Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

36


Giống như giọt nước rơi xuống mặt hồ phẳng lặng, sóng gợn lăn tăn lan ra mỗi lúc một xa.

Cô gái ấy quay qua nhìn Yuri, gương mặt thanh tú hơi nhợt nhạt nở nụ cười dịu dàng.

"Chào em, chị chỉ là đi qua nhà một người quen cũ, muốn nán lại chút thôi"

"Em đoán chị là bạn anh Jiho nhà em đúng không? Mời chị vào trong, anh trai em chắc sắp về rồi"

Yuri thân thiện mời khách vào nhà chơi, nhỏ nghĩ đây hẳn là bạn hoặc người quen của anh trai mình vì trong gia đình ngoài bố ra thì Kim Jiho là người có mối quan hệ rộng và hay đưa bạn bè về chơi. Yuri có quen nhiều bạn bè của anh nhưng không biết chị gái này.

"Cảm ơn em, khi khác chị sẽ qua chào hỏi hai bác sau. À, chị là người 'đặc biệt' của Riki cơ". Cô nháy mắt lém lỉnh.

"À, anh Riki, nhưng 'đặc biệt' là sao ạ?"

Trong lúc cô gái và Yuri trò chuyện, một chiếc ô tô đen bóng như ẩn mình dưới màn đêm chậm rãi đến gần.

"Chị đi đây, hẹn gặp lại cô bé dễ thương". 

Yuri nhìn theo chị gái vẫy tay chào mình và lên xe đi mất, nhỏ khó hiểu gãi đầu. "Người gì mà kì lạ vậy ta?"

Bước vào nhà, mẹ nuôi đang ngồi ở phòng khách nhàm chán cầm điều khiển chuyển kênh liên tục, sự chú ý của bà dồn lên Yuri khi thấy con gái bước vào, nhỏ cúi xuống rề rà thay giày để xỏ vào đôi dép bông mềm mại.

"Con chào mẹ"

"Con cố tình về trễ để khỏi ăn cơm mẹ nấu đúng không?". Bà Nishimura lừ mắt nhìn nhỏ, khoanh hai tay  trước ngực, nghiêm giọng hỏi.

"Đâu có, bạn con cứ rủ đi ăn cùng nó đấy chứ! Con nào dám chê cơm mẹ nấu"

Bỏ cặp sách một bên, Yuri nhảy đến ngồi sát bên mẹ, ôm lấy một tay của bà làm nũng. Vì sự đáng yêu này nên mẹ nuôi cũng phần nào dịu lại.

"Thế thì từ nay về nhà sớm giúp mẹ, cả bố rồi các anh con đã đi biền biệt suốt, đến con cũng thế"

"Vâng con biết rồi". Yuri đáp lại bằng tiếng Nhật một cách vụng về, thành công chọc cười mẹ nuôi.

"Riki oppa chưa về hả mẹ?"

"Vẫn chưa, lại bảo sang nhà bạn". Để điều khiển tivi xuống bàn, bà Nishimura vươn tay lấy dao gọt hoa quả đặt lên dĩa, tiện tay đút một miếng táo cho con gái.

"Vừa nãy con gặp một chị gái bên ngoài, chị ấy bảo là người quen của anh trai..."

Yuri chẳng có chút duyên dáng nào, vừa nhai táo rộp rộp vừa kể lại cho mẹ nghe chuyện ban nãy.

"Bạn Jiho à?"

"Không ạ, người quen của anh Riki cơ"

Lưỡi dao sắc bén đang lướt trên quả táo thoáng chốc dừng lại, bà nhíu mày quay qua nhìn Yuri.

"Người quen của Riki... Con chắc chứ?"

Biểu cảm của mẹ nuôi có chút khác lạ làm Yuri lần nữa cảm thấy khó hiểu, nhỏ gật gật đầu chắc chắc, âm thầm nuốt ba chữ "người đặc biệt" mà chị gái vừa nãy nói vào bụng.

"Sao thế mẹ?"

"Không có gì, chỉ là lâu nay Riki không kết giao với cô gái nào...". Bà nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường, tiếp tục gọt hoa quả.

"Anh ấy ở trường nổi tiếng mà mẹ, chẳng thiếu mấy cô ngưỡng mộ rồi bị ảo tưởng đâu ạ... Nhưng mẹ, mẹ cấm anh yêu đương à?". Yuri rụt rè hỏi mẹ.

Từ lúc họ trở thành một gia đình, Yuri chưa từng thấy anh trai nuôi có một mối quan hệ yêu đương với ai cả, không biết có phải vì hắn chỉ được cái mã mà tính tình khó ưa nên vẫn ế, hoặc do gu thẩm mỹ quá cao, hay vì mẹ quá khó tính.

"Không kết giao với con gái... Chẳng lẽ anh ấy là gay?"

Yuri lẩm bẩm một mình rồi đột nhiên như phát hiện được điều gì đó chấn động lắm, nhanh chóng bịt miệng mình lại.

"Con nói gì cơ?"

Mẹ nuôi không nghe rõ nên ghé sát sang chỗ nhỏ hỏi lại. Yuri bịt miệng lắc đầu lia lịa, vội xách cặp và xin phép lên phòng.

Thả mình lên chiếc giường công chúa êm ái sau khi tắm rửa, skincare đầy đủ, Yuri ôm điện thoại, hai tay bấm lia lịa.

Yuyuu:

"Mày ơi, tao nghi ngờ anh tao là gay!!!!!!"

"Khoan đã, tao quên kể với mày cái này..."

Yuyuu:

"Cái gì cơ? Tao kể chuyện của tao trước đã..."

"Tao biết mày định nói gì mà"

" Bảo sao cứ thấy quên quên gì..."

"Chiều nay tao nghe được tin mật từ lớp anh mày qua bà chị họ"

Yuyuu:

"Tin mật gì, nói nhanhhhh"

"Riki oppa đang hẹn hò với một bạn học cùng lớp, là con trai"

Yuyuu:

"Đm, sao mày không kể sớm với taoooo "

"Nãy ăn nhiều quá, lú cái đầu hay sao í 😥"

Yuyuu:

"Bọn họ hẹn hò từ bao giờ mà kín vậy"

"Riki giấu kĩ quá, em gái không biết, bố mẹ cũng không biết gì luôn"

"Bằng một cách thần kì nào đó anh mày bịt miệng được cả lớp ổng, 

mãi chị họ tao mới hé răng kể vì bả ship hai người đó quá trời"

"Hình như yêu được 1 tháng rồi"

Yuyuu:

"Mịe nó! Riki oppa tới công chiện với tao. Nhưng tao cần biết anh dâu là ai đã"

"Đừng hiểu lầm, đây là ảnh trong kho tàng bí mật của chị họ tao"

Yuyuu:

"Tau bắt đầu hơi sợ chị em nhà mầy rồi đấy 🙁"

"Úi! Sao trông anh dâu quen quen"


----------------------------

Quả bóng tròn bay một vòng cung đẹp mắt trên không trung rồi rơi vào rổ. Khán giả chấn động, reo hò vui mừng tên của người ghi bàn.

"Riki! Riki! Riki!"

Thiếu niên cao ráo anh tuấn, kiêu ngạo nở nụ cười đắc ý nhìn lên một người trên khán đài trong khi đồng đội nhao đến bá vai ôm lấy ăn mừng. 

"Ôi mẹ ơi anh ấy cười với tao đó mày ơi!"

"Đâu, nhìn tao ấy chứ, mày lé rồi"

"Ảnh nhìn tao, hai bọn mày ảo vừa thôi..."

Mấy cô gái tranh nhau nhận vơ, người thực sự nhận được ánh mắt nóng bỏng ấy thì đang đỏ ửng hai má mỉm cười với hắn, tay cầm bông cổ vũ xanh dương cùng màu với áo bóng rổ đội của hắn mà vẫy vẫy đầy hào hứng.

"Xời, cũng ghê ha"

"Chứ còn gì nữa, người yêu anh mà". Sunoo đắc ý nhướn mày cười trong khi cậu chép miệng công nhận một cách không tình nguyện rằng Riki thực sự rất giỏi.

"Cái tên đấy nhìn chằm chằm thế anh không thấy ghê à, cứ như sắp nuốt anh vào bụng hắn vậy"

Jungwon đảo mắt khinh bỉ ai kia, huých tay người lớn hơn.

"Em nói nghe kì cục quá đi"

Sau trận đấu, đội bóng rổ đi ăn mừng, bọn họ lôi kéo mãi mới rủ được ngôi sao mới đi cùng. Trước đó Riki không có ý định tham gia.

"Em về với bé"

"Thôi, em cứ đi ăn cùng đội bóng rổ đi. Mọi người đang chờ kìa"

"Nhưng..."

"Đi đi, anh còn đi ăn với Jungwonie xong mới về cơ"

"Ok, về nhà thì gọi em nhé"

Các cô gái cổ vũ cố tình muốn ngồi gần, khổ nỗi hắn thẳng thắn né tránh nên mấy cô chỉ biết xám mặt nhìn anh khóa trên đẹp trai từ phía đối diện. 

"Dù anh sắp ra trường nhưng bọn em nài nỉ anh gia nhập chính thức câu lạc bộ tụi em được không ạ? Sao anh giỏi vậy mà lại chẳng đến với bọn em sớm hơn"

Một đàn em khóa dưới sau khi mọi người nâng cốc chúc mừng mới mon men lại gần trò chuyện với hắn. Mọi người nghe vậy cũng vui vẻ hùa theo.

"Đúng vậy, Nishimura gia nhập đi mà"

"Cậu chơi tuyệt hơn cả bọn mình!"

Hắn đặt cốc Strongbow xuống, cười cười xua tay. "Cũng không còn nhiều thời gian tôi ở lại trường, dù sao cũng là năm cuối nên nhường cho các đàn em"

"Ra trường rồi anh vẫn quay lại chơi với câu lạc bộ được mà anh, Riki oppa đồng ý đi để em ghi anh vào danh sách bổ sung đặc biệt nhé!"

"Phải đấy, anh là chủ chốt giúp trường đoạt giải nhất còn gì..."

Mọi người thành công thuyết phục hắn gia nhập câu lạc bộ bóng rổ, tuy thay thế vị trí tạm thời cho đứa bạn cùng lớp, vậy mà Riki chơi quá xuất sắc, gây ấn tượng không chỉ cả câu lạc bộ mà còn cả đối thủ trường bên nữa.

Ngồi ăn uống với đội bóng nhưng cứ một lúc hắn lại không nhịn được kiểm tra điện thoại. Chẳng thấy có tin nhắn hay cuộc gọi nào kể từ khi hắn tạm biệt em, một linh cảm xấu khiến cho hắn thấp thỏm không yên.

----------------------------

Thang máy dừng lại, Sunoo hơi khó khăn xách đồ vừa mua sắm với Jungwon ở trung tâm thương mại trên tay, rảo bước về căn hộ. 

Một hộp quà nhỏ được thắt nơ xinh xắn đặt trước cửa, em tò mò cầm lên rồi mang vào trong nhà, bên trên có mảnh giấy nhỏ in hoa ghi chữ: "Gửi tặng Kim Sunoo!"

"Ai tặng vậy nhỉ? Á!!!"

Vật thể ghê tởm trong hộp ngay lập tức làm em thét lên kinh hãi, theo phản xạ vứt chiếc hộp màu hồng xuống sàn. Bên trong chiếc hộp xinh xắn ấy lại là con chuột chết đầy máu me.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro