Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

tớ vẫn thích cậu mà

Sungchan loay hoay mãi, cái này làm như thế nào vậy ?

Shotaro đang nghe điện thoại, và em bảo Sungchan phải nhặt xong đống rau này trước khi em vào.

Sungchan lần đầu đặt móng chân vào bếp cho nên có chút rối loạn. thế là anh quyết định chỉ lấy lá thôi, còn bao nhiêu thứ sungchan cảm thấy không thể ăn liền vứt hết.

Shotaro nhìn rổ rau còn lại một vài lá to đẹp, rồi lại nhìn Sungchan đang vui vẻ bên cạnh.

- cậu..thật sự, đúng là mấy người công tử bột mà.

thay vì nhận được một câu khen ngợi mình như Sungchan đã nghĩ, Shotaro chỉ ngán ngẩm lắc đầu rồi quay lại tiếp tục món ăn của mình.

- bạn sao vậy ? anh làm sai gì sao ?

vậy là Shotaro nói một hơi dài như Biển Đông, rồi kết thúc bằng một câu nói - phí tiền.

Sungchan bị mắng liền cảm thấy oan ức.

- cũng đâu phải tiền của bạn.

- ừ rồi, đây.

Shotaro đi tìm ví tiền của mình, rồi cầm hóa đơn, chia chia một hồi rút tiền đưa cho Sungchan.

Sungchan ngớ người nhìn người trước mặt.

- bây giờ thì nó là tiền của tôi rồi, cậu không làm được thì đừng làm, ra đằng kia ngồi đi.

Shotaro bực bội, cũng chả hiểu vì sao lại bực bội.

nhưng bực bội một xíu thế thôi, Osaki Shotaro rất là dễ nguôi, bởi vì cái gì dễ đến cũng dễ đi thôi.

Sungchan lủi thủi đi ra ngoài rồi lại không nhịn được mà mò vào trong phòng bếp.

cầm mấy tờ tiền khi nãy em nhét vào tay mình bỏ lại trong ví em. rồi lân la lại chỗ em đứng nói lí nhí mấy câu xin lỗi.

- anh xin lỗi bạn, anh sai rồi

- sai ở đâu ?

- ...

Shotaro chỉ tính chọc Sungchan một chút thôi, học theo mấy chị em trong lớp, mặc dù hơi sai hoàn cảnh nhưng cũng rất phù hợp mà.

em hết giận lâu rồi, mà cũng chẳng phải là giận.

cái đáng xem là thái độ sau câu nói đó thôi.

Sungchan cũng ngẫm nghĩ một chút, sau đó mới mềm xèo nói với em.

- chỗ nào cũng sai hết, làm bạn giận là anh sai rồi, bạn đừng giận nữa.

Shotaro không kiềm được tiếng cười mà cười đến đỏ mặt, thì ra là phản ứng này, hay ho phết.

Sungchan thấy em cười cũng thoải mái hơn, anh cứ tưởng em sẽ đùng đùng giận dữ mà đập anh một trận chứ.

Shotaro nghe tiếng chuông điện thoại của mình reo lên, sau đó là tiếng chuông cửa nhà Sungchan vang lên gấp rút.

anh đi ra mở cửa với cái khuôn mặt khó chịu của mình, gì chứ, bố mẹ còn lâu mới về, cũng chẳng có pizza gà rán gì đâu, tên nào dám phá hỏng buổi tối hạnh phúc của anh chứ.

Sungchan vừa mở cửa ra liền bị dẹp sang một bên, Renjun bước vào ngang nhiên, đằng sau còn có Jaemin.

- ây yo, tao đem đồ ăn qua nhà mày này.

- tốt thế.

- hehe, cho tụi tao ở đây một đêm nhé.

- mày thì được, cái bạn kia là sao vậy ?

Sungchan chỉ vào con người đang chui vào bếp nhà mình kia mà hỏi Renjun.

- mày giữ bạn thân người ta cả mấy ngày rồi, có sao đâu, mày đừng quên ai là người nói cho mày cái bí mật to đùng kia.

Renjun đặt mấy lon nước ngọt vào tủ lạnh, rồi mon men vào bếp, căn bếp bỗng nhiên xuất hiện bốn người trở nên chật chội.

- Sungchan với Renjun ra ngoài ngồi xíu nhé, sắp xong rồi.

Shotaro tắt bếp, thử lại chút nữa rồi mới dọn ra bàn.

đang ăn cơm thì Renjun lên tiếng.

- ăn ít thôi lát nữa còn ăn pizza với gà.

- có pizza mày thích đấy sho.

Jaemin hớn hở nói, tay cũng nhanh chóng lùa hết cơm vào miệng, sau đó đem chén bát đi rửa.

Shotaro nghe được cũng nhanh chóng ăn nhanh, rồi cùng Jaemin hát loạn lên mấy ca khúc mới nổi, chạy bon bon ra phòng khách dọn bàn bày đồ.

Sungchan ở bên trong cũng nuốt lẹ rồi chạy ra với bạn người yêu, trước khi chỗ ngồi cạnh Shotaro bị chiếm mất.

____

- mình chơi truth or dare đi ?!

Renjun lúc nào cũng là người bày ra mấy trò chơi hay ho.

Mọi người dĩ nhiên hưởng ứng rồi.

Cái chai chỉ về phía Shotaro đầu tiên, Renjun nhanh chóng chộp lấy cơ hội hỏi thẳng.

- true or dare?

- thử thách thì mày chết chắc luôn đó Sho ơi.

- vậy nói thật đi.

Shotaro cũng đắn đo lắm chứ, Renjun này chắc cũng không phải dạng vừa đâu, nhưng mà nghe xong câu hỏi thì em liền cảm thấy hối hận.

- crush hiện tại là ai ?

Shotaro thật muốn đập đầu xuống bàn.

- nếu Shotaro không chịu trả lời thì phải thực hiện thử thách đó nha.

Renjun uống ngụm nước ngọt hà hà cười.

- nói đi, cái này ai cũng biết mà.

Sungchan nãy giờ ngồi im chờ xem em sẽ nói tên mình hay một thằng con ất ơ nào đấy, thấy cái vẻ mặt ngại ngùng của em thì anh càng nôn nóng hơn nữa.

ủa lỡ như không còn là mình thì sao ta ? chắc tự tử luôn đó.

- được rồi, chọn thử thách, thách gì thách đi.

Shotaro thật sự không muốn nói ra tên Jung Sungchan đâu, em rất rất ngại luôn, cảm giác như mặt em nó nóng tới nướng thịt còn được đó.

Shotaro lần nữa bị con cáo đẹp trai Huang Renjun đưa vào tròng.

- thơm má sungchan đi.

em có thể nghe thấy tiếng la hét thất thanh của Jaemin, hẳn là cậu cũng đang hào hứng lắm.

- giờ làm sao ? Nói cũng không nói, giờ thách rồi đấy, phải làm, buộc trong hôm nay phải làm.

Renjun vui vẻ cụng li với Jaemin, xem chừng còn nghĩ như thế là quá nhẹ nhàng rồi.

Sungchan dường như cũng thấy Shotaro đang rất khó xử, tuy lòng có chút hụt nhưng mà anh cũng không muốn để con cáo già kia bắt nạt bé rái cá của mình được.

- thôi đi thôi đi, hai bây lo ăn hết đống đồ kia đi, tao với Shotaro đi dọn phòng cho hai bây ngủ.

- ơ tao muốn phòng riêng cơ lớp trưởng Jung.

- riêng riêng em gái mày, giờ chỉ còn phòng bố mẹ với phòng tao thôi, hôm nay tụi tao sang phòng bố mẹ ngủ, còn tụi bây vào phòng tao.

Sungchan kéo tay Shotaro đứng dậy, khẽ khàng xoa xoa ngón cái của em, rồi hai người khuất bóng trên cầu thang.

_____

Sungchan nằm trên giường, mắt lim dim muốn ngủ rồi, nhưng mà vẫn chưa an tâm con người kế bên cứ mãi cựa quậy.

- bạn khó ngủ lắm hả ?

- ơ hả tớ làm cậu tỉnh sao ?

- không có đâu

Sungchan nhanh tay ôm lấy eo em kéo lại bên mình, thơm nhẹ lên cần cổ trắng mịn, bảo em mau chóng ngủ đi.

Sungchan cũng nhắm mắt rồi, Shotaro mới nhẹ nhàng quay lại, đối diện với Sungchan, mắt to mở lớn nhìn ngắm người kia, ai ai ngủ mà cũng đẹp như thế.

Shotaro luồn tay lên tóc anh xoa nhẹ, rồi từ từ hôn lên cằm Sungchan.

- tớ vẫn thích Sungchan nhất mà.

nhìn thêm một lúc nữa, em cũng không nhịn được hôn lên chóp mũi cao của anh, sau đó mới nhẹ nhàng quay đi.

Sungchan chờ em quay lại mới từ từ mở mắt ra, không nén được tiếng cười mà hôn lên bờ vai em, tay nhanh chóng kéo eo em lại gần hơn.

- anh cũng thích bạn mà, haha

Shotaro thật sự bốc khói luôn rồi

ngày mai còn mặt mũi nào mà nhìn người ta nữa chứ !!!!



_beanie03___

hé lô cả nhà iu của beanie, cả nhà bủi tối zui zẻ, chuẩn bị đón chào tuần mới nhe, mặc dù tui cx hum mún lắm =(((, phải chi thời gian từ CN đến t2 nó giống từ t2 đến CN hen cả nhà :(

Tặng sao góc trái cho tui nhoa, iu nhắm, thưn nhắm, mà xa nhắm .. >///< 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro