Chương 19
"Hôm nay tôi được Hàn Long bang khiêu chiến đúng là vinh hạnh cho bang tôi nhỉ? " tiếng nói đó được phát ra từ 1 cô gái nhìn bề ngoài rất mong manh phải là 1 tiểu thư chỉ biết bám theo ba mẹ chứ không ai nghĩ đó là bang chủ 1 bang lớn hùng mạnh đứng thứ 2 thế giới ngầm cũng như xuyên quốc gia.
"Chị, phải nói là rất rất vinh hạnh cho chúng ta chứ. " khi người kế bên cô gái ấy lên tiếng Thiên Lãnh không khỏi ngước lên nhìn nhưng khuôn mặt của người đó đã bị che bởi 1 nữa mặt nạ hình hoa bỉ ngạn màu đỏ rất yêu mị.
Hồi phục vẻ lạnh lùng của mình Thiên Hàn đứng lên phủ nhẹ vết nhăn trên áo vừa hỏi," bên tôi? "Không chẳng lẽ bên tôi ak. Vậy cũng hỏi!" người có chiếc mặt nạ hình hoa bỉ ngạn lại lên tiếng và Thiên Lãnh xác định đó chính là cô vk nhỏ Anh Tuyết mà anh còn tưởng cô ở nhà chờ anh về, thật không ngờ cô lại chạy ra đây ham vui hazzz.
"Không cần nói nhiều Hàn Long bang muốn gì. " người được Anh Tuyết gọi là chị ko ai khác là Bối Ngạn,cô là người không thích dài dòng với những chuyện khiêu chiến như vậy cô ít khi dẫn Anh Tuyết theo, những nói tới người em dâu này cô chỉ biết lắc đầu thật hết cách mà.
"Nếu không thì chúng ta gộp bang đi. " Anh Tuyết đang nghĩ nếu hai bang nhập lại sẽ ra sao, thì bị 1 tiếng súng vang lên nụ cười trên môi cô cũng tắt theo khuôn mặt lạnh lùng ko còn vẻ vui đùa như trước giống như 2 người khác biệt vậy.
.............................................
Tại trụ sở bang Vong Tình ở Đại Bắc Nữ Quyên cũng Tiểu Uyển cứ 1 chút lại đi tới đi lui làm mọi người ở trụ sở ko khỏi đỗ mồ hôi hột cầu nguyện cho bang chủ về sớm chứ ko họ bị lên tim chết mất.
" đường chủ hai người ngồi xuống nghỉ ngơi đi lại nhiều không tốt cho thai nhi đâu. " 1 người con gái trẻ đứng ra nói nhưng không khỏi run rẩy, "ngươi nói vậy là sao hả? Ta đi có liên quan đến ngươi AK. "Nữ Quyên buồn bực nói .
Nghe Nữ Quyên lên tiếng cô gái chỉ lui xuống đứng qua một bên trụ sở lại 1 bề thanh vắng, "bang chủ về rồi, về rồi. " một người áo đen chạy vào nói người đứng bên cạnh hắn ý tốt vuốt lưng cho hắn liền đen mặt hất tay người kia ra.
" chị Ngạn, Anh Tuyết đâu? " Tiểu Uyển nhìn qua nhìn lại ko thấy Anh Tuyết liền hỏi ,Bối Ngạn chưa mở miệng thì cô lại lên tiếng " ko phải chứ, người đều còn đủ chỉ thiếu mình Anh Tuyết chuyện này có gì ko ổn nha? "....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro