Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3_Chị Trợ Lý Của Anh

7 giờ 30 phút sáng , chiếc xe sang trọng đậu trước cửa một căn biệt thự trơ trọi trên ngọn đồi thấp . Xung quanh chẳng lấy một bóng người , chỉ có cây cỏ . Đây cũng là nơi mang nhiều tâm sự kín khuất của chàng trai ấy . Cả một "thiên đường" yên bình đầy những hoa loa kèn chỉ cách đó vài trăm mét . Anh thắc mắc tại bao bao nhiêu năm nay không nhận ra có người sống ở gần đây ? Hay tại ngoài bóng chiều tà và những kí ức đau buồn thì chẳng còn gì để anh chú ý ?
Có tiếng gõ vào tấm cửa kính . Anh hạ kính với vẻ mặt "không cảm xúc" nhìn lên .
- Sao không đợi 8 giờ hãy xuống ?
- 9 giờ 30 mới tới giờ làm , căng vậy làm cái gì ? Trợ lý chứ có phải lao công đâu ?
- Được rồi lên xe đi !
- Mở cửa ra !
- Vâng ạ !
Xe lăn bánh được 30 phút , đột ngột dừng lại trước một quán cafe . Cô gái bước xuống xe , vào trong tầm 15 phút và trở ra với hai bịch giấy trên tay .
- Nè , cầm đi !
- Cái gì đây ?
- Anh có là phó tổng hay gì thì cũng cần ăn chứ ! Yên tâm , không chết được đâu !
Anh đưa tay cầm lấy bịch đồ ăn , nụ cười nhẹ xuất hiện rồi lịm tắt cũng như nắng ban ngày . Chuyến hành trình tiếp tục từ quán cafe tới VVS . Nơi này giống như học viện quân sự hay một trại lính vậy . Quy củ và những điều "độc dị" luôn hiện hữu . Đám nhân viên mặc đồng phục xếp hàng dọc hai bên lối đi vào sảnh chính , luôn cúi đầu trước vị phó tổng của mình . Nhưng hôm nay có chút "không nghiêm chỉnh" như mọi khi . Ai cũng cố gắng liếc nhìn lên , nhìn xem cô gái đi bên cạnh anh ta _ người đi ngang hàng với anh ta là ai kia ? Dung mạo ra sao ? Khí chất thế nào ?
Tới lúc bước vào văn phòng thì lại một lần nữa _ cái công ti này toàn những bất ngờ lạ .
- Trợ lý của tôi thì phải ngồi trong phòng tôi ! Cổ đông cũng vậy thôi !
- Ok !
Trong căn phòng đã kê sẵn một chiếc bàn đối diện bàn làm việc của anh . Căn phòng cũng khá rộng nếu chỉ coa hai người , nó cũng ngang ngửa phòng họp hội nghị của một công ty trong tầm phát triển .
Đám người ở ngoài xúm lại một chỗ , bắt đầu câu chuyện "Tám xuyên văn phòng" , tổ chức "họp chợ" như mọi khi công ti có gì khác lạ .
- Cái cô đó là ai dợ ? Sao nhìn lạ quá ờ ?
- Nghe bảo là trợ lý của Phó Tổng Hà đó !
- Trợ lý ? Có thấy bà trợ lý nào để phó tổng phải mở cửa "rước" vào chưa ? Hay người yêu mới của ổng ?
- Bậy ! Tui nghe nha , bả cũng là cổ đông mới của VVS . Cổ phần 40% ngang ngửa phó tổng của chúng ta nữa đó !
- Vậy thì càng tào lao , cổ đông mắc gì đi làm trợ lý ?
- Biết sao được , có khi người ta có lý do thì sao ?
- Ký do cái đầu ông ! Theo tui thấy chắc chắn là có gian tình rồi ! Cổ cũng đẹp quá chừng ! Nhìn cũng trẻ nữa ! Chắc chỉ hơn tui 2 _ 3 tuổi !
- Bà nhiêu tuổi ?
- 24 !
- Nè bà cầm hồ sơ của người ta coi ! 1981 là 37 gần 38 rồi ! Coi lại mình coi , người ta trẻ đẹp bao nhiêu thì bà tàn tạ bấy nhiêu !
- Cái gì ? 37 ? Xạo !
- Không tin thì tùy ! Mà nói thiệt trẻ quá chớ ! Còn đẹp nữa , coi chừng giấc mộng Phó tổng phu nhân chả mấy cô tan vỡ từ đây đó !
- Xứ....giỏi lắm hả ?
Cuộc "họp chợ" càng nói càng quá khỏi vòng cấm . Tiếng nói rôm rả áp cả tiếng giày cao gót "đoạt hồn" từ phía hành lang . Câu chuyện vô tình lọt vào tai những người muôna nghe và cả những người sẽ tức điên khi nghe tới chuyện này ?
- Cái gì đó ? Đứng họp chợ ở đây hả ?
Giọng nữ nhân chóe lên đầy tức giận , dọa đám lu bu trước mặt sợ hoảng hồn .
- Chị....chị Hằng....bọn em còn việc làm....em....
- Đứng đó ! Ai tuyển trợ lý ?
- Dạ....anh...anh Tuấn !
- Đưa hồ sơ tôi coi !
Đọc lướt qua một lượt , cô nhếch mép cười nhạt .
- Đổi gió muốn "lái máy bay" xuyên mây hả ? Phẩm vị kém !
- Đàn bà con gái mà ăn nói chua ngoa quá , ý thức kém ! Vô vị !
- Đứa nào vừa nói gì đó ?
- Đứa gì ? Có tai phải biết định vị âm thanh từ đâu chứ . Trợ lý nhưng vẫn có quyền đuổi em đó em gái à !
- Chị nghĩ mình là ai ? Tôi cũng có 20% cổ phân của cái công ti này đó !
- Đúng ! Đã từng....nhưng mà...không biết sao lại tự nhiên cho thằng kép trẻ đứng tên , nó bán hết rồi ! Bán cho vị hôn phu trước đây của em đó ! Cái người thiếu phẩm vị đó ! Tính đến bây giờ thì , em cũng chỉ là nhân viên , chị đuổi lúc nào không được ?
- Cô....
- Xuỵt....làm ồn quá đi ! Muốn gây lộn thì ra ngoài , không muốn thì tránh ra !
-....
Thật lòng , có một cái gì đó ở cô gái này làm cho người ta có cảm giác phải sợ . Ánh mắt , khẩu khí .... mọi thứ . Cái phiên chợ cũng phải mau mau mà giả tán . Để lại một mình nữ nhân ngơ ngác với đại cục . Cô ta biết , cổ phần đã mất , nhân tình cũng tan . Nhưng ai ngờ , cô chưa kịp chấp nhận thì tin ở đâu đã đến tai người này . Tốt nhất , là nên đi .... đi đã rồi tính .
Còn về phần "cô trợ lý" , làm trợ lý cho người ta nhưng cũng không lo gì mấy . Cả buổi hôm nay , trừ lúc sáng sớm , cô cũng chẳng ở trong căn phòng ấy . Biết chừng , người kia đang giận muốn điên lên rồi !
- Chị Tâm ! Phó tổng Hà tìm chị !
- Tìm tôi làm cái gì ?
- Ảnh nói có việc gấp !
- Được rồi ! Đi làm việc đi !
- Dạ !
Vậy là hai lần . Tính đến lần này là lần thứ hai cô bước vào căn phòng này rồi .
- Chuyện gì đây ?
- Chị đang là trợ lý của tôi ! Ngó ngang ngó dọc đều mất tăm mất tích ! Tôi có việc gì lại phải kêu người đi gọi sao ?
- Là muốn chị ở đây hả ? Ok ! Muốn sao thì sao đi !
Rõ ràng kêu người ta vào , lại không có việc . Con người này đúng thật là quá rảnh rỗi . 15 _ 30 phút trôi qua , một người thì vẫn cắm cúi với đống giấy tờ và tài liệu , người kia thì vẫn ngồi chơi rảnh rỗi _ thật là chán chết người . Rồi , cái cảm giác khô cổ vào giờ này cứ như tuần hoàn lại tới , cô "trợ lý" này cũng sắp có việc rồi .
- Chị....pha cốc cafe cho tôi . Đừng bỏ đường , sữa gì hết !
- Cafe ? Rượu thì chị biết , còn cafe .... không biết pha !
- Không biến thì học ! Ra ngoài đó hỏi bất kì một ai , cho dù là cô lao công cũng có thể dạy cho chị !
- Vậy sao không kêu cô lao công pha đi ? Không thì tự pha .... bộ què hả ?
- Chị nên nhớ đang là trợ lý của tôi đó nha ! Có là cổ đông thì nguyên tắc đặt ra vẫn phải thực hiện !
- Không thì sao ?
- Mỹ Tâm à....chị nhận thư cảnh cáo bao giờ chưa ?
Thư cảnh cáo ? Really ? Wao ? Nghe tới đây , mặt cô biến sắc một màu tối sầm giận dữ . Đập nhẹ bàn tay xuống mặt bàn , môi mím chặt . Trong đầu suy ngẫm nghĩ một hồi , bất giác cười khẩy .
- Muốn uống cafe chứ gì ? Được ! Ngồi đó đợi đi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro