Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

note: câu chuyện này được kể từ góc nhìn của han jisung.

.

'thằng nhóc bạn mày kia hả jisung?'

anh changbin huých huých khuỷu tay vào bụng tôi, đôi mày anh nhướn về phía seungmin đang đứng.

'nó nhát lắm, nhín mặt anh bây giờ chắc nó chạy biến luôn đấy bỏ cái vẻ đấy đi'

và thế là anh changbin lại nháo nhào lên. tôi đảo mắt. vừa hay hình bóng của hwang hyunjin lọt vào mắt tôi.

ô kia kìa.

nó đang đứng đực ra nhìn seungmin đấy à?

.

buổi tập nhảy coi như là cũng diễn ra suôn sẻ trừ việc thằng hyunjin cứ năm phút lại liếc sang chỗ seungmin một lần. thật sự quá là quá đáng nha.

seungmin là bạn cùng phòng kí túc với tôi. hôm nay cậu đến câu lạc bộ nhảy cùng tôi vì tôi không dám để cậu ở kí túc một mình.

lại nhắc lại chuyện đấy. seungmin là kiểu người hiền khô, lại dịu dàng, hơi ngốc một chút. nếu hôm đó tôi không về nhà kịp lúc thì chắc cậu bị mấy gã 'đàn anh' bắt nạt đến phát khóc mất. mà chả hiểu kiểu gì seungmin lại cho được mấy gã ấy xông vào nhà?

cạch cạch.

a seungmin lại viết gì cho blog của cậu ấy rồi.

quên không nhắc, seungmin là một blogger khá (?) nổi tiếng. tôi cũng không để ý nữa, chỉ thi thoảng đọc một vài bài nếu tôi rảnh. nhưng có vẻ cậu rất thích viết và rất thích blog của mình.

tôi hơi nghểnh cổ, ngó sang giường cậu ấy.

ớ không viết blog? hoá ra cậu ấy đang chat với ai đó.

nhưng cơn buồn ngủ nhanh chóng kéo đến nên tôi cũng không để ý đến chuyện của seungmin nữa.

.

sáng nay tôi có ba tiết nhưng đều được nghỉ. hết học kì rồi mà.

điện thoại tôi rung nhẹ. noti từ blog của seungmin?

'..'

tôi tí thì ngã ngửa ra sau. bài blog mới nhất của seungmin, rõ ràng là giọng của bọn đang yêu.

dù cậu ấy chỉ viết về thời tiết hôm nay thế nào, bữa trưa của cậu ấy có gì, nhưng rõ ràng là lời nói của bọn đang yêu.

chắc chắn luôn.

.

hờ tôi quên bẵng mất không hỏi seungmin về vụ 'giọng viết của bọn yêu nhau' kia.

cho đến một ngày, cậu ấy dẫn hwang hyunjin về phòng và giới thiệu 'đây là bạn trai của tớ' một cách rất bình thản.

tôi ngã lộn cổ từ trên giường xuống dưới đất.

tôi sốc không nói nên lời.

tôi choáng váng.

ừm thế hơi quá rồi nhưng thật sự là tôi vẫn rất sốc.

'sao cậu lại yêu thằng này?' tôi buột miệng hỏi.

thế là tí nữa hyunjin cho tôi ăn đạp nếu seungmin không cản cậu ta.

.

seungmin đi ra ngoài làm chút việc trên trường, chỉ còn tôi và hyunjin trong phòng.

'tao thích seungmin từ cái nhìn đầu tiên, cái ngày mà mày dẫn cậu ấy đến câu lạc bộ của mình'

'thật?'

'nói dối làm chó'

'thế thì hạ thấp loài chó quá nhưng thôi mày kể tiếp đi.'

tôi nghe thấy tiếng hyunjin nghiến răng 'ban đầu tao cũng chỉ nghĩ đấy là một cơn cảm nắng thoáng qua thôi, ai dè tao với cậu ấy học chung một lớp.'

'từ đầu năm mà không nhận ra luôn hả?'

'câm đi đừng làm tao cảm thấy có lỗi. ờ thì tao cứ tự dưng ngày càng thích cậu ấy thôi. thỉnh thoảng cũng nói chuyện một hai câu, nhưng mà tao muốn nữa cơ.'

'kiểu thật gần thật thân thiết với cậu ấy.'

'tao muốn cậu ấy là của riêng tao.'

'thế là cái đợt seungmin liên tục ra ngoài là mày rủ cậu ấy đi chơi đấy à?'

'ừ'

'sao nữa?'

'đến buổi thứ ba thì tỏ tình, vì tao buột miệng'

'đang chuẩn bị tinh thần chạy biến rồi thì cậu ấy gật đầu.'

mặt hyunjin cứ đỏ lựng lên, rồi tay che miệng, rồi mắt mơ màng.

yêu nhau đứa nào cũng thế này à? hay vì đấy là hyunjin nên tôi mới thấy ghê?

.

seungmin ngồi khép nép cạnh hyunjin. trên giường của cậu ấy. còn tôi, ngồi trên giường của tôi.

chúng tôi ngồi đối diện nhau.

'tớ nghĩ là cậu là người đầu tiên nên biết chuyện này'

'vì nhờ cậu mà tớ gặp được cậu ấy đó'

seungmin cứ líu lo như vậy, mà không biết rằng yêu hyunjin nó sẽ như thế nào. tôi khóc thay cho seungmin. một người thuần khiết như cậu ấy sao phải yêu một thằng khôn lỏi bơ đời lại phũ phàng như nó chứ.

a gì đấy sao tự dưng lại làm PDA* trước mặt tôi thế này.

khẽ liếc cặp uyên ương trước mặt tôi.

à, hoá ra hwang hyunjin lạnh lùng ngày nào cũng có thể mỉm cười dịu dàng và nhìn ai đó với ánh mắt nhẹ nhàng như nước ấy.

hmm, vậy là tôi có thể an tâm trao seungmin cho cậu ta rồi nhỉ? a sao tâm trạng lại giống mẹ gả con đi thế này uwu...

* PDA: Public Display of Affection - đại khái là mấy hành động âu yếm nơi công cộng đó mí cậu kiểu ôm ấp hun hít ý =))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro