Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10

Một buồng vệ sinh chứa hai chàng trai, nghe có vẻ kì cục. Sunoo không muốn ai bắt gặp hai người họ ngay lúc này.

Cửa buồng đã khóa, Sunoo đứng thẳng bên trong, lưng như có như không chạm vào ngực Sunghoon, cậu cúi người về phía trước một chút tránh cả hai người cảm thấy khó xử.

Bên này Sunghoon cũng không khá hơn là bao, thể hình của Alpha vốn đã cao lớn, đã thế cậu ta ngày nào không chơi bóng thì cũng tập thể hình, vừa hay buồng vệ sinh này bé tí chứa hẳn hai người con trai, muốn không động chạm cũng khó. Một chân Sunghoon chen vào giữa hai chân Sunoo*, hơi thở ấm nóng phả lên cổ khiến cậu dựng cả tóc gáy. Trông thế nào thì cũng cực kì mờ ám.

Thôi, không sao, không ai thấy đâu. Mà có thấy thì cũng gặp nhau có một lần trong đời thôi. Bình tĩnh nào. Sunoo tự trấn an bản thân mình.

*Tớ mượn ý tưởng trong En Clock 90, mọi người có thể vào xem lại nhé.
Cre: Ngày gặp em ở Gyeonggi.

"Không vịn tường à?" Sunghoon hỏi.

Sunoo lắc đầu, cố nén cảm giác khó chịu khi bị chèn ép trong không gian nhỏ hẹp, mà người phía sau lại còn cao hơn cả mình: "Thôi, cứ triển đi."

Thật ra chỗ Sunghoon dẫn nhóc Choi đến không phải sân chơi thiếu nhi rẻ tiền, phòng vệ sinh cũng sạch sẽ đến mức gạch ốp tường còn sáng bóng loáng, không khí thoang thoảng hương tinh dầu quý phái, do bản thân cậu không vượt qua được chướng ngại tâm lý thôi.

"Ừ." Sunghoon nhìn Sunoo đang cố thu nhỏ mình hết sức, không nói gì thêm về vấn đề này, cậu ta nới cổ áo khoác trên người, để lộ tuyến thể không có mùi pheromone.

Cổ của người phía trước trắng hồng, thon gọn mảnh mai, dường như chỉ cần bẻ nhẹ là gãy.

Sunghoon bất giác dịu giọng: "Lần này tôi sẽ nhẹ nhàng hơn."

Sunoo gật đầu vài cái, thể hiện như mình đã nghe.

Khoảnh khắc pheromone được truyền vào người, Sunghoon cảm thấy Sunoo khẽ run lên. Lượng pheromone dư thừa gây bức bối đã được trút ra hết, và ngược lại, làn da sạch bị cậu ta đưa pheromone vào bấy giờ lần nữa lại vương mùi hương của cậu ta...

Sẽ không có tên Alpha nào dám truyền pheromone lên chiếc cổ trắng ngần này...

Sunghoon ngước mắt, thoát khỏi dòng suy nghĩ, thấy Sunoo hơi loạng choạng và cách vách ngăn ngày càng gần, tưởng chừng sắp dựa lên đó, nhưng cậu vẫn đang nhắm mắt tiếp nhận pheromone của cậu ta lại không hề nhận ra.

Sunoo rất thích sạch sẽ, không muốn dựa lên bức tường này chút nào.

Sunghoon nhớ lại cử chỉ ghét bỏ khi cậu ta hỏi lúc nãy, ngay lập tức vươn tay kéo cánh tay cậu về phía mình.
Còn Sunoo bỗng dưng bị kéo như thế, chẳng có chuẩn bị gì cả.

Lúc này chân cậu hơi nhũn, mọi sức lực đều được dùng để kìm nén không để mình thốt ra âm thanh kỳ lạ, thế là bị lực tác động ngả về một bên, dựa vào lồng ngực của Sunghoon.

Cả hai đều sửng sốt.

Sunghoon bất giác choàng qua eo Sunoo giúp cậu đứng vững, bàn tay vô tình thò vào trong qua dây kéo áo khoác, chạm lên thân người chỉ mặc mỗi chiếc áo ngắn tay của Sunoo.
Nhiệt độ cơ thể hơi cao của chàng Alpha bắt nguồn từ lòng bàn tay, xuyên qua lớp áo mỏng truyền đến da thịt Sunoo nóng bỏng, cậu khẽ giãy giụa vì không quen, cậu vốn không phải người thích những hành động cử chỉ tiếp xúc cơ thể.

Sunghoon nhận ra, cũng thuận thế buông tay. Nhưng vẫn có một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Sunghoon, tuy chỉ tồn tại trong một giây ngắn ngủi...

Eo thon thế.

Sunoo giật mình quay đầu, đây là lần đầu tiên Sunghoon nhìn thấy cậu sau khi tiếp nhận pheromone.

Đôi mắt trong veo còn lóng lánh ánh nước. Bấy giờ cậu cứ như một đóa hoa nở trong thung lũng vừa đắm mình dưới màn sương sớm, mong manh yếu ớt, sạch sẽ trong vắt, khác hẳn với khí chất thường ngày.

Ánh mắt của Sunghoon quá đỗi kỳ lạ, Sunoo hoàn hồn, nhanh chóng nâng tay áo lau mắt.

Lau xong, Sunoo nhìn tay áo khoác, muộn màng nhận ra.
... Đây đâu phải áo của cậu, là áo của Sunghoon. Cậu bây giờ chỉ ước mình bốc hơi khỏi nơi này cho rồi.

Sunoo bối rối lắp bắp: "Xin lỗi, đây là... áo khoác của cậu, tôi... tôi sẽ giặt sạch sẽ rồi trả cho cậu."

Sunghoon: "..."

Bầu không khí vốn đã có vẻ mờ ám bây giờ lại tăng phần gượng gạo xen lẫn với chút gì đó khó phát giác, cực kì bực bối, cuối cùng Sunoo là người phá vỡ im lặng: "Tiếp tục không?"

"Thôi." Sunghoon nhìn giọt nước mắt chưa khô trên mặt Sunoo, cảm thấy không thoải mái chút nào, thường ngày những ai khóc trước mặt cậu ta không khóc vì bị từ chối tình cảm thì cũng khóc vì mới bị cậu ta đánh, đây là lần đầu tiên cậu ta cắn người ta phát khóc đó.

Sunghoon mất tự nhiên lục lọi túi áo, nhận ra mình không mang khăn giấy.
Dù lùi lại mười phút trước, Sunghoon sẽ cho rằng, đàn ông con trai cần gì mang khăn giấy theo, càng khỏi phải nói tác dụng của tờ khăn giấy là để đưa người ta lau nước mắt, vớ vẩn.
Nhưng, bây giờ cậu ta phải suy nghĩ lại điều đó. Tay Sunghoon sượng cứng lại trong túi, rút ra không được mà không rút cũng chẳng xong.

Sunoo thì không rối rắm như vậy, đã nhanh chóng lau sạch giọt nước mắt kia, nghe Sunghoon bảo không cần nữa, cậu mở cửa buồng ra ngoài.
Cậu ta nghe tiếng nước từ vòi rửa tay tuôn ào ào, nghĩ có lẽ cậu đang rửa mặt, thế là không ra ngay.

Đến khi Sunoo lau rửa sạch sẽ rồi, cậu ta mới bước ra.

Quả nhiên Sunoo đứng bên ngoài đã xử lý xong, chỗ gáy bị cắn của cậu cũng được lau, dấu răng mới mẻ còn đọng nước, giọt nước ấy men theo chiếc cổ thon dài lăn vào trong cổ áo, xuống nơi không nhìn thấy được.
Pheromone được truyền vào cơ thể qua nơi ấy vào cách đây không lâu bấy giờ cũng nhạt đến mức gần như không còn.

Sunghoon nhìn chằm chằm dấu răng của mình trong thoáng chốc, rũ hàng mi đen, nhanh chóng rời mắt đi. Cậu ta bước sang bồn bên cạnh rửa tay, nhìn chằm chằm dòng nước từ vòi chảy xuống, nhíu nhíu mày như đang giận hờn: "Lần này có khó chịu như lần trước không?"

Sunoo xốc lại tinh thần, là một Beta, Sunoo không hiểu lắm về những điều thú vị liên quan tới pheromone, cậu tò mò hỏi: "Đau thì không, nhưng thấy nhức mỏi cả người. Pheromone của cậu... là giấm à?"

Sunoo dứt lời thì thấy Sunghoon hít mạnh một hơi, mím môi lại, trông vừa sốc vừa tức, nhìn sang bằng ánh mắt hình viên đạn: "Cậu đang khiêu khích tôi đấy à?"

Pheromone mùi giấm rất hiếm thấy, Beta như cậu không ngửi thấy pheromone nhưng đã từng ngửi thấy mùi giấm, chỉ mới ngửi qua thôi đã thấy mệt người. Nên khi nói với một Alpha rằng pheromone của họ là mùi giấm, thường là đang châm chọc họ.

Sunoo trêu Sunghoon cắn mình chua lè (nhức mỏi) quá nên có phải pheromone mùi giấm không, trong khi người ta hay dùng từ giấm cũng dùng để chỉ việc ghen tuông.

Sao cậu ta lại ghen được?
Cuộc đời này cậu ta sẽ không ghen tuông vì ai cả.

Cơn giận của Sunghoon như quả bóng bị xì hơi khi chạm phải ánh nhìn từ đôi con ngươi hổ phách lấp lánh nọ, cậu ta đành phản công bằng cách tương tự: "Pheromone của cậu mới là giấm đấy!"

Sunoo: "Tôi không có pheromone."

Sunghoon: "..."

Tên này chắc chắn là tương khắc của cậu ta đây mà!* Mấy tên Alpha kia mà dám khiêu khích cậu ta như vậy, đã bị cậu ta đè xuống đánh cho nhừ đòn lâu rồi.

*Trong Học thuyết Ngũ Hành có 4 quy luật: Tương sinh, tương khắc, tương thừa, tương vũ. Trong đó, tương khắc là chỉ hành này khắc hành kia. Ý Sunghoon muốn nói ở đây là Sunoo sinh ra để khắc cậu ta, đối lập, mâu thuẫn, cản trở cậu ta.

Vậy mà bây giờ Sunoo khiêu khích cậu ta mà cậu ta lại không làm gì được cả.
Đm!

Hai người một trước một sau bước ra khỏi phòng vệ sinh, thấy nhóc Choi đang tìm họ khắp nơi. Nhóc ta hí hửng chạy tới.

"Hai anh đi đâu vậy?" Nhóc ta hỏi với vẻ ngây thơ: "Em chơi bên trong thấy hai anh uống nước, của em đâu của em đâu?"

"Của mầy hở?" Sunghoon bấy giờ đang hậm hực bởi câu hỏi của Sunoo lúc nãy, đoạn nhớ ra ly nước chanh, cúi đầu nhìn nhóc em họ bé bỏng của mình, "Cậu ấy mua rồi."

Nhóc Choi xoè hai tay: "Đâu rồi ạ, cho em."

Sunghoon điềm nhiên lấy tay chỉ vào bụng mình, miệng sắp không giấu nổi nụ cười.

Sunoo nhìn nhóc Choi mếu máo sắp khóc ầm tới nơi, cậu vội ôm thằng bé chạy đến quán trà chanh lúc nãy mua cho cậu nhóc một cốc nhỏ ít đá. Bấy giờ nhóc ta mới tìm lại được nụ cười. Sunoo quay ra lườm kẻ nào đó đang cười toe toét như trêu thằng bé là một một chiến công vĩ đại nhất trong cuộc đời cậu ta.

Hai anh em nhà này hay ghê, đẹp thì hết nói, nghịch thì hết nấc.

Hoàng hôn buông, Sunghoon nhìn Sunoo dắt tay nhóc Choi đang đi phía trước, hỏi: "Chừng nào cậu về?"

Sunoo không muốn về chút nào, nhưng cậu cũng biết, theo lẽ thường thì Sunghoon là đối tượng giao dịch có trách nhiệm, để đảm bảo cậu không gặp bất trắc gì, rất có thể Sunghoon sẽ đi với cậu đến khi nào cậu về mới thôi. Nên Sunoo đáp, đầu không ngoảnh lại: "Giờ về."

Cả ba người cùng đi bộ trên đường một đoạn, trời dần tối đi và lạnh hơn. Sunghoon đắn đo suy nghĩ một lúc, nhìn nhóc Choi đang cầm điện thoại cậu ta chơi game, liền ghé sát vào tai Sunoo nói nhỏ:
"Sắp tới tôi sẽ đến bệnh viện kiểm tra, xem mấy ngày cắn cậu một lần thì được. Nếu cậu không tin, sợ tôi lợi dụng thì có thể đi cùng."

Sunoo bị nhột, theo phản xạ hơi nhích người né tránh, cậu lắc đầu, cậu chẳng có gì phải dè chừng cậu ta cả, dù sao pheromone của cậu ta cũng đâu gây tổn thương gì cho cậu, chỉ là lúc cắn hơi nhức thôi.

Sunoo nói nhỏ: "Không cần đâu, tôi tin cậu mà."

Ba người đến chỗ đón xe, Sunoo định cởi áo khoác trả cho Sunghoon thì chợt nhớ ra gì đó rồi lại mặc vào, nói với Sunghoon: "Tôi sẽ giặt và trả lại cho cậu sau khi trở lại lớp học nhé."

Sunghoon ngập ngừng vài giây nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Sunoo vẫy tay với hai anh em đang dõi mắt tiễn mình, ngồi lên taxi rời đi.

Xe lăn bánh khuất xa dần, Sunghoon cùng nhóc Choi đi bộ về.

Là Alpha, cậu ta rất nhạy cảm với mùi hương cơ thể, Sunghoon không thích chạm vào quần áo đã qua tay người khác, càng khỏi nói cái áo Sunoo đã cầm về. Nếu là người khác thì cậu ta sẽ cho người đó hoặc sẽ vứt thẳng vào thùng rác. Và cậu ta sẽ chọn vế sau.
Thực ra cậu ta vốn định cho Sunoo luôn, dù sao cậu ta cũng có nhiều đồ mặc.

Nhưng từ lúc nào, cậu ta muốn Sunoo cầm lấy chiếc áo đó lâu hơn, muốn cậu giặt chiếc áo và trả tận tay cậu ta, muốn ngửi thấy mùi nước giặt cậu thường dùng...

Sunghoon giật mình, cậu ta lại nghĩ linh tinh gì không biết, nhanh chóng xua đi mớ suy nghĩ vớ vẩn kia và nhanh chóng đi về nhà.

-----------
Lúc Sunoo về tới nhà, mặt trời đã khuất bóng, đêm đen dần bao phủ. Ánh đèn màu cam trong nhà có vẻ ấm áp đấy, nhưng không khí dường như đóng băng lại vào khoảnh khắc Sunoo bước chân vào.

Mọi người đang ngồi trên sofa tán gẫu, bên cạnh là núi hộp chất đống.
Có thể thấy trong khoảng thời gian cậu ở bên ngoài, họ đã mua sắm biết bao nhiêu thứ. Chắc là quà mẹ kế mua tặng người ta để xin lỗi.

Sunoo không nén được cảm giác nực cười.

Mọi người đều nhìn cậu, cứ như mấy pho tượng quái dị vậy.

Sunoo điều chỉnh lại tâm trạng, sải bước về phòng, nhưng đi được nửa đường đã bị gọi lại.

"Kim Sunoo." Ông Kim đanh mặt, "Con cứ đi như vậy à?"

"Không thì sao ạ?" Sunoo nghiêng đầu, giả vờ khó hiểu, "Giữ con lại, để dì hai xin lỗi con à?"

Sắc mặt dì hai thoắt đổi, mẹ kế đang ngồi bên cạnh vội vỗ lưng cho bà: "Đừng nóng đừng nóng, Sunoo không hiểu chuyện, đừng so đo với con nít."

Mặt ông Kim trông còn tệ hơn, dù sao ông cũng là bố của Sunoo, tận mắt nhìn Sunoo khôn lớn nên cũng biết, mỗi khi nói gì liên quan tới mẹ ruột mình, thái độ Sunoo sẽ rất cứng rắn, cũng không bao giờ cúi đầu.

Giữ Sunoo ở lại đây tiếp sẽ chỉ gây thêm nhiều chuyện mất mặt thôi.
Ông Kim xua tay: "Con về phòng suy nghĩ lại đi!"

Thế là Sunoo đi tiếp, được nửa đường, cậu nghe thấy những người đó nói chuyện tiếp.

Dì ba xoa đầu Kim Jun Seo, hiền hòa rằng: "Jun Seo ngoan, đừng học mấy cái xấu của anh con nhé. Con vừa đẹp vừa ngoan, chắc chắn phải tìm Alpha giàu có nhất giỏi giang nhất mới được! Dì ba nghe nói con đang học cùng trường lớp cậu chủ nhà họ Park, con đã làm quen cậu ấy chưa?"

Kim Jun Seo đỏ mặt, nhưng cậu ta chưa đáp, mẹ kế đã mím môi cười rằng: "Ôi nhắc tới chuyện này, đã bảo nó chủ động một chút mà nó không chịu, cứ nói chờ thêm."

Mẹ kế xoa đầu Jun Seo, cười mắng: "Chờ gì mà chờ, đâu thể mong cậu chủ người ta chủ động tìm con chứ? Không có chuyện này đâu, chắc người được cậu chủ nhà họ Park đang tìm còn chưa ra đời nữa là!"

Sunoo không tài nào nghe tiếp được, cậu về phòng đóng cửa, lấy điện thoại ra để thả lỏng chút, nào ngờ lại thấy mấy tin nhắn từ Ni-ki, họ đã add nhau hồi mới dọn vào ký túc xá.

Con Báo biết bơi: (chấn động jpg)
Con Báo biết bơi: Alo cạp cạp, Sunoo, anh Park hỏi tôi nick Kakaotalk của cậu kìa!
Con Báo biết bơi: Tôi chưa thấy cậu ấy chủ động add ai bao giờ, nhìn sao cũng thấy sai sai, cậu phải cẩn thận đấy!
Con Báo biết bơi: (có sát khí jpg)

Sunoo buồn cười.
Nhìn cậu ta có giống Báo đâu, nói cậu ta là Vịt chẳng sai chút nào, còn cạp cạp nữa, tưởng đâu Báo ăn thịt con mồi thực ra là con Vịt kêu cạp cạp thì có.

Sunoo hơi sửng sốt, bấy giờ lời mời kết bạn nhảy ra trên màn hình.
Người xin kết bạn có ảnh đại diện là ảnh chân dung với mái tóc mullet*, tên khá đơn giản "S.hoonhoon.", lý do kết bạn chỉ đúng một từ: [Add.]

*Ảnh này nè mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro