Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20_"Cô là vợ của cậu đúng hông ?"

Tiễn cô bạn thân về lại đất Mĩ , trên đường về không biết anh đã nhớ đến bao nhiêu người từng bị anh tổn thương . Thương thì chỉ thương một người , nhưng có vẻ cuộc đời anh hơi...."lầy" , số phận khá "nhây"_ không rõ là từ nguyên do gì khi đã cho anh một người tình ngàn năm nhưng lại dính kèm hằng hà sa số các ong bướm ngoài lề .
Hôm nay nhà có người đến thăm . Ngôi nhà không mấy thân thương lại không được mấy phút yên lặng . Tiếng trẻ con láo nháo từ ngoài cửa bước vào đã nghe rõ mồn một .
- Tuấn !
- Anh ! Về lúc nào vậy ?
- Mới nãy thôi ! Đang đưa đám nhỏ đi chơi , thì chị hai gọi về nói có chuyện !
- Vậy anh ngồi đợi , em lên phòng trước !
- Ngồi lại đi ! Không lẽ hai chị em cả đời không nhìn mặt nhau ?
- Cũng có thể lắm chứ !
- Bao nhiêu năm rồi , vì một người ngoài trở mặt với người nhà....
- Tâm không phải người ngoài . Anh sắp có em dâu rồi đó !
- Mẹ đồng ý ?
- Không đồng ý em cũng phải lấy ! Bây giờ anh cứ đợi nói chuyện với chị , lát em còn phải ra ngoài !
- Đi đâu ?
- Đi đón vợ em !
Lên đến nửa chừng , bất ngờ gặp người chị "yêu quý" , anh cũng cố gắng chào một câu rồi đi thẳng lên phòng .
- Nó vẫn còn trẻ con như vậy sao ?
- Đâu phải không có nguyên do . Lâu nay chị cũng đâu ưa gì nó !
- Mặc kệ nó ! Qua nói chuyện với chị , dắt con theo làm gì ?
- Tại chị không, đang dắt tụi nó đi chơi , chị gọi giống như trái đất sắp diệt vong....
- Thôi được rồi ! Mẹ nói thằng Tuấn bây giờ nó không nghe lời ai cả , nhất quyết lấy con bé đó ! Cưng nựng giống như bảo bối....mẹ vẫn khó mà chấp nhận đứa con dâu họ Phan này lắm !
- Không hiểu chị với mẹ sao nữa . Nó thích thì cho nó lấy đi ! Em không phải con ruột , nó không lấy vợ muốn Hà gia tuyệt hậu hay sao ? Họ gì thì họ , một khi nó đã không thích , ép nó hả ?
- Đúng là....không biết chuyện . Nếu đơn giản như vậy thì còn chuyện gì nói ? Lấy con bé đó về , Hà gia sẽ không còn ngày nào bình yên !
- Chị nghĩ cái gì đây ? Lại cái ông thầy cúng đó hả ? Đừng mê tín quá đi được không ?
- Đến lượt chị không tin hả ? Bao nhiêu chuyện nhà mình xảy ra , ổng đều đoán ra được ! Ngay cả chuyện gia đình mình , có gì mà ổng không rõ !
- Thiệt hết nói nổi ! Kìa....chị lo con chị đi kìa ! Quần áo mua về thì cất đi , để nó lấy làm đồ chơi , té lên té xuống kìa !
- Cái gì ? Khánh Hồng ! Con quấn cái gì vô người vậy ?
Cô bé chừng năm sáu tuổi , chạy lon ton tới gần bàn uống nước _ trên mình khoác chiếc váy đỏ dài quá người , đôi lúc dẫm cả vào vạt váy té ngã . Ấy vậy mà cô bé vẫn không chịu cởi nó ra !
- Khánh Hồng ! Đứng lên ! Con mặc cái gì vậy ?Sao lại lấy đồ của mẹ nghịch vậy ?
- Đây đâu phải đồ của mẹ đâu ! Đồ của mẹ bự lắm , con mặc hông được . Đồ này nhỏ hơn nhiều , còn có mùi rất rất thơm nữa !
- Thơm hả ?
Đúng là có cái mùi thơm ngọt giống như kẹo đường pha với một chút hương thoang thoảng của hoa loa kèn . Lạ thật.... nhưng càng ngưởi lại càng thấy thích , ngưởi một lần rồi thì không thể quên .
- Con lấy ở đâu vậy ?
- Ở trong phòng của Cậu Tuấn ! Con thấy ở trên giường á ! Còn một sợi dây chuyền nữa nè !
Chị ta lấy sợi dây chuyền từ tay cô con gái nhỏ , đưa ra trước ánh đèn soi thử rồi nhìn cậu em trai hờ .
- Dây kim cương !
- Kim cương là gì dợ mẹ ?
- Là loại đá rất quý rất quý ! Con lấy trong phòng cậu hả ?
- Dạ ! Khi nãy con lên đó thấy ở trên giường của cậu á !
Câu nói thành thật của con bé làm tất thảy những người có mặt ngơ ngẩn _ lý gì trong phòng một người đàn ông độc thân lại có cái đầm của phụ nữ ?
- Wao....đẹp quá !
Bất ngờ tiếng nói của con bé cắt đứt dòng suy nghĩ của bà mẹ . Con bé cứ nhìn ra cửa _ nghe ngày một rõ tiếng giầy cao gót mà cái mùi thơm ngọt ngào ấy cũng gần hơn . Người đến là người thương của cậu em trai mà cô ta không mấy ưa .
- Cô đến đây làm gì ? Lại đến tìm em trai tôi hả ?
- Chị có vẻ ghét em lắm ! Nếu không thích em sẽ đi , nhưng mà em đến lấy lại đồ của em !
- Của cô ?
- Chị đang cầm trên tay á !
- Trả cho cô ! Lấy rồi , có thể về !
Khánh Hồng chạy tới gần cô , đưa ánh nhìn long lanh nhìn cô .
- Cô đẹp quá à !
- Cảm ơn con ! Con tên gì vậy ?
- Con tên là Khánh Hồng !
- Khánh Hồng ! Tên đẹp giống như người vậy !
- Hihi....
- Vậy Khánh Hồng à , con có thích sợi dây này không ? Cô Tâm tặng cho con !
- Thích ! Con thích lắm !
Lời vô tư của đứa trẻ làm mẹ nó khó chịu vô cùng .
- Khánh Hồng ! Không được lấy đồ của người lạ ! Em tôi không có ở nhà ! Không cần tỏ ra dịu dàng !
- Khánh Hồng à ! Nói cô Tâm biết , cậu con có ở nhà không ?
Âm thanh giọng nói cô phát ra ngọn ngào như cây kẹo biết mê hoặc người khác . Vừa được hỏi , cô bé liền trả lời hết sức thành thật .
- Cậu con ở trên phòng !
- Ngoan lắm . Con nít thì phải luôn luôn nói thật , biết không ?
- Dạ !
- Cô là vợ của cậu con đúng hông ? Nếu như vậy con phải gọi cô là mợ rồi !
- Sao con lại hỏi vậy ?
- Trước đây cậu nói với con cô gái trong tấm hình là vợ tương lai của cậu . Cô đó giống cô lắm ! Nhưng cô đẹp hơn !
- Con nói vậy không sợ mẹ con giận hả ? Mẹ con không thích cô !
- Sao mẹ lại không thích cô ?
- Vì cậu thích cô !
- Như vậy là mẹ cũng không thích Khánh Hồng sao ?
- Đương nhiên không phải ! Mẹ thích con , nhưng mẹ không thích cô !
- Ò...con vẫn hông hỉu....
- Khánh Hồng ngoan , sau này con sẽ hiểu !
- Dạ !!!
- Chị không cần khó chịu vậy đâu . Ghét chị cách mấy tôi cũng không làm gì con bé đâu !
- Ngày nào tôi còn sống , thì cô đừng mong bước vào cái nhà này .
Cô ta hét to cho tỏa cái giận trong lòng _ ngay cả con gái cũng thích một "người ngoài" mà cô ta không ưa chút nào . Ngay lúc đó , cậu em trai "thân thiết" của cô ta xuống tới nơi , nghe hết mọi chuyện rồi .
- Tâm lấy em đâu có lấy chị hay lấy chồng chị ! Khách Hồng ngoan , gọi mợ đi con !
.
.
.
Này thì tia....😝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro