Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

"Sun! Rốt cuộc cô muốn j? Tôi nhớ tiền tôi gửi vào tài khoản của cô rồi thì phải" một giọng nam trầm cất lên sau lưng nó, ngay sau đó một bàn tay lớn kéo nó vào lòng.
Hắn nhìn Sun với vẻ mặt mặt lạnh lùng. Từ người hắn cx toả ra múi sát khí nồng nặc đến nỗi Michi trong vòng tay hắn cx theo phản ứng mà hơi co người lại.
Sun thấy vẻ mặt hắn như vậy cx ko giấu nổi vẻ hoảng sợ, hơi lùi về phía sau. Rồi như nhận ra điều j đó, Sun liền chạy tới đẩy nó ra ôm hắn thật chặt. Liền mở miệng nói:
- Anh yêu! Sao lại lạnh lùng với em như thể? - Sun nói bằng giọng âu yếm.
- Đồ tiện nhân! Tôi ghê tởm cô! - Nói rồi hắn đẩy Sun ra như hắn đang cầm một thứ bẩn thỉu vậy.
Nó bị Sun đẩy ra, theo đà mà ngã về phía tường. Ai ngờ chỗ bức tường đó có một chiếc đinh nhọn ko bịt đầu, đàu nó va phải chiếc đinh đó, liền chảy máu.
Nó thấy vậy liền đưa tay lên ôm đầu. Nhưng vết thương ngày càng rỉ máu thấm đẫm tay nó. Ngày càng mất máu nó vì thể liền lịm đi. Thấy nó nằm trên đất, hắn lúc này đã đẩy Sun ra liền chạy đến bên nó. Gọi mãi nó ko trả lời. Hắn liền bế nó lên chạy ra khỏi hội trường. Lúc chạy qua chỗ mấy người còn lại, họ thấy đầu nó chảy máu liền chạy đuổi theo.

Ánh đèn bệnh viện toả lên những gương mặt của 5 con người ngoài phòng cấp cứu. Cô thì đã sớm nghả vào vai anh ngủ. Nhỏ thì ngồi bên cạnh an ủi cậu. Sachi và Yuu đã được Ichika và Ren đưa về kí túc xá. Nó vào cấp cứu đã dc 1 tiếng. Bỗng từ cửa phòng cấp cứu một chị ý ta chạy ra:
- Mọi người là người nhà của Michi phải ko?
- Dạ! - họ đồng thanh
- Hiện tại bệnh nhân mất rất nhiều màu cần chuyền máu ngay lập tức. Theo như xét nghiệm thù bệnh nhân thuộc nhóm máu O+. Ở đây có ai thuộc nhóm máu này ko? - Ý tá hỏi
- Có tôi! - Hắn nói.
- Vậy mời theo tôi! - Y tá nới rồi dẫn hắn vào phòng cấp cứu.
30p sau hăn đi ra liền nhận dc một hộp sữa từ tay cô.
- Anh hai uống đi! Vừa lấy máu xong chắc mệt lắm.
Hăn nhận hộp sữa từ tay cô thì cậu bước tới gần hắn hỏi:
- Michi sao rồi?
- Chắc sẽ sớm dc đưa ra thôi! - Hắn nói.
Bỗng đèn phòng cấp cứu tắt, một người đàn ông trung niên mặc áo trắng đi ra. Họ liền tới trc mặt người đàn ông hỏi.
- Bác sĩ! Michi sao rồi ạ? - Cậu hỏi bằng giọng lo lắng
- Cô bé mất quá nhiều máu nhưng đã dc đủ máu để truyền rồi. H đang phục hồi. Có thể vài ba ngày nữa sẽ tỉnh. Trong thời gian này đừng làm kích đọng con bé! Vết thuỏng trên đầu tương đối sâu nên có thể 1 tháng nữa mới đóng miếng đừng cho cô bé làm j nguy hiểm tới vết thương. - Bác sĩ ôn tồn nói
- Vậy h chúng tôi có thể vào thăm bệnh nhân chưa? - Hắn hỏi
- Ồ! Dc chứ! Mời mọi người! Ko làm phiền nữa tôi xin phép!
- ng bác sĩ cười nói
- Dạ! Cảm ơn bác sĩ! - họ đồng thanh
Ngay sau đó họ đẩy cửa phòng bệnh bước vào. Nó nằm trên giường bệnh. Mặt còn sót lại chút huyết sắc nhưng vẫn rất hốc hác. Từ trên cao từng giọt màu nhỏ từng giọt dc đưa vào cơ thể nó. Nhìn nó như vậy tim hắn chợt nhói một phát. Hắn chạy tới bên giường cầm tay nó.
- Tsuki! Anh ở đây chăm sóc Michi nhé! Em vs Kaito về trc! - cô nhẹ giọng nói
- Vậy cậu ở lại chăm sóc Michi dc chứ! Tôi vs Rimoka cx về đấy! - cậu nói
- Dạ! Mọi người về đi để em chăm síc cô ấy! - Hắn nhẹ nói
Nghe hắn nói vậy 4 người còn lại liền yên tâm ra về.

Bây h cả phòng bệnh chỉ có nó và hắn. Nó nằm trên giường mắt nhắm chặt, dương như ko còn tồn tại nữa vậy. Hắn nhìn nó đau lòng rơi nước mắt. Là tại hắn ko bảo vệ nó nếu như hắn giữ nó chặt trong tay thì Sun đã ko đẩy nó đến nỗi nó xảy ra chuyện. Trong lòng hắn h luôn thầm chửi rủa Sun. Là cô ta đẩy nó để nó xảy ra chuyện, tất cả là tại cô. Hắn nhất định sẽ dạy cô ta một bài học. Nhất định sẽ dạy cô ta...một...bài học vì đã động đến nó của hắn. Hắn nhìn nó rồi nói: "Đồ ngốc! Anh yêu em"
Hắn thích nó từ nhỏ khi đó hắn đã thích một cô bé Michi yếu đuối, thích khóc, một cô bé yên lặng để hắn bắt nạt. Đến khi chuyển nhà hắn vẫn ko nhận ra chỉ đến sau này khi nhận dc tin nó sẽ học cùng trường với hắn thì hắn mới vui mừng nhảy dựng lên trong phòng. Ko ngờ hoàng tử băng giá như hắn có thể vì một  người con gái mà nhảy dựng lên như vậy. Đến lúc này hắn mới nhận ra tình cảm của mình. Và từ khi nó chuyển vào trường hắn đã thực sự thay đổi. Đã thay đổi đén nỗi hắn sắp ko nhận ra mình nữa rồi.
Ngoài trời ánh trăng chiếu rọi vào phòng bệnh nơi có một người con trai gục mặt bên giường bệnh của một cô gái xinh đẹp. Nhìn hai người thật..."hạnh phúc".

P/s: Hí hí! Tớ mới đăng có 5 chap "Cao thủ dụ tình" thôi nhỉ? Mọi người thích tr.n này chứ? Mọi người nhớ luên tục cập nhật tr.n nhé!
Arigatou~~~~~~~!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: