Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15_Con Dâu Hà Gia

Trời đổ mưa tầm tã , chẳng hiểu sao những lúc con người ta thích suy tư về những chuyện buồn , trời lại cứ mưa để cho người càng thêm ảo não .
Tới 7 giờ tối , VVS vẫn sáng đèn _ nhân viên bận tăng ca , phó tổng bận lo chuyện công kiêm cả chuyện tư bên trong _ rèm cửa được kéo xuống , bên ngoài thực chất không biết tình hình bên trong ra sao . Chỉ biết là : chị trợ lý của sếp bọn họ sau khi vào đó xong thì không trở ra ngoài nữa .
- Sao rồi ? Bên trong đó không biết sao nữa !
- Yên ắng quá.....
- 7 giờ mấy rồi , không biết chừng nào mới được về nữa !
- Rồi làm xong hết việc chưa dợ ?
- Xong rồi ! Chờ lệnh giả tán nè !
- Thôi ngồi chơi xíu đi !
Thời gian cứ thế trôi qua , qua 8 giờ , cả đám cũng đã được một giấc ngủ ngắn , khi tỉnh dậy vẫn cứ ngơ ngác nhìn nhau . Vừa định thần lại thì nghe được tiếng điện thoại bàn .
- Nghe điện thoại kìa !
Nữ nhân viên mệt mọi tìm đến bàn điện thoại , bắc máy và nhận được tin vui bất ngờ .
- Alo .... VVS !
- Mọi người về đi ! Muộn rồi !
- Dạ sếp ! Tụi em đợi lệnh này thôi á !
- Ừa về đi !
- Còn sếp thì sao ?
- Thì cũng phải về thôi ! Ăn ngủ luôn tại công ti chắc !
- Dạ ! Chào sếp !
Câu nói ấy đã lấy lại tinh thần và sức lực cho người ở đầu dây còn lại . Sau một ngày dài miệt mài , cuối cùng cũng được về .
- Về mấy đứa ơi ! Được giải phóng rồi !
- Đi về...
Nhanh chóng chạy ra bấm thang máy . Thật may là không để lỡ cảnh cuối trước khi về .
Cánh cửa phòng bật mở , họ bắt gặp phó tổng của mình lịch lãm bồng cô trợ lý trên tay , nâng niu vô cùng . Wao....quả thực hình ảnh ấy khiến người ta ghen tị vô cùng , chỉ biết tròn mắt ngưỡng mộ .
Vượt qua cơn mưa phùn , hai người lại trở lại nơi cũ . Lần này có một sự dằn mặt nhẹ . Anh thừa biết ở nhà ba mẹ đang chờ , cả các cô chú và mấy ông anh bà chị trời ơi nữa....tụ hội đông đủ như hội làng . Cô bé Thục Linh cũng có mặt , từ lâu , Hà gia đã coi cổ như con dâu , giống như người nhà _ chuyện anh hủy ước , quả thực vô cùng quá đáng , nhất là khi hai nhà còn mối thâm tình lâu năm .
- Con yên tâm , lát thằng Tuấn nó về , bác sẽ nói chuyện với nó . Cho dù giữa hai đứa có chuyện gì , cũng có thể giải quyết ! Yêu nhau giận dỗi là bình thường , không có gì đâu !
- Dạ ! Lần này ảnh giận như vậy , con không biết sao nữa ! Với hình như ảnh cũng đã yêu người khác , chỉ vừa đẹp , vừa giỏi , lại thực sự rất quyến rũ....
- Con không phải lo . Đàn ông ham mới ham lạ , chơi rồi sẽ về . Mấy đứa con gái bên ngoài , sao bằng được người vợ thực sự đoan trang hiền thục chứ .
- Vậy .... con cũng yên tâm !
- Uhm....không phải lo gì đâu con gái ạ ! Ta đã coi con là con dâu rồi . Không ai thay thế được !
Nụ cười thỏa mãn xuất hiện , coi như ý nguyện đã thành . Bây giờ cô ta thực sự yên tâm , dù gây ra bao nhiêu lỗi lầm , chỉ cần giữ đúng bộ mặt tội nghiệp , trong trắng tinh khiết thì danh phận con dâu Hà gia không khó chút nào . Nhưng thực sự không ngờ , hôm nay tới đây nằm vạ , ngược lại ngậm một tục tức trong bụng .
Khi nghe người làm vào thông báo : "Cậu hai về rồi !" _ Cô ta thực sự vui mừng , chính trang đầu tóc quần áo . Người của Hà gia cũng chuẩn bị một bản sớ dài chuẩn bị lên tiếng giáo huấn , nhưng khi vừa  thấy người cần thấy , cảnh tượng đập vào mắt họ đã tạo nên một sự hoang mang vô cùng . Cô gái trong vòng tay anh thực sự yêu kiều , sắc sảo , khiến người ta say mê _ nhưng cũng khiến người ta ấm ức . Anh và Thục Linh có khoảng thời gian quen nhau _ 4 năm đã lần nào anh ân cần với cô ta như thế . Dù có bị bệnh , cũng chỉ hỏi thăm cho có lệ .
- Mẹ , cậu út....
- Tuấn !
- Có chuyện gì nói sau đi !
- Con đứng lại đó ! Con tự tiện hủy ước đã là quá đáng , hôm nay Thục Linh nó đến đây , hai đứa có chuyện gì thì nói cho rõ ràng . Cãi nhau cũng được , đứa nào có lỗi cũng được , nói chuyện giảng hòa . Con có tức giận chuyện gì , cũng không thể lại đưa một đứa con gái từ đâu về , không ra thể thống gì cả !
Tiếng ồn ào réo bên tai làm cô tính giấc , mí mắt nặng trĩu với cái đầu đau nhức . Cô mở mắt , nhìn xung quanh có chút cảm giác quen thuộc .
- Không biết đây là thứ con gái gì ? Con lại không lo cho người thực lòng yêu con....
- Được rồi mẹ à ! Mẹ thích thì có thể cưới cô ấy về , nhà này đâu phải thiếu con trai ...
- Con nói vậy mà được à ? Không lẽ con lại....muốn rước mấy đứa con gái tào lao về ?
Nhiêu đó đủ để cho cô muốn nổi điên rồi . Giọng nói này , cũng 10 năm trước như vậy _ cô nhận ra rồi . Khẽ vỗ nhẹ vào vai anh , cô nói : "Anh thả em xuống" _ Đầu óc còn chút quay cuồng , đứng không vững tựa vào anh .
- Lâu lắm rồi con mới nghe lại những lời này....bác cũng rất hay , 10 năm vẫn nhớ rõ như vậy !
- Cô....cô là....
- Con chào Bác ! Con là Mỹ Tâm !
- Tâm....con....
- Dạ . Trước đây bác nói con không xứng là con dâu Hà gia....hình như bây giờ cũng như vậy !
- Đúng là khác rất nhiều . Nhưng để làm được con dâu nhà này thì phải như Thục Linh . Cửa gỗ đối cửa gỗ....không khác đi được !
- Dạ ! Vậy con không làm phiền bác . Con cũng tỉnh rồi....anh lo cho gia đình anh đi , em về trước .
Xin lỗi cô gái , lời yêu cầu được bác bỏ . Cô không biết có người lo cho cô lắm hay sao ? Đứng còn không vững , muốn đi đâu ?
- Cô đang bệnh đó cô nương à ! Còn đi đâu ? Xe cũng hết xăng rồi , không về được đâu !
- Phòng khách nhà này cũng kín rồi ! Con cứ để Tâm noa về đi . Cậu với con cần nói chuyện !
- Ai bảo Tâm ngủ trong phòng khách ?
- Không lẽ con muốn nó ngủ sofa sao ?
- Đương nhiên không ! Cục cưng của con làm sao có thể ngủ sofa được chứ ! Tâm ngủ trong phòng con .
- Ngủ trong phòng con ?
- Dạ ! Tâm ngủ chung với con !



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro