Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22_Kết Hôn ?

Sáng chớm lạnh với chút hơi sương và hình như trời đã sắp chuyển sang thu .
Trong căn phòng có chút ngột ngạt , nồng nặc hương ái tình ấm nóng . Cô gái nằm gọn gàng trong tay anh đã ngà ngà tỉnh dậy , bắt đầu loi nhoi cựa quậy .
Nhìn một vòng khắp căn phòng , nhìn sang người bên cạnh , cô mới bắt đầu để ý cái đau từ bên dưới . Lật đật ngồi dậy bước vào phòng tắm , cũng không quên cầm theo ... quần áo .... đương nhiên rồi .
30 phút _ mọi việc tắm gội makeup của cô hoàn thành trong 30 phút . Vừa bước ra đã bị đè xuống giường chở lại .
- Anh thức hồi nào dợ ?
- Trước em một lúc !
- Tránh ra coi !
- Thích thì tới , chán rồi bỏ hả ?
- Phải rồi ! Anh hết giá trị rồi !
- Nhưng anh thấy em vẫn còn giá trị !
Dứt lời , anh khóa chặt môi cô với nụ hôn ngọt ngào . Cô ra sức dãy dụa cho tới khi tay chân mỏi nhừ . Có tiếng con nít từ phía hành lang ập tới , không lâu sau , ta thấy cả người lẫn tiếng .
- Í....sao cậu lại đè lên mợ dợ ?
Cái giọng lanh lảnh vang lên kéo theo đó là một hai người đua nhau chạy tới .
- Khánh Hồng ! Con nói gì vậy ?
- Mẹ ơi...bà ơi....cậu đè lên mợ nè !
Cái cảnh tượng trước mắt thật là trêu tức người khác . Anh cũng chẳng mấy quan tâm có người ở bên ngoài . Hôm lên trân cô rồi đỡ cô ngồi dậy .
- Tới giờ rồi ! Em muốn tiếp tục làm trợ lý cho anh hay ở nhà làm vợ yêu của anh ?
- Khùng ! Em tự đi được rồi , còn nhiều chuyện anh phải trả lời cho xong đó . Bye bye !
Cô hôn lên má anh tạm biệt , cúi người chào mẹ và chị gái anh rồi ra ngoài . Và đúng như "tiên tri" , anh có một thời gian nói chuyện không mấy vui .
- Mẹ ngồi xuống đi !
- Con định biến cái nhà này thành cái gì hả ? Mới sáng sớm đã kéo nhau qua muốn trêu tức mẹ hả ?
- Con không có !
- Còn nói không ? Nếu không đâu có sáng sớm mà....
- Không phải sớm ! Từ tối qua rồi !
Anh vừa nói vừa chỉ tay về phía đống quần áo lộn xộn dưới sàn nhà , thở dài chuẩn bị gánh chịu những lời sau đó . Nhưng lạ nỗi , mẹ anh không nói gì , chỉ khẽ lắc đầu rồi trở ra ngoài .
- Chị không muốn chửi thằng em này nữa à ?
- Chửi gì nữa chứ ? Mẹ cũng phải chấp nhận rồi !
- Chấp nhận cái gì ?
- Đi coi bói đâu đó....người ta nói hai đứa bây duyên định tam sinh....rồi cái gì không thể rời....kết quả thì biết rồi đó !
- Hôm qua khác , hôm nay khác .... giống như trò đùa vậy !
- Lỡ rồi thì cưới đi !
Câu nói làm anh ngớ người , không phải lại đang mơ đó chứ ? Ôi một câu chuyện hài : "Hôm nay mặt trời mọc phía Nam !?"
Tự tát mình kiểm chứng , mọi chuyện như một chuỗi lộn xộn mà anh không thể nào biết được chuyện gì đang diễn ra . Mà thôi kệ , đến công ti trước cái đã .
Về phía cô trợ lý , vừa đến công ti đã chứng kiến cảnh nháo nhào .
- Cái gì dợ ?
- Chị ơi , tụi em để sấp hồ sơ của bên HKJ trong phòng hồ sơ .... đang cần gấp lắm .
- Cần thì lấy ra đi !
- Chỉ có anh Tuấn mới có chìa khóa phòng đó thôi , tụi em không có !
- Cái chùm chìa khóa 5-6 cái phải không ?
- Dạ....dạ chị ơi đúng rồi !
- Cái này phải không ?
Cô lấy trong túi sách ra một chùm chìa khóa _ cái này anh đưa cho cô ngay từ lúc cô trở thành "trợ lý" của mình .
- Đúng rồi chị ơi....cảm ơn chị !
Họ lấy chùm chìa khóa đi mở cửa phòng , tìm vội những hồ sơ của HKJ , tiện thể tám chuyện tầm phào .
- May ghê á , nếu không là chết rồi !
- Mà cũng kì ha , trước ông sếp mình có đưa cho ai cầm chìa khóa này đâu !
- Có gì mà lạ , bao nhiêu nguyên tắc ổng phá hết còn gì !
- Haizzz....mùa quáng !
- Ai mù quáng ?
Tiếng nói quen thuộc dọa người ta giật bắn mình . Họ quay lại với bộ mặt có chút hoang mang .
- Anh...anh....à .... tụi em trả chìa khóa cho anh nè !
- Không cần ! Đưa chị Tâm cầm !
- À...Dạ !
Bọn họ nhanh chóng làm theo , chạy loạn xạ trong văn phòng giống như cá tẽ đàn , mang theo một thông tin đưa tới cô trợ lý cùng với chùm chìa khóa : "Chị ơi...anh tới rồi !"
Cô theo anh vào căn phòng quen thuộc . Có ghế lại không thích ngồi , hay đúng hơn là chưa kịp suy nghĩ ngồi hay không ngồi đã bị anh khóa trong lòng _ cô ngồi yên vị trong lòng anh .
- Chưa tới 1 tiếng đã nhớ em rồi hả ?
- 1 giây là đủ nhớ em rồi , vợ yêu !
- Sến súa ! Mà cũng nhanh thiệt !
- Cái gì nhanh ?
- Cái cuộc thoại giữ anh với mẹ ạn đó !
- Mẹ anh chỉ nói 1 câu thôi !
- Câu gì ? Kêu anh mau bỏ em hả ?
- Hối anh mau cưới em về đó cục cưng !
- Xạo !
- Đúng là xạo , nhưng mẹ cũng không bắt anh xa em nữa !
- Anh nói thiệt hả ?
- Khó tin chứ gì ! Anh còn chưa tin nữa là....mà cũng tại em , đi mà để lại đống quần áo lăn lóc dưới đất !
- Cái gì ? Quần áo đó anh quăng lăn lóc sao đổ tại em ?
- Hay làm lại lần nữa đi , anh không nhớ tối qua tại sao lại vứt nó dưới sàn....
- Thôi đi ! Đồ dã man !
Suy nghĩ một lúc , anh gọi 1 cuộc điện thoại thông báo .
- Hôm nay cho mấy đứa nghỉ mửa ngày . Trong vòng 3 phút giải tán ! Go !
- Nè làm cái gì dợ ?
- Mấy đứa nó ở đây không tiện !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro