chương 62:
Nghe công chúa mẫu thân nói muốn đến ở nông thôn thôn trang, A Uyển đầu tiên là bình tĩnh mà lên tiếng, cho rằng thời tiết nóng, nên mới muốn tới thôn trang tránh nóng, chờ minh bạch lời nói công chúa mẫu thân, A Uyển có chút kinh ngạc.
"Không trở về khi trời lạnh?"
Khang Nghi trưởng công chúa chính chỉ huy hạ nhân thu thập bọc hành lý, đối nàng cười nói: "Đúng vậy, thôn trang thanh tịnh một ít, cũng thích hợp để con dưỡng bệnh." Dứt lời, nàng đem nữ nhi ôm vào trong lòng, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cười nói: "Này một năm này, khí sắc con thoạt nhìn khá hơn nhiều, số lần sinh bệnh cũng ít hơn so với mọi năm, có lẽ là tác dụng của việc luyện quyền mỗi ngày, về sau ở thôn trang, sự tình ít, không ai quấy rầy, không phải càng tự tại?"
A Uyển gật đầu, xác thật là tự tại, nàng là một cái ấm thuốc, nên sinh hoạt ở nơi nào kỳ thật cũng không sai biệt, tất cả những nơi có thể đi là sân nhà và trong phòng mà thôi. Chỉ là, đột nhiên biết chính mình khả năng sẽ ở lại nông thôn, tức khắc có điểm luyến tiếc Mạnh Tự các nàng. Ân, đương nhiên, đến lúc đó Vệ Huyên cũng không thể giống như bây giờ cơ hồ mỗi ngày đều đến phủ công chúa báo danh.
Nghĩ đến đây, A Uyển trong lòng rất phức tạp, nhưng lại nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại có chút nuối tiếc.
Nàng thở phào là vì rốt cuộc nàng và Vệ Huyên đã đến tuổi phải kéo khoảng cách ra, quả nhiên không còn giống trẻ con năm sáu tuổi nữa, điểm này trong lòng A Uyển đã có chuẩn bị, cũng không ngoài ý muốn. Luyến tiếc là vì dù sao nàng và hắn cũng đã tiếp xúc mấy năm nay, trong lòng đương nhiên xem hắn như đệ đệ, về sau không thấy hắn nháo nhào, trong nhất thời lại thấy thật không quen.
Khang Nghi trưởng công chúa an bài bọn nha hoàn thu thập hành lý, chuẩn bị không quá hai ngày liền xuất phát, khóe mắt trộm nhìn thần sắc rối rắm của nữ nhi, không khỏi nhấp miệng mỉm cười.
Quả nhiên, mỗi ngày gặp mặt, quá quen với việc người kia tồn tại, mới không cảm giác được đối phương đáng quý, ngẫu nhiên tách ra mới có thể biết được tư vị. Tuy rằng hai đứa còn nhỏ, nhưng Khang Nghi trưởng công chúa hiểu được đạo lý nóng vội thì không thành công, muốn cho bọn họ bồi dưỡng cảm tình, cũng không cần mỗi ngày gặp mặt.
A Uyển không biết công chúa mẫu thân bắt đầu dùng thủ đoạn trên người mình, thế nên về sau khi biết được mọi sự, mỗi lần nghĩ đến gan đều phải run, nàng là một cái đoan đoan chính chính liền được công chúa mẫu thân làm đến vặn vẹo.
Khang Nghi trưởng công chúa quyết định muốn mang trượng phu cùng nữ nhi đến sống ở nông thôn, tự nhiên là muốn đem việc này thông báo rộng rãi bạn bè thân thích, Hoài Ân Bá phủ trực tiếp giao cho trượng phu đi xử lý, mà trong cung tự nhiên là nàng phải tự mình đi nói.
Khang Nghi trưởng công chúa tuy rằng sống vô thanh vô tức, không có cảm giác gì tồn, nhưng nàng làm người cực kỳ thành công, trừ bỏ thân thể nhu nhược không có con nối dõi bên ngoại, mặt khác đều không tìm ra chút sai xót nào. Từ sau khi Văn Đức Đế đăng cơ, Thái Hậu dời vào Nhân Thọ Cung, Khang Nghi trưởng công chúa tuy đã xuất giá, nhưng chỉ cần có thời gian, sẽ tiến cung thỉnh an Thái Hậu, Thái Hậu cũng cực kỳ thích tính tình nàng, mỗi lần nàng tới cũng có thể thoải mái vài phần.
Tuy rằng Khang Nghi trưởng công chúa lộ mặt trước Thái Hậu là một loại thủ đoạn, nhưng không ai nói gì, tôn thất bên trong, sợ nhất chính là vô pháp lộ mặt trước mặt quý nhân, không làm cho bọ họ thích mình. Chỉ cần có nhiều cơ hội lộ mặt, có thể làm hoàng đế cùng Thái Hậu nhớ kỹ bọn họ, nhà mình mới có chỗ tốt, bằng không cuối cùng chỉ có thể giống những họ hàng tôn thất khác, mấy thế hệ qua đi, trở thành người bình thường.
Thái Hậu nghe Khang Nghi trưởng công chúa nói muốn mang nữ nhi đến ở nông thôn cư trú, kỳ quái hỏi: "Cần gì như thế? Từ nông thôn đến kinh thành khoảng rất ca, có nhiều bất tiện, ở cũng không quen được."
Khang Nghi trưởng công chúa ôn hòa mà cười, thong thả ung dung nói: "Ở nông thôn thanh tịnh, không khí cũng hảo, tuy có không tiện nghi như kinh thành, nhưng chỉ cần mang theo nhiều người liền hảo. Thọ An mấy năm nay theo nữ sư phó luyện quyền dưỡng thân thể, khi sắc đã tốt hơn rất nhiều, trong lòng nữ nhi cũng cao hứng, nên nghĩ sẽ mang nàng đến thôn trang tĩnh dưỡng thêm mấy năm, để nàng thoải mái hơn."
Thái Hậu sau khi nghe xong có chút kinh ngạc: "Thọ an đánh quyền? Đánh chính là cái gì quyền?"
Chờ nghe Khang Nghi trưởng công chúa nói Liễu thị huynh muội day quyền trang pháp, Thái Hậu không khỏi nghĩ tới thân thể Thái Tử cũng yếu, liền nói: "Cũng không biết này quyền pháp này có hay không thích hợp với Thái Tử, Thái Tử này thân mình không tốt, ai gia luôn lo lắng hắn..."
Khang Nghi trưởng công chúa lập tức thức thời nói: "Này Liễu Tiêu vẫn là Huyên Nhi đưa đến, Thái Tử là huynh trưởng của Huyên Nhi, Huyên Nhi tất nhiên là quan tâm Thái Tử thân mình, chỉ là hắn còn lo sẽ không hiệu quả, cho nên muốn để Thọ An thử trước, nhi nữ cùng Thọ An theo luyện một năm, cảm giác không tệ, chỉ là cũng không biết có thích hợp với Thái Tử điện hạ hay không."
Nghe Khang Nghi trưởng công chúa nói, Thái Hậu trên mặt lộ ra tươi cười, cười nói: "Ai gia liền biết kia hài tử là cái hiểu chuyện."
Khang Nghi trưởng công chúa cũng phụ họa vài câu, nương cơ hội lần này, ở chỗ Thái Hậu vì Vệ Huyên mà tranh thủ thêm hảo cảm cho hắn. Vệ Huyên về sau sẽ là con rể của mình, Khang Nghi trưởng công chúa hy vọng nữ nhi về sẽ có được cuộc sống thứ thái, cũng chậm rãi lót đường cho hắn, Vệ Huyên tính tình kiêu ngạo, nhưng lại được Thái Hậu sủng ái, Khang Nghi trưởng công chúa đương nhiên không mong sẽ có người thay thế địa vị của hắn trong lòng Thái Hậu.
Bởi vì chuyện này, Thái Hậu không tỏ ý kiến đối với việc cả nhà Khang Nghi trưởng công chúa đến ở nông thôn, chỉ ngóng trông Thọ An có thể hảo hảo tu dưỡng hảo thân mình, về sau khỏe mạnh, tương lai có thể cùng Vệ Huyên thành thân đương nhiên sẽ là chuyện tốt.
Khang Nghi trưởng công chúa rời khỏi Nhân Thọ Cung, liền cho cấp lời nhắn đến Vệ Huyên một tiếng.
Vệ Huyên sau khi hồi phủ, thu được lời nhắn của Khang Nghi trưởng công chúa, liền minh bạch ý tứ của Khang Nghi trưởng công chúa, nhịn không được vỗ tay mỉm cười.
Quả nhiên, Khang Nghi trưởng công chúa là người có tâm tư linh hoạt, nàng vì A Uyển, tất sẽ không dấu vết mà đem hết thảy đều an bài đến thỏa đáng, hắn cùng A Uyển hôn ước đã sớm được Thái Hậu kim khẩu thừa nhận, Khang Nghi trưởng công chúa trong lòng yên ổn, liền sẽ xuống tay chuẩn bị, vì bọn họ lót đường. Đời trước, Khang Nghi trưởng công chúa vì A Uyển chọn trúng Vệ Quân, về sau còn ngầm giúp đỡ Vệ Quân lộ mặt trước hoàng đế, toàn bộ Tĩnh Nam Quận vương phủ liền như thuyền gặp gió, từ một thế gia sắp suy tàn, có thể nhảy lên thành nhất trung tôn thất, được ân sủng vô càng, đến cả Tam hoàng tử cũng muốn kéo hắn về phe của mình.
Khang Nghi trưởng công chúa có thể làm hết thảy vì nữ nhi mình, nếu là đời trước nàng cùng La Diệp không có ngoài ý muốn tử vong, có thể A Uyển sẽ có được cuộc sống bình an, có trượng phu yêu thương nàng, vợ chồng ân ái, sinh một hai đứa nhỏ, bình đạm mà hạnh phúc sống cả đời, chứ không phải chưa đến hai mươi tuổi xuân đã xuống hoàng tuyền.
Nghĩ đến đây, hắn trong lòng có chút hụt hẫng, nghĩ đến A Uyển đã từng thiếu chút nữa thuộc về một nam nhân khác, làm hắn cơ hồ muốn cuồng bạo, rồi lại đau đớn với nhưng việc mà đời trước nàng đã trải qua.
Hắn nhéo lòng bàn tay để mình bình tĩnh lại, đời trước đã qua, vô luận chuyện gì đã phát sinh, đời này cũng không có khả năng lặp lại.
Đời này, hắn là người có hôn ước với A Uyển đầu tiên, A Uyển về sau sẽ là của hắn!
Bình tĩnh trở lại sau, Vệ Huyên liền xuống tay chuẩn bị, nếu Khang Nghi trưởng công chúa chủ động vì hắn tính toán, tất nhiên là không thể cô phụ tâm ý nàng, hơn nữa Khang Nghi trưởng công chúa tâm tư cùng hắn không mưu mà hợp, nếu có cơ hội tăng hảo cảm cùng nhưng vị ở trong cung kia, tự nhiên là sẽ không bỏ lỡ.
Ngày thứ hai, khi Vệ Huyên tiến cung, liền mang Liễu Cương tiến cung theo, đem hắn đưa cho Thái Tử.
Vì thế, Văn Đức Đế thập phần vui mừng mà đối Thụy Vương nói: "Huyên Nhi trưởng thành, cũng không phải lúc nào cũng hồ nháo, vẫn là sẽ vì người suy nghĩ. Ngươi nhìn hắn vì Thái Tử, riêng chuẩn bị lâu như vậy, có tâm. Hoàng đệ a, về sau cũng không thể mắng hắn quá nhiều, Huyên Nhi trước kia chỉ là không lớn lên thôi, hắn tự mình trong lòng đều minh bạch mọi sự."
Thụy Vương: "..."
Thụy Vương trừ bỏ cười gượng, đã không biết đối với vị hoàng huynh này nói cái gì mới hảo, đức hạnh của nhi tử nhà mình, ông tự nhiên biết rõ. Bất quá lấy việc hiện tại Vệ Huyên đang làm, cũng không phải lúc nào cũng gây hoạ, hắn cùng Đông Cung giao hảo, nếu là tương lai Thái Tử thân thể có thể khang phục, về sau thuận lợi đăng cơ, tự nhiên là không thể tốt hơn.
Chỉ là hoàng đế mới khen Vệ Huyên không lâu, trong lòng chính vui mừng, khó được tâm huyết dâng trào mà cùng hoàng đệ đi Chiêu Dương cung kiểm tra, đảo mắt lại phát hiện tiểu tử thúi hôm nay lại trốn học.
Hoàng đế: "..."
Thụy Vương: "......"
Vẫn là một cái tiểu tử thúi!
Vệ Huyên biết được Khang Nghi trưởng công chúa muốn mang A Uyển đến ở nông thôn cư trú, tự nhiên là lòng nóng như lửa đốt, sau khi cấp võ sư cho Thái Tử, liền kìm không được mà chạy tới phủ công chúa tìm A Uyển.
So Vệ Huyên, mấy tỷ đệ Mạnh gia còn đến sớm hơn.
Khang Bình trưởng công chúa biết được muội muội muốn dọn đến ở nông thôn cư trú, tuy nói đường xá không xa, chỉ có một ngày lộ trình liền có thể đến, chính là so với ở trong kinh nhấc chân liền đến như hiện tại, ở nông thôn khả năng không thể gặp mặt thương xuyên được, trong lòng ít nhiều không khỏi cảm thấy nuối tiếc.
Mạnh gia tỷ đệ cũng lại đây, Mạnh Phong bởi vì là thiếu niên, không thể ở lâu trong phòng A Uyển, nên nói mấy câu liền chủ động rời đi chơi với hai ngỗng trắng trong sân.
"A Uyển, tỷ về sau thật sự không ở kinh thành sao?" Vẻ mặt Mạnh Tự như cha chết mẹ chết, cực kỳ bi thảm nói: "Muội đây về sau muốn tìm người nói chuyện cũng đã không có, đến lúc đó muội sẽ sống ra sao đây?"
A Uyển: "..." Tiểu cô nương chỉ giỏi nói quá lời thôi.
Mạnh Vân đánh một cái lên đầu tiểu muội: "Ngốc tử, A Uyển là ở thôn trang tĩnh dưỡng thân mình, chờ thân thể muội ấy tốt hơn chút, sẽ tự hồi kinh, huống chi về sau nàng phải gả cho Vệ Huyên, không có khả năng rời kinh, ngươi suy nghĩ nhiều quá. Hơn nữa đi thôn trang đường xá cũng không xa, ngươi nhớ muội ấy, cũng có thể kêu mẫu thân đưa ngươi qua đó ở mấy ngày, nói một lần cho đã, rồi lại trở về kinh thành."
Mạnh Tự vừa nghe, cảm thấy Nhị tỷ nhà mình nói rất có đạo lý, cũng vẫn có thể xem là một phương pháp giải quyết.
A Uyển: "..."
A Uyển sờ sờ tiểu cô nương, thấy tiểu cô nương lưu luyến không rời mà ôm chính mình cánh tay, gương mặt nhỏ phấn nộn đnags yêu, liền nhịn không được cười tươi với nàng, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái không ít. Chờ đến khi A Uyển đáp ứng yêu câu của nàng, tiểu cô nương rốt cuộc cũng vui mừng.
Mạnh Vân ngồi ở một bên, nhìn tiểu muội nhà mìnhquấn lấy A Uyển, nhướng mày, cảm thấy A Uyển giống như đem Mạnh Tự trở thành tiểu hài tử, rõ ràng chính nàng vẫn là tiểu cô nương, thậm chí bởi vì ốm yếu, so với Mạnh Tự nhỏ và gầy hơn rất nhiều, nhưng lúc nào cũng ra dáng tỷ tỷ khí thế. không khỏi cảm thấy buồn cười.
An ủi xong rồi Mạnh Tự xong, hai chị em lại cấp A Uyển tin tức tốt, Mạnh Xúc năm trước vừa gả vào An Quốc Công phủ hôm qua khám ra đã có thai một tháng.
"Thật sự? Thật tốt quá! Kia thật muốn chúc mừng đại biểu tỷ!" A Uyển vui vẻ vì Mạnh Xúc: "Xem ra chúng ta sẽ rời đi chậm hơn vài ngày rồi, mẫu thân sau khi biết, nhất định sẽ đi xem đại biểu tỷ."
Mạnh Vân cùng Mạnh Tự cũng thật cao hứng, cười rộ gật đầu, nếu đại tỷ lần này có thể sinh con trai, liền có thể đứng vững ở phủ An Quốc Công, về sau sinh hoạt cũng thoải mái hơn một ít. Thời đại này làm con dâu đương gia, quy củ rất nhiều, chỉ có chìu lòng mẹ chồng, mới có thể nhẹ nhàng một chút. Mạnh Xúc là trưởng nữ của khang Bình trưởng công chúa, An Quốc Công phủ tự nhiên là không dám đãi chậm, chính là có một số việc trưởng bối không hảo nhúng tay, lại thêm Mạnh Xúc tính cách thuần lương ôn nhu, người Mạnh gia vãn lo lắng nàng sẽ bị người ở nhà chồng khi dễ.
Đang nói đến hài tử trong bụng Mạnh Xúc, liền nghe nha hoàn tới báo, Vệ Huyên lại đây.
Vệ Huyên khi tiến vào, cũng không biết có phải hay không đi quá cấp, hoặc là thời tiết quá nóng, hai má đỏ bừng, giống như đồ thượng đẳng phấn mặt giống nhau, trong trắng lộ hồng, làm cho ngũ quan vô song càng thêm tinh xảo, nhìn tựa như một tiểu cô nương xinh đẹp. Nam hài tử nếu lớn lên đẹp, cơ hồ nhìn không ra giới tính, dù hắn có là người bất hảo, nhưng khi người ta nhìn đến gương mặt hắn, rất ít người có thể thực sự tức giận.
Thấy hắn tiến vào, A Uyển cho nha hoàn bưng nước ô mai tới cho hắn, cười nói: "Ngươi chạy gấp như vậy làm cái gì? Không đừng để mình mệt."
Vệ Huyên nhấp miệng, thấy Mạnh gia tỷ muội ở chỗ này, nên xoay chuyển nói: "Nghe nói tỷ cùng cô mẫu về sau muốn ở tiểu Thanh Sơn bên kia cư trú."
"Đúng vậy, chỗ đó rất hợp để tĩnh dưỡng thân mình." A Uyển bình tĩnh nói, thấy nam hài dùng cặp mắt đen nhánh trong sáng nhìn mình, tức khắc có chút chột dạ, tuy rằng không biết chính mình chột dạ cái gì, nhưng thấy hắn bướng bỉnh mà nhìn chính mình, lại có chút đau lòng hắn.
Quả nhiên, đối này tiểu quỷ này, nàng thật là càng ngày càng mềm lòng, cứ tiếp tục như vậy, A Uyển cảm thấy chính mình về sau nhất định sẽ thực thảm.
Hiện tại mới tám tuổi, khoảng cách đến tuổi thành niên còn tới bảy năm, cũng không biết đến lúc đó có thể hay không kháng lại đây.
Bởi vì năm nay Mạnh Vân được khâm điểm làm Thái Tử Phi, nên mùa hè cả nhà Khang Bình trưởng công chúa không đi thôn trang tránh nóng, cho nên năm nay chỉ có Khang Nghi trưởng công chúa rời đi. Biết được A Uyển thực mau phải đi tiểu Thanh Sơn, như vậy cả hai nhà không thể chạy qua lại như trước nữa, nên tỷ muội Mạnh gia đều muốn ở bên cạnh nàng nói chuyện thêm một chút, không bởi vì Vệ Huyên đến mà rời đi, bất đắc dĩ, liền gọi thêm Mạnh Phong cùng đến chơi.
Khi Mạnh Phong ôm hai con ngỗng trắng lại đây, nhìn thấy Vệ Huyên đang ngồi một chỗ, liền đi ôm ngỗng qua đó chơi với hắn, Vệ Huyên lúc này làm gì có tâm trạng chơi đùa, duỗi tay ra hiểu cho Mạnh Phong sang chỗ khác, tiếp tục uống nước ô mai nhìn chằm chằm A Uyển.
Mạnh Phong thấy biểu cảm của tiểu quỷ có vẻ không đúng, thò qua nhỏ giọng nói: "Biểu đệ, không bỏ được a? Dù sao chỉ là một ngày lộ trình, ngươi còn có thể đi xem nàng mà, bất quá ta cảm thấy thọ an biểu muội đi thôn trang tĩnh dưỡng thân mình cũng tốt, thanh thanh tịnh tịnh, ít chút thị phi, không chừng tâm tình càng trống trải, về sau thân mình sẽ hảo đến càng mau."
Vệ Huyên nhàn nhạt mà lên tiếng, đạo lý này hắn biết, chính là trong lòng vẫn không bỏ được. Mấy năm nay, hắn đã thói quen nhấc chân liền tới đây tìm A Uyển, Không nhìn thấy nàng, trong lòng khó chịu.
Thật vất vả mới đem Mạnh gia huynh muội tiễn đi, Vệ Huyên rốt cuộc phác tác đến quấn lấy nàng không bỏ. A Uyển bởi vì trong lòng cũng có nuối tiếc, cho nên phá lệ mà dung túng hắn.
"Tỷ về sau ở nông trang, không được phép cùng bên nam nhân khác nói chuyện." Đôi tay hắn ôm lấy nàng eo, đặc biệt khí phách mà nói.
A Uyển khóe miệng run rẩy, tâm tình phức tạp trong nháy mắt bị hắn phá toàn bộ, nhìn nam hài ở trên người nàng dụi tới dụi lui, bất đắc dĩ phát hiện, này vẫn là cái tiểu hài tử, nàng có phải nghĩ nhiều phát rồ, mới có thể đối một cái hài tử sinh ra tình cảm nam nữ?
Cho nên, vẫn là đương đệ đệ đi!
Vệ Huyên xác thật là không tha, chính là lại không tha, làm Khang Nghi trưởng công chúa thay đổi quyết định cũng không được, huống chi bọn họ cũng thực sắp trưởng thành, về sau xác thật không thể giống hiện tại như vậy lui tới thường xuyên, đó là có hôn ước, chưa thành thân phía trước, cũng cần phải thủ lễ, cái này làm cho hắn thập phần hậm hực, lại lần nữa đưa mắt nhìn địa phương mềm mại bên dưới thân mình, khi nào mới có thể lớn lên đây?
Qua hai ngày, mọi việc trong kinh đã chuẩn bị thỏa đáng, La Diệp liền mang theo thê nữ cùng đi tiểu Thanh Sơn thôn trang.
Này một lần đi, liền ở lại đến tận hai năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro