Chap 1 - 5
Chap 1
Câu chuyện kể về khoảng thời gian khi mà ba gia đình ma cà rồng lớn nhất thống trị thế giới. Hầu hết con người đều không nghĩ rằng họ thậm chí còn tồn tại. Họ giấu nhu cầu và tài năng đặc biệt của mình khá tốt trong nhiều thế kỷ. Nhưng cũng giống như con người, sự tham lam dần dần chiếm lĩnh họ. Mỗi gia đình đều muốn độc chiếm kiểm soát tình hình thế giới.
Gia đình họ Lee, nổi tiếng với tốc độ và thao tác điều khiển các yếu tố tự nhiên và là dòng dõi lâu đời nhất trong tất cả.
Gia đình họ Kim là một gia đình lớn và sở hữu sức mạnh của ma thuật.
Gia đình họ Choi khá nhỏ nhưng rất nguy hiểm với các trò điều khiển tâm trí.
Tiếp sau ba gia đình chính này cũng có những nhóm nhỏ hơn của ma cà rồng, nhưng lực lượng của họ hầu như đã bị tiêu diệt rồi. Họ thường làm việc như người làm thuê cho một trong ba gia đình.
Quyền lực không được trao cho bất kì ai. Khi một ai đó nắm quyền chết đi, đứa trẻ trong thế hệ tiếp theo sẽ được sinh ra với sức mạnh đặc biệt ẩn sâu bên trong. Chỉ khi thật sự thức tỉnh thì việc sở hữu quyền lực gì mới trở nên rõ ràng. Trong lúc thức tỉnh, tất cả những hồi ức và kiến thức từ người tiền nhiệm sẽ được thắp sáng lên trong tâm trí của người mới này...
Vì vậy phải hiểu rằng từ 'gia đình' trong thế giới ma cà rồng không phải là máu hoặc kết nối di truyền mà đó là quyền lực của mình có liên kết với người khác.
———————————————–
"Các cậu đã tìm thấy cậu ta chưa?" Heechul dậm chân sốt ruột.
"Hyung, các giác quan của em không có đầy đủ chức năng đâu." Yesung phàn nàn.
"Aish, chúng ta đã tìm kiếm trong nhiều tháng nay rồi!" Kangin nói thêm.
"Mấy đứa, một trong những người của nhà họ Lee chưa được đánh thức. Chúng ta cần phải nghiêm túc tìm thấy và kết liễu cậu ta. Sau đó chúng ta có thể chấm dứt quyền lực của họ một lần và mãi mãi ". Heechul tuyên bố.
"Ngay cả Hyoyeon cũng không thể đưa ra dự đoán. Chúng ta không thể làm Yeye kiệt sức nữa." Ryeowook thở dài.
———————————————–
Donghae phải nói là người vui vẻ nhất trên hành tinh này. Cậu ấy chỉ sống cuộc sống của mình một cách hạnh phúc và vô tư. Cậu thức dậy vào buổi sáng, đi học, gặp gỡ bạn bè và chơi bóng đá giống như hầu hết thanh thiếu niên khác. Cậu đã rất bận rộn với việc tự nhắc nhở mình rằng cậu đã không nhìn thấy những điều đang diễn ra. Những vụ mất tích xung quanh cậu, nỗi ám ảnh với bất cứ thứ gì màu đỏ, chứng đau nửa đầu, niềm đam mê với cá và sự cô đơn đôi khi cậu cảm thấy đang huỷ hoại mình.
Donghae lớn lên trong một trại trẻ mồ côi. Cha mẹ, gia đình ... cậu đều không biết. Toàn bộ cuộc sống chỉ phụ thuộc vào bản thân cậu. Nhìn lướt qua thì cậu là một quý ngài hoàn hảo. Cậu có điểm tốt, chơi thể thao giỏi, yêu âm nhạc và nhảy múa ... Nếu nhìn gần hơn một chút sẽ thấy rất nhiều điều được phản ánh trong mắt cậu ấy ... đôi mắt của Donghae là tính năng mạnh nhất. Cậu ấy có thể làm tan chảy mọi người chỉ với một cái nhìn. Đó cũng là đôi mắt làm tan chảy trái tim lạnh giá của Cho Kyuhyun trong vòng một giây. Một cái nhìn thôi và họ trở thành bạn tốt của nhau.
"Ya, Cá, ngừng mơ màng và giúp tớ cầm cái này đi. ' Kyu mắng người bạn của mình.
Hae nhìn lên và mỉm cười ngọt ngào. Cậu vớ lấy cái túi. 'Là gì vậy?'
"Vì chúng ta sẽ có hai ngày cuối tuần, nên tớ thuê một số đĩa DVD và các trò chơi video, tớ sẽ dạy cậu làm thế nào để trở thành một cậu bé biết chơi game.".
Hae cười. "Miễn là cậu hỏi umma của cậu có thể nấu ăn cho chúng ta không!" Hae yêu sự ấm áp của gia đình Kyu. Họ chào đón sự hiện diện của cậu với vòng tay rộng mở. Không bao giờ đặt câu hỏi với cậu.
Hae đang nằm trên giường của Kyu, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, nhìn những hạt mưa nhảy múa ngoài đó.
'Cậu đang nghĩ gì đó?' Kyu hỏi.
Hae mỉm cười nhẹ nhàng. "Về may mắn cậu đang có."
'Tại sao?'
"Cậu thuộc về một nơi nào đó. '
"Hae ... '
Kyu ôm cậu thật chặt. "Đừng lo lắng, chỉ cần là chính mình. Hứa với tớ đừng bao giờ nói dối tớ. '
"Hey, chúng ta là anh em mà, nhớ không?" Hae nói, cho thấy Kyu vết sẹo trên cổ tay của mình giống hệt cái của Kyu.
———————————————–
'Hyuk, nhà họ Kim đang tính toán cái gì đó. " Sungmin nói.
"Tớ biết, Min. Và quan trọng hơn, chúng ta không thể để cho họ thành công. "
'Tại sao người cuối cùng này khó khăn như vậy?'
'Khó khăn ? Dừng ý nghĩ đó đi. Tất cả những gì chúng ta cần là xử lý thật khéo.
Tại sao tên ngốc kia không chịu thức tỉnh?' Hyuk đi đi lại lại trong căn biệt thự, thất vọng vô cùng. Ngọn lửa bên trong anh ta như muốn bùng cháy.
"Bình tĩnh đi Khỉ." Onew nói vọng ra từ góc phòng.
"Oh thôi nào. Có những loại Moron cần đến 4 thập kỷ để thức giấc hơn so với ma cà rồng giống trung bình thấp? '
"Có lẽ anh ấy sợ hãi?" Sunny nói.
'Không đâu, người đó không biết số phận của mình.' Amber nói.
"Có lẽ anh ấy đặc biệt hơn chăng." Taemin nhẹ nhàng nói.
'Như trong tài liệu giáo dục đặc biệt." Hyuk khịt mũi.
Chap 2
'Chúng ta đang làm gì ở đây thế, oppa?' Sulli hỏi.
'Anh ngửi thấy một người nào đó rất tuyệt vời." Siwon nói.
Cả hai ma cà rồng đang đứng xem xét ngay cổng trường.
'Đó là ai?' Sulli hỏi.
"Anh không biết nữa, chúng ta cần phải di chuyển đến gần hơn.
'Chúng ta phải cẩn thận! "
"Đã bao giờ anh bị phát hiện chưa, cô bé đáng yêu? ' Siwon mỉm cười.
———————————————–
"Hae oppa! ' Jessica chạy đến chỗ Donghae.
'Hey Jess, có chuyện gì thế?'
'Krystal và em có thể đi cùng với các anh không?' Cô hỏi.
'Chắc chắn rồi.' Kyu trả lời.
'Nhanh lên Krystal, đừng mắc cỡ nữa!'
Bốn người họ bắt đầu bước đi, không biết gì về việc có hai con ma cà rồng đang theo dõi họ.
'Anh trai của em đâu?' Hae hỏi.
"Anh ấy lại bị bắt ở lại ... một lần nữa." Jess thở dài. 'Changmin là một ảnh hưởng xấu cho anh Yunho. "
'Tại sao mình lại không ngạc nhiên nhỉ?' Kyu lầm bầm.
"Cảm ơn vì đã đi cùng chúng em về nhà, oppa! ' Jessica nhướn người hôn lên má Kyu và Hae.
Hae quàng tay quanh vai của Kyu. 'Không có chi!'
Cả hai chàng trai đi về nhà Kyu.
'Oppa?' Sulli gọi.
"Đó là một trong hai chàng trai." Siwon thì thầm. "Nhưng họ lại chia sẻ máu với nhau. '
'Con người và thói quen kỳ lạ của họ.' Sulli cau mày.
'Anh sẽ đến đó.' Siwon nói ngay khi các chàng trai bước vào một con hẻm nhỏ.
Siwon đẩy Hae ra khỏi Kyu và nhanh chóng đánh hơi trên cổ Kyu. Sau đó, anh nhanh chóng di chuyển về phía Hae và ngửi cậu, đôi mắt anh đã biến thành màu xanh lá cây khi ngửi ra mùi hương trong máu Hae. Trước khi một trong hai chàng trai kịp phản ứng, Siwon đã chôn những chiếc răng nanh của mình vào cổ Hae.
"Hae! ' Kyu hét lên khi nhìn thấy người bạn thân nhất bị tấn công, anh muốn chạy về phía đó, nhưng một cô gái đã xuất hiện trước mặt anh.
'Đừng can thiệp. " Sulli nói.
Kyu đẩy cô sang một bên và chạy về phía người bạn của mình. Anh đã bất ngờ bị kéo trở lại.
"Anh thực sự cần lắng nghe tôi. ' Sulli thở dài.
Kyu không thể tin rằng cô ấy mạnh như thế.
"Siwon, làm nhanh lên. Em cảm nhận được rắc rối. " Sulli hét lên.
Siwon đang uống, cơ thể của anh ấy chưa bao giờ cảm thấy tốt như thế này. Cảm giác của anh như bị gây mê. Tại sao cậu bé này lại có tác động lên anh mạnh như thế?
———————————————–
'Hyuk!' Sungmin hét lên.
"Ừ, tớ đã cảm thấy nó. Cách xử lý của chúng ta đang gặp nguy hiểm ". Hyuk trả lời.
'Anh ấy đã thức dậy?' Sunny hỏi.
'Anh không rõ, hãy di chuyển đi. " Hyuk nói.
———————————————–
"Cái quái gì chứ?" Kyu gào lên bất lực trước Sulli.
"Siwon, anh phải dừng lại, anh sẽ giết anh ta mất!" Sulli cảnh báo.
'Sulli, hương vị này, đây là loại máu tốt hơn bao giờ hết. Anh sẽ mang cậu ấy theo chúng ta '.
"Có phải anh ấy uống máu Hae?" Kyu tái nhợt.
Sulli chạm trán Kyu. 'Ngủ đi' cô thì thầm, Kyu liền bất tỉnh.
Siwon rời ra khỏi cổ Hae. Anh cảm thấy mình mạnh hơn. Nâng Hae lên vai và phóng đi. Sulli phóng theo ngay phía sau.
———————————————–
Hyuk chạy vào hẻm. Sungmin và Sunny xuất hiện phía sau.
'Chết tiệt, mất dấu rồi.' Hyuk tức giận.
Sungmin chạy về phía Kyu. Với quyền năng của mình, cậu dùng một luồng điện sốc qua cơ thể của Kyu. Anh ấy liền thức dậy.
'Hae !!!' Kyu hét lên.
"Bình tĩnh nào, đã có những gì xảy ra ở đây? ' Min hỏi.
"Một anh chàng tấn công Hae và một cô gái mạnh mẽ giữ tôi lại. ' Kyu bắt đầu kể.
'H-h-hắn uống máu Hae.'
'Cậu có nhận thấy điều gì đó không bình thường? "Hyuk hỏi.
"Hắn UỐNG máu Hae?" Kyu hét lên.
Hyuk chỉ nhìn chằm chằm vào Kyu.
'Ah, đôi mắt của anh ta đổi màu." Kyu lầm bầm.
'Màu?'
'Xanh lục.'
'Chết tiệt, là gia đình Choi. " Sungmin rủa thầm.
'Đậm hay nhạt? "Hyuk nhìn Kyu. 'Đôi mắt màu xanh lá cây. "Anh nói thêm.
'Đậm.'
'Choi Siwon " Sunny nói.
'Hae đâu? " Kyu cảm thấy như anh sẽ ngất đi một lần nữa.
"Rõ ràng là họ đã đưa cậu ấy đi với họ." Hyuk lạnh lùng nói.
"Điều này có nghĩa là gì?" Sunny lo lắng hỏi. "Họ có biết anh ấy là ai không? '
"Tớ nghi ngờ điều đó, họ sẽ giết chết cậu ấy ngay lập tức." Sungmin nói.
"Vậy tại sao lại đưa câu ta theo họ?" Sunny hỏi.
'H-họ nói họ thích máu của Hae." Kyu lắp bắp.
'Hậu quả của việc này là gì? "Sungmin hỏi.
'Tớ không biết.' Hyuk nhịp chân.
———————————————–
"Minho, ngay sau khi em hồi phục, em nên nếm hương vị của cậu ta. Rất tuyệt! ' Siwon vẫn còn đang cao hứng.
Minho lượn quanh cơ thể đang ngủ kia. 'Mùi vị thật tuyệt vời. "
'Anh ấy thật là xinh đẹp." Sooyoung thì thầm, nhẹ nhàng vuốt má Hae.
"Nếu anh ấy không muốn ở lại với chúng ta thì sao? Sulli hỏi.
"Thì chúng ta sẽ làm cho anh ta chịu ở lại.' Minho nói.
'Anh ấy đang thức dậy kìa." Sooyoung nói.
"Đừng ngớ ngẩn, cậu ta sẽ nằm đó trong nhiều ngày tới.' Siwon kêu lên.
———————————————–
Mặt Hae đang vờn xung quanh cổ họng của Sooyoung và đôi mắt mở lớn.
'Oh không....' Sooyoung nghẹn ngào.
Tất cả họ đều nhìn chằm chằm vào Hae.
Mắt cậu ấy có màu xanh sapphire.
Chap 3
'Kyu ở đâu?' Mặt Hae vẫn vờn quanh cổ họng của Sooyoung.
'Sooyoung, tránh xa anh ta ra!' Minho hét lên.
'Ch-chị-không thể-a-anh ta-quá mạnh! " Cô đã cố gắng để tìm kiếm điểm yếu trong tâm trí cậu nhưng sự hỗn loạn khiến cô bị tổn thương giác quan của mình. 'Anh ấy đang thức tỉnh' Cô thì thầm trước khi ngất đi.
'Tôi nhắc lại, Cho Kyuhyun đâu?' Hae gầm gừ.
'Chúng tôi không biết người đó." Sulli trả lời.
'Anh chàng đi với tôi khi anh tấn công tôi.' mắt Hae nhìn chằm chằm vào Siwon.
'Chúng tôi đã để lại anh ta ở đó.' Siwon nói nhẹ nhàng. 'Anh ta sẽ không sao. Đừng làm hại cô ấy. "
'Anh đã làm gì tôi?'
'Tôi cắn cậu và uống máu của cậu.'
'Tại sao?'
"Nguyên nhân vì tôi là một con ma cà rồng."
'Tôi bây giờ cũng vậy?'
'Cậu đã sẵn sàng.'
'Anh đã làm biến đổi con người tôi! '
'Tôi chỉ kích hoạt sự thức tỉnh của cậu.'
'Tại sao anh không tấn công cậu ấy' Minho gửi ý nghĩ vào tâm trí của Siwon.
'Anh không thể, anh nghĩ rằng đó là vì anh đã uống máu của cậu ấy. Anh bây giờ không thể nhấc nổi dù là một ngón tay để chống lại cậu ấy.' Siwon trả lời.
"Này, tôi không muốn làm hại các người, mau chỉ cho tôi cách đi ra khỏi đây." Hae nói.
'Năng lực của cậu là gì?' Minho hỏi.
'Của tôi là sao? "
'Anh ấy thức tỉnh chưa đầy đủ." Minho nhìn Siwon.
'Chúng ta không thể giữ cậu ấy, gia tộc của cậu ấy sẽ theo dấu vết mà đến đây ngay bây giờ." Siwon thở dài.
"Chúng ta phải đánh lạc hướng sự chú ý của họ ra xa chúng ta, theo chỉ dẫn của em.' Minho cười sau khi gửi những suy nghĩ cuối cùng.
'Chúng tôi sẽ giúp anh ra ngoài, vì chúng ta cùng là ma cà rồng.' Minho nói. 'Anh là người của gia đình họ Kim.'
Siwon giấu sự ngạc nhiên của mình. Minho thực sự là một thiên tài.
'Gia đình họ Kim?' Hae hỏi.
'Đúng, cậu nên đi tìm ra họ trước khi gia đình họ Lee tìm thấy cậu!' Siwon nói thêm.
Hae chọn mang theo Sooyoung. "Tôi sẽ đảm bảo cô ấy không hề hấn gì khi tôi đã cách xa đây một dặm. ' Cậu cúi đầu và chạy đi.
"Có phải anh ta cúi đầu trước chúng ta? ' Sulli hỏi.
"Nó sẽ không lâu đâu, cho đến khi nhà họ Lee tìm thấy. Chết tiệt, không thể tin rằng chúng ta không thể giữ cậu ấy, mùi vị ngon tuyệt.' Siwon tiếc rẻ.
————————–
"Heechul, Hyoyeon ngất rồi!' Ryeowook hét lên.
"Tốt, một dự đoán khác." Những người đứng đầu gia tộc Kim tiếp cận cô gái đang bất tỉnh. "Junsu, đưa cho anh một ít nước. '
Junsu liếc mắt vào chai nước trên bàn và di chuyển nó bằng tâm trí về phía Heechul.
Sau đó HeeChul nhúng một chiếc khăn và nhẹ nhàng lau mặt Hyoyeon. Đôi mắt cô chầm chậm mở ra.
'Anh ấy đã thức tỉnh." Cô thì thầm.
'Chàng trai nhà họ Lee?' Heechul hỏi.
'Vâng.'
"Chết tiệt! Chúng ta trễ rồi."
'Không, có lẽ không phải, anh ấy vẫn đang bối rối.' cô nói với giọng yếu ớt.
'Có phải nhà họ Lee tìm thấy anh ta rồi?' Kangin hỏi.
Cô gái lắc đầu.
"Cảm ơn cô bé, nghỉ ngơi đi. ' Heechul nói. Sau đó quay sang Taeyeon. "Chăm sóc em ấy nha."
————————–
'Hãy cho tôi theo với " Kyu nói.
"Hãy nhìn xem, con người, chúng ta không có đơn đặt hàng từ bất cứ ai, đặc biệt là thức ăn." Hyuk gầm gừ.
'Anh sẽ đưa tôi đến chỗ Hae.' Kyu bướng bỉnh nói. Sungmin cười khúc khích, anh thích tinh thần kiên quyết của chàng trai này.
'Cậu có chắc chắn cậu muốn làm phiền tôi không? Tôi có thể cảm nhận được người điều khiển nguồn nước của chúng tôi đã chia sẻ những giọt máu quý giá của mình với cậu, cậu ấy thậm chí đã bị hút máu bởi tên Choi. ' Mắt Hyuk biến thành màu xanh dương đậm.
'Cậu ấy là người bạn thân nhất của tôi.' Kyu nói.
'Thôi nào Hyukjae, chúng ta có thể cần anh ấy.' Sunny nhẹ nhàng nói.
'Tốt thôi! Nhưng đừng đến khóc với tôi, nếu một người nào đó ghim chiếc răng nanh của họ vào cậu". Hyuk gắt gỏng.
————————–
Hae nhẹ nhàng đặt Sooyoung xuống trên ghế đá công viên. Cậu dự định đi tìm Kyu và sau đó là gia đình họ Kim. Cậu cần câu trả lời. Đầu cậu đau nhói và cậu ghét cay ghét đắng chứng đau nửa đầu. Cậu bắt đầu chạy trở lại con hẻm. Đột nhiên cậu dừng lại. Là nó đã ở trong tâm trí của cậu hay là do cậu đã chạy quá nhanh?
"Họ thực sự biến mình thành một con quái vật." Hae lẩm bẩm và tăng tốc lên một lần nữa.
Cậu rẽ sang góc khác và đến con hẻm. Không có Cho Kyuhyun nhưng có Kim Heechul, Kangin, Yesung và Junsu.
Heechul nhấc người khỏi bức tường anh đã dựa vào. 'Làm việc đi Yeye.'
'Anh là ai?' Hae hỏi.
"Điều này không quan trọng." Kangin trả lời.
Hae cau mày.
"Anh sẽ không sống đủ lâu để tìm hiểu họ đâu" Junsu cười. Mắt Heechul chuyển sang màu tím.
"Ồ không, gia đình họ Lee." Hae thở hổn hển.
'Cậu ấy đang rất bối rối.' Yeye đọc cảm xúc của Hae.
"Chúng tôi là gia đình họ Kim đó cậu nhóc thân yêu của tôi. ' Heechul từ từ tiếp cận Hae. Anh chỉ một ngón tay vào một thùng rác và nó phát nổ.
'Nhà họ Choi nói với tôi rằng tôi là người nhà họ Kim.' Hae thốt lên.
"Ôi trời, cái này đúng là vô giá." Kangin cười ngặt nghẽo.
"Đừng bao giờ tin tưởng mấy tên họ Choi. Đó sẽ là bài học sống đầu tiên và cũng là cuối cùng của cậu.' Heechul mỉm cười.
'Cậu, nạn nhân ngốc của tôi, chắc chắn là người nhà họ Lee. Một người họ Lee rất đẹp trai, tôi phải thừa nhận chuyện này. " Heechul trượt ngón tay của mình dọc theo cổ Hae. Đôi mắt của cậu chuyển sang màu xanh sapphire.
"Có lẽ chúng ta nên đưa cậu ta theo chúng ta và tra tấn cậu ta một chút." Kangin lầm bầm.
'Jonghyun sẽ thích điều đó. " Junsu nói thêm.
"Cậu ấy sẽ khóc. ' Yeye bình tĩnh nói. Và quả thật nước mắt đang trào lên trong mắt của Hae.
"Tôi thậm chí còn chưa chạm vào cậu mà, cậu bé." giọng nói của Heechul dịu lại. Anh đã di một ngón tay vào cánh tay Hae và một tia lửa loé lên trên da Hae. Cậu kêu lên đau đớn.
Đột nhiên, một vệt lửa sang rực xuất hiện, nó tách Heechul, Hae và những người còn lại thành ba hướng khác nhau. Một tấm khiên bằng gỗ bảo vệ Hae trong sự ngạc nhiên của nhà họ Kim.
Hae nhìn lên và đôi mắt xanh của cậu đã bắt gặp ánh mắt màu xanh đậm tức giận của những người kia.
Chap 4
Từ bỏ đi Heechul.' Hyuk bình tĩnh nói, mắt không hề rời khỏi Hae. Anh bắn một vệt lửa vào giữa họ. Còn Sungmin tạo ra sấm sét.
'Sunny?' Hyuk hỏi.
'Anh ấy an toàn." Cô nhẹ nhàng bao bọc xung quanh Hae để bảo vệ anh khỏi các cuộc tấn công.
"Heechul, họ quá mạnh, chúng ta nên rút lui thôi!" Kangin cảnh báo.
'Đợi đó, khốn kiếp. " Heechul lầm bầm và nhảy đi. Phần còn lại của gia tộc họ Kim theo ngay phía sau.
Sunny đã hoá phép làm biến mất lá chắn trong khi ngọn lửa được dập tắt.
'Cho Kyuhyun đâu?' Hae hỏi.
'Cậu nên lo lắng cho sự an toàn của cậu trước đi! " Hyuk gầm gừ.
"Quỳ xuống! ' Sungmin thì thầm.
'Cái gì?' Hae cau mày.
'Quỳ xuống, anh ấy là người lãnh đạo của chúng tôi. "
'Cái quái gì thế.'
Hyuk nắm một quả bóng lửa trong lòng bàn tay của mình và tiếp cận Hae. Mắt Hyuk màu xanh đậm, nhưng nếu bạn nhìn sâu vào chúng, bạn có thể nhìn thấy một ngọn lửa xanh bập bùng.
'Cậu đang đặt câu hỏi về quyền lãnh đạo của tôi?' Hyuk rít lên.
'Không hẳn, tôi chỉ không biết anh là ai, tôi không quỳ xuống trước mặt người lạ."
'Chỉ cần quỳ xuống và chúng tôi dẫn anh đến chỗ anh chàng Kyuhyun.' Sunny thì thầm.
Hae lập tức quỳ xuống.
'Cậu bé ngoan' Hyuk cười. Anh đi quanh Hae. 'Cậu đã học được những gì cho đến hôm nay?'
"Đó là tôi phải đá những tên phiền phức ra khỏi cuộc sống của mình. ' Hae trả lời.
Sungmin bắt đầu cười. Hyuk có vẻ không hài lòng.
'Hãy để tôi nói cho cậu biết những gì tôi đã học được.' Hyuk rít lên, nắm lấy tóc của Hae.
'Cậu là con ma cà rồng chậm nhất, khờ dại nhất trong lịch sử của tất cả các sinh vật sống. Cậu đổ máu của mình ở khắp mọi nơi, gây nguy hiểm cho tất cả mọi người gần gũi với cậu. Cậu hoàn toàn không có kỹ năng gì cả. Tôi đang xem xét để kết thúc cuộc sống khốn khổ của cậu và chờ đợi thêm một vài thập kỷ cho một phiên bản tốt hơn '.
'Tôi-tôi gây nguy hiểm cho người khác?' Hae hốt hoảng hỏi.
"Đúng, hành vi liều lĩnh của cậu đưa bạn của cậu vào trong vòng nguy hiểm." Hyuk lạnh lùng nói.
Hae gật đầu như một dấu hiệu rằng cậu đã hiểu.
'Chúng ta hãy tiếp tục khi về đến ở nhà.' Các nhà lãnh đạo quây lại xung quanh.
Hyuk cảm thấy một bàn tay mềm mại đặt trên cổ tay của mình.
"Xin làm ơn, giúp tôi thay đổi". Hae nhìn Hyuk, nước mắt trên vành mi rơi xuống.
Hyuk chỉ có thể nhìn chằm chằm. Đôi mắt ... đôi mắt xanh sapphire huyền thoại. Trong một giây Hyuk cảm thấy thương cảm. Anh chỉ gật đầu và biến mất. Sunny nắm tay Hae và theo sau Sungmin.
Họ đến một dinh thự lớn. Hae ngay lập tức chạy về phía Kyu và ôm anh. Cậu bắt đầu khóc, để cho tất cả những nỗi sợ hãi của mình tuôn trào.
'Hey, Cá của tớ, tất cả bây giờ tốt rồi." Kyu xoa dịu.
'Kyu' Hae khóc nức nở và cố gắng để gần gũi hơn với người bạn của mình.
'Anh có nghĩ rằng giữa họ có một điều đó đang xảy ra không?' Sunny nhìn Sungmin hỏi. Người kia chỉ mỉm cười.
'Họp tại văn phòng của tôi trong mười phút nữa, đảm bảo tất cả mọi người đều ở đó.' Hyuk đã ra lệnh và rời khỏi phòng.
'Đủ người rồi, bây giờ là lúc giới thiệu bản thân." Hyuk ra lệnh. 'Tôi sẽ bắt đầu."
'Tôi là Lee Hyukjae, người đứng đầu của gia đình này. Tôi là người điều khiển lửa. ' Hyuk búng một ngọn lửa ra đầu ngón tay.
'Tôi là Lee Sungmin, rất vui được gặp các bạn." Cậu mỉm cười và duỗi tay ra về phía Kyu. 'Sấm sét là thứ tôi điều khiển.' chú thỏ cười ngây thơ. Kyu tròn mắt trong khi Donghae cười.
'Tôi là Lee Sunny, điều khiển gỗ.' Cô thì thầm.
'Tôi là Lee Amber và anh thật là dễ thươngggggg.' Cô nhéo má Hae. Hae đỏ mặt ngay lập tức.
"Amber! ' Hyuk gầm gừ.
'Xin lỗi, ông chủ. Tôi điều khiển đất bằng cách này!'
"Chào anh, tôi là Lee Taemin. ' Cậu bé đột nhiên nhướn người và không khí dày đặc khắp căn phòng. 'Tôi điều khiển không khí'.
'Và tôi là Onew, điều khiển kim loại.'
Hae cúi chào tất cả, cho biết tên mình và tên của Kyu.
"Vậy... thứ Hae điều khiển là gì? ' Kyu hỏi.
"Tớ có thứ để điều khiển? ' mắt Hae mở to.
'Cậu điều khiển nước, chàng trai dễ thương ạ.' Sungmin nói nhẹ nhàng.
'Ồ tuyệt! Kyu thì sao? '
'Tôi là con người, cậu bạn ngớ ngẩn à." Kyu cười.
"Điều tốt nhất cậu có thể điều khiển được, là thực phẩm". Hyuk khịt mũi.
Chap 5
'Anh ta gọi tớ là thức ăn kìa Hae.' Kyu vẫn bĩu môi. Hyuk rời đi sau khi yêu cầu Amber và Taemin giúp Hae luyện tập năng lực của mình.
'Phải Kyu, nhưng anh ta cũng gọi tớ là người gây rắc rối đấy thôi.' Hae mỉm cười.
"Này, đừng suy nghĩ quá nghiêm trọng, Hyuk chỉ là một con ma cà rồng ....khó tính mà thôi. ' Sungmin thở dài.
"Cậu ấy thực sự cần một người bạn gái." Onew khịt mũi.
"Yea một cô gái tốt để hút máu. ' Taemin nói.
Cả Kyu và Hae bắt đầu sốc.
'Có nghĩa là uống máu. " mắt Sungmin lấp lánh. "Ô..... '
Amber và Taemin dắt Hae ra bên ngoài, Kyu và Sungmin muốn xem nên theo họ.
Hae biết căn biệt thự rất lớn nhưng cậu thực sự đã không chú ý đến môi trường xung quanh. Ngôi nhà nằm khá biệt lập. Có một hồ nước nhỏ và nhiều cây cối. Thực sự rất đẹp.
'Ngôi nhà này do chúng ta sở hữu trong nhiều thế kỷ qua. " Sungmin giải thích.
"Nó có tất cả những gì chúng ta cần." Taemin tiếp lời một cách hạnh phúc.
"Phải, tất cả các yếu tố năng lượng của chúng ta được dễ dàng tập luyện ở đây. ' Amber nói.
"Được rồi, anh Donghae. Hãy thử di chuyển nước đi '. Taemin nói.
Hae chỉ nhìn chằm chằm. 'Gì cơ?'
'Di chuyển nước bằng tâm trí của anh.'
'Cậu bị điên à?'
"Nó sẽ rất dễ thôi, anh là một người điều khiển nước mà. ' Amber nói.
Hae chuẩn bị tinh thần, di chuyển chân rộng ra. Cậu nhấc cả hai cánh tay lên ... không có gì xảy ra cả.
'Đó là một sự suy giảm đến tột cùng.' Kyu khịt mũi.
"Im đi. ' Hae hét lên.
Sungmin quay lại nhìn một trong những ô cửa sổ trên lầu. Cậu thấy Hyuk và anh đang gật đầu với cậu.
Bằng một động tác nhanh nhẹn, Min xuất hiện phía sau Kyu, nghiêng đầu sang một bên và dùng chiếc răng nanh của mình. Cậu làm trầy cổ Kyu làm cho nạn nhân hét lên.
Hae quay đầu về phía người bạn của mình. Đôi mắt cậu chuyển sang màu sapphire và một làn sóng nước khổng lồ đã hướng vào Sungmin.
Mắt Min mở to, cậu buông Kyu và nâng hai cánh tay để tự bảo vệ mình. Một ánh chớp loé lên. Khi nước đã lắng xuống, người ta có thể nhìn thấy một bức tường bùn bảo vệ Sungmin trong khi một lá chắn nước đã bao bọc nhẹ nhàng xung quanh Kyu.
"Whoa! Daebak! ' Taemin huýt sáo.
Amber đánh tan lá chắn bùn.
'Cảm ơn.' Sungmin thì thầm, vẫn còn bị sốc.
"Điều đó có thể sẽ giết chết anh" Amber nói.
"Hae, tớ ổn. ' Kyu bước đến người bạn của mình. Lá chắn nước vẫn bảo vệ cậu. Lúc chạm đến Hae thì cậu ngất đi.
"Wow". Sunny thở phào.
'Anh đoán cậu ấy có tiềm năng.' Hyuk thì thầm.
Taemin xuất hiện ngay cạnh họ.
'Mang cậu ta vào phòng của mình đi.' Hyuk ra lệnh. Taemin gật đầu và bay đi.
'Mối quan hệ của cậu ta với người đó sâu đến mức nào?' Hyuk tự hỏi.
———————————————–
Heechul đi tới đi lui. 'Chết tiệt, chúng ta đã đến rất gần!'
"Chúng ta cần nhanh chóng can thiệp vào, trước khi cậu ta hoàn toàn thức tỉnh." Kangin nói.
'Sapphire, chết tiệt! " Heechul hét lên.
'Em biết có rất nhiều ý nghĩa đằng sau màu mắt đó, hyung, nhưng nó không có nghĩa là họ là cùng một người. " Junsu lên tiếng.
'Cậu bé là người đặc biệt.' Yesung nói nhẹ nhàng.
Mọi người đều nhìn anh.
'Cậu ấy rất ... ấm áp. " Yeye tiếp tục. 'Anh thích điều đó.'
———————————————–
'Ughhhh rác rưởi.' Siwon ném một cậu bé đi. Cậu bé đứng dậy và bỏ chạy trong sự sợ hãi.
"Bình tĩnh nào, Siwon. ' Minho nói.
'Tất cả bọn họ hương vị đều như rác rưởi!'
'Không phải. Họ đều rất ổn.'
"Họ không phải là cậu ta. Anh muốn nếm thử một lần nữa '. Siwon rên rỉ.
'Yeah, em nghĩ rằng anh có thể quên chuyện đó, hyung. "
"Không thành vấn đề, anh sẽ làm cho cậu ta thuộc về anh! ' Siwon thề.
———————————————–
"Bây giờ anh có thể đi." Onew nói với Kyu.
'Gì?'
'Chúng tôi sẽ chăm sóc cho Donghae.'
'Tôi sẽ không bỏ bạn mình lại.'
'Vậy còn cha mẹ của anh? Trường học?' Sungmin hỏi.
Kyu nhăn mặt.
"Aish thôi đi, tôi chỉ giả vờ tấn công anh để có được phản ứng của Donghae. ' Sungmin khó chịu.
"Tôi cảm thấy những chiếc răng nanh của cậu chạm đến tận động mạch của tôi. ' Kyu rít lên.
Mắt Min chuyển sang màu xanh coban. Cậu từ từ đến gần Kyu.
'Nếu tôi muốn hút những giọt máu quý báu của anh, tôi đã có thể làm rồi. " Cậu rít lên.
"Hyung, thôi đi. Anh ta hôm nay đã mệt rồi". Onew nói nhẹ nhàng.
'Hãy gọi cha mẹ của anh, bây giờ anh có thể qua thăm Hae.' Amber thêm.
'Cảm ơn các bạn.' Kyu cúi chào và chạy lên lầu.
'Tôi nên làm gì với cậu đây?' Hyuk thì thầm. Bàn tay anh từ từ vuốt ve mái tóc của Hae.
"Người điều khiển nước cuối cùng sẽ phản bội chúng tôi. Cậu cũng sẽ làm như vậy?'
Hae vẫn bất tỉnh.
'Lửa và nước luôn luôn rất khó để kết hợp.' Hyuk tiếp tục, anh vẫn vuốt ve Hae.
'Cậu thật sự rất xinh đẹp. " Ngón tay của anh đã chạm vào vết cắn Siwon đã để lại.
"Đừng lo lắng, tên Choi kia sẽ trả giá, tất cả họ nên biết máu của cậu thuộc về tôi.
Cậu sẽ nhận ra tôi là người lãnh đạo của cậu ". Hyuk kết thúc lời nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro