Heated moments
Bản dịch chưa có sự cho phép của AU! Vui lòng không mang đi những nơi khác!
Nguồn: https://archiveofourown.org/works/39133794?view_adult=true
---
Jaechan rên lên khi cảm thấy lưỡi Seoham khuấy đảo trong khoang miệng mình. Cả hai tay ôm lấy cổ người lớn tuổi hơn, cậu áp sát cơ thể của mình vào người anh và hé miệng rộng hơn. Cậu cảm thấy vòng tay của Seoham ôm chặt lấy eo mình và rùng mình thích thú khi người lớn tuổi ấn nửa dưới của anh vào người cậu, tất cả những điều này diễn ra trong khi anh vẫn đang mút lưỡi của cậu.
Seoham dứt khỏi nụ hôn và Jaechan gần như kéo anh lại khi cậu cảm thấy một đôi môi đang rải những nụ hôn từ má xuống cổ và xương quai xanh. Cậu cố gắng lắm để không rên rỉ và cắn chặt môi khi cảm nhận được bàn tay thô ráp to lớn của anh đang vuốt ve làn da trần trụi dưới lớp áo sơ mi của cậu.
"Anh..." cậu thở hổn hển khi hai bàn tay bắt đầu đưa lên ngực và đầu ngón tay cái của anh lướt qua đầu. Sau đó, cậu cảm thấy những nụ hôn trên cổ dừng lại và nhìn thấy một đôi mắt nâu, sâu đang nhìn chằm chằm vào mình, bao phủ trong đó đầy khao khát.
"Anh sẽ không cởi quần áo của em đâu, bé yêu" Seoham thì thầm như thể trấn an cậu. Jaechan gật đầu và tiếp tục đáp lại nụ hôn của người lớn tuổi hơn, rên rỉ lớn tiếng bất cứ khi nào môi dưới của cậu bị cắn hoặc khi Seoham mút lưỡi của cậu.
Cậu cảm thấy mình bị đẩy xuống giường và thở hổn hển trong nụ hôn cùng Seoham khi anh bắt đầu cọ xát phần dưới của họ với nhau, cả hai cánh tay ôm chặt lấy vòng eo thon gọn của Jaechan. Cậu bắt đầu cảm thấy chóng mặt và siết chặt cổ anh như thể mạng sống của bản thân phụ thuộc vào nó.
Jaechan thấy bản thân đang di chuyển cánh tay mình từ cổ xuống ngực và eo anh, bạo gan lén đưa tay vào bên trong chiếc áo polo đen của Seoham và cảm nhận làn da ấm áp bên dưới. Sau đó, cậu nghe thấy tiếng người lớn tuổi hơn gầm gừ và hôn cậu sâu hơn, lùng sục chiếc lưỡi nóng ẩm của anh qua răng và nướu của cậu.
Cả hai tác nhau ra ngay lập tức khi một tiếng chuông lớn vang lên khắp phòng - điện thoại của Jaechan hiện đang đổ chuông. Cả hai đều thở hổn hển và môi sưng tấy lên. Seoham lau nước bọt còn sót lại trên môi dưới và mỉm cười.
"Nghe điện thoại đi bé yêu. Có thể là quan trọng. "
Bĩu môi, cậu ngồi dậy khỏi giường trong khi Seoham đưa điện thoại cho cậu. Đó là anh Kyoungyoon và Jaechan ấn vào màn hình để trả lời cuộc gọi.
"Chào anh" Cậu nói và chợt mỉm cười khi cảm thấy có một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy eo mình. Cậu tựa vào lồng ngực rộng rãi của Seoham và vùi mặt vào cổ anh, ngồi nghiêng người.
"Em vẫn ở chỗ của anh Seoham. Hmm. Thay vào đó em có thể ngủ ở đây được không? Anh quản lý sẽ đến đón em vào chiều mai. Hmm. Vâng ạ. Chúc ngủ ngon."
"Kyoungyoon à?" Seoham hỏi khi anh đặt một nụ hôn nhẹ lên đầu bạn trai .
Cậu gật đầu. "Anh ấy chỉ hỏi em có về nhà tối nay không. Em ngủ ở đây có sao không? " Jaechan hỏi khi cậu ngước nhìn Seoham với đôi mắt cún con nổi tiếng của mình. Anh cười khúc khích và hôn nhẹ lên đôi môi vẫn còn sưng tấy của cậu.
"Tất nhiên là em có thể. Chỉ cần đảm bảo không quên kính trước khi rời đi, được chứ? Anh đã rất lo lắng lần trước đấy. Em biết rằng em khó có thể nhìn thấy bất cứ thứ gì nếu không có nó ".
Jaechan cười khúc khích. "Em sẽ không nhưng ngay cả khi em quên đi chăng nữa thì anh sẽ tìm thấy nó cho em thôi."
Seoham đảo mắt. "Nghịch ngợm. Đi và thay quần áo của em đi. Em muốn gì cho bữa tối? "
"Ồ! Hãy ăn gà và bia nhé! " Jaechan đề nghị, đôi mắt lấp lánh đầy sự phấn khích.
"Được rồi. Bây giờ đi tắm rửa trong khi anh gọi đồ ăn đi. Em có muốn thêm gì nữa không?"
"Không, em sẽ ăn những gì anh đặt" Sau đó cậu bước xuống khỏi Seoham và bắt đầu đi về phía tủ quần áo không cửa ngăn. Sau đó Seoham lấy điện thoại của mình trên bàn cạnh giường và bắt đầu đặt đồ ăn.
Sau đó anh nằm xuống, nhìn chằm chằm lên trần nhà và vui mừng vì cơ thể đã bình tĩnh trở lại. Khi nghe tiếng nước chảy, anh cố gắng không tưởng tượng ra cơ thể trần truồng của Jaechan dưới vòi hoa sen, dính đầy xà phòng, nước chảy từ tóc, xuống vai và xuống mông tròn trịa....
Seoham tự tát mình. Mày không còn là một thiếu niên với đống hormone bất thường nữa! Cảm thấy chán nản với những suy nghĩ không mấy trong sáng của mình, anh quyết định chọn bộ phim mà cả hai có thể xem trong bữa tối. Anh đang cân nhắc giữa 'The Notebook' (anh ấy thấy người hâm mộ giới thiệu bộ phim này cho Jaechan do 'gu phim lãng mạn kém' khét tiếng của cậu) và 'Iron Man' thì anh ấy nghe thấy tiếng chuông cửa.
Sau khi lấy ví từ chỗ bàn cạnh giường, anh đi về phía cửa để lấy đồ ăn cho cả hai. Sau đó, anh đóng cửa và dọn thức ăn ra chỗ chiếc bàn cà phê thì anh ngửi được mùi hương hoa thoảng qua. Anh nhìn lên và thấy Jaechan đang đứng cạnh giường lau tóc, mặc một trong những chiếc áo sơ mi trắng, rộng dài của anh, nó chỉ dài qua đầu gối của cậu vài inch, để lộ đôi chân trắng mịn của cậu trước mắt Seoham.
Seoham nuốt nước bọt, hít thật thở sâu và bình tĩnh. Sau đó anh đi về phía phòng ngủ, nhẹ nhàng lấy khăn tắm từ Jaechan và bắt đầu xoa tóc cho cậu khi anh đứng đằng sau.
"Đó có phải là thức ăn của chúng ta không?" người nhỏ hơn hỏi.
"Ừ, anh cũng gọi kimbap và một ít salad nếu em muốn."
Jaechan cười khúc khích rồi quay đầu lại. "Rau xà lách?"
Seoham cười toe toét. "Gì? Chúng ta cần một chế độ ăn uống cân bằng ". Anh vừa nói vừa lau khô tóc cho cậu nhóc và ném chiếc khăn vào chiếc giỏ gần nhất. Anh lặng lẽ nhớ rằng sẽ phải giặt giũ vào ngày mai vì chiếc giỏ gần đầy quần áo bẩn.
"Chắc chắn rồi, chế độ ăn uống cân bằng. Đi ăn đi, em đói rồi ". Jaechan nói, vẫn cười khúc khích khi kéo chiếc bàn gấp lại gần giường và bắt đầu sắp xếp các hộp đồ ăn, không hề hay biết rằng với mỗi cử động của mình, gấu áo vẫn không ngừng kéo lên, lộ ra chiếc quần đùi cực ngắn mà mình đang mặc bên dưới. Có vẻ như con quỷ nhỏ quyết định hành hạ anh.
Sau đó Seoham ngồi xuống bên cạnh cậu, đảm bảo không nhìn chằm chằm vào đôi chân trắng sữa lộ ra, và bắt đầu lấy thức ăn ra khỏi hộp. Mọi thứ cuối cùng cũng lắng xuống khi họ thưởng thức bữa tối của mình và Seoham thích thú nhìn Jaechan ăn một cách say sưa.
Cậu trông đặc biệt gầy do lịch trình bận rộn và các buổi chụp hình, vì vậy Seoham rất vui khi thấy Jaechan ăn uống ngon miệng. Vài phút sau, họ quét sạch toàn bộ hộp thịt gà, một đĩa kimbap, 4 lon bia rỗng và một bát salad Caesar. Jaechan tình nguyện rửa bát khi Seoham dọn bàn.
Sau khi vứt rác, Seoham quay trở lại bếp, thấy Jaechan đang rửa bát và quay lưng lại với anh. Anh bước đi nhẹ nhàng và vòng tay qua eo người nhỏ hơn, cằm đặt trên đầu cậu.
"Hử? Anh dọn bàn xong chưa? " Jaechan hỏi khi dọn đống bát đĩa cuối cùng và lấy khăn lau tay.
"Xong rồi thưa vợ. Anh cũng đã hoàn thành việc đổ thùng rác. Bây giờ chúng ta đi ngủ nhé? Em có lịch trình vào ngày mai, phải không? "
Jaechan quay lại, vòng tay qua eo Seoham và nhón chân đặt một nụ hôn lên môi anh. "Làm tốt lắm, chồng em. Bây giờ chúng ta sẽ đi ngủ nhưng trước tiên, hãy tắm rửa và cạo râu, em có thể thấy được những sợi râu mọc xung quanh cằm của anh đấy"
Seoham cười và đặt nụ hôn cuối cùng lên môi Jaechan rồi đi về phía phòng tắm. Trong khi đó, Jaechan đã dọn dẹp xong bồn rửa và yên vị trên giường, không hề cảm thấy buồn ngủ. nhìn cánh cửa phòng tắm và cau mày.
Anh Seohamcó khả năng kiểm soát bản thân tốt hơn nhiều so với mình nghĩ. Cậu cố tình chọn mặc thứ gì đó của người lớn hơn và đảm bảo rằng da thịt có thể lộ ra ngoài chỉ để trêu chọc đôi mắt của anh ấy. Jaechan có thể nói rằng người yêu của cậu gần như không thể kiềm chế được bản thân và muốn ăn cậu ngay lập tức.
Đã 2 tháng kể từ khi họ quen nhau (một vài ngày trước khi Seoham nhập ngũ) và cho đến nay, họ chỉ vuốt ve từ nhẹ đến nặng và thỉnh thoảng cọ xát với nhau nhưng Jaechan đã sẵn sàng cho mọi thứ: cậu đã xem nhiều phim khiêu dâm nam nam và nghiên cứu về thâm nhập hậu môn để chuẩn bị cho bản thân. Cậu cũng đã vô tình gây sốc đối với anh Kyoungyoon trong khi anh ấy xông vào phòng thu của cậu vào một ngày khi cậu đang nghiên cứu.
Người anh già cả, tội nghiệp đã mắng Jaechan và bắt cậu thề sẽ giữ những 'thứ ô uế' như vậy tránh xa maknae của họ, Giseok. Như thể nếu cậu để cho tên nhóc đó nhìn thấy cảnh hai người đàn ông làm tình, Kyoungyoon sẽ giết chết cậu.
Khi Jaechan đợi bạn trai của mình (cậu đột nhiên cảm thấy thích thú khi gọi người mà mình thích đã lâu là bạn trai) tắm xong, cậu bắt đầu lên kế hoạch làm như thế nào để có thể dụ dỗ Seoham làm tình.
Cảm thấy đặc biệt hưng phấn, cậu đã cạo lông chân khi tắm và đảm bảo 'làm sạch' 'cửa sau' của mình để một khi có thể dụ được người lớn hơn, họ có thể làm ngay. Khẽ cười toe toét, Jaechan cởi bỏ chiếc quần đùi nhỏ xíu màu đen của mình và để lại chiếc quần lót ren màu đỏ thiếu vải, gấu áo sơ mi che đi nó, rồi vùi mình dưới chăn bông, gần như đã đoán trước được phản ứng của người yêu mình.
Sau đó, cánh cửa phòng tắm mở ra và để lộ một Seoham bán khỏa thân với chiếc quần pyjama cotton trắng, người đang mải miết lau tóc và không nhận ra ánh nhìn của Jaechan đang hướng về phía mình. Đây chính xác không phải là lần đầu tiên cậu nhìn thấy bạn trai của mình bán khỏa thân (Jaechan phát hiện ra rằng cậu thích cởi quần áo của người lớn hơn trong khi bùm ba bum) nhưng cảnh tượng này thực sự không thể chê vào đâu được.
Seoham là một chàng trai cao lớn với mớ cơ bắp ở đúng những nơi cần thiết: anh không cồng kềnh cũng không quá cao lêu nghêu. Có lượng bắp tay và cơ tam đầu thích hợp để siết chặt trên cánh tay của anh, cơ bụng phẳng và săn chắc (anh vẫn đang bận rộn trong quá trình xây dựng cơ bụng của mình) và cặp mông đầy đặn. Thêm vào đó là sự thật rằng anh ấy có một khuôn mặt và nụ cười chết người và Jaechan biết rằng bản thân đã trúng số độc đắc khi có được người đàn ông này.
"Bé yêu, em có nhìn thấy chiếc áo đen của anh đâu? Anh nghĩ mình đã lấy nó ra khỏi tủ để mặc ". Seoham hỏi khi ném chiếc khăn vào giỏ và bắt đầu nhìn quanh phòng ngủ. Anh không biết rằng Jaechan đã cất nó vào trong tủ quần áo. Để dễ dàng làm việc. Họ không thể làm mấy cái việc đen tối nếu Seoham mặc quần áo, đúng không?
"Em không biết nữa. Anh có thể nằm xuống được không? Em nhớ anh rồi." Jaechan nhõng nhẽo và làm khuôn mặt phụng phịu rất đáng yêu. Seoham cười khúc khích và tiến về phía cậu. Khi nằm xuống, anh sửng sốt khi Jaechan bất ngờ trèo lên người anh với nụ cười tinh quái trên khuôn mặt xinh xắn.
"Ái chà. Chuyện gì đang xảy ra vậy bé yêu?" anh hỏi rồi đặt tay lên eo của người nhỏ hơn và cảm thấy tim mình đập loạn xạ khi nhìn thấy một màu đỏ lấp ló qua lớp chăn. Jaechan nháy mắt với anh và đá chiếc chăn ra, để lộ đôi chân trắng như sữa của mình hiện đang cưỡi trên người anh và một chiếc quần lót... rất mỏng, màu đỏ.
Anh nuốt nước bọt và nhìn chằm chằm vào bạn trai nhỏ của mình lúc này đang mỉm cười với anh một cách tự mãn.
"Anh có thích không? Em đã đặt nó đó. Cửa hàng nói rằng nó hợp với người có nước da nhợt nhạt" Cách người nhỏ hơn đang nói chuyện lúc này nghe rất gợi cảm qua đôi tai của anh và nó đánh thức tất cả các giác quan của anh, đặc biệt là những thớ cơ đang nằm yên nơi Jaechan hiện đang ngồi lên.
Em ấy đang mặc một cái quần lót bằng ren... cho mình xem. Mình tiêu mất.
"Trông em rất đẹp, bé yêu," Seoham trả lời, giọng anh có vẻ khàn đi vì cố gắng kiềm chế mong muốn ghim bạn trai nhỏ của mình vào giường và làm em ấy. Sau đó, anh lướt tay khỏi vòng eo thon nhỏ của Jaechan và ôm lấy cặp mông nhỏ xíu nhưng chắc nịch của cậu, ranh mãnh luồn tay vào bên trong lớp mảnh vải mỏng.
"Anh..." Jaechan rên lên một tiếng khi cảm thấy ngón tay của Seoham vòng quanh ngoài viền cửa sau. Cậu bắt đầu cọ sát dương vật của mình vào dương vật của bạn trai và thấy hài lòng vì nó đã thức tỉnh hoàn toàn.
"Bé yêu, em có chắc về điều này không? Em biết anh có thể đợi cho đến khi em sẵn sàng mà? " Seoham gần như không thể nói một câu hoàn chỉnh bởi vì đầu tiên: bạn trai nhỏ ranh ma của anh hiện đang ngồi trên con cặc cứng cáp của anh và thứ hai, lỗ của Jaechan đang rất ướt và ý nghĩ cậu đã chuẩn bị tinh thần chỉ cho đêm nay là đủ để người lớn hơn mất kiểm soát.
"Chịch em đi" Nghe nó gần giống như một lời cầu xin và chết tiệt, Jaechan trông thật nóng bỏng. Có lẽ cậu đang dần mất kiên nhẫn vì cậu tức giận cởi chiếc áo sơ mi trên người và nắm lấy khuôn mặt của Seoham bắt đầu một nụ hôn lưỡi sâu và ẩm ướt. Anh là ai mà dám từ chối thú vui của công chúa của anh cơ chứ?
Anh ngay lập tức đáp lại nụ hôn và thay đổi vị trí của họ và đặt Jaechan xuống dưới thân mình. Hai bàn tay thì mải mê mơn trớn cơ thể nhỏ nhắn của bạn trai nhỏ trong khi hai người mút lấy lưỡi nhau. Đặt một nụ hôn nhẹ trước khi tách nhau ra, Seoham nhanh chóng cởi bỏ quần và nội y.
"Anh hy vọng là em đã sẵn sàng bởi vì, ngay khi anh xong việc thì em có thể sẽ không đi đứng hẳn hoi được vào ngày mai đâu." Anh cất lời cảnh báo khi với lấy lọ bôi trơn và vài gói bao cao su từ ngăn kéo chiếc bàn cạnh giường (không phải do anh nghĩ đến việc hai người sẽ quan hệ tình dục, nhưng anh đã bắt đầu tích trữ chúng sau khi bắt đầu hẹn hò với Jaechan) vì anh tự tin rằng họ sẽ không kết thúc chuyện này chỉ bằng một hiệp.
"Em đã đợi ngày này lâu rồi anh yêu. Làm ơn hãy vấy bẩn em đi ". Jaechan thì thầm, đôi mắt chứa đầy khao khát. Sau đó, cậu quấn cả hai chân thon gọn của mình quanh eo của Seoham và bắt đầu cọ xát dương vật của họ với nhau ngay sau khi người lớn hơn từ từ cởi bỏ quần lót của anh ấy.
"Giờ có hối hận cũng không kịp nữa đâu" Anh gầm gừ và hung hăng hôn lấy Jaechan. Không có gì ngọt ngào bằng nụ hôn này, tiếng va chạm của răng và lưỡi, rên rỉ và bàn tay đảo quanh cơ thể của nhau.
Khoảng 4 giờ sau, bên trong phòng ngủ chỉ còn nghe thấy tiếng da thịt trần trụi ướt át va đập vào nhau và tiếng rên rỉ rất lớn. Cả hai đang ở hiệp thứ ba và Jaechan hiện đang nằm úp sấp xuống, mông vểnh lên cao trong khi Seoham cứ đánh vào mông cậu một cách không thương tiếc còn cậu nắm chặt lấy ga trải giường như thể nó là chiếc phao cứu sinh vậy.
Cả hai đều ướt đẫm mồ hôi và thở hổn hển như thể đang chạy marathon vậy.
"Mẹ kiếp! Bé yêu, anh sắp ra rồi. Anh có thể xuất tinh vào bên trong em không? " Seoham hỏi, lầm bầm trong khi tay anh siết chặt lấy eo của người nhỏ hơn nương theo từng cú thúc.
"Được mà. Bắn vào trong em. Mau lấp đầy em!" Jaechan cũng sắp đạt cao trào và cảm thấy rất hài lòng khi lựa chọn không dùng bao cao su trong hiệp này vì cảm giác dương vật dài và dày của bạn trai đâm vào đúng điểm đủ khiến cậu choáng váng vì sướng.
Sau một vài cú thúc mạnh, Seoham cuối cùng cũng ra, gục xuống người Jaechan, người cũng đã đạt đến cao trào của mình. Anh ngay lập tức rời khỏi người bạn trai nhỏ, nằm nghiêng xuống và ôm lấy người nhỏ hơn trong vòng tay của mình.
Cả hai vẫn đang thở dốc, người dính đầy mồ hôi và các chất dịch cơ thể khác. Jaechan kéo Seoham lại gần hôn nhẹ lên môi anh rồi nở một nụ cười mệt mỏi nhưng rất mãn nguyện.
"Điều đó thật tuyệt vời anh à" Giọng cậu nghe khàn đi đáng kể sau tất cả những tiếng la hét và rên rỉ trước đó và Seoham không thể không cảm thấy tự mãn về màn thể hiện của mình. Anh cũng rất vui vì đã có thể thỏa mãn Jaechan trong lần đầu tiên của cậu.
"Anh có quá thô bạo không? Anh đã cố kiềm chế không để lại dấu vết đó" Anh hỏi khi mắt đảo khắp cơ thể bạn trai để kiểm tra xem có dấu vết nào không.
Jaechan lắc đầu. "Em thích mặt này của anh. Nghe anh chửi thề trên giường cũng sexy lắm".
Seoham đỏ mặt và lấy tay che mặt. "Đừng nhắc lại nó nữa, anh thậm chí không nhận ra mình đang chửi thề!" Jaechan bật cười khi thấy tai anh đỏ bừng. Một lúc sau, Seoham liếc nhìn người nhỏ hơn đang từ từ nhắm mắt lại vì mệt.
"Để anh tắm rửa cho em trước đã, bé yêu. Anh cũng cần thay ga trải giường nữa. Em có muốn anh bế em không? "
Jaechan lắc đầu. "Em vẫn đứng được. Đi thay ga trải giường rồi vào tắm với em nhé? "
Seoham gật đầu và anh nhìn cậu nhặt chiếc áo sơ mi bị bỏ quên một bên và chậm rãi đi về phía phòng tắm. Sau khi chắc chắn rằng cậu đã vào bên trong an toàn, anh liền nhanh chóng đi đến tủ quần áo, lấy ra một tấm ga trải giường màu xanh lam và dọn dẹp kết quả của những "hoạt động" trước đó của họ.
Sau đó anh vào phòng tắm cùng Jaechan và giúp bạn trai của mình tắm rửa sạch sẽ. Jaechan chìm vào giấc ngủ ngay khi đầu cậu chạm vào gối. Seoham chắc chắn rằng đã đặt báo thức trước khi kéo cậu lại gần ngực mình và cùng chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, Jaechan thức dậy bởi tiếng chuông báo thức ầm ĩ. Cậu liếc nhìn đồng hồ treo tường thì thấy đã gần trưa, lịch làm việc của cậu là vào 2 giờ chiều nay. Jaechan rời khỏi vòng tay của Seoham và bắt đầu chuẩn bị cho ngày mới.
Sau khi tắm xong, cậu kiểm tra nhà bếp xem có bất cứ thứ gì có thể dùng để chuẩn bị bữa sáng và hạnh phúc khi thấy rằng cuối cùng bạn trai của mình cũng đã lấp đầy tủ lạnh đúng cách sau một lần bị mắng.
Jaechan lấy ra một vài quả trứng, hành tây, dầu mè, một hộp kim chi (mà cậu nhận ra được nó được làm bởi mẹ mình) cũng như hai gói ramyeon. Khi bắt đầu chuẩn bị món trứng hấp của mình, cậu nhìn thấy anh bạn trai bự con đang đi về phía mình với thân trên cởi trần, mắt nhắm hờ và cái đầu trông bù xù vô cùng.
"Bé yêu, em có thể đánh thức anh mà. Anh có thể nấu bữa sáng cho chúng ta ". Anh nói, giọng vẫn còn trầm khàn sau giấc ngủ trong khi ôm lấy Jaechan từ phía sau, rúc đầu vào cổ người nhỏ hơn.
"Không sao mà. Em muốn làm bữa sáng cho anh trước khi đi, và có lẽ em sẽ lại bận rộn trong vài tuần tới nên đây là lần duy nhất em có thể nấu cho anh"
Bị cảm động, Seoham đặt một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước lên môi cậu. Jaechan không bao giờ dừng khiến trái tim của anh rung động khi nói đến cách cậu thể hiện tình cảm của mình.
"Cảm ơn, lần sau anh đảm bảo sẽ nấu cho em. Anh vừa nhận được tin nhắn từ anh Inseong và anh ấy nói rằng sẽ đến đón em sau một giờ ".
Jaechan gật đầu. "Em sắp xong rồi đây. Không phải anh định gặp anh Login sao? Vào chuẩn bị rồi em sẽ dọn bàn nhé ". Chỉ mất mười lăm phút để nấu xong món trứng hấp, ramyeon và cơm ăn liền và khi Seoham tắm xong, bàn ăn đã được dọn sẵn.
"Cảm ơn vì bữa ăn, bé yêu." Anh nói và nhẹ nhàng hôn lên má Jaechan. Điều này khiến người nhỏ hơn rất hạnh phúc mặc dù bạn trai của cậu luôn đảm bảo thể hiện sự cảm kích của anh ấy đối với tất cả những gì Jaechan làm cho anh.
Sau khi ăn sáng và đảm bảo rằng bát đũa đã sạch sẽ, vừa đúng lúc quản lý của Jaechan đến. Cậu bận rộn thu dọn đồ đạc vào ba lô qua đêm trong khi Seoham đảm bảo rằng bạn trai nhỏ của mình không quên bất cứ thứ gì.
"Em sẽ gửi cho anh một bản sao lịch trình của mình nhé" Jaechan nói khi xỏ giày ở huyền quan.
"Được rồi. Cẩn thận nhé? Hãy gọi cho anh khi nào em rảnh. "
Người nhỏ hơn gật đầu sau đó quay sang người bạn trai cao lớn của mình và bắt đầu chu môi lên để hôn. Seoham thích thú cúi xuống và trao cho cậu một nụ hôn nhanh và sâu. Cảm thấy hài lòng, Jaechan cười khúc khích và vẫy tay chào người lớn hơn một lần cuối trước khi rời khỏi căn hộ.
Seoham chỉ có thể cười khúc khích rồi quay vào trong để bắt đầu thay đồ cho buổi hẹn, tưởng tượng trước được lần sau bạn trai nhỏ sẽ ở lại chỗ của mình. Hy vọng rằng họ có thể đi du lịch đâu đó khi lịch trình của cậu hoàn thành nhưng hiện tại, anh ấy sẽ phải làm bạn với vài tháng trò chuyện video và gọi điện.
Vài giờ sau, sân khấu comeback ở Music Bank...
...
"Jaechan-ssi ổn chứ? Lúc nãy dáng đi của cậu ấy hài lắm".
"Tôi nghe nói cậu ấy bị trượt chân trên đường đi làm. Đứa trẻ tội nghiệp"
"Cậu ấy thật chăm chỉ. Cậu ấy vẫn tiếp tục biểu diễn dù bị chấn thương"
....
Kyoungyoon sợ hãi nhìn các nhân viên tiếp tục bàn tán về Jaechan và 'vết thương' của cậu ấy.
Giả sử họ mà biết , anh đã nghĩ như vậy khi đi về phía phòng chờ, nhấm nháp ly iced americano của mình.
Khi vào bên trong, anh nhìn chằm chằm vào nhân vật chính của câu chuyện hiện tại vẫn đang bận rộn uống trà sữa của mình, trông có vẻ thoải mái.
"Em rất ra gì đó Jaechan à," anh nói rồi ngồi cạnh cậu để chỉnh sửa tóc.
Jaechan cau mày, bối rối trước lời nói của người bên cạnh. Sau đó, anh quay sang trưởng nhóm Jonghyeong của họ, người mà đã nhún vai, giả vờ như không biết sự thật đằng sau câu chuyện.
"Anh Kyoungyoon có ý gì vậy anh Jonghyeong?" Giseok hỏi với vẻ mặt vô tội.
Trưởng nhóm vỗ nhẹ vào vai cậu bé "Em sẽ hiểu ra khi em lớn hơn" và sau đó để lại thành viên nhỏ tuổi nhất để đi trang điểm lại.
---
~Enjoy~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro