Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19 _ Nắng Mùa Hạ....Tan

- Hà Anh Tuấn ! Tên xấu xa này lại dụ con gái nhà người ta...
Bất ngờ có tiếng nói vọng từ ngoài cửa _ một người quen , người bạn thân của anh _ giới tính nữ .
- Vào nhà người ta không chịu gõ cửa ?
- Tôi có chìa khóa , cửa lại không khóa....
Lâu lắm rồi bọn họ không gặp nhau , vừa gặp thì vui mừng vô cùng _ được dịp ôm hôn thắm thiết . Hơi kì rồi đó anh à.....
- Bạn anh hở ?
- Uhm....đây là Thanh Hằng . Người bạn rất đặc biệt !
- Đặc biệt ? Có lẽ hai người cũng lâu chưa gặp , không làm phiền nha !
Người phụ nữ này không biết là vô tình hay cố ý _ thêm dầu vào lửa .
- Trước có nghe cậu có chị bên Mỹ....đây hở ? Chào chị .... em là bạn của Tuấn . Chị chắc là chị gái của cậu ấy ?
- Uhm....đúng rồi ! Chị gái ! Em trai à....lại đây chị nói chuyện với em !
Giờ thì chuyện gì đang xảy ra vậy ? Có phải lúc vào đây , cô bạn thân chẳng để ý cô gái đang ôm dính chặt lấy anh...thốt ra lời như vậy ? Lạ lùng _ cô gái của anh cũng hưởng ứng "hết mình" .
Anh ngơ ngác bước chân tới bên cạnh cô "trợ lý" của mình _ có một bất ngờ đầy ngọt ngào mang tính chất dằn mặt chờ sẵn . Người được lợi _ đương nhiên chỉ có anh . Vị ngọt từ đôi môi đến bất ngờ cũng với cái cắn nhẹ đầu sự giận dỗi thực sự khiến anh không nhịn được mà bật cười . Còn cô bạn thân _ trong lòng có chút ngại , cũng có chút nhói .
- Thì ra...thì ra vậy !
- Phạm Thanh Hằng....xém chút tôi bị cậu hại không toàn mạng . Xem kìa....bảo bối à , em ghen cũng khác người nữa !
- Anh có bạn thân cũng khác người ta !
Cách mà cô nàng này giận dỗi , không giống người bình thường . Và cái không bình thường đó , đã làm lộ ra cái biểu hiện ngơ ngác chuyển qua khó chịu của cô bạn đạc biệt của anh . Và cái khó chịu đơ đơ đó kéo dài từ giờ này qua giờ khác _ từ lúcc đó chơ tới này hôm sau tới VVS . Nhân tiện _ Hằng cũng là giám đốc quảng cáo của VVS . 
- Chị....
Sáng hôm sau _ bước vào cánh cửa không còn là 2 mà là 3 người . Tiếng gọi nhốn nháo từ đám nhân viên quỷ quái này đã lâu rồi không thấy .
- Coi kìa....giám đốc Phạm được lòng nhân viên vô cùng . Ha , mới trở về đã như vậy , phó tổng như tôi cũng không bằng .
Tiếng nhốn nháo ngày càng gần . Cho tới lúc không còn khoảng cách , ta lại có một bất ngờ . Cô ba cậu bẩy cúi đầu chào sếp , rồi kéo đi mất chị trợ lý cấp cao của công ty này . Ai cũng lấy làm lạ....nếu là trước đây , thì Hằng mới là người đứng trong cái vòng vây đó . Thất sủng từ bạn thân cho tới nhân viên .
- Chị Tâm .... nghe nói chị bị bệnh , tụi em hôm bữa đi chơi quen được bác sĩ giỏi . Đưa danh thiếp cho chị nè , tụi em đi làm đây , chào chị....
Đến một cách chớp nhoáng , rồi cũng lao đi một cách chớp nhoáng _ làm đơ cả hội đồng rồi đi mất . Trên tay Tâm bây giờ còn lại tờ danh thiếp , chưa kịp định hình câu chuyện đã muốn bật cười .
- Anh thấy chưa ? Nhân viên của anh cũng thương em như vậy , từ nay bớt bắt nạt em đi nha !
- Có luôn hả ta ?
- Đương nhiên có !
- Ok ok....em lúc nào cũng đúng ! Đi vào đi cô...
Lần thứ "n" cô bị người đàn ông này nắm tay dắt đi như đứa trẻ . Vào tới công ty , cũng giống như chỗ riêng của hai người . Anh không ngại bày tỏ những tình cảm , quan tâm với cô "trợ lý" của mình và cô cũng đã quen mặc dù đôi lúc nó hơi phiền . Nhưng cái gì lâu ngày ,  nó cũng sẽ trở thành một thói quen _ quen rồi sẽ thành phản xạ tự nhiên .
Nhưng phản xạ tự nhiên ấy sẽ hoàn mĩ hơn nếu nó không làm người ta nhói tim . VVS có vẻ chỉ thích những tấm kính trong , toàn bộ cửa của bất kì căn phòng nào đều tiện cho việc giao tiếp và thu thập thông tin trực tiếp qua ánh mắt . Qua cánh cửa kính _ có người nhìn thấy những ân cần ấy lại thấy có chút ích kỉ trỗi dậy_ không muốn gửi lời chúc phúc chút nào . Chỉ muốn gục mặt xống bàn , nước mắt không biết từ đâu mà ra _ nữ nhân này đâu phải yếu đuối .
Anh bạn thân vẫn cứ như một người bạn _ tình cờ nhìn vào thấy cô bạn mình gạt đi những giọt nước mắt , mạo muội bước vào hỏi thăm .
- Có chuyện gì sao ? Cô bạn của tôi cứng rắn lắm cơ mà ?
- Bạn....có bao giờ Tuấn không coi Hằng là bạn không ?
- Không có ! Đương nhiên , lúc nào chúng ta cũng là bạn tốt !
- Tốt cỡ nào cũng vô ích , tim của một người trao cho một người , người kia lại nhẫn tâm quá....làm bạn thân bao lâu nay , tưởng rằng cậu sẽ phải nói một điều rõ ràng...
- Tuấn sẽ không làm cho ai tổn thương quá nhiều vì mình . Chấp nhận yêu một người mình không yêu , nó sẽ là một tội ác _ tội gieo cho người ta cảm giác ảo !
- Lần đầu tiên tôi tỏ tình với cậu là vào mùa hạ 10 năm về trước . Nắng hôm đó ấm áp lắm , nhưng vẫn không bằng nụ cười và tiếng nói của cậu...Hôm đó Tuấn nhắm mắt nằm trên thảm cỏ còn ướt sau mưa....Hằng hôn Tuấn , Tuấn cũng không phản ứng.....còn tưởng chúng ta có thể ....
- Chúng ta có duyên , nhưng là duyên bạn bè !
- Biết mà . Hằng biết từ hôm qua . À không.....biết từ hôm đó , đọc được những gì cậu viết trong nhật kí : "Chẳng hiểu sao tôi không quên được....lúc nào cũng phải nhớ tới em _ Cô gái tháng tư của tôi . Lại một mùa xuân qua đi vắng em _ ngay cả lúc ngả mình trên thảm có , cũng phải mơ về bóng dáng em !" _ Hằng còn thấy Tuấn để #T ở cuối trang giấy , cô gái này làm cho Tuấn điên đảo tới như vậy thật sao ?
- Cô ấy là nắng hoàng hôn cuối ngày _ đẹp đến hút hồn , mê hoặc tất cả _ cái ảo não của những tia nắng cuối cùng ấy cũng làm con người ta cảm thấy cô đơn . Tia nắng ấy có màu mạnh mẽ và lạnh lùng vô cùng _ nhưng cũng mong manh như thời gian của nó . Những gì là mong manh ẩn trong cái bộ dạng lạnh lùng , mạnh mẽ như thế càng làn cho người ta muốn che chở .... có say mê dại cuồng , cũng là tự nguyện !
- Hiểu rồi _ hiểu hết rồi ... như vậy chúng ta cũng đừng nên làm bạn nữa....không dứt được , cảm giác khó chịu lắm !
- ....
- Hằng sẽ về Mỹ ! Cảnh cáo đó , ngày cưới đừng gửi thiệp !
Anh thở dài _ hơi thở có phần thấu hiểu nhẹ nhõm .
- Thượng lộ bình an !
____________⚘⚘⚘_______
Ngày mai ngày 10_3_2019
     "Nhà ai nấy về..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro