04
Khụ khụ, tôi là Chung Thần Lạc, cập nhật tình hình gần đây của tôi và Phác Chí Thành.
Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi đã có một chuyến đi vòng quanh thế giới kéo dài hai tháng như là một chuyến đi tốt nghiệp của mình. Đến Anh, tâm trí tôi nóng lên và hắn đã cũng cảm nhận được nó, sau đó chúng tôi tìm thấy một nhà thờ nhỏ, dưới sự hướng dẫn của linh mục, hai người không tin vào Kitô giáo thành kính thề với Kinh Thánh, nghe có vẻ lãng mạn nhỉ?
Nhưng khi trao đổi nhẫn, tay Phác Chí Thành run lên, chiếc nhẫn cưới vốn nên đặt ở ngón áp út tay trái của tôi, rơi xuống đất theo bậc thang không biết lăn đi đâu, quả nhiên là tay thối a. Hai người chúng tôi tìm hơn nửa ngày, hắn vừa mới từ phía sau chân ghế lấy ra một chiếc nhẫn màu bạc nhưng thời gian hẹn trước của cặp đôi mới cưới tiếp theo đã đến.
Tôi không muốn làm chậm trễ thời gian của người khác, gọi Phác Chí Thành chuẩn bị rời đi, lại bị hắn kéo lên bậc thang, dưới sự chứng kiến của linh mục, hắn vội vàng đeo nhẫn cho tôi, khẽ hôn môi tôi một cái, lại kéo tôi bước nhanh rời đi.
Sau khi về nước, hắn bận rộn nộp hồ sơ khắp nơi, tôi cũng vì được ba mẹ điều về tổng công ty làm tổng giám đốc. Vốn là định để Phác Chí Thành đến làm thư ký cho tôi, nhưng tiểu tử này không đồng ý, nói phải dựa vào chính hắn kiếm tiền nuôi tôi, tiểu thiếu gia nhà họ Chung tôi thiếu mấy đồng lẻ này sao?
Cuối cùng vẫn theo hắn tôi ủng hộ tất cả các lựa chọn của Phác Chí Thành, haiz, ai bảo tôi yêu hắn chứ. Cuối cùng hắn tìm được một công việc phiên dịch viên trong một công ty nước ngoài, thuận lợi thông qua kỳ sát hạch thời gian thực tập, vào một nhóm dự án không tệ.
Mấy năm trôi qua, hiện tại, công ty kinh doanh phát triển mạnh mẽ, vì thế ba mẹ yên tâm giao công ty cho tôi, hai người bọn họ lui về tuyến hai hưởng thụ hạnh phúc. Phác Chí Thành đã được thăng chức hai lần và cũng là một quản lý nhỏ. Hai người chúng tôi đều được coi là có chút thành tựu.
Năm nay hai chúng tôi dành hết thời gian với nhau trong kỳ nghỉ tết, không đi đâu cả, ở nhà ôn lại quá khứ.
"Phác Chí Thành, anh thật nhớ lúc đó em nhuộm tóc trắng." Tôi lục lọi album ảnh trên ghế sô pha.
Có thể là sự xúc động của INFP, hắn đã cẩn thận in tất cả các bức ảnh chung của chúng tôi với nhau, theo thứ tự thời gian trong album. Hắn dùng bút màu viết vẽ bên cạnh bức ảnh, còn đánh dấu sự kiện cùng ngày tháng, bình thường chữ viết tay của hắn giống như giun đất bò nhưng bên dưới tấm ảnh chữ dễ đọc một cách bất ngờ, không cần nghĩ cũng biết hắn hao phí rất nhiều tâm tư.
"Muốn em nhuộm thêm một lần nữa sao? Trao đổi với một lần anh mặc váy. Có được không?" Phác Chí Thành gãi mái tóc hơi dài, tựa vào vai tôi.
Về váy, tôi phải giải thích một chút, lần trước về nhà mẹ tôi kéo Phác Chí Thành xem album ảnh lúc nhỏ của tôi, lật đến thời trung học, cô Lily đặc biệt lấy ra một bức ảnh tôi mặc váy cho hắn xem.
Đó là một tai nạn! Hội trưởng của câu lạc bộ kịch nói không đủ diễn viên, đàn anh đàn chị gọi tôi đi làm đàn anh bớt giận, tôi nhìn anh ấy tức giận như thế liền suy nghĩ làm người tốt chuyện tốt đi, không nói hai lời liền đáp ứng.
Diễn tập vẫn rất bình thường, chỉ là cảm thấy một hai câu thoại trong đó có chút kỳ quái, cho đến một ngày trước khi chính thức lên sân khấu diễn tập, đàn anh ngốc nghếch của tôi xách váy nịnh nọt nhìn tôi, tôi mới biết được nhân vật này có sở thích ăn mặc kì lạ. Nói chung không phải là không đủ người mà là không ai nguyện ý đóng vai...
Tôi không có ý phân biệt đối xử với sở thích ăn mặc của người khác, chính là cảm thấy anh ấy gạt tôi có chút không đủ ý tứ, là anh em tốt với nhau mà anh ấy không nói thật với tôi. Mắng hắn hai câu tôi liền đi thay quần áo, lúc soi gương đột nhiên cảm thấy, nếu như tôi là nữ sinh thì nhất định sẽ là một đại mỹ nữ, chậc chậc.
Haiz, từ khi Phác Chí Thành nhìn ảnh tôi mặc váy, mỗi ngày đều quấn lấy đòi tôi mặc thêm một lần nữa, tôi nghe hắn nói mãi cũng thành phiền nên đã bí mật mua một chiếc váy caro kẻ sọc, dự định chờ ngày đặc biệt cho hắn một bất ngờ.
"Công ty của em có cho phép nhuộm tóc không?"
"Không cho thì thôi, đỡ phải vì chuyện này phiền lòng" Tôi nhìn trái phải mà nói hắn.
"Công ty chúng tôi rất công bằng."
"Ừm, rất tốt, vậy em nhuộm đi."
"Vậy...váy."
"Cái gì?"
"Mặc cho em xem đi mà, vợ~" Phác Chí Thành lắc lắc cánh tay tôi, âm thanh trầm ấm truyền đến tai tôi, ngọt ngào đến chết người.
Tôi chịu không nổi hắn làm nũng, liên tục nói sang chuyện khác vừa nói vừa cố gắng gỡ mình ra khỏi Phác Chí Thành, đầu Phác Chí Thành bỗng nhiên đập vào mặt tôi, thật sự là đập, có chút đau.
Ngày hôm sau, Phác Chí Thành đề nghị đi dạo trung tâm thương mại, tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, vừa vặn tôi muốn uống trà vui vẻ. Vừa vào trung tâm thương mại, hắn liền dẫn tôi vào cửa hàng quần áo nữa, khoa tay múa chân chọn hai ba cái váy, sau đó vui vẻ mà trả tiền.
Lúc ấy tôi đứng ở một bên nhìn hắn, nói thật mắt nhìn của hắn cũng không tệ lắm, mấy màu sắc này đều rất tôn lên màu da của tôi, ai ai, không có ý thích a, đừng hiểu lầm tôi, ừm, không phải không thích...
Điểm dừng tiếp theo đương nhiên là trà Lạc X, tôi cảm thấy mỹ mãn rồi sau đó bĩu môi theo Phác Chí Thành vào tiệm làm tóc. Nhuộm tóc trắng rất phiền phức, vừa ngồi vào phải tẩy tóc hai lần, đi màu vàng một lần, lại tẩy lần nữa, tôi thay hắn đau da đầu.
Trên đường về nhà, Phác Chí Thành đang chờ đèn đỏ làm nũng với tôi, "Thần Lạc~, da đầu của em hiện tại vẫn còn đau quá..."
"Ngoan ngoan, không đau không đau." tôi xoa xoa mái tóc trắng của hắn, ôm mặt hắn hôn một cái, Phác Chí Thành làm bộ muốn hôn tới.
"Yo! - Tiếng còi xe phía sau làm hai chúng tôi giật nảy mình, đèn xanh bật sáng.
Phác Chí Thành luống cuống tay chân khởi động xe, mặt đỏ bừng, hai mươi sáu bảy mươi tuổi đối với Chí Thành mà nói vẫn là tuổi thẹn thùng. Tôi nhìn hắn cười trộm nhưng có hơi lớn tiếng, hắn liền chu môi gọi tên tôi.
Điều đầu tiên về nhà chính là nhốt hắn bên ngoài phòng ngủ.
Phác Chí Thành gõ cửa nửa ngày, "Thần Lạc~, quên lấy váy đi vào, Thần Lạc Lạc, mở cửa đi."
Cười chết, tôi có thể không biết sao? Đương nhiên là cố ý, hắn chọn những thứ kia quá đơn giản, vẫn phải để tôi ra tay.
Mãi đến khi tiếng nước ào ào vang lên, Phác Chí Thành mới ngừng tạo ra âm thanh ồn ào.
Sau khi tắm, tôi lấy váy được giấu dưới đống quần áo. Thật ra... Cũng không thể tính là quần áo đi, chất liệu áo gần như trong suốt, váy màu đen có thêm năm cm cũng không nhất định che hết mông...
Tôi mặc một ít vải ít đến đáng thương trên người, mở cửa phòng ngủ, thấy Phác Chí Thành ngồi trên ghế sofa, hắn đã tắm rửa sạch sẽ, động tác của thằng nhóc này còn rất nhanh.
Phác Chí Thành đưa lưng về phía tôi, bởi vì đồ giặt ủi đều ở trong phòng ngủ nên hắn chỉ mặc quần lót, đường cong lưng dễ thấy tôi muốn lập tức nhào tới sờ hai cái. Tôi rón rén đi qua và bịt mắt hắn từ phía sau.
"Chí Thành ca ca, đoán xem tôi là ai?"
"Lạc Lạc, là vợ Lạc Lạc của anh."
"Hừ hừ, thật thông minh" Tôi buông tay ra, "Chí Thành ngoan ngoãn, nhắm mắt lại."
Tôi vòng ra phía trước sô pha, Phác Chí Thành nghe lời nhắm mắt lại, hắn nhuộm tóc bạc quả nhiên vẫn giống như chó con, ngoan ngoãn rất đáng yêu, lại còn rất đẹp trai.
Tôi ngồi trên người hắn, tay hắn tự nhiên vòng quanh thắt lưng tôi, "Được rồi, bé ngoan Chí Thành có thể mở mắt."
Từ khi nào đôi mắt của Phác Chí Thành lại to như vậy? Hắn trừng mắt, miệng vừa há vừa mở, kết quả ngay cả nửa chữ cũng không nghẹn ra, tay ngược lại động đậy trước, vừa sờ chân vừa bóp eo, cuối cùng xoa hai bên thịt mềm trên mông.
Tôi mềm nhũn dán lên người hắn, theo động tác của hắn thở dốc không ngừng, tôi cũng sờ lên lưng hắn, cơ bắp cứng rắn nắm lên cảm giác không tồi.
Chất liệu của loại quần áo này luôn không tốt như vậy, tôi cọ cọ vào hắn, vải thô ráp làm cho trước ngực tôi vừa đau vừa ngứa, ngồi dậy nhìn lại, ngực trước đã đỏ lên.
Tôi giơ tay muốn cởi nó ra, Phác Chí Thành đứng dậy đè tôi lên sofa, cách vải liền liếm núm vú của tôi, mặt lưỡi nặng nề nghiền qua lại thuần thục mút, vải thô làm cho khoái cảm tăng gấp bội, dưới chiếc váy thô tôi run rẩy bắn ra.
Phác Chí Thành cảm nhận được sự co thắt của tôi, thò tay vào dưới váy, lấy chất lỏng tôi vừa bắn ra trong tay, lau vào huyệt sau của tôi.
"Đừng làm, anh khuếch trương qua rồi có thể trực tiếp đi vào." Tôi đẩy cánh tay hắn, thuận tay đem khăn tắm bên hông hắn kéo ra.
Phác Chí Thành liên tục gọi tên tôi khi tiến vào, vách thịt mềm mại ôm lấy hạ thể hắn, tôi cắn chặt môi dưới phát ra tiếng kêu rên, dạo này hắn không còn hôn để ngăn tiếng rên rĩ của tôi phát ra nữa, dù sao cũng phải dùng môi lưỡi chặn lời nói thẳng thắn của tôi, hắn nghe thanh âm tôi ngâm nga từ khoang mũi ngược lại càng hăng hái, hừ, bực thật đấy.
Thịt mềm trong huyệt nhiệt tình ôm lấy 'người bạn' quen thuộc của nó để nó tự do ra vào. Phác Chí Thành quá quen thuộc với thân thể tôi, điểm mẫn cảm của tôi, tay cũng lưu luyến bên hông khiến cả người tôi run rẩy. Chính là bởi vì hắn quen thuộc thân thể của tôi nên mới hại tôi không đến cao trào, thậm chí cũng không để cho tôi an ủi cái kia phía trước, quá tra tấn người!
"Phác Chí Thành, đừng tra tấn anh, cho anh thoải mái được không?"
"Lạc Lạc gọi anh là cái gì? Chịch như vậy em không thoải mái sao?"
Sảng khoái a, đương nhiên là sảng khoái, nhưng cao trào càng sảng khoái a, không phải sao!
"Phác Chí Thành, anh Chí Thành, ông xã, cho em đi, để em bắn, van cầu anh, lúc em bắn không phải sẽ kẹp chặt hơn sao, anh cũng thích mà, đúng không?~"
Đời này tôi sẽ dùng hết thủ đoạn làm nũng, nếu Phác Chí Thành đáp ứng tôi, tôi cũng chỉ có thể tự mình làm.
Phác Chí Thành không nói gì nữa, cắn lên môi dưới tôi, vừa nhanh vừa ngoan độc thẳng tắp, chỗ nối thân dưới đã ướt át không chịu nổi, tiếng nước mập mờ càng ngày càng vang lên. Tôi bị hắn đưa lên cao trào, hậu huyệt co rút, gắt gao bị hắn treo trên người đâm rút, cuối cùng hắn rút ra, bắn vào trước ngực sớm bị vải vóc rẻ tiền mài đỏ.
Tôi quấn lấy hắn một lần nữa, nhưng hắn lại mất hứng nói: "Không được, Thần Lạc, hôm nay anh đã bắn một lần rồi, mỗi lần làm tình, anh bắn một lần em đều phải cao trào hai ba lần, như vậy đối với thân thể không tốt, tiết chế một chút đi."
Ánh mắt hắn rất chân thành tha thiết, tôi lại từ bên trong đọc ra một chút đắc ý cùng cười nhạo, em xem thường ai?
Tôii đứng dậy, quỳ gối trước mặt hắn, đùi khép lại, nâng mông lên cao, quay đầu lại dùng ánh mắt câu hắn, "Ca ca, dùng chân cũng được, tôi muốn ngươi sảng khoái"
Phác Chí Thành kéo chiếc váy theo động tác trượt đến bên hông tôi kéo xuống khó khăn lắm mới che được nửa cái mông của tôi, sau đó tôi liền cảm nhận được quy đầu của hắn đặt ở huyệt khẩu của tôi, còn tưởng rằng hắn muốn cắm vào, kết quả lại ưỡn thắt lưng đem tính khí cắm vào giữa hai chân.
Phác Chí Thành đỡ mông chịch chân tôi, nhanh chóng ma sát đến chân có chút nóng lên. Lúc đi vào cơ bụng của hắn sẽ đụng vào mông tôi, đụng đến tôi chảy nước, hắn lấy nước chảy ra bôi lên mông tôi, trơn đến nắm không vững lại lại đánh mông mắng tôi không biết xấu hổ.
"Em chính là không biết xấu hổ a, bằng không vì sao phải mặc nội y tình thú quyến rũ ca ca chịch em? Ca ca sao còn không bắn, mài em nóng quá..."
"Sắp rồi, Thần Lạc lại kẹp chặt một chút." Mái tóc của Phác Chí Thành bị mồ hôi tụ tập trước trán anh làm ướt sũng, lại theo động tác đùa bỡn của hắn nhỏ giọt trên người tôi.
Tôi nghe lời kẹp đùi càng chặt, cũng phối hợp với tần suất hắn thẳng động ngồi xuống phía sau, miệng gọi tên hắn.
Phác Chí Thành rốt cục bắn ra, tinh dịch đều bị hắn bôi lên mông tôi, tôi mệt mỏi nằm sấp trên mặt đất, chỉ nâng mông lên để hắn thưởng thức kiệt tác của mình.
Tiểu tử này coi như có lương tâm, bế tôi về phòng ngủ, quần áo dính dính kia bị hắn lột ra ném vào thùng rác.
Phác Chí Thành tắm xong lại ôm tôi từ trên giường bỏ vào bồn tắm, động tác nhẹ nhàng, khác biệt một trời một vực so với lúc vừa rồi thao tôi.
Thấy hắn muốn đi, tôi chơi xấu muốn hắn tắm cho tôi, hắn nói vốn cũng không có ý định để cho tôi tự mình tắm, chỉ là đi lấy đồ ngủ, để cho tôi ngâm trước.
Sau khi Phác Chí Thành ngồi vào bồn tắm, tôi bò lên người hắn, thừa dịp hắn không kịp phản ứng, đỡ tính khí của hắn ngồi xuống, nhìn hắn không có ý định nhúc nhích, tôi đỡ bả vai hắn tự mình nhún, ít nhất một phần ba nước trong bồn tắm bị tôi làm tràn xuống đất.
Lần này tôi còn chưa bắn, Phác Chí Thành đã bị tôi nhún đến bắn ra, đương nhiên là để trả thù hắn ban nãy cười nhạo tôi.
"Phác Chí Thành, em chưa bắn sao anh lại... A, có phải là anh không được đúng không, cuộc sống tính phúc sau này của tôi nên làm cái gì bây giờ, a a a..." tôi trêu chọc hắn, kết quả chính là lại bị hắn đè ở trong bồn tắm chịch một lần.
Trước khi đi ngủ, Phác Chí Thành nghiêm túc nói: "Thần Lạc Lạc, chúng ta không thể phóng túng như vậy nữa, phải học cách trì hoãn thỏa mãn, đem tinh lực chia cho sau này đi. "
"Ừm, biết rồi, mẹ Chí Thành ~" Tôi cười cho có lệ.
Tôi còn không biết rõ hắn sao? Tùy tiện câu hai cái là không được, chuyện sau này sau này lại nói, nhân sinh khổ ngắn a, vẫn là kịp thời vui vẻ đi.
Cuối cùng, chiếc váy đứng đắn mà Phác Chí Thành mua đã được hắn cắt thành chiều dài tình thú, mỗi chiếc đều được tận dụng tốt.
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro