Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Trong phòng rất ồn ào, dưới ánh sáng lờ mờ, khuôn mặt trắng nõn của hắn nhuộm một chút đỏ, hiển nhiên đã uống rượu.

Chỉ là không uống nhiều như anh trai tôi thôi.

Anh trai tôi bây giờ đang đứng trên sô pha uống rượu say sưa.

Tôi cố gắng bình tĩnh đi về phía anh trai tôi.

Nhưng khi đi qua hắn vẫn không tự chủ mà khẩn trương.

Phác Thành Huấn ở trên mạng rất dính người.

Nhưng trong hiện thực nhìn lại thật sự đứng đắn lạnh lùng.

Dường như có cảm giác, người đàn ông vốn đang cúi đầu lại ngẩng đầu nhìn tôi một cái.

Đôi mắt đen nhánh, thâm thúy lại có tính xâm lược.

Chân tôi mềm nhũn, hoảng loạn dời tầm mắt, kéo anh trai tôi đi.

Anh tôi uống rượu vào, toàn thân như trâu bò.

Tôi không cẩn thận, thiếu chút nữa bị anh ấy kéo ngã.

May mắn sau lưng có một bàn tay chống đỡ tôi, tôi mới không đặt mông ngồi xuống đất.

“Không sao chứ.”

Trên đỉnh đầu vang lên tiếng nói nhàn nhạt.

Phác Thành Huấn đã đỡ lấy tôi.

Đầu ngón tay hắn hơi lạnh, tay đỡ tôi đã thu trở về.

Tôi lại cảm giác nơi bị hắn chạm qua, nóng rực như bị lửa đốt.

Không dám nhìn hắn.

Hắn lướt qua tôi, một tay kéo anh tôi từ trên sô pha xuống, không để ý anh tôi giãy dụa, kéo anh ấy ra ngoài.

Tôi trợn mắt há hốc mồm, yên lặng đi theo phía sau.

Phác Thành Huấn rõ ràng cao hơn anh trai tôi, sức lực cũng lớn hơn.

Dễ dàng đưa người say rượu vào taxi.

“Coi chừng anh trai em.” Hắn dặn dò tôi.

Đại khái là thấy tôi lớn lên tương đối nhỏ, có chút lo lắng, lại đưa hộp thuốc lá cho tài xế dặn dò vài câu.

Tài xế cười trả lời.

Phác Thành Huấn bất thình lình nói với tôi: “Lên xe đi.”

Tôi gật đầu giống như chim cút nhỏ ngoan ngoãn, cũng ngơ ngác.

Trên mạng tôi mang vỏ bọc giống như một cao thủ tình trường.

Có thể nói đủ loại lời lẳng lơ, trêu chọc hắn đến mặt đỏ tới mang tai, muốn ngừng mà không được.

Nhưng trong hiện thực, đối mặt với vị đại soái ca cao 1m8 này.

Nhất là đối diện với đôi mắt đen nhánh thâm thúy của hắn.

Tôi chịu thua rồi.

Đại khái hắn cũng sẽ không nghĩ tới, bạn trai của mình sẽ là tiểu tử mùi sữa còn chưa khô như thế này.

Với thân phận là em trai của anh trai tôi.

Nhẹ giọng nói: “Cảm ơn, đã gây thêm phiền phức cho các anh rồi.”

Hắn nhướng mày: “Anh trai em uống rượu xong người thân không nhận, người bị phiền là em.”

Không hổ là bạn bè lúc này còn không quên đá đểu anh trai tôi một câu.

Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

Trước khi đóng cửa xe, bỗng nhiên hắn liếc tôi một cái:

“Em không thoải mái sao, mặt đỏ như vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro