Chương 14
Lần căng thẳng cuối cùng.
Có lẽ là câu nói “Chờ anh” của Phác Thành Huấn tôi muốn chân chính đứng bên cạnh hắn.
Tôi ôn tập cả ngày lẫn đêm, cuối cùng thành tích tăng lên rất nhanh.
Như ý nguyện thi đậu vào trường đại học mà hắn từng học.
Phác Thành Huấn cũng vượt qua thời kỳ gây dựng sự nghiệp gian nan nhất.
Studio của hắn đang phát triển mạnh mẽ.
Đêm kết thúc kỳ thi đại học, hắn liền chính thức thổ lộ với tôi.
Ngày lễ đưa tôi đi chơi khắp nơi.
Trong khách sạn, hắn hôn tôi đến không thở nổi, sau đó hỏi tôi, anh trai tôi và hắn ai đối với tôi tốt hơn.
Lúc hỏi, tay hắn còn cầm tay tôi, xuyên qua quần áo hắn sờ lên cơ bụng hắn.
Xúc cảm quả thực.
Nhưng dưới sự cố gắng giấu diếm của tôi, chuyện tôi yêu đương, cha mẹ và anh trai tôi còn chưa biết.
“Vì sao không nói cho bọn họ biết?”
Người đàn ông có chút u oán.
Tôi nói: “Mới thi tốt nghiệp trung học xong, từ từ sẽ nói, anh trai em nếu biết em và anh yêu nhau, chắc chắn sẽ không để em nghỉ hè thoải mái.”
Nói không chừng hai người bọn họ còn có thể đánh nhau.
Tuy rằng không nói nhưng bộ dạng hai chúng tôi ngày càng thân thiết.
Anh tôi có bị thần kinh hơn nữa vẫn nhận ra điều gì đó.
Trong điện thoại anh tôi có chút lo lắng nói:
“Em trai, sao anh lại có cảm giác Phác Thành Huấn để ý đến em như vậy, nhiều lần anh nhìn thấy hắn đi cùng nhau với em.”
“Không có, chắc là anh bị ảo giác đó.”
Tôi bị người đàn ông đè ở góc tường, bởi vì gọi điện thoại không có cách nào hôn môi, hắn bất mãn nhìn tôi.
Nghe tôi nói như vậy, càng thêm bất mãn, cắn một miếng trên môi tôi.
Tôi lạnh lùng thở ra một hơi.
Anh tôi: "Âm thanh gì vậy, bên cạnh em còn ai không?"
“Không không không không……”
Tôi còn chưa nói xong điện thoại di động đã bị người ta lấy đi.
“Cậu yên tâm, có tôi ở đây.”
Tôi trơ mắt nhìn Phác Thành Huấn nói những lời này vào điện thoại di động.
Xong đời!
Tôi cướp lấy điện thoại di động, mới phát hiện điện thoại đã cúp.
Ngẩng đầu liền thấy nụ cười của người đàn ông.
“Anh lại đùa em!”
“Hôn thì phải chuyên tâm.”
Hắn nắm cằm tôi, lại hôn lên.
Anh trai tôi biết hai chúng tôi yêu nhau là vào năm tôi đại học năm thứ hai.
Nghỉ hè, buổi tối anh ấy đến dưới lầu nhà tôi, hai chúng tôi ôm nhau, vừa vặn bị anh trai tôi nhìn thấy.
Bởi vì quá mức khiếp sợ, anh ấy giẫm cầu thang ngã xuống, ở viện hơn nửa tháng.
Phác Thành Huấn mang hoa quả đi thăm anh ấy.
Anh trai tôi vẻ mặt suy sụp: “Con mẹ nó cậu thật không ra gì, em trai tôi cậu cũng dám ra tay!”
Phác Thành Huấn mặc cho anh ấy mắng: “Anh bớt giận đi.”
“Ai mẹ nó là anh trai cậu!”
Tôi vội vàng đứng ra hoà giải: “Anh, không phải anh ấy, là em, là em trêu chọc anh ấy trước.”
“Em tuổi còn nhỏ, sang một bên, nhất định là Phác Thành Huấn quyến rũ em! Hắn còn có đối tượng yêu qua mạng!”
“Đối tượng yêu qua mạng của anh ấy chính là em.”
Căn phòng yên tĩnh.
Anh trai tôi trợn mắt, mất rất lâu mới chấp nhận được sự việc này.
Nhưng mỗi lần nghe thấy Phác Thành Huấn gọi anh ấy là anh, lông mày đều phải nhảy thật lâu.
Tết năm nay, Phác Thành Huấn đến nhà tôi đón năm mới.
Hiện giờ Phác Thành Huấn tuổi trẻ tài cao, phòng làm việc như mặt trời ban trưa đã có xu thế chuyển đổi thành công ty.
Cha mẹ tôi rất hài lòng với hắn, còn không quên thúc giục anh tôi nhanh chóng tìm bạn gái.
Nghe anh trai tôi nói, công ty của cha hắn xảy ra vấn đề, muốn cho Phác Thành Huấn cùng thiên kim của một công ty khác làm thông gia, để vượt qua cửa ải khó khăn.
Phác Thành Huấn từ chối, trở mặt với cha hắn, tự lập công ty chứng minh bản thân.
Hiện tại cha hắn lớn tuổi, hối hận, lại muốn cho Phác Thành Huấn về nhà kế thừa gia sản.
Thậm chí còn tìm được tôi, để cho tôi thuyết phục hắn.
“Con dâu, nơi này là năm trăm vạn, chỉ cần con dụ dỗ Hách Nhiên trở về, cổ phần Phác gia chia cho con năm phần trăm.”
Ông Phác vẻ mặt cô đơn.
Phác Thành Huấn cười nhạo: “Lão hồ ly, mới năm phần trăm? Tất cả tài sản của tôi, bao gồm cả tôi, đều là của vợ tôi.”
Trong khoảng thời gian ngắn, tôi không hiểu sao lại trở thành trung tâm duy trì của gia đình bọn họ.
Nhưng tôi cũng biết, là vì Phác Thành Huấn cố gắng chứng minh.
Nếu không phải hắn chống lại mệnh lệnh của ông Phác, từ chối thông gia, tự mình gây dựng sự nghiệp.
Ông Phác cũng sẽ không tiếp nhận tôi nhanh như vậy.
“Vất vả rồi.” Tôi thật lòng nói với hắn.
“Vì vợ, không vất vả.”
Thừa dịp cha mẹ không chú ý, hắn hôn tôi, bị anh trai tôi nhìn thấy.
Anh tôi che mắt: “Mẹ nó, cơm chó đến nhà rồi.”
Phác Thành Huấn: “Sang năm cố gắng mang cháu trai lớn trở về.”
“Em trai tôi chưa tốt nghiệp hai người không được kết hôn, còn cậu không được động tay động chân với em trai tôi!”
Tôi đã bị ăn sạch sẽ: “…”
Cơm tất niên náo nhiệt, cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Khoảnh khắc pháo hoa năm mới nở rộ trên bầu trời đêm.
Tôi được ôm vào vòng tay của người yêu và ước nguyện với anh ấy.
Tương lai rất dài, chúng ta sẽ có nhiều năm tháng cùng nhau ngắm pháo hoa náo nhiệt hơn.
(Hết)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro