Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sunmin-Teenage Love Affair

Author: paintlikethat

Orginal link: [Click]

Transtalor: Sha TB aka Sâu Lười

Couple: SunMin aka Thỏ hoàng gia <3 Mèo quý tộc

Category: Romance

Rating: PG-13

Permission:

 Reduced: 95% of original size [ 672 x 109 ] - Click to view full image

 Reduced: 95% of original size [ 673 x 104 ] - Click to view full image

Teenage Love Affair

Bên ngoài, vài tia nắng yếu ớt trải dài xuống mặt đất, một cơn gió mạnh, se lạnh thổi vụt qua. Gió rít trên từng chiếc lá đã ngả màu nghe như ai đang huýt sáo, báo hiệu rằng, ít tháng nữa thôi là một năm lại trôi qua. Không khí ảm đạm bao trùm khu phố, lúc này chẳng có mấy ai còn dạo bước trên đường. Bởi đây là một buổi chiều thứ ba, hầu hết mọi người đều bận học hoặc đi làm.

Nhưng, trong không gian im ắng của căn phòng thuê khá nhỏ với ánh đèn mờ mờ này, có hai người, không hề học hay làm việc, đang nằm trên giường. Họ ôm nhau bên dưới cái chăn, thứ giữ cho cả hai hơi ấm và thậm chí còn cho họ nghe rõ nhịp tim đập không đều của đối phương. Hai con người này, hai người con gái, vẫn chưa ngủ. Nhưng họ lại thích nằm dài bên nhau, trong căn phòng im lìm mà êm ả, suy nghĩ.

Một người lo lắng, không hiểu người còn lại sẽ tự xoay sở một mình như thế nào ở Invincible Youth, còn người kia thì đang nghĩ nên làm gì khi quay trở lại variety show ngày mai mà không có tình yêu luôn ủng hộ và giúp đỡ cô.

“Hyomin-ah…” Một trong hai người lên tiếng, giọng khô cứng và có vẻ mệt mỏi. Không chừng là do suy nghĩ quá nhiều.

“Hm?” Cô gái tên Hyomin trả lời. Chớp mắt vài lần trước khi tập trung hết sự chú ý lên người đang dịu dàng ôm mình, đôi mắt nâu ấy lướt nhìn vật sở hữu, mỉm cười. Hyomin duỗi cổ ra và tặng cho người yêu một nụ hôn vội vàng.

Nhận được món quà bất ngờ, cô gái còn lại nở nụ cười nửa miệng hiếm ai được thấy, lòng không khỏi lâng lâng.

“Cậu lo cho buổi ghi hình ngày mai sao?”

“… tớ không biết. Có lẽ thế?” Cô bắt đầu bằng âm vực nhỏ và thấp trước khi nâng giọng cao hơn một chút. “Tớ không nghĩ nhiều về nó. Thực sự thì, bây giờ, rất khó để có thể quan tâm hay lo lắng bất cứ gì khác ngoài cậu, Sunny-ah.”

Nụ cười của Sunny rộng hơn vì những ca từ hết sức ngọt ngào mà cô nghe được. “Nếu lúc này chúng ta không nằm trên giường thì có lẽ cậu đã bị buộc tội dụ dỗ người khác lên giường rồi.”

Hyomin khúc khích cười trước phản ứng của Sunny. Cô nhích người lên một chút, tựa vào thành giường, tay phải vẫn thả lỏng để nằm trên nệm. “Well, như thường lệ, nó rất có tác dụng mà…” Cô chun mũi, liếc nhìn sang Sunny. Cảm thấy lòng tự trọng như bị đạp đổ, Sunny đánh nhẹ lên vai trái Hyomin, hằn giọng “Ý cô là tôi dễ dãi quá phải không, thưa cô Park Sunyoung?” rồi ném cho cô một cái nhìn hằn học, nhưng cô lại bắt gặp chút tinh nghịch lóe lên trong ánh mắt ấy, nó như mách với cô rằng Sunny không có tí gì gọi là nghiêm túc cả.

“Oh không, tất nhiên là không rồi. Chỉ là cậu đổ vì tớ quá dễ dàng thôi.” Hyomin nhún vai, đáp trả

Sunny tiếp tục nhìn cô chăm chăm, giọng trở nên mềm hơn “Tớ có thể phủ nhận, nhưng phải công nhận là cậu rất quyến rũ. Quyến rũ… một cách kỳ quặc.”

“Kỳ quặc? Tớ nên cảm thấy bản thân mình bị xúc phạm nhỉ?” Cô bĩu môi

“Không, bởi vì trên thực tế, tớ đã bị cái “kỳ quặc” của cậu mê hoặc mất rồi.”

Câu trả lời của Sunny làm Hyomin không giấu được nụ cười hạnh phúc. Sunny nhìn cô trìu mến, tay thì vòng ra sau cổ Hyomin khiến cô trượt xuống một chút.

“Cậu chỉ được cái dẻo miệng…” Hyomin quay đi, từ chối đôi môi của Sunny.

Nhẹ nhàng lấy tay xoay mặt Hyomin về phía mình, Sunny cố gắng đòi lại nụ hôn bị khước từ, nhưng Hyomin đã đẩy cô ra trước khi môi hai người gặp nhau. “Đừng đùa nữa, không hay ho gì đâu…”

Lần này, không để cho Hyomin có cơ hội trả lời hoặc phản ứng, Sunny kéo Hyomin nằm xuống nệm và áp môi mình lên môi cô.

Bất ngờ vì hành động đó, Hyomin khó khăn thở bằng mũi. Nhưng chẳng mất đến mấy giây, sau khi sự bình tĩnh đã quay về, cô hôn trả lại Sunny.

Mười ngón tay của cô luồn vào trong mái tóc vàng, giữ chặt lấy chúng để cô có thể thưởng thức vị ngọt của Sunny thêm chút nữa, nhưng đôi môi kia đã rời khỏi môi cô, trượt xuống cằm và sau đó là tới cổ, để lại những vệt đỏ nơi mà nó lướt qua, chán chê rồi nó quay trở lại, môi chạm môi, lưỡi quấn lưỡi. Nụ hôn mỗi lúc một cuồng nhiệt hơn cho đến khi cả hai phải tách nhau ra vì thiếu không khí.

Sunny vuốt nhẹ má Hyomin, ngón cái khẽ chạm vào đôi môi đỏ và hơi sưng. “Mấy… giờ rồi?” Cô hỏi, vẫn thở nặng nhọc.

Hyomin chậm rãi quay sang nhìn đồng hồ trên cái tủ cạnh giường, từ tốn trả lời “Mới 2 giờ hơn… Chúng ta vẫn còn thời gian.”

Ngay khi vừa xoay đầu lại, Hyomin nhận được một nụ hôn ẩm ướt khác từ Sunny. Thời điểm nụ hôn bắt đầu mãnh liệt hơn cũng là lúc Sunny dứt ra, mỉm cười “Tốt. Vài giờ ít ỏi chúng ta bên nhau thế này rất quý giá với tớ… Được ở cạnh cậu mà không phải lo về ánh mắt soi mói của mọi người, được ở cạnh cậu dù chỉ trong một căn phòng nhỏ vắng lặng… Nói chuyện hay không không cần thiết… Chỉ là ở bên cậu mà thôi.”

Cảm giác được mắt đã ươn ướt, Hyomin gục đầu xuống, tựa lên vai Sunny, cô không muốn mình thể hiện quá nhiều cảm xúc. “Tớ yêu cậu, yêu rất nhiều.” Hyomin thì thầm, hơi nóng phả vào tai làm Sunny rùng mình, dòng suy nghĩ của cô bị đôi mắt nâu sâu thẳm ấy chặn lại và hút vào hết.

Sunny nhích lại gần Hyomin hơn, vòng tay ôm lấy cô gái đang rúc sát vào người cô. Ngắm nhìn Hyomin, cô chợt thấy lạ… Trên stage, cô dứt khoát, bình tĩnh bao nhiêu thì bên cạnh Hyomin, cô lại bồn chồn, luống cuống bấy nhiêu. Phải chăng là tác dụng phụ của tình yêu? Nụ cười tỏa nắng xuất hiện trên gương mặt Sunny. Có lẽ thế

“Tớ cũng yêu cậu.”

End.

HapPy VaLenTine Day :-x 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: