cái gì?”

“Không có gì!”

Tôi nhanh chóng bịt điện thoại lại, đuổi anh ấy ra khỏi phòng tôi.

Một lát sau mới phản ứng lại.

Anh tôi lại vào phòng tôi trộm đồ ăn vặt!

“Anh! Trả đồ ăn vặt cho em!”

Tôi đuổi theo, mới phát hiện phòng khách có vài người ngồi.

Là mấy người bạn của anh trai tôi.

Phác Thành Huấn cũng ở đây.

Nhìn thấy tôi mặc áo ngủ, đầu như ổ gà, bộ dáng dũng mãnh cầm dép lê đuổi theo, hiển nhiên bọn họ kinh ngạc một chút.

Hình ảnh của tôi!

Tôi muốn đánh nổ đầu chó của anh trai tôi, đưa bạn bè về nhà sao không nói trước cho tôi biết!

Anh tôi bắt chéo chân, ngồi trên sô pha cùng các anh em ngữ khí rất đê tiện:

“Không phải chỉ là mấy gói đồ ăn vặt thôi sao? Tiểu tử tham ăn.”

“Anh mới là tiểu tử tham ăn!”

Ở trước mặt đối tượng yêu qua mạng bày ra một mặt chật vật như thế.

Tôi cảm thấy rất nhục.

“Anh muốn đi siêu thị, có thể mang chút đồ ăn về, em muốn ăn gì?”

Phác Thành Huấn để điện thoại xuống, đứng lên.

Tôi cúi đầu, run rẩy vì tức giận, có lẽ hắn nghĩ tôi đang khóc.

Đầu mũi tôi chua xót.

Chỉ có người chân chính hiểu rõ Phác Thành Huấn, mới có thể biết, mặt ngoài hắn lạnh lùng không dễ tiếp cận.

Thật ra là một người rất kiên nhẫn, rất có trách nhiệm.

Nếu không anh trai tôi cuối cùng cũng không thể trở thành anh em tốt với hắn.

“Em, em cùng đi với anh, chờ em một chút, rất nhanh!”

Tôi vội chạy về phòng thu dọn.

Trên đường đi tôi cố gắng biểu hiện một hình tượng tốt, nhưng không nhìn đường, thiếu chút nữa là ngã rồi.

Tôi lại mất mặt, tâm tình chán nản.

Nhưng hiếm khi hắn nhếch môi, nở nụ cười.

Hỏi tôi: “Anh trai em thường xuyên ăn đồ ăn vặt của em?”

Tôi mạnh mẽ giữ hình ảnh:

“Kỳ thật em cũng không ích kỷ như vậy, không thích ăn đồ ăn vặt.”

“Thật sao?”

“Ha!”

Hắn nở nụ cười, không nói nữa.

Đến siêu thị dưới lầu, tôi liền khắc chế cầm mấy chai sữa chua.

Phác Thành Huấn nhìn chằm chằm siêu thị như có điều suy nghĩ.

Sau đó tôi nhận được tin nhắn từ hắn.

Một bức ảnh hắn vừa chụp.

[Siêu thị này rất giống trong ảnh lúc trước anh mua đồ gửi qua, anh cũng ở chung cư này sao?]

Tôi căng thẳng đến mức lưng thẳng tắp.

Lén lút trả lời hắn: [Lúc trước có đi ngang qua.]

Hắn trả lời: [Đó chính là ở gần đây.]

Tôi: [… Không có!]

Hắn: [Ngoan, giấu kỹ vào, để em tìm được, anh chạy không thoát đâu.]

Tôi: [!]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro