nhok con, em chọn ai
Nhok con, em chọn ai???
Giới thiệu nhân vật:
Hoàng Hạ Thiên: mồ côi pa mẹ từ bé, cô sống cùng vs người dì. Do hoàn cảnh gđ khó khăn nên cô luôn phải cố gắng làm việc chăm chỉ. Tuy rất xinh đẹp nhưng đã bị che khuất sau lớp vỏ bọc quê mùa, nghèo khó & thay vào đó là một bộ dạng xấu xí. Huyền đai karate
Nguyễn Tường Long: cậu ấm của tập đoàn đá quý lớn nhất nhì châu Á. Ở cậu tụ hợp đầy đủ những nét nổi bật mà ng con gái nào cũng muốn trở thành gf (nhà giàu, thông minh, đẹp trai,…). Luôn tạo cho mình bộ mặt lạnh lùng nhg thật ra cậu rất tốt bụng & hay cười
Đặng Hoàng Nhật: bạn thân của Long, đại thiếu gia của tập đoàn thời trang lớn nhất nhì ĐNÁ. Đẹp trai, học cực đỉnh, nhg khá lạnh lùng
Vương Minh Phong: chủ nhân tương lai của tập đoàn bất động sản lớn nhất nhì ĐNÁ. Khuôn mặt cực kì baby, hòa đồng & rất hay cười, học hành thì khỏi nói. Là bạn thân của 2 ng kia
Chap 1: Bạn mới
Hôm nay cũng như bao ngày bình thường khác, từ lúc 4h nó đã dậy để đi làm thêm. Trông nó thật íu ớt khi khoác trên mình bộ đồ khá cũ kĩ & mỏng manh. Đạp chiếc xe mini ọc ạch trên con đường trải nhựa đen bóng. Nó vừa đi vừa hát vu vơ rồi chốc chốc lại còn cười một mình. Vì còn rất sớm nên trên đường ko có nhìu ng qua lại ko thôi khi nhìn thấy bộ dạng này của nó chắc họ sẽ nghĩ con bé này vừa trốn viện. Ừ thì nó đang vui, à ko rất vui là đằng khác. Chìu hôm qua nó vừa nhận đc giấy báo của trường Talent, ngôi trường mà nó đã mơ ước bấy lâu nay. Đó ko phải là ngôi trường bình thường như bao ngôi trường khác, muốn đc nhận vào đó thì chí ít cũng phải là con cháu của các đại gia có tiếng trong xã hội. Nhưng 1 con bé “nghèo rách mồng tơi” như nó thì kiếm đâu ra cái địa vị như thế chứ. Mặc dù bik rất khó khăn nhg nó vẫn ko bỏ cuộc luôn luôn cố gắng học thật giỏi để đc học trong ngôi trường danh giá đó và ông trời cũng đã ko phụ lòng nó trước sự cố gắng đó. Nó-người đầu tiên nhận đc học bổng của trường vs số điểm tuyệt đối khiến ai cũng phải choáng váng & chấp nhận cho nó vào học
Cứ như thế cả ngày chủ nhật hôm đó nó cứ cười suốt khiến ai trong nhà hàng nơi nó làm việc cũng đều lắc đầu pó tay
Đã hơn 11h rồi mà nó vẫn chưa tài nào chợp mắt đc, tâm trạng của nó cứ vui vui nhg cũng có phần lo lắng hồi hộp đến ngộp thở. Suy nghĩ hồi lâu rồi nó cũng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi sau ngày làm việc vất vả
Sáng thứ 2:
5a.m
Hôm nay ko đi làm thêm nên nó tự cho phép mình dậy trễ hơn một tí nhg cũng ko quá muộn vì hôm nay là ngày đâu tiên nó đi học hay nói đúng hơn là ngày đầu bước vào ngôi trường mới. Sau khi thay xong bộ đồng phục của trường đã đc gửi đến cùng ngày vs tờ giấy báo nhập học (số side của nó đã có sẵn trong hồ sơ nhập học nên họ có thể dùng số liệu trong đó mà ko cần đo). Có hai bộ đồng phục một váy & quần, nó mặc quần cho thoải mái vì từ trước tới giờ đã đc mặc váy lần nào đâu & hơn nữa nó cũng ko thích mặc váy. Tóc thì đc bới lên nên nhìn nó như già thêm mấy tuổi
6h
Trên chiếc xe đạp cũ kĩ nó vui vẻ đạp xe tới trường. Đang mơ mộng với những suy nghĩ của mình, ko may nó **** phải chiếc xe đang dựng sát lề đường và 1 điều đương nhiên xe nó bị ngã kéo theo thân hình nhỏ bé của của nó nằm sõng soài trên đường. Nó ko sao nhg chiếc xe thì hơi bị méo mó sau cú va chạm vừa rồi. Điều này cũng đủ để làm cho tức lắm, nó đứng bật dậy phủi quần áo mấy cái rồi tiến lại phía chiếc xe trong bộ mặt hằm hằm sát khí.Nó chưa kịp làm gì thì
Cạch_cái cửa của chiếc xe mở ra theo phản xạ nó lùi lại
Cánh cửa xe vừa mở thì một chàng trai bước ra ko ai khác chính là anh Long nhà mình nhg hắn ko để ý đến nó mà đi vòng ra phía sau đuôi xe xem xét 1 lúc rồi cất tiếng nói giọng có chút tức giận:
_Mẹ kiếp!Thằng nào làm tróc sơn xe tao vậy
Nó ngơ ngác 1 lúc rồi tiến lại phía hắn quát lên:
_Cái gì mà tróc sơn vs chả tróc xe chứ, anh làm hỏng xe tôi rồi mau đền đi
Hắn tròn xoe mắt nhìn nó, gì chứ? Làm tróc sơn xe của hắn rồi còn bắt đền nữa chứ. Lấy lại phong độ hắn nhếch mép cười 1 cái rồi nói, giọng mỉa mai:
_Thì ra người làm hỏng xe tôi là cô_hắn chỉ tay vào mặt nó_còn tính ăn vạ nữa sao? Cái đống sắt vụn kia mà đòi sánh vs xe iu của tôi àk…
_Đống sắt vụn?_Nó ngắt lời Long_mới sáng sớm mà anh mún ăn đòn rùi hả?
_Cô nghĩ có thể làm gì đc tôi chứ? Tự xem lại mình đi_Long bĩu môi_người thì mỏng manh íu ớt, nhìn mặt là biết quê mùa ko đủ tiền mua đồ ăn qua ngày rồi
_Anh…tôi chưa dạy cho anh một bài học chắc anh chưa biết thế nào là lễ độ rồi_Nói rồi nó tung 1 cước nhưng Long cũng ko phải tay vừa hắn đỡ đc & hai người tiếp tục quyết chiến. Trong lúc đánh nhau ko may Long sở hở bị nó bẻ ngược tay ra phía sau
_Á..á…á…á buông tay ra cô làm gì zậy hả?
_Dạy cho anh một bài học_Nó đáp giọng lạnh lùng
_Đc rồi cô mún gì nói đi
_Bồi thường cho tôi
_ Cô thả tay tôi ra có gì mình sẽ thương lượng
Nó buông tay Long ra chỉnh đốn lại trang phục rồi nói
_Đền xe đi
_Cô mún bao nhiêu?
_Bao nhiêu gì? Nó ngơ ngác hỏi lại
_Aissss…điên quá đi mất cô còn giả ngơ nữa à mún bao nhiêu tiền nói lẹ tôi ko rảnh_Hắn bực mình quát
_Tiền? ko tôi ko cần tiền tôi mún anh đền xe đạp cho tôi
_Mệt cô quá lấy tiền đi mua cái khác là đc chứ gì
_ko. Anh sửa xe nhanh đi tôi còn đi học
_Tôi sửa á_Long chỉ tay vào mặt mình
_Chẳng lẽ là tôi
_Đường đường là đại thiếu gia như tôi mà lại đi sửa mấy cái đồ đó á never never
_Anh có sửa ko hay…_Nó giơ nắm đấm lên
_rồi rồi đợi tí_Long vội lấy điện thoại gọi cho ai đó một lúc rồi quay lại nói vs nó
_cô học trường Talent hả?_hắn nhìn nó dò xét vì bây giờ mới để í đến bộ đồng phục mà nó mặc
_ko thì sao mà phải thì sao?
_ko có gì chỉ thấy hơi lạ trường đó chỉ dành cho quý tộc mà cô thì…chậc_Long chậc miệng ko nói hết câu
_Ý gì?_Nó có vẻ khá bực bội trước hành động của hắn
_mà thôi tôi cũng học trường đó cô lên xe tôi chở đi luôn còn xe đạp lát sẽ có người sửa trả cô sau
_tại sao tôi phải tin anh
_tin hay ko tùy cô nếu ko mún tôi đi trước còn cô cứ ở lại mà “chăm sóc đống sắt vụn” đó
Nó nghĩ ngợi một lát rồi cũng lên xe hắn vì ko còn sự lựa chọn nào khác. Trên xe ko ai nói nhau câu nào mỗi ng đều chìm đắm trong suy nghĩ riêng của mình
Chiếc xe của hắn vừa dừng trước sân trường là toàn bộ ns vây kín lấy hắn nhg khi nó bước từ trong xe ra thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nó. Gì chứ? Long từ trước tới giờ nổi tiếng cặp bồ vs nhiều ng & ai cũng đều là “mĩ nhân” hết nhg lần này lại đi cùng 1 con nhỏ(nó) xấu xí quê mùa thì đúng là chuyện lạ có 1 ko 2
_con nhỏ đó là ai zậy xấu như zậy mà anh Long cũng thix đc sao?
_Xấu mà còn chảnh chọe
_Hứ đồ quê mùa ko biết thân phận bla…bla…bla…
Bao nhiêu lời sỉ vả nhg nó đều lờ đi hết. Quay qua phía Long nó nói lớn
_Làm sao để tôi tìm đc anh?
_Tôi học lớp 11A
Nó ko hỏi gì nữa mà quay mặt đi tìm phòng hiệu trưởng còn hắn thì luồn lách mãi mới cất xe & đi về lớp đc. Nhưng hình như 2 ng này dã quên một việc rất quan trọng thì phải???( đố các bạn biết là zì)
Lòng vòng mãi nó mới tìm ra đc phòng ông hiểu trưởng
_cốc…cốc…cốc…_nó gõ cửa để giữ phép lịch sự tối thiểu
_Mời vào_ông hiệu trưởng
Nó mở cửa bước vào & cúi chào lễ phép
_em chào thầy, em là học sinh mới ạ
_ Hoàng Hạ Thiên nổi tiếng là thần đồng đây sao?
_Dạ thầy đừng nói zậy em ngại lắm
_Có gì đâu phải ngại hả em mình xứng đáng mà
_Dạ zậy em học lớp nào ạ?
_Lớp 11A, thật ra lớp này chỉ dành cho những hs quyền quý thôi nhg em là trường hợp ngoại lệ đấy
_Dạ em cảm ơn thầy
_Ừ bây giờ cũng gần vào học rồi, em đợi tí Lâm Di- hội trưởng hội hs sẽ dẫn em vào lớp luôn
Ông thầy vừa nói xong thì Di cũng vừa bước vào & dẫn nó đi. Dọc đường 2 ng nói chuyện rất vui vẻ & hình như 2 ng cũng rất hợp nhau thì phải.Đến trước cửa lớp Di vào trước còn nó đứng ngoài chờ giới thiệu
Trong lớp
_Các bạn giữ trật tự hôm nay chúng ta sẽ có 1 hs mới các bạn giúp đỡ bạn ấy nhiều nhé_Di quay ra phía cửa lớp_Em vào đây
Nó vừa bước vào thì cả lớp đều ầm ĩ lên trừ 3 người ngồi ở bàn cuối là ko có phản ứng gì vì họ đều đang làm việc riêng ng thì ngủ ng nghe nhạc ng đọc sách & chẳng có ai trong 3 ng để ý đến nó cả
_Lớp im lặng_Di quát làm cả lớp im re
“ Di coi bộ giữ dằn hơn vẻ bề ngoài thì phải??”_Nó nghĩ
_Em tự giới thiệu về bản thân đi_cô mỉm cười nói vs nó
_Mình là Hoàng Hạ Thiên mong các bạn giúp đỡ
_Uhn. Em xuống ngồi chỗ bạn Hoàng Nhật nhé
_Uhm_Nó định bước xuống thì 1 con nhok đứng lên hét lớn
_TÔI KO ĐỒNG Ý
Mọi ng đều giật mình kể cả 3 ng ngồi cuối lớp,khỏi phải nói tất cả ánh mắt đều hướng về phía con bé đó
_Dương làm gì zậy mau ngồi xuống đi_Di quát
_ko em ko đồng ý cho con nhỏ xấu xí đó ngồi gần các hoàng tử đc
Bỗng 1 ng trong số 3 thằng con trai ngồi cuối lớp đứng lên chỉ vào mặt nó nói
_Là cô
Nghe giọng quen quen nó ngước nhìn & tròn xoe mắt nói
_Là anh
_2 ng quen nhau à?_Di ngạc nhiên hỏi
_ko_hắn & nó đồng thanh
_zậy thôi Thiên về chỗ đi vào học rồi, còn Dương ko đồng ý thì chị cũng chịu còn mỗi chỗ đó nữa thôi
Nó bước xuống chỗ của mình trước hàng ngàn con mắt ghen tị của mấy hs nữ.Bàn nó nằm dưới cùng và chung bàn vs nó là 1 thằng con trai đang ngồi đọc sách. Nó cười tươi nói:
_Chào bạn rất mong đc giúp đỡ
Cả lớp bỗng im bặt & mỗi ng đều chắc rằng nó sẽ bị quê 1 cục vì trước giờ chưa có ng con gái nào có thể tiếp cận đc vs Nhật nhg
_Uhm xin chào bạn ngồi đi_Nhật cười nói
Khỏi phải nói cả lớp sock đến thế nào. Coolboy giờ cũng đã chịu cười nhg vs 1 ng cực kì xấu xí.Đến cả Long, Phong, Di & chính Nhật cũng ko hiểu tại sao cậu lại như vậy nữa, cậu chỉ nghĩ nếu ko đối xử tốt vs ng con gái này cậu sẽ phải hối tiếc cả đời
Còn phần nó cũng cười tươi đáp lại & ngồi vào chỗ của mình. Nói về chỗ ngồi, nó ngồi ngay sau Long & bên cạnh Long là Phong-bạn thân của 2 ng kia, dường như nó đã bị “bao vây”
Khi nó ngồi xuông đc 1 lúc thì cũng vừa vào học, Di về lớp của mình_lớp 12A. Cả lớp lấy sách vở ra học rất nghiêm túc vì đây là tiết của bà cô dạy sinh khó tính & dưới bàn nó cũng zậy ko ai nói vs nhau câu nào. 3 ng kia thì đang mỗi ng 1 suy nghĩ riêng còn nó thì chăm chú nghe giảng bởi nó xưa nay vẫn chăm chỉ như vậy mà………
*********Giờ ra chơi***********
Sau khi học xong 3 tiết học, tiếng trống vang lên đưa tất cả thoát khỏi ko khí trầm lặng nãy giờ. Lớp nó ùa ra như vỡ tổ. Nó ngồi lại trong lớp xem các bài học tiếp theo còn 3 đứa hắn cùng nhau xuống căn teen
========== Tại can-teen==========
Long, Nhật, Phong vừa đặt chân xuống nền móng của can-teen thì 1 cơn chấn động xảy ra làm nơi đây như muốn sụp đổ. Ko ai khác ngoài mấy fan của bọn hắn, tuy đã quá quen vs hiện tượng tự nhiên này nhg bọn hắn cũng ko khỏi ko khó chịu. Ngồi xuống chiếc bàn gần cửa ra vào,Long gọi phở &nc ngọt ra cùng 2 ng bạn của mình “xơi” mà ko thèm để ý đến mấy girl đang bu xung quanh. Nhưng ngồi ăn mà cứ phải chịu những ánh mắt thèm thuồng của đám ns làm bọn hắn nuốt ko nổi
_trong vòng 1p biến hết cho tôi_Nhật gắt và ngay lập tức ko còn ai dám tiến lại gần đó nữa. Không cần nói thì ai cũng biết Nhật là 1 ng lạnh lùng nhg ko chỉ vậy hắn còn là nhị ca của bang Thiên Long nức tiếng gần xa nên ko ai dám **** chạm tới con thú dữ này
_ê Nhật lúc nãy mày làm tao choáng quá_Phong đang ăn thì ngước lên nhìn Nhật nói
_choáng gì?_Nhật hỏi lại
_thứ nhất mày đã cười, thứ 2 mày cười nhg lại cười vs 1 con nhỏ quê mùa, xấu xí.
Long nghe vậy cũng nhìn Nhật bởi đó cũng là điều mà hắn thắc mắc nãy giờ
_À chuyện đó hả? tao cũng ko rõ nữa chỉ thấy con nhỏ này ko giống mấy đứa mê trai kia vs lại nó cũng thân thiện
_chỉ vậy thôi mà mày cũng cười sao? Mày từ trc tới giờ nổi tiếng lạnh lùng ai đời chỉ vì việc cỏn con đó làm mày thay đổi tao bái phục con nhỏ đó thiệt_Phong chọc
_tao chỉ thấy thú vị thôi mày đừng có mà suy diễn lung tung. Mà hình như mày quen con pé đó hả Long?
_Hả? à ừ là con nhok láo toét lúc sáng tao kể cho 2 đứa bây nghe đấy
_ra là nó, bảo sao mày ko kích động mới lạ_Phong cười mỉa mai
>>>>>>>>>quay lại lúc Long bc vào lớp>>>>>>>>>>
Long hậm hực bc vào bàn của mình mặt hằm hằm sát khí nên chẳng ai dám mon men lại gần
_aisssss….tức chết mất thôi_Long hét toáng lên làm bọn học sinh trong lớp phải đi ra ngoài ko hắn nổi giận lên thì ko bik có chuyện gì sẽ xảy ra. Trong lớp chỉ còn lại 3 ng là Long Nhật & Phong
_có chuyện gì vậy ng anh em?_Phong đặt tay lên vai Long hỏi
_đừng nói nữa tao đang điên lên đây này_Long bực mình quát luôn 2 thằng bạn
_Thì có chuyện gì mày phải kể cho anh em bik còn giải quyết nữa chứ_Nhật nói
_chuyện là vậy nè…@$%@$^&$%@#...._Long kể lại chuyện nó & hắn cho hai ng kia nghe_đã vậy vao trường lũ con gái cứ sờ soạng khắp ng làm tao tức muốn xì khói
_tội mày thiệt, bị một vố như vậy ko tức mới lạ_Phong, Nhật tỏ vẻ tội nghiệp cho Long
_con nhỏ đó, từ từ tao sẽ cho nó bik thế nào là sống ko bằng chết_Long nói mắt long lên sòng sọc
_uhm nhg mày nên cẩn thận tao nghĩ nó cũng ko phải tay vừa đâu. Đánh thắng đc cả đại ca của Thiên Long chứ chẳng ít
_nó may mắn thôi lần sau thì đừng hòng_Long nói đầu đã hạ bớt hỏa
>>>>>>>>>hiện tại>>>>>>>>>>
Nhật & Phong nhìn nhau cười thích thú trc sự tức giận của Long
_Bọn mày cười cái gì?
_tao cá con nhỏ này sẽ là 1 đối thủ nặng kí đấy_Phong nói
_uhm tao cũng nghĩ như mày nó ko phải loại tầm thường đâu_Nhật đồng tình
_chiều nay mày đi chùa vs tao ko Nhật_Phong hỏi giả bộ ngây thơ
_Làm gì? Bữa nay mày cũng nổi hứng đi chùa nữa kia à?_Nhật hỏi vs vô số dấu ?? trên đầu
_thì cầu nguyện cho linh hồn thằng Long về nơi an nghỉ cuối cùng sau khi quyết tử vs con nhỏ đó chứ gì nữa_Phong ngây thơ vô số tội
Ha ha ha Phong & Nhật ôm bụng cười ngặt nghẽo còn Long thì ngồi đó mà toàn thân bốc nhiệt nói ko nên lời
==quay lại nó===
Đang ngồi trong lớp học bài thì cái bụng nó réo lên kinh khủng nên nó cũng xuống căn-teen luôn. Vừa bc vào căn_teen thì cảnh tượng đập vào mắt nó bây giờ là ba ng “bạn” cùng lớp hay nói cách khác là ngồi gần nó đang có những biểu hiện lạ cụ thể là: 1 ng thì như thú sổng chuồng, gầm gừ bắn tia lửa điện vào 2 ng kia & ng đó chính là Long; còn 2 ng kia Phong & Nhật thì cười như điên như dại mặc dù vẫn bik có tia lửa điện chiếu vào mình. Nó cứ đứng đó tròn xoe mắt nhìn mà quên luôn cái bụng của mình
Nhật & Phong nhìn thấy nó thì thôi ko cười nữa còn Long ko nhìn thấy vì còn đang tức giận. Phong nhếch mép 1 cái rất chi là gian tà
_Long ơi, mày thích Hoàng Hạ Thiên rồi à_Phong nói nhẹ nhàng ko quên nhấn mạnh tên nó nhg cũng đủ làm cho nó & Long giật mình
_Mày nói cái gì?_Long nổi đóa_Tao mà đi thích cái đồ giẻ rách đó à, con nhỏ đó có cho tao cũng ko thèm nhá. Mặt thì vừa già vừa xấu nhìn thôi cũng đủ mắc ói rồi
Long nói mà ko hay nó đang đứng bên cạnh & đương nhiên chuyện gì đến thì nó cũng sẽ đến
_anh nói gì cơ?_nó gắt lên làm Long giật mình quay lại nhìn nó sợ hãi định mở lời nhg nó cắt ngang_ừ tôi bik tôi xấu tôi già, là đồ nhà quê ko đủ tiền mua thức ăn qua ngày nhg nói cho cùng anh cũng chỉ l kẻ ăn bám cha mẹ ko hơn ko kém. Còn nữa tôi là ng chứ ko phải đồ vật mà anh muốn thèm hay ko
_Cô ăn gan hùm hay sao mà dám nói tôi ăn bám hả?_Long quát
_ko phải sao?_Nó hỏi ngược lại Long
_cô…cô…
_tôi làm sao? Hay là tôi nói đúng quá nên anh nghẹn họng
_cô đc lắm. Tôi sẽ ko tha cho cô đâu
_anh nghĩ anh làm gì đc tôi, đánh nhau hay là đuổi học?
Một ý nghĩ lướt qua đầu Long, hắn nhếch mép nói
_tôi sẽ ko đuổi học cô đâu phải giữ cô ở lại đày đọa nó mới vui cơ
_vậy anh muốn gì nói đi?
_Được thôi, nếu cô muốn lấy lại chiếc xe tồi tàn lúc sáng thì hãy thi đấu vs bạn gái của tôi
_anh…đồ đê tiện
_ko nói nhiều tôi hỏi chấp nhận thi hay tạm biệt chiếc xe đó
_tôi thi là đc chứ gì_nó nói ngay vì đó là chiếc xe đạp mà nó đã phải dành dụm tiền cả mấy năm trời mới có thể mua đc
_Ok. Cuộc thi sẽ diễn ra vào ngày mai
_nhg thi gì anh phải nói để tôi còn chuẩn bị chứ?
_uhm cô sẽ thi 3 vòng: tài năng, sắc đẹp & trí tuệ. Còn nữa, tôi nhắc trước đối thủ của cô là hoa khôi của trường Talent đấy nhé! Cô nên chuẩn bị sẵn tinh thần đi là vừa_Long cười thầm vì nghĩ chắc nó sẽ thua
_vậy mai thi tài năng gì?
_uhm thi nấu ăn
_Biết rồi_nó trả lời lạnh lùng
Hai ng mải cãi nhau mà ko để ý nãy giờ có hai à ko hàng trăm ng nhìn 2 đứa nó trân trân. Lúc này Nhật mới đứng dậy nói
_hai ng có coi chúng tôi ra gì ko vậy?
_ơ mình xin lỗi tại hắn(chỉ Long) làm mình tức quá_nó cười tươi vs Nhật
“ con nhok này thay đổi nhanh quá. Lúc nãy cãi nhau vs mình còn hung hăng vậy mà bây giờ lại cười tươi vs thằng Nhật tức quá đi mất(t/g: ơ sao tự nhiên tức vậy??)”_suy nghĩ của Long
_uhm Thiên ăn sáng chưa ngồi ăn chung cho vui_Nhật cũng vui vẻ
_mình ăn rồi_nó cảm thấy hơi ngại nên nói dối nhg_ục…ục…_cái bụng nó réo lên. Nó quê quá bèn im lặng mặt đỏ ửng trông rất xinh làm cho con tim ai đó chợt xao xuyến
_Thiên nói dối nha, chưa ăn mà dám nói vs mình là ăn rồi. Thôi đừng ngại ngồi xuống đây ăn cho vui_Nhật nói sau khi định thần lại
Nó cũng chỉ bik lặng lẽ ngồi xuống (cạnh Long) nhg Long đâu có để yên
_ai cho cô ngồi gần tôi
_bộ anh ko thấy hết chỗ rồi hả?_nó quát lại quên luôn vụ quê độ
_cô đi…_Long định kéo ra nhg vừa mới cầm tay nó thì hắn đã đơ ng luôn
“ con nhok này bị nhiễm điện hay sao vậy? mình vừa mới chạm vào ng nó mà như có dòng điện 220V xẹt qua vậy”
_này buông tay ra anh làm gì vậy hả?_nó quát đưa hắn về thực tại. Hắn vội buông nó ra & im lặng ăn ko nói gì nữa. Còn nó cũng ăn tới tấp ko thèm để í đến hắn
Nó vui vẻ mà đâu bik rằng mình đã nhận đc ko ít những tia lửa điện chiếu vào ng
Reng…reng…reng…
Nghe thấy tiếng trống 4 đứa nó vội vã trở về lớp học nốt 2 môn còn lại
Trong lớp bây giờ ko còn đc yên tĩnh như trc nữa nhất là bàn của nó & Long. Long & nó cứ cãi nhau chí chóe suốt làm ảnh hưởng sang cả Nhật & Phong. Thế là bốn đứa thi nhau cãi xem miệng ai to hơn, cuối cùng…
_BỐN EM BÀN CUỐI RA NGOÀI HẾT CHO TÔI_ông thầy quát lớn làm bốn đứa giật mình bik là mình đã sai nên tất cả cúi đầu đi ra ngoài
_Hừm xem ra giọng ông thầy là to nhất_Phong chọc làm cả bọn phì cười
Hai tiết cuối cùng trôi qua thật nhanh nhg đối vs nó & 3 ng kia như là một thiên niên kỉ vậy. Nó, Nhật và Phong thì im lặng nhìn ngắm bầu trời còn Long thì hí ha hí hoáy viết lách cái gì đó. Một lúc sau
_Xong_Long nói giọng đầy phấn khởi làm cả bọn ngạc nhiên quay sang nhìn
_Nè mày làm gì mà hí hứng vậy Long_Phong hỏi mà mắt cứ tăm tia cái tờ giấy Long đang cầm trên tay nhg Long ko trả lời mà đưa tờ giấy trc mặt nó
_Cô kí tên vào cái bản này đi. Đây là hợp đồng (cái này em lấy đại tên) giữa hai chúng ta
Nó nhận tờ giấy từ Long đọc đi đọc lại mấy lần như ko tin vào mắt mình nữa. Còn Nhật & Phong đứng sau lưng nó xem ké mà kinh ngạc ko kém
Bản hợp đồng
Tên tôi là Hoàng Hạ Thiên. Lớp: 11A. Trường Talent
Đây là bản hợp đồng giữa tôi & anh Nguyễn Tường Long
Nội dung như sau:
Tôi sẽ trải qua 3 vòng thi vs bạn gái của Long. Nếu tôi thắng sẽ đc hoàn trả chiếc xe đạp & phí bồi thường còn nếu tôi thua sẽ mất chiếc xe đạp cũ+làm osin cho Long trong 3 năm+xin lỗi Long trc mặt toàn trường
Kí tên
_Bản hợp đồng này toàn có lợi cho anh ko vậy?_Nó hỏi giọng ko giấu nổi sự bực tức
_Đó chẳng là gì so vs sự sỉ nhục của cô giành cho tôi lúc sáng đâu_Long nói mắt lóe lên những cái nhìn căm tức
_Đồ nhỏ mọn
_Tôi là vậy đó cô bik điều thì lo mà kí tên vào đi, nhìn mặt cô tôi chẳng thể nào tin tưởng nổi
_Anh…đc thôi nhg tôi sẽ bổ sung một điều nữa là nếu bạn gái anh thua anh phải xin lỗi tôi trc toàn trường
_Sao Thiên ko bắt Long làm osin mà chỉ xin lỗi thôi nhẹ vậy_Phong gợi í
_Ko có cơ hội đó đâu_Long ném cho Phong những cái nhìn trách móc
_Uhm thoạt đầu mình cũng nghĩ sẽ làm như vậy nhg thôi mình ko muốn có thêm 1cái đuôi đâu
_cô ko bao giờ có cơ hội đó đâu_Long mỉa mai
_đừng xem thường tôi_nó nói chắc nịch làm Long thoáng giật mình bối rối
Reng…reng…reng…giờ ra về.
Bọn nó phải ở lại nghe ông thầy ca cải lương một lúc lâu rồi mới đc về(tội nghiệp quá). Long & Phong về trc chỉ còn lại nó & Nhật
_Thiên về luôn hả?_Nhật quan tâm nó
_ko, mình đi làm thêm nữa_nó mỉm cười cảm thấy hạnh phúc khi đc Nhật quan tâm
_Long lấy xe rồi Thiên đi bằng gì?
_hăng cải (hai cẳng)
_vậy mình chở Thiên nhé!
_thôi như vậy phiền cậu lắm, mình cuốc bộ đc rồi
_Đừng ngại mình là bạn bè mà
_thank kiu Nhật nha
“cậu ấy vẫn coi mình là bạn, vui quá”_nó cười thầm trong bụng
Nó lên xe Nhật mà ko bik ở một góc khuất có rất nhiều ánh mắt nhìn nó căm ghét khỏi nói cũng bik đó là fan hâm mộ của Nhật
Tại quán trà sữa Lovely
_Cảm ơn cậu_nó nói vs Nhật khi chuẩn bị bước ra khỏi xe
_ko có gì tạm biệt_Nhật nói rồi phóng xe đi
Nó bắt đầu công việc bồi bàn thường ngày của mình nhg hôm nay tâm trạng của nó khác hẳn. Nó rất vui vẻ thỉnh thoảng còn mỉm cười một mình ko bik nó đang vui vì điều gì đây???.....
Khoảng 12h trưa, lúc này nó mới làm việc xong đang trên đường đi về nhà chợt nó nhớ ra cuộc thi ngày mai. Mặt hơi nhăn lại, nó liền tức tốc chạy đi mua nguyên vật liệu. Sau khi lòng vòng mãi trong mấy gian hàng cuối cùng nó quyết định làm món bánh kem vị socola. Đó là món bánh vào dịp sinh nhật dì thường làm cho nó. Đơn giản vì nó rất thích socola, socola có vị ngọt nhg cũng xen chút đắng như cuộc đời của nó vậy. Tuy pa mẹ nó đã mất nhg ông trời cũng mang đến 1 ng dì hết mực iu thương nó, như vậy thì cũng hạnh phúc lắm rồi, trên đời này bik bao ng còn khổ hơn nó gấp trăm lần
Khi đã mua đủ nguyên liệu nó tung tăng chạy về nhà vs nhiều thứ lỉnh khỉnh trên tay
_thưa dì con mới về_nó vui vẻ chào hỏi khi thấy dì chờ sẵn ở cửa
_sao hôm nay con về trễ vậy, làm dì thấy lo, sợ có chuyện gì…mà xe đạp đâu rồi con?_dì lo lắng hỏi nó & ngạc nhiên khi thấy nó đi bộ về nhà
_dạ…a…xe con bị hỏng đang sửa nên con đi bộ về nhà_nó nói lắp bắp
_ừ tội nghiệp con, chiếc xe đó cũng cũ quá rồi_dì nói giọng buồn bã có chút tự trách bản thân
_ko sao đâu dì con thấy nó còn mới chán
_thôi con vào nhà rửa mặt rồi hai dì cháu mình ăn cơm
_dạ…àk dì ơi dì chỉ con cách làm món bánh kem socola đi_nó nói khi bước theo dì vào nhà
_hả?
_tại…con thích món đó nên muốn làm thử_nó cười trừ
_bình thường con ghét nấu ăn lắm mà sao lại…
_thì bây giờ con ko ghét nữa ạ
_vậy ăn cơm đi chiều dì sẽ dạy cho
_con iu dì nhất_nó ôm chầm lấy dì
_cô khéo nịnh quá_dì chọc nó
_hì hì hì
Buổi chiều trong bếp…
_con khéo tay vậy mà lâu nay giấu dì nha_tiếng của dì nó
_con có bik mình lắm tài vậy đâu_nó phồng mũi
_ko bik hay cố tình dấu_dì nói móc nó
_dì này con ko có mà
Hai ng vừa làm bánh vừa nói chuyện vui vẻ ko khí ấm cúm tràn ngập ngôi nhà nhỏ bé
Cháp 2: THIÊN NGA VS VỊT BẦU
Sáng hôm sau
Nó vẫn phải đi bộ đến trường, vừa đi nó vừa nguyền rủa Long
“Đồ đáng ghét, anh chết đi cho rảnh nợ, Long heo chết đi”_nó **** thầm
Bỗng một chiếc xe dừng lại ngay trc mặt nó
_ketttttttt
Nó giật mình hồn vía bay tận đẩu tận đâu đứng trơ ng ra ko nói đc câu nào
_nè nhok con lên xe tôi chở đi học_ko ai khác ngoài Long, hắn thò đầu ra cửa kính nói
_ …_im lặng
_này có nghe tôi nói gì ko vậy
_....._vẫn im lặng
_này cô điếc rồi hả?
_Anh điên nó vừa vừa thôi chứ, tính dọa tôi sợ chết hả_nó sực tỉnh
_tôi hỏi cô có đi nhờ xe ko?_Long phớt lờ câu hỏi của nó
_tôi đâu có ngu
_cô có ý gì chứ?
_anh mới có ý ấy, tự nhiên kêu tôi đi chung xe có âm mưu đen tối hả?
_tôi có lòng tốt cô ko cảm ơn mà còn nghi ngờ nữa hả?
_anh mà tốt thì tôi cũng đâu cần đi bộ như thế này
_mệt cô quá ko lên thôi tôi đi trc_Long giận dỗi nhg đầu hắn vẫn suy nghĩ ko ngừng, hắn cũng ko hiểu sao khi thấy bóng dáng thất thểu của nó trên đường hắn lại cảm thấy hơi nhói lòng như vậy nhg nó dám thẳng thừng nói vs hắn như vậy thì hắn cũng ko cần thương thay nữa
_xí….ko thèm
_cô đừng hối hận nha_nói rồi Long phóng xe đi luôn
Thế là nó đành lủi thủi một mình đi bộ đến trường
Chừng 15p sau nó cũng tới trường, lúc này trường Talent nhộn nhịp như mở hội vậy. Cái tin nó thi đấu vs hoa khôi của trường đã lan rộng ngay từ ngày hôm qua lúc bọn nó nói chuyện. Nó bước vào lớp và hiển nhiên hơn ba mươi con mắt đều hướng về nó kiểu thương hại làm nó khó chịu lắm. Dù gì cũng mới vào trường đc 1 ngày mà đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý như vậy quả là ko đc hay cho lắm. Nó im lặng tiến lại chỗ của mình, Nhật, Phong & đương nhiên cả Long cũng đã đến
_Chào Thiên _Nhật, Phong đồng thanh
_uhm chào các bạn_nó cũng vui vẻ đáp lại rồi ngồi vào chỗ của mình
_chào vịt bầu_Long khinh khỉnh
_anh nói ai vậy hả?_nó gắt
_nói tùm lum tùm la trúng tầm bậy tầm bạ à_Long cười đểu
_đồ điên_nó mắng một câu xanh rờn
Long toan cãi lại điều gì đó nhg hắn vừa mở miệng thì cũng là lúc vào học. Bốn ng hôm nay ko cãi nhau chí chóe như hôm trước nữa, chỉ ngồi yên lặng học bài. À ko có thì cũng ko hẳn thỉnh thoáng vẫn có nghe tiếng cãi cọ của nó & Long, ngoài những câu **** vả cặp đôi này còn trao cho nhau những cái nhìn nảy lửa làm cả lớp nóng hừng hực trong khi thời tiết lại đang se se lạnh của mùa thu
=======Ra chơi=======
Tất cả học sinh trong trường đều có mặt ở sân thể thao, ngay cả thầy cô cũng đc mời đến làm ban giám khảo. Ko khí bây giờ thật náo loạn, ai cũng bàn tán xôn xao xem ai sẽ dành chiến thắng trong hai ng, nó & Kiều Ly-cô bạn gái của Long và cũng chính là hoa khôi của cái trường Talent này. Quả đúng như lời đồn đại cô hoa khôi này mang một nét đẹp “nghiêng nước nghiêng trường”. Đôi mắt ko to nhg lại cực kì sắc sảo, hàng lông mi dài cong vút làm cho đôi mắt thêm phần quyến rũ, khuôn mặt trái xoan vs làn da trắng mịn như em bé trông cô thật xinh tươi ko kém phần quý phái. Ko những vậy, cầm kì thi họa của cô cũng thuộc hàng top chứ chẳng chơi & cô cũng là một đại tiểu thư có tiếng trong cái đất nước này. Chi cũng học cùng vs nó-lớp 11A nhg nó cũng mới vào lớp đc gần hai hôm thì ko bik cũng chẳng có gì làm lạ vs lại từ trước tới giờ đã có ai bầu bạn vs nó đâu. Nó vs Chi quả là khác một trời một vực, cứ như là thiên nga & vịt bầu vậy
CHAP 2 : cont...
Cuộc thi diễn ra một cách sôi động, học sinh toàn trường đều tập trung lại cổ vũ nhg chủ yếu là ủng hộ cho Chi còn nó thì ko đc hoan nghênh cho lắm. Nhg nó ko để tâm đến điều đó nó chỉ nghĩ đến chiếc xe của mình và phải cố gắng hết sức vì sự tin tưởng người khác đến ngu ngốc của mình. Chỉ có 15p quả là khó khăn, nó đã phải nỗ lực lắm & phải vận dụng hết những gì dì đã dạy cho. Nó khá tệ mấy khoản nấu nướng nhg nó lại bắt chước rất giỏi. Còn phía Chi cô ấy cũng đang ra sức làm món bánh donut + cà phê (sorry mọi ng em ko biết nhiều loại bánh nên lấy tạm món này), cũng giống như thường nhg cô đã tạo ra một nét riêng biệt hơn cho món đó, một hương vị mới lạ và khá độc đáo
Sau 20p mọi thứ cũng đã xong, cuối cùng là sự quyết định của BGK cũng chính là những thầy cô yêu dấu. 5p sau, cả khuôn viên trường nư vỡ òa khi các thầy cô hội ý xong, ai cũng lo lắng chờ kết quả cuối cùng. Nó & Chi cũng vậy mồ hôi toát cả ng
_uhm …thật sự thì món nào cũng rất ngon, cách trình bày cũng rất độc đáo, có thẩm mĩ…nên chúng ta quyết định hai em bằng điểm nhau_thầy chủ nhiệm lớp 11A vừa nói xong thì toàn trường cùng ồ lên một tiếng nhg có vẻ như chuyện ko đơn giản như vậy vì họ muốn một kết quả rạch ròi hơn
_kết quả này ko thể chấp nhận đc_đám học sinh phía dưới não loạn cả lên
Thầy chủ nhiệm thấy tình hình ko ổn bèn lên tiếng
_Các em ko đồng ý, vậy ai có cách nào hay hơn thì nói
_thư thầy cho hai ng làm lại món khác đi ạ_một học sinh nam đúng dậy nói
_ko đc gần vào giờ học rồi chúng ta ko có nhiều thời gian nữa_thầy cn nhìn đồng hồ nói
_vậy hãy để toàn bộ học sinh ở đây nếm thử rồi cho biết ý kiến_Long im lặng quan sát nãy giờ chợt lên tiếng
_ý kiến hay đó_bọn học sinh lại nhao nhao
_cũng đc_thầy nhìn nó và Chi rồi nói tiếp_nhg hai em có đồng ý ko?
_Dạ đc ạ_Chi & nó đồng thanh. Tuy mặt ngoài cười vui vẻ nhg trong lòng thì như lửa đốt, nó biết tỏng Long cố tình chơi nó vì học sinh trường này chả ai ưa gì con vịt bầu này. Nó liếc Long một cái sắc lẻm, Long cố tình lờ đi nhg trong lòng lại cười thầm
“đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó vịt quê mùa, đó chỉ mới là chỉ là sự trả thù nhẹ nhàng thôi đấy”
Đúng như suy nghĩ của nó trường có bảy trăm học sinh thì đã có hơn sáu trăm ng bỏ phiếu cho Chi rồi. Thế mới nói thiên nga thì luôn hơn vịt bầu. Tuy chỉ có vài ng ủng hộ nhg nó lại rất vui vì trong số đó có Nhật, Phong & cả chị Di nữa.
“Đành vậy thua keo này ta bày keo khác”_nó tự an ủi mình rồi lầm lũi bước vào lớp vì lúc này cũng đã vào học, bỗng
_Thiên đừng buồn như vậy_Phong vỗ vai nó an ủi
_hử? tôi có buồn đâu?
_ko buồn sao đăm chiêu vậy?
_hì hì tôi đang nghĩ xem có nên cho Long gặp tổ tiên sớm ko_nó ngây thơ còn Phong thì phì cười trước câu nói của nó
“bạn thú vị thật đấy, Thiên à”_Phong mỉm cười suy nghĩ
_Nhật ko đi cùng bạn à?_nó ái ngại hỏi Phong
_Thằng đó có việc nên vào lớp trước rồi_Phong trả lời có hơi buồn_thôi tụi mình cũng vào lớp đi
_uhm_nó nở nụ cười hiền làm Phong đơ mất mấy giây
“ thịch….Thiên ơi hic hic sao nụ cười của bạn giống thiên thần quá”_Phong đỏ mặt nghĩ ngợi rồi cũng vào lớp vs Thiên
Một góc gần đó
_con cáo, tao chưa dạy cho mày một bài học thì chắc tao ăn ko ngon ngủ ko yên mất_một đứa con gái có mái tóc lòe loẹt quắc mắt nhìn nó
_nó dám thân vs các hoàng tử thì sẽ chết ko toàn thây đâu_một con nhỏ khác thêm vào
Trong lớp học,
Nó ngồi sau Long đằng đằng sát khí ko nói gì mà chỉ dùng đôi mắt lạnh lùng đâm thẳng tâm can của hắn. Khỏi nói Long lạnh xương sống đến mức nào, mồ hôi thì đổ như tắm. Ngay bên cạnh Nhật, Phong cũng nổi hết cả da vịt da gà. Phải công nhận con gái khi nổi giận đáng sợ thiệt. Nhg hôm nay cũng lạ thật, Phong nói chuyện vs nó nhiều lắm còn ngược lại Nhật trở nên lầm lì hẳn. Ko biết đã có chuyện gì xảy ra?
Reng reng reng…giờ ra về
Long mặc dù biết nó đang giận hắn lắm nhg vẫn ko quên nhắc nhở
_vòng 2: thi môn anh văn
_biết rồi_nó lạnh lùng
Long ko biết nói gì hơn đành kéo Chi về trước, Chi tạm biệt nó & Phong rồi cũng về theo Long. Còn Nhật thì đã về từ lúc nào
Nó ko nhìn thấy Nhật thì buồn lắm, đang ko hiểu tại sao lại như vậy thì Phong hỏi cắt đứt dòng suy dang dở đó
_Thiên về cùng Phong nha?
_hả, à thôi tôi đi bộ về đc rồi
_thôi đi đi mà Phong muốn biết nhà Thiên ở đâu_nói rồi hắn đẩy nó vào trong xe mà ko cần câu trả lời
Nó ú ớ vài câu biết mình ko làm gì đc đành nói địa chỉ nhà rồi cũng yên lặng ngồi trên xe nhìn ra bầu trời qua lớp kính
_Thiên ko có gì hỏi tôi à?
_hỏi gì cơ?
_thì đại loại như tại sao Phong chưa đủ tuổi mà lại đi ô tô rồi nè? Hay là Phong, Nhật & Long quen nhau lâu chưa?_Phong cố ý muốn gợi chuyện vì hắn ghét ko khí im lặng kiểu này
_Phong thích thì nói chứ tôi hỏi chắc gì bạn đã trả lời_nó vẫn nhìn ra ngoài
_bạn thật là hết nói nổi luôn. Nhg thật ra tôi cũng chỉ muốn gợi chuyện thôi chứ ai đời bạn lại nói vậy. Tôi chaò thua luôn rồi đó
_hì hì hì_nó mỉm cười trước câu nói thật thà của cậu bạn, rồi nói_uhm giờ tôi muốn hỏi bạn đc chứ?
_có gì Thiên cứ hỏi đi mình sẵn sàng trả lời tất cả_Phong vừa nói vừa lái xe
_tôi muốn hỏi thái độ lúc sáng tới giờ của Nhật là sao vậy?
_có sao đâu tôi thấy bình thường mà_Phong cảm thấy hơi hụt hững khi đề tài của nó lại là Nhật nhg hắn vẫn trả lời vì đã lỡ hứa rồi
_ko tôi thấy bạn ấy lạnh lùng lắm, có chuyện gì xảy ra à?
_à chuyện đó hả…phải nói sao nhỉ thật ra từ trước tới giờ thằng đó nó( ý nói Nhật) vẫn lạnh lùng như vậy. Nó cũng chỉ thỉnh thoảng cười vs Long & mình thôi nhg bạn là ng con gái đầu tiên Nhật hòa đồng như vậy đấy_ngưng một lát quan sát xe cộ Phong nói tiếp_chúng tôi cũng ko hiểu sao nó lại cười vs bạn nữa, cũng vì từ lúc nó gặp bạn, bạn chỉ nhìn thấy nụ cười nên bây giờ nó lạnh lùng chắc là bạn chưa quen thôi chứ ko có chuyện gì nghiêm trọng đâu
_vậy à_nó gật đầu hiểu ý_nhg bạn có biết vì sao Nhật lại lành lùng như vậy ko?
_uhm…_Phong suy tư một lát rồi trả lời_ cái này là do cô em gái của mình…Nhật & em gái mình thân nhau từ nhỏ, hai bên nhà cũng có hôn ước, chuyện đúng ra sẽ tốt lành nếu như em gái ko bị bắt cóc rồi mất tích luôn và theo tôi đc biết cô bé ấy cũng đã qua đời rồi…..kể từ đó Nhật cũng trở nên ít nói trầm lặng hơn…
_tội nghiệp Nhật quá, nhg em gái mất tích bạn ko buồn à?
_ừ thì mình cũng thương pa mẹ lắm, tuy chỉ là con nuôi nhg tôi cũng thấu hiểu cảm giác mất đi ng thân_Phong buồn bã nói
_hả? bạn chỉ là con nuôi thôi sao?
_tôi là một đứa trẻ mồ côi đc hai bác nhận nuôi khi họ chuyển ra Hà Nội sinh sống
_tôi xin lỗi_nó lí nhí
_ko sao đâu…à tôi vừa có một phát hiện mới bạn có muốn nghe ko?
_gì vậy? kể cho tôi nghe vs?
_tôi biết vì sao Nhật lại cười vs bạn rồi
_vì sao vậy?_nó ngắt lời hắn
_hì hì vì nhìn bạn cười rất dễ thương, ko đáp trả ko đc_Phong lém lỉnh
_Bạn chọc tôi _nó đỏ mặt cúi gằm mặt xuống
_hì hì giỡn bạn thôi. Nhg tôi nghĩ cũng ko phải tự nhiên Nhật lại hòa đồng như vậy đâu…cũng có thể bạn có nét gì giống em ấy cũng nên
_vậy à_nó cười nhẹ tựa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Rồi bỗng nhiên la lên_ á đến nhà tôi rồi dừng xe lại đi
Ngay lập tức chiếc xe dừng lại theo chỉ thị và thế là nó phải hứng trọn gói cú đập mạnh vào cửa kính theo quán tính
_Thiên ko sao chứ? Tôi xin lỗi bất ngờ quá nên …
_ko sao đâu đầu tôi chắc lắm_mặc dù rất đau nhg nó vẫn gượng cười để Phong ko lo lắng
Phong mở cửa xe cùng nó vào trong nhà nhg vừa nhìn thấy ngôi nhà hắn ngạc nhiên lắm mắt mở to hết mức có thể. Cũng phải thôi nhà nó làm sao đc như nhà hắn chứ, có nơi để mà ở là may mắn lắm rồi ấy chứ
_nhà Thiên…_Phong sửng sốt đến độ nói ko nên lời
_ngạc nhiên lắm sao?_nó nhìn hắn hỏi ko để ý đến cái đầu của mình nữa
_uhm nhg nhà nghèo như vậy sao bạn vào đc trường Talent?
_bạn quên là tôi nhận đc học bổng à
_nhg tôi cứ nghĩ nhà bạn cũng phải có chút khá giả chứ ai đời…
_nghèo kiếp xác chứ gì?_nó thêm vào
_ko tôi ko có ý đó_hắn lắc đầu nguầy nguậy
_ko sao như vậy là tôi đã hạnh phúc lắm rồi_nó nói ánh mắt tràn đầy sức sống_vậy Phong định đứng ngoài này nói chuyện à?
_à ờ, Thiên ở nhà một mình sao?
_ko tôi ở cùng dì nhg giờ này chắc dì đi chợ rồi_nó nói rồi mở cửa cho Phong vào
_oa, nhà bạn gọn gàng mà ấm cúm quá_hắn la lên khi vừa nhìn thấy đồ vật bên trong ngôi nhà
_uhm ai cũng nói vậy, tuy nhà ko giàu nhg ấm áp lắm
_thì đúng vậy mà
_bạn uống tạm nước lọc đc chứ?
_gì cũng ok
Hai ng nói chuyện một lúc thì Phong có việc tạm biệt nó ra về
Trên xe Phong ko ngừng nghĩ đến nó, những cảm xúc lạ thường lần đầu tiên cậu có được. Ngoài vỏ bọc xấu xí thì bên trong nó là một tâm hồn trong sáng, tốt bụng và cũng rất ấm áp
Chap 3: CHƠI TÔI Ư?...KO DỄ ĐÂU!!!
Nó ra khỏi nhà mà lòng nặng trĩu, đây là lần đầu tiên nó nói dối dì như vậy. Nó cảm thấy hận mình thật sao lại nỡ tin ng như vậy để bây giờ phải gánh chịu hậu quả về phía mình cơ chứ
“ ôi Thiên ơi là Thiên mày ngốc nó vừa vừa thôi chứ”_nó tự cốc vào đầu mình mặt thì nhăn nhúm lại. Nhg nó cũng ko hề biết rằng mọi hành động của nó đều đc thu gọn vào tầm mắt của một ai đó & ng đó thì phì cười trước hành động đáng iu đó
_bạn làm gì vậy?_tiếng một ng con trai phát ra từ một chiếc BMW làm nó giật bắn mình
_ai…ai vậy?
_tôi Phong nè!_ng con trai “thò” đầu ra ngoài cửa kính
_ủa bạn hả? làm tôi hết hồn tưởng mới sáng sớm mà đã gặp ma rồi chứ
_lên xe đi học chung vs tôi cho vui_nói rồi Phong bước ra ngoài mở cửa xe cho nó
_ơ ơ
_ơ a gì nữa lên xe nhanh ko trễ học bây giờ
_cảm ơn Phong nhiều_nó ko nỡ từ chối tấm lòng của hắn nên cũng lên xe
_let’s go
Đến sân trường cũng giống như mấy hôm trước chuyện nó đi cùng xe vs Phong quả là một cú sock tinh thần cho các ns
_con nhỏ kia to gan quá dám một lúc dụ dỗ cả ba anh hotboy
_đồ mặt dày
_đúng là hồ ly tinh
Bla bla bla
Vô số tiếng **** vả ganh ghét đố kị nhg vào tai này lại chui ra tai kia, nó chẳng thèm để ý, nghĩ đến mấy cái đó chỉ tổ mệt ng. Bỗng
_bụp_ko biết ở đâu ra một trái bánh hướng thẳng mặt nó thiếu chút nữa nhan sắc của nó đã tàn tạ nếu ko nhờ Phong nhảy lên đá kịp. Mọi thứ diễn chỉ trong chốc lát mà nó cũng đủ điếng ng, bọn hs hoảng sợ quá cũng tản ra hết, tuy giỏi võ thiệt nhg trong trường hợp bất ngờ như vậy nó cũng lực bất tòng tâm
_AI ĐÃ LÀM CHUYỆN NÀY BƯỚC RA ĐÂY NGAY LẬP TỨC_Phong hét lớn khuôn mặt vô cùng tức giận, giọng nói ko còn nhẹ nhàng như lúc nói chuyện vs nó nữa
Ko ai dám ho he nhúc nhích, mặt cắt ko còn giọt máu vì họ quá sợ hãi, cũng phải thôi đây là lần đầu tiên Phong giữ dằn như vậy
_thôi Phong ơi dù sao tôi cũng bình an mà_nó cũng rất bất ngờ khi hắn phản ứng mạnh vậy, thay đổi 180 độ như hóa thành ác quỷ
_Sao cho qua đc chứ nếu ko có tôi mặt bạn cũng bẹp dí dưới trái banh đó rồi_Phong tức quá quát luôn cả nó
_tùy bạn dù sao tôi cũng cảm ơn, tôi vào lớp trước_nó biết ko thể khuyên hắn đc nên đành vờ giận dỗi bước nhanh vào lớp
_ấy đợi tôi_Phong đuổi theo_bạn giận đấy à? Tôi xin lỗi tôi ko cố ý quát bạn
_tôi cảm ơn còn ko hết nữa là giận hờn_nó mỉa mai
_thôi tôi xin lỗi, đừng giận mà_Phong mặt hối lỗi có chút giống trẻ con, môi như muốn mếu làm nó nhịn cười ko đc
_ha ha ha ha mặt…bạn…ha ha…mắc cười quá…ha ha
_bạn…bạn lừa tôi_Phong dí theo nó, nụ cười trên môi ko hề tắt…mặc dù bị lừa
Trên lầu ba có hai ng cũng nhìn thấy, mỗi ng một tâm trạng nhg họ đều rất đau lòng khi thấy cảnh tượng như vậy
Reng reng reng,
Nó & Phong thôi ko dí nhau nữa, mặt ai cũng lấm tấm mồ hôi nhg vẫn cười tươi. Trong giờ học hôm nay nó hơi điên, vì nó cứ nghĩ đến hành động của Phong lúc nãy rồi tự cười một mình làm ba ng kia ko khỏi khó chịu. Long tức quá vì bị tiếng cười của nó làm cho…ngủ ko đc liền quay phắt xuống
_Cô cứ cười như đười ươi đi lát khóc ko ra hơi đâu
_anh ăn nói cho cẩn thận. Tôi cười là việc của tôi ko liên quan đến đồ Long “eo chang hi” như anh_Nó thôi ko cười nữa
_Long eo chang hi là sao?????
_anh kém thế, eo chang hi mà cũng ko biết nữa_nó làm bộ thở dài bất lực_ “eo chang hi” là một hotboy nổi tiếng của nước Đại Hàn dân quốc, sắc đẹp miễn bàn, da trắng mịn màng….
_cô đang khen tôi???
_nói vậy mà anh cũng ko hiểu nữa à_nó cố nhịn cười
Ngay bên cạnh Nhật, Phong cũng cố nhịn cười đến đỏ cả mặt, còn Long vẫn ngây thơ như nai tơ
_Thiên & Long lên bảng làm bài tập này cho tôi_ông thầy đã tia thấy nó nói chuyện nên gọi hai đứa lên làm bài tập
Nó ung dung lên bảng ko chút sợ hãi, sắc mặt hơi đỏ do cố nhịn cười, Long cũng vậy & chưa đầy 10p sau bài tập khó nhằn của ông thầy ra tụi nó đã làm xong một cách chính xác tuyệt đối
_anh cũng ghê nhỉ?_nó nói vs Long khi quay về chỗ
_chuyện nhỏ đối vs Long eo chang hi này ý mà_Long nói lớn
_ha ha ha_cả lớp lăn lộn cười như điên như dại, nó, Nhật , Phong cũng ko cần nhịn nữa hùa theo, cười cái sự ngốc nghếch quá đáng của hắn. Ông thầy thì khỏi nói chảy cả nước mắt luôn ấy chứ
_tụi bay cười cái gì vậy??_Long ngạc nhiên hết sức
_ha ha ha m.ày..có..biết..eo…chang..hi…ha ha là..gì…ko…vậy ha ha ha_Phong cố gắng lắm mới nói đc
_hotboy chứ gì?_vẫn ngây thơ
_mày ngốc quá _Nhật là ng cười ít nhất nên ko cần nặn từng chữ một như Phong_eo chang hi là i chang heo đó cha
_hử???_Long chớp mắt bắt đầu hiểu ra, mặt đỏ gay của sự tức giận lẫn xấu hổ làm lớp im re luôn, trừng mắt nhìn nó hét
_cô..cô hãy đợi đấy
Đáp lại sự tức giận đấy nó vẫn mỉm cười nhìn hắn đầy thách thức
_hứ_Long hứ một tiếng nhg ko làm gì đc nên cúp tiếp luôn mà ko thèm hỏi ông thầy luôn. Tuy vậy thầy cũng chẳng dám nói gì, ko bị đuổi việc như chơi
Reng reng reng, giờ giải lao
Long cũng đã cúp luôn hai tiết còn lại, còn nó thì vẫn nhởn nhơ như chưa hề có chuyện gì
_bái phục bái phục_Phong chắp tay theo kiểu cổ xưa_bạn là ng đầu tiên làm Long tức như vậy đấy
_hì hì tại tên đó ngốc quá thôi
Lúc này Long mới lù lù tiến về phía nó
_lên làm bài thi_Long nói mà như quát vào mặt nó
_biết rồi mệt quá_nó lạnh lùng ko kém, rồi quay qua nói Phong đi ăn trước
Trong lớp chỉ còn hai ng nó và Chi, mỗi ng ngồi một bàn phía trên cùng. Cô Liên-dạy môn anh văn phát cho mỗi ng một đề, nhìn sơ qua cũng biết toàn là bài khó nuốt rồi nhg đối vs một học sinh như nó thì chỉ là chuyện nhỏ.
15p sau nó hoàn thành bài đưa lên nộp, Chi cũng chẳng vừa nộp ngay sau nó có chút xíu. Bọn học sinh thì chen chúc nhìn cứ như nó & Chi là ng ngoài hành tinh ko bằng
Cô chấm xong bài mỉm cười nhìn hai đứa
_Các em làm bài rất tốt bài tuy khó nhg ai cũng đều hoàn thành và đúng hết. Ng thắng là …Thiên vì em làm bài nhanh hơn. Nó mừng quá ôm chầm lấy Chi-đối thủ của nó mà ko hề nghĩ ngợi gì nhg Chi hất tay nó ra
_đừng đắc chí vội vòng cuối tôi ko thua cô đâu_nói rồi Chi bỏ ra ngoài để mình nó **** rầu đứng đó
“tôi làm gì sai chứ? Tại sao ai cũng đối xử tệ vs tôi vậy”-cùng vs dòng suy nghĩ đó là nhg giọt nước mắt lã chã trên đôi gò má của nó. Nó khóc cho hoàn cảnh của mình, nó cảm thấy tủi thân lắm. Bỗng một bàn tay ấm áp đưa lên lau đi những giọt nước mắt ấy
_đừng mít ướt thế chứ chẳng giống cô chút nào. Chi vậy thôi chứ cô ấy ko phải ng xấu đâu
Nó ngước mặt lên & mắt như muốn lòi ra khi nhìn thấy ng đối diện
_chẳng..phải…anh ghét…tôi lắm…sao?_nó lắp bắp
_thì cũng có ai nói tôi thích cô đâu. Chỉ là tôi ghét nhìn thấy con gái khóc thôi_ko ai khác ngoài Long, hắn đã quan sát thấy mọi chuyện từ đầu đến cuối, ko hiểu sao hắn đau lòng lắm khi thấy nó khóc như vậy. Hắn chỉ muốn lau đi những giọt nước mắt của ng mà hắn cho là kẻ thù ko đội trời chung vs mình
_cảm ơn & cũng xin lỗi khi khóc trước mặt anh_nó cố gạt đi những giọt nước mắt chạy biến ra ngoài
Giờ ra về,
Nó cảm thấy hơi ngại khi cứ làm phải làm phiền Phong đưa về nên nó nói dối là phải trực lớp đuổi hắn về trước. Đang làm việc thiện (trực nhật giùm ng ta) thì bỗng nó nhìn thấy bác bảo vệ ôm một cái hộp lớn có bọc giấy hoa rất đẹp bước vào lớp nó
_cháu có phải là Hoàng Hạ Thiên lớp 11A ko?
_dạ phải, bác tìm cháu có việc gì ko ạ?_nó lễ phép
_có ng gửi cho cháu cái hộp này_bác đưa cái hộp cho nó nói
_ai vậy bác?
_xin lỗi cháu nhg ng đó dặn tôi ko đc nói
_vậy thôi con cảm ơn bác_nó thắc mắc lắm nhg ko muốn làm phiền bác nên thôi
Nó mở hộp quà ngay vì ko cưỡng nổi sự tò mò & nó thật sự ngạc nhiên khi trong đó là một chiếc váy màu trắng kiểu khá cổ điển rất đẹp
_đẹp quá_nó thốt lên ngắm nghía một lúc rồi định cất vào thì nhìn thấy một miếng giấy nhỏ trong hộp có ghi dòng chữ “ vòng cuối thi tốt nhé!”, nhg ng này cũng sơ suất thiệt dòng chữ ko đánh máy mà lại viết bằng tay, chắc ng đó ko biết rằng nó có thể nhận ra nét chữ của ng khác dù chỉ mới nhìn có một lần. Nó mỉm cười cảm thấy ấm áp trong lòng “cảm ơn anh”
Chap 4: TIÊN NỮ….GIÁNG TRẦN
Vòng cuối sẽ đc tổ vào tối nay, thế là nó phải nghỉ một buổi làm thêm, nó tiếc muốn đứt ruột luôn. Sáng, Phong vẫn đến nhà chở nó đi học, làm nó cảm thấy ghét bản thân mình ghê gớm ko đâu lại dẫn hắn đến nhà chi giờ hối hận cũng ko kịp nữa rồi. Nó quyết định phải ngừng việc này lại nên quay qua Phong nói
_tôi có chuyện muốn nói_Phong và nó đồng thanh
_Thiên nói trước đi
_Thôi Phong nói trước đi
Hai ng giằng co mãi Phong mới chịu nói trước
_chiều nay bạn có rảnh ko?
_ko, tôi làm thêm đến 6h mới về_nó lắc đầu
_vậy 6h tôi qua nhà đưa bạn đến một nơi nhé
_nhưng 7h vòng thi cuối bắt đầu rồi, bạn còn định đưa tôi đi đâu nữa?
_uhm thì bạn cũng phải sửa soạn đôi chút trước khi thi chứ?
_bạn đừng như vậy tôi ngại lắm_nó ái ngại
_nhưng tôi thích thế_Phong cười
_thôi ko cần thiết đâu
_bạn còn nói nữa là tôi giận đấy_hắn phụng phịu
_trẻ con quá_nó lắc đầu bó tay
_uhm bạn có chuyện gì muốn nói vs tôi mà
_ cũng ko có gì, chỉ là…._nó sợ Phong giận nên hơi khó nói cứ ấp a ấp úng
_hay bạn thích tôi?_Phong cười thầm trong bụng, mắt sáng ngời
_vớ vẩn, chỉ là tôi ko muốn làm phiền bạn đưa đón nữa thôi
_ra vậy_hắn ỉu xìu_ok nếu như bạn thắng trong cuộc thi tối nay tôi sẽ ko đưa bạn đi học nữa
_trời đất_nó chịu thua hắn luôn
Buổi học hôm nay chẳng có gì đáng nói cả ngoài việc cả trường xôn xao bàn tán về cuộc thi tối nay, mọi thứ đc chuẩn bị sẵn sàng từ trang thiết bị cho đến những thứ lặt vặt nhất. Ai cũng vui, đương nhiên rồi, ko đâu lại đc xem ca nhạc miễn phí ko vui mới lạ đó
Chiều 5h30p
Nó đang cố gắng hoàn thành tốt nhất công việc của mình nhg ông trời thật bất công, bình thường thì chẳng sao tự dưng hôm nay khách đông kinh khủng, đội ngũ nhân viên khá nhiều mà xoay vẫn ko kịp. Theo ước lượng thì tầm 6h30p may ra nó mới kịp về đến nhà, nó lại ko biết sđt của Phong mới chết chứ
“thôi đành lỡ hẹn lần này vậy, sorry Phong nha”_nó nghĩ mà thấy tội nghiệp cho Phong ko biết hắn có giận ko nữa
Tại nhà nó,
Phong đã đợi cả giờ đồng hồ trên xe rồi mà chẳng thấy bóng dáng nó đâu cả, hắn nhìn đồng hồ thở dài, nó trễ 15p rồi. Nhg hắn ko buồn vì chuyện đó mà chỉ cảm thấy lo lắng sợ nó có chuyện gì xảy ra. Hắn đợi thêm 5p nữa vẫn ko thấy đâu hết, toan lấy xe đi tìm thì hắn thấy một bóng dáng cao gầy đang chạy về phía mình.
_đúng là Thiên rồi, bạn làm tôi lo quá_Phong chạy lại ôm chầm lấy nó, cũng may bây giờ trời cũng khá tối rồi và hơn nữa ở đây cũng ko có nhiều ng, ko nó đào lỗ chui xuống vì xấu hổ mất
_hộc hộc_nó thở mạnh vì lúc nãy chạy mệt quá_bạn làm gì vậy buông tôi ra đi_nó cố đẩy hắn
_ơ tôi xin lỗi nhg sao bạn về trễ vậy??
_hôm nay cửa hàng đông khách quá nên tôi về sớm đc sorry nha
_ko sao, mà bạn đã ăn gì chưa?
_chưa, hôm nay mới lãnh lương nên lát thi xong tôi sẽ bao_nó cười hì hì
_ok, thôi bạn lên xe mình đi nhanh cũng trễ lắm rồi
_để tôi xin phép dì trước đã
Nó vào nhà xin phép dì & cũng ko quên mang theo bộ đầm ng đó tặng còn Phong phải đứng ngoài đợi, chứ dì nó mà nhìn thấy hắn thì ở nhà là cái chắc. Nó cũng ko rõ lắm nhg dì nó nhất quyết ko cho chơi thân vs mấy cậu ấm cô chiêu, lần này để ng ta biết nhà là nó phá lệ giữ lắm rồi đấy
_bạn cầm cái gì trên tay vậy_Phong tò mò hỏi khi thấy nó ra vs một chiếc túi trên tay
_à đây là bộ váy tôi định mặc vào tối nay
_váy ư? Tôi chưa thấy bạn mặc váy bao giờ sao lại…_hắn khó hiểu nhg ko biết nói sao ( thật ra hắn cũng định mua một bộ váy cho nó
_cái này của một người bạn thân tặng tôi
_vậy à_Phong hiểu ý
Hắn đưa nó đến một salon làm tóc, phần tóc lù xù che hết khuôn mặt bây giờ đc tỉa lại gọn gàng. Mái tóc thật mềm mượt phảng phất mùi hương rất tự nhiên đc xõa ra một cách tự nhiên rất xinh. Đến nỗi cả nó cũng ko tin đó là mình nữa khi nó nhìn vào gương. Sau khi làm tóc xong nó thay luôn chiếc váy
_em xinh quá_chị làm tóc thốt lên lúc nó bước ra, nó chỉ cười nhẹ ko nói gì
Phong đang ngồi phòng phía ngoài, lúc nó bước ra
_........_Phong nhìn nó ko chớp mắt miệng nói ko ra lời
_Phong bạn sao vậy?_nó ngại ngùng hỏi khi có ng nhìn mình như vậy
_bạn đẹp quá!_hắn nói mà mặt đỏ lựng
_thôi mình đi trễ rồi_nó đánh trống lảng ko thôi cũng ngại chết
Cùng lúc đó tại trường,
_sau đây chúng ta sẽ đc nghe giọng ca tuyệt vời của hoa khôi Trần Trịnh Linh Chi, xin mời bạn_tiếng của MC cất lên ngay sau đó là một cô gái thật xinh tươi và ko kém phần thanh tú, cô mặc một chiếc váy màu hồng nhạt dài chưa đến đầu gối đc bó sát phần eo. Đám con trai đứng dưới cứ nhìn cô say đắm
_hôm nay tôi xin gửi tới mọi ng bài hát “Ngọt ngào” & tôi cũng muốn gửi tặng bài hát này tới bạn Nguyễn Tường Long lớp 11A _giọng nói dịu dàng của cô vang lên nhẹ nhàng…
_tiếp nối chương trình là một ca khúc vs sự trình bày của bạn Hoàng Hạ Thiên, xin mời bạn….
Hội trường náo loạn, bàn tán xôn xao khi mà MC gọi đến lần thứ hai rồi mà vẫn ko thấy nó xuất hiện. Trên hàng ghế thứ nhất có hai ng cũng đang thấp thỏm ko yên
“cô ta đâu phải ng bỏ cuộc dễ dàng như vậy, lạ quá?”
_tôi xin đc nhắc lại lần nữa nếu bạn Thiên ko có mặt coi như phần thắng sẽ thuộc về bạn Chi…MC ngưng một lát rồi nói_vâng tiếp theo xin mời bạn Hoàng Hạ Thiên…
MC chưa nói hết câu thì một chiếc xe BMW dừng ngay cổng trường làm mọi ng ngạc nhiên nhìn ra
Cách cửa ô tô mở, một chàng trai vs vài lọn tóc màu đen nhánh rất tuấn tú, nước da trắng mịn, dáng người cao khỏe, đôi chân thẳng đứng hệt như ng mẫu, nổi bật là đôi mắt to sáng rất tinh nghịch bước ra mở cửa chiếc cửa phía dối diện......
Mọi người chưa hết ngạc nhiên khi thấy Phong thì ở cánh cửa khác một ng con gái bước ra với khuôn mặt ngây thơ, hai lúm má đồng tiền hiện ra trên gương mặt đáng yêu, đôi mắt tròn to đen láy vs hàng mi dài cong vút. Mái tóc dài đen bóng xõa dài qua bờ vai đến nửa lưng trên, nước da trắng mịn như con nít đc trang điểm nhẹ, đôi môi hồng chúm chím. Cô gái mặc chiếc váy dài quá đầu gối kiểu hơi cổ điển vs dây nơ xếp pli phần eo trông như búp bê Barbie dễ thương sau tủ kính_cô gái đó chính là nó, ng vẫn bị gọi là vịt bầu đấy
Nó khoác tay Phong đi tới đâu hàng ng đều tản ra hai bên nhường đường, không hề có một tiếng nói nào phát ra ngoài nhịp đập con tim của toàn bộ nam sinh trường này, Long & Nhật ko ngoại lệ, hai ng này chết sững nãy giờ, tim như ngừng đập từ khi nó bước vào nhất là Nhật hắn khá bàng hoàng vì nó khá giống một người... Con gái cũng ko ai mở lời đc nữa, mặc dù ko muốn nhg họ cũng phải thừa nhận cô gái này rất đẹp
_xin hỏi bạn là…?_MC nói, mặt thoáng đỏ khi nó bước lên sân khấu.
Nó mỉm cười tinh nghịch nói
_tôi là Hoàng Như Thiên đây, các bạn ko nhận ra tôi nữa à?
Khuôn viên trường vỡ òa ra ngay, dường như họ ko tin vào tai & mắt của mình nữa
-ng đó có thật là Hoàng Hạ Thiên ko vậy?
-cô lọ lem xấu xí đây sao?
-Thật ko thể tin nổi
Bla…bla…bla….
Nó cũng chỉ cười trừ trước những câu nói ấy, họ ngạc nhiên cũng phải thôi nó còn ko nhận ra chính mình nữa kia mà
_ tôi muốn nói vài lời trước khi hát mong các bạn cho phép_nó ngưng một lát chờ phản ứng của mọi ng nhưng ko ai nói gì_trước tiên tôi xin lỗi các bạn vì đã đến trễ, ko biết các bạn có tha lỗi ko nhg dù sao tôi cũng rất xin lỗi & muốn gửi lời cám ơn chân thành nhất tới mọi ng vì đã cố gắng chờ. Tôi cũng xin đc cảm ơn Phong vì bạn ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều, và nhất là.._nó nhìn Long thì bắt gặp hắn cũng đang nhìn mình nên nó lờ đi mà nói tiếp_tôi xin cảm ng đã gửi tặng tôi bộ váy này, cảm ơn bạn rất nhiều…uhm sau đây tôi xin đc trình bày bài hát “Lovely day”
“ con nhok này sao nó biết là mình gửi? hay ông bảo vệ lại nhiều chuyện rồi, hứ đã bảo là ko đc nói rồi mà”_suy nghĩ của Long
Từng giai điệu từng lời ca nhẹ nhàng vang lên, đi vào trong lòng ng một cách êm đềm, hội trường ko hề nghe một tiếng động ngoài tiếng hát trong sáng, dịu dàng ko kém phần vui tươi của nó mặc dù họ rất đỗi ngạc nhiên bởi vì đây là một bài hát tiếng Hàn & cũng có khá nhiều ng ko hiểu nghĩa nhg tất cả đều chỉ muốn nghe giọng hát thôi cũng đủ rồi
[i]Sal myeo si nar kkae wo jwo yo
Dong hwa sog gong ju cheo reom nun eul gam go gi da ril geo ye yo
Nun tteu myeon nae gyeot e ham ge har
Dong hwa sog wang ja cheo reom na reul bo myeo us eo jul geo jyo
Na do mol lae du nun i neo man geu ri go
To mol lae du geun geo rin ga seum i so ri chi ne yo
I wanna love you I want it with you
Geu dae do neu gi na yo nae mam eul
Nae ge wa yo jo geum deo da ga wa yo nae mam eur ga jyeo yo
Mae ir sok sag yeo jui ge yo
Everyday lovely day
Mae ir sok sag yeo jui ge yo
Kaen di bo da dal kom han sa rang eur jul geo ye yo
Ma beob e ju mum eur geor eo syal lal la
Ta deut han haet sal gat eun neo ui mi so na reur deul chu gin
Na do mol lae ga seum i tto du geun geo ryeo
Du nun e a reut geo ryeo i je neun mal hae bol lae yo
I wanna love you I want it with you
Geu dae do neu gi na yo nae mam eul
Nae ge wa yo jo geum deo da ga wa yo nae mam eur ga jyeo yo
Mae ir sok sag yeo jui ge yo
Everyday lovely day
Mae ir sok sag yeo jui ge yo
Kaen di bo da dal kom han sa rang eur jul geo ye yo
Wanna love you want it with you
An a jul lae yo nae mam eur neu kkyeo bwa yo
Yeong won hi ham kke hae
Ral la ral la ral la ral la mae ir haeng bok man jul geo ya
Kaen di bo da dal kom han sa rang eur jul geo ye yo[/I]*Lời dịch:
Hãy đánh thức em thật nhẹ nhàng, ánh dương của em
Như công chúa trong truyện cổ tích em nhắm mắt và chờ đợi
Khi em mở mắt ra, hãy ở cạnh em nhé!
Như chàng hoàng tử trong cổ tích, anh hãy nhìn em rồi mỉm cười
Ngay cả khi em chưa nhận ra, thì trong mắt em chỉ có hình bóng anh
Và không biết rằng trái tim em đang đập mạnh, tiếng con tim đang gõ nhịp
Em muốn được ở cạnh anh. Anh có cảm thấy không?.......
Bài hát kết thúc mà trong lòng mỗi người vẫn còn cảm thấy xao xuyến bởi giọng hát đó. Nó định bước xuống nhường sân khấu cho MC thì đột nhiên bị giữ lại
_bạn Thiên nán lại sân khấu chút đã_MC nhìn nó cười(gian xảo)_vâng rất cảm ơn phần trình diễn trên cả tuyệt vời của bạn Hạ Thiên & trong lúc chờ kết quả bỏ phiếu chúng ta xin đc mời một trong số ba người của nhóm 3A(Long, Nhật và Phong) lên cùng biểu diễn với hoa khôi mới của chúng ta
Cả trường ồ lên khi nghe MC bày trò còn nó và ba người kia thì ko khỏi lúng túng. Long, Nhật & Phong nhìn nhau rồi cùng nhìn lên nó như muốn hỏi “bạn chọn ai? ”, nó cũng trả lời lại bằng mắt “ tôi ko biết mà, đừng nhìn tôi như vậy”. Ko biết anh chàng MC nghĩ gì nữa mà lại nói:
_quên mất cậu Phong đã mất công sức rước công chúa đến đây vì vậy phần hát bạn sẽ đc “miễn”_ngay sau câu nói đó, anh chàng này lập tức nhận đc ngay những ánh nhìn hằn học của Phong
_Long & Nhật trong hai bạn ai là ng có vinh dự này đây?_Tuấn MC vẫn lém lỉnh như thường ( coi chừng ra về răng ko còn ăn cơm nữa đâu con)
Long, Nhật nói với nhau bằng mắt, rồi Nhật đứng lên. Tất nhiên mọi ánh mắt ngạc nhiên, sửng sốt đều hướng về con người lạnh lùng này vì đây là lần đầu tiên cậu chịu hát trước đám đông
_ồ thì ra hoàng tử lạnh lùng sẽ song ca với “búp bê Barbie”....._MC chưa nói hết câu thì cả trường gần như tá hỏa lần nữa khi Long cũng đứng lên, thì ra Nhật đứng lên để nhường chỗ cho Long bước ra vì hắn ngồi giữa, vậy mà làm mọi người cứ tưởng được nghe bài hát về “cuộc tình tay ba”
_ôi các vị hoàng tử, họ luôn làm chúng ta rớt tim rồi mới chịu được thì phải_Tuấn than vãn_sau đây chúng ta sẽ được thưởng thức màn biểu diễn song ca của hai nhân vật chính làm nên ngày hội hôm nay
Long thì thầm vào tai nó để hỏi chọn bài gì nhưng hành động đó đâu thể qua mắt các khán giả nhiệt tình quá đáng phía dưới khán đài được họ reo hò lên làm nó ngượng đỏ cả mặt trách hắn chẳng có ý tứ gì hết. Nhưng nó đâu biết mặt nó đỏ ửng trông càng đáng yêu, thiếu chút nữa Long đã làm điều không phải đối với nó trước bàn dân thiên hạ rồi.
_để góp vui cho chương trình tôi và Hạ Thiên xin gửi tới các bạn ca khúc “ Xe đạp”_Long cố gắng lắm mới không để tim nhảy khỏi lồng ngực nói giọng hơi ngượng
[i]Dường như nắng đã làm má em thêm hồng
Làn mây bay đã yêu tóc em
Trộm nhìn anh khẽ cười khiến em thẹn thùng
Áo trắng em bây giờ tan trường.....[/I]
Giọng hát nó một lần nữa cất lên nhấn chìm không khí vào tĩnh lặng
[i]Thấp thoáng thấy bóng em ngoan hiền
Tim anh lặng giữa phố đông người
Ngập ngừng trên môi không nói ra......[/I]
Một giọng hát khác cùng cất lên, lúc trầm lúc bổng kéo mọi người bay bổng trên mây. Nó và Long phối hợp nhịp nhàng như được tập trước vậy.
Còn phía Nhật không phải hắn không muốn lên nhưng lúc nhìn vào khuôn mặt đó hắn lại nhớ đến giấc mơ hôm trước. Trong giấc mơ cô công chúa nhỏ của hắn- người mà hắn đã dành tặng cả trái tim mình trở về, cô bé mặc chiêc váy màu hồng nhạt rất dễ thương nhưng cô đang khóc. Cô bé khóc vì Nhật đã bỏ rơi, không còn nhớ cô nữa mà lại vui vẻ nói chuyện với nó(Hạ Thiên). Nhật thật sự bàng hoàng và cũng vì điều đó mà mấy ngày nay hắn lạnh lùng với nó,hắn biết đó chỉ là giấc mơ nhưng hình ảnh ấy vẫn ám ảnh hắn mãi không buông, thôi đành có lỗi với nó.
_xin được thay mặt toàn trường cảm ơn phần trình diễn tuyện vời của hai bạn_tiếng MC cắt ngang dòng suy nghĩ của Nhật_trên tay tôi chính là kết quả của cuộc thi ngày hôm nay_Tuấn dơ chiếc phong bì lên rồi mở nó ra_hồi hộp quá không biết ai sẽ dành chiến thắng đây......._hội trường không một tiếng động i như lúc nó hát_....và kết quả là.....số phiếu bầu....bằng nhau nhưng chúng ta còn một người nữa chưa bỏ phiếu...._vừa lúc đó một cậu học sinh chạy ra không biết thông báo gì đó vào tai của Tuấn mà cậu chợt mỉm cười nói_vâng người đó xin được dấu danh tính và bỏ phiếu cho........_Tuấn cố tình ngân dài để tạo sự hồi hộp_người đó bỏ phiếu cho.... bạn Hoàng Hạ Thiên
MC vừa dứt lời nó nhảy dựng lên sung sướng ôm chầm lấy....Long vì hắn đang đứng gần nó nhất nhưng thật không may chính lúc đó ánh đèn sân khấu lại chiếu thẳng vào hai người, nói đúng hơn là nó. Nó xấu hổ vô cùng vội buông hắn ra vì hành động quá khích lúc nãy nhưng nó không thể tách khỏi người hắn được nữa vì bây giờ Long đã ôm nó rất chặt rồi rất nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nó, nụ hôn mà hắn đã phải kìm nén bấy lâu. Đám học sinh nữ nhìn thấy ngất lên ngất xuống như không tin vào mắt mình nữa nhất là Chi, cô được đưa ngay vào phòng y tế. Nó còn lơ ngơ trước cái hôn vừa rồi thì Long đã kéo tay nó lên sân khấu, ra hiệu cho ban nhạc rồi bắt đầu hát nhưng vẫn không thả tay nó ra.
Hiding from The Rain and Snow
Trying to forget but I won't let go
Looking at a crowded street
Listening to my own heart beat
So many people all around the world
Tell me where do I find someone like you girl
[Chorus:]
Take me to your heart, take me to your soul
Give me your hand before I'm old
Show me what love is - haven't got a clue
Show me that wonders can be true
They say nothing lasts forever
We're only here today
Love is now or never
Bring me far away
Take me to your heart take me to your soul
Give me your hand and hold me
Show me what love is - be my guiding star
It's easy take me to your heart
Standing on a mountain high
Looking at the moon through a clear blue sky
I should go and see some friends
But they don't really comprehend
Don't need too much talking without saying anything
All I need is someone who makes me wanna sing
[Chorus:]
Take me to your heart take me to your soul
Give me your hand before I'm old
Show me what love is - haven't got a clue
Show me that wonders can be true
Từng dòng nhạc nhẹ nhàng của bài “ take me to your heart” được nó & toàn bộ học sinh “nuốt” một cách khó khăn nhất. Bài hát kết thúc cũng là lúc Long buông tay nó ra nhưng lại ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn của nó làm nó rùng mình
_anh làm trò gì vậy hả?
Hắn phớt lờ câu nói của nó mà cầm mic tuyên bố lớn với toàn trường:
_bài hát đó tôi dành tặng Thiên & ngay từ ngày mai Hoàng Hạ Thiên chính thức là bạn gái của Nguyễn Tường Long này, có ai ý kiến gì không?
Không ai dám hó hé nửa lời chỉ có nó là phản đối kịch liệt
_này tôi chấp nhận lúc nào mà anh nói vậy hả?_nó gắt nhưng Long vẫn không để tâm.Đành vậy, nó chỉ có thể dùng chiêu thức cuối cùng (vừa mới nghĩ ra), nó giật phắt cái mic trên tay Long nói lớn
_các bạn đừng hiểu lầm đó không phải sự thật, tôi đã có đính ước với anh Hoàng Quân rồi (cái tên này nó mới nghĩ ra luôn) _nó nói mà mắt nhắm tịt chỉ mong Long đừng giận vì đã làm bẽ mặt hắn trước toàn trường, nhưng thật không ngờ hắn còn ghê hơn
_hôn ước vẫn có thể bị huỷ, yên tâm tôi sẽ làm cho bạn phải thích tôi và chính tay tôi sẽ huỷ cái hôn ước quái gỡ đó_hắn thì thầm vào tai nó
Nó nghe xong mà lạnh cả người đẩy Long ra xa, ngay lúc đó một bàn tay khác nắm lấy tay nó kéo đi và Long không kịp giữ lại
Nó cũng chỉ biết chạy theo Phong-người đã cứu nó khỏi kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, hai người chạy ra xe để lại lũ người ngơ ngác phía sau. Ra đến xe Phong không vào mà dứng tựa vào thành xe
_tôi muốn có một lời giải thích_hắn nói ánh mắt nhìn xa xăm
_giải thích gì cơ?_nó nhìn Phong khó hiểu
_bạn thôi đi đừng giả vờ ngây thơ nữa_Phong ép sát nó vào thành xe, khoảng cách giữa hai người bây giờ là rất nhỏ, gần như là nó “nằm” gọn trong vòng tay của hắn
_bạn làm gì vậy hả?tránh ra đi_nó cố gắng đẩy Phong ra nhưng không được
_bạn biết tình cảm tôi dành cho bạn mà đúng không? Vậy tại sao? Tại sao bạn lại lừa dối tôi. Bạn đã có hôn ước rồi tại sao bạn còn cho tôi mơ mộng làm gì nữa hả? Bạn trả lời đi_hắn nói như sắp khóc, nó thì điếng người thật lòng nó không hề nghĩ Phong đã thích nó
_tôi thật sự không biết là bạn thích tôi mà, tôi chỉ nghĩ bạn coi tôi như một người bạn thân
_vậy bây giờ tôi nói cho bạn biết tôi thích bạn, rất rất thích bạn
_......
_tại sao vậy chứ? bạn nói đi bạn đừng im lặng nữa. Trả lời tôi đi_tim Phong như bị ai đó bóp nát
_ơ nhưng chuyện hôn ước...
_không thể huỷ chứ gì?_Phong ngắt lời nó mắt long lên sòng sọc
_không.....thật ra chuyện đó là do tôi bịa ra để chống chế thôi, bạn đừng nói cho ai biết nhé
_hả?_hắn ngạc nhiên cực độ, lòng vui như mở hội
“ cảm ơn trời Phật, đó chỉ là chuyện Thiên tự bịa ra, mình vẫn còn cơ hội yeah yeah. Chứ nếu đó là sự thật chắc mình chết mất thôi”_Phong nghĩ rồi ôm nó vào lòng
Nó không nói gì vòng tay ôm lấy hắn, một cảm giác ấm áp thoáng qua hai người
_vậy bạn có thích tôi không?_Phong gé sát tai nó hỏi.......
Nó giật mình buông Phong ra, hắn đối diện nhìn sâu vào đôi mắt của nó. Nó ngớ người mất vài giây rồi nhìn sang phía khác nói
_bạn cho tôi thời gian suy nghĩ thêm được chứ?
_uhm nhưng nhanh lên nhé tôi không chịu đựng được lâu đâu_Phong cười mở cửa xe chở nó về quên luôn cái bụng bị đói
Phía hội trường
Ai cũng ngạc nhiên nhìn theo nó & Phong nhưng không ai nói gì, cũng không ai đuổi theo.Còn Nhật & Long mỗi người một tâm trạng một suy nghĩ, họ cho giải tán sớm vì lúc này hơi hỗn độn. Nhật quay về nhà mà đầu không ngừng suy nghĩ về tình cảm của hai thằng bạn và tình cảm của mình dành cho Thiên. Còn Long tuy ngoài miệng nói vậy thôi chứ thật ra lúc nghe nó nói đã có hôn ước hắn đau lắm, đã vậy lúc Phong kéo nó đi hắn thấy mình đã bị cướp đi một thứ cực kì quan trọng, hắn mệt mỏi đi bar thâu đêm
Chap 5: NHỮNG RẮC RỐI BAN ĐẦU
Sáng hôm sau,
Hôm qua thức khuya nên sáng nay nó dậy trễ, bụng thì đau quằn quại, cái này là do lúc tối ko có gì ăn nó đành ăn tạm miếng cơm nguội mà ko để ý rằng cơm đã bị thiu. Phong vẫn qua rước nó vs lí do khá củ chuối, mặc dù ngại thiệt nhưng nó cũng muốn từ chối vì hai lí do trên. Bụng nó ngày càng khó chịu nhưng Phong dường như ko để ý thấy & cũng bởi một phần nó ko muốn hắn phải lo cho mình nữa
Vừa bước xuống xe là nó đã không còn chịu được nữa, nó chạy lại gốc cây gần đấy....ói
_bạn không sao chứ? Có cần đến bệnh viện ko?_Phong lo lắng lấy tay đập đập nhẹ vào lưng của nó
_ko sao....bạn có....khăn giấy ko?_nó nói mệt mỏi như người sắp chết
_đây bạn dùng đi_hắn đưa cho nó một chiếc khăn lạnh
_cảm ơn
Hai người ko hề biết rằng đã có một người thứ ba nhìn thấy và chụp hình lại.
Nó vào lớp với khuôn mặt xanh lét như tàu lá chuối, mắt thâm quầng, toàn thân rũ rượi, định bụng sẽ nằm ngủ một lát nhưng vừa nhìn thấy cái bàn của mình nó đã suýt ngã ngửa
_Nhật, hôm nay sinh nhật bạn hay sao mà nhiều quà thế?_nó cố gắng cười tươi
_ko phải của tôi là của bạn đấy Thiên_Nhật trả lời mà mắt vẫn nhìn vào cuốn sách
_của tôi? Bạn giỡn hoài ai thèm tặng cho tôi chứ
_bạn nhìn ra phía ngoài rồi biết_vẫn nhìn sách
Nó ko tin vào mắt mình nữa, ngoài kia toàn bộ học sinh nam đang nhìn nó bằng con mắt hình trái tim
_của các bạn tặng mình hả?
_gật gật
_mình cảm ơn mình sẽ nhận tất cả_nó cười rõ tươi
Lần này Nhật mới ngước lên nhìn nó à ko là toàn bộ học sinh trong lớp đang nhìn nó như muốn nói “Thiên tham lam đến vậy sao?”
_ấy đừng nhìn tôi như vậy_nó xua xua tay_của chùa ko lấy phí lắm, nhưng những thứ nay tôi ko dùng đến đâu, bạn nào thích thì cứ tự nhiên coi như tôi tặng nhân dịp mới vào lớp
Chỉ nghe đến vậy thôi đám học sinh nữ đã ùa lại bàn nó “lựa đồ” rồi chốc chốc lại
_tặng mình cái này nha
_mình thích cái này lắm
_mình lấy chơi thôi chứ Thiên vứt cũng phí
Vân...vân....mây.....mây.....
Một loáng sau bàn của nó được dọn sạch không còn một dấu vết nào để lại, cũng phải thôi những món quà đó toàn loại đắt tiền mà cũng rất đẹp nữa. Bọn con gái hả hê vì nhận được nhiều phụ kiện mới mà ko mất tiền mua con lũ con trai thì tiếc hùi hụi nhưng ko làm gì được
Thanh lí được đống hàng đó nó định ngủ luôn nhưng chợt để ý ko thấy Long đâu
_Long chưa đến sao Nhật?
_bạn ấy đến nhưng lên phòng hiệu trưởng rồi
_vậy lúc nào bạn ấy về nhờ Nhật nói Thiên có việc cần gặp_nó nói rồi nằm úp mặt trên bàn ngủ ngon lành
Reng reng reng....,
_Thiên ơi dậy đi..._Phong lay lay người nó
_um um gì vậy vào học rồi hả?_nó ngáp dài ngáp ngắn
_ra chơi rồi, dậy đi
_hả?_lỗ đồng tử mở to hết mức_chết, thầy giết tôi chết mất
_ko sao tôi nói bạn mệt nên thầy ko la đâu
_thanh kiu, mà tôi ngủ lâu giữ vậy rồi sao?
_uhm đi căn-teen ko?
_bạn đi đi tôi ko đi đâu_nó cười gượng_Long & Nhật đâu rồi vậy?
_hai thằng đó đi căn-teen rồi _giọng ỉu xìu
Đúng lúc đó Long bước vào mặt hằm hằm nhìn nó và Phong
_hai người theo tôi_Long nói gọn lọn một câu rồi kéo cả nó & Phong đi
“bàn tay hắn lạnh quá”_nó rùng mình khi Long nắm tay nó
_Giải thích đi_Long đẩy mạnh hai người nó & Phong vào bảng tin của trường
Hàng loạt hình ảnh sáng nay lúc nó ói và Phong đang vỗ lưng nó + với những dòng chữ lớn phía dưới “Hoàng Hạ Thiên và Vương Minh Phong có baby?? Chuyện có thể chấp nhận tại một trường cấp III????”
_AI LÀM CHUYỆN NÀY BƯỚC RA ĐÂY NGAY CHO TÔI_nó hoàn toàn ko thể bình tĩnh được nữa lần đầu nó bị sỉ nhục lớn như vậy
_thì ra cô là loại đàn bà như vậy_Long nhếch mép khinh thường_cả mày nữa Minh Phong tao ko ngờ đấy
_anh/mày im đi_nó & Phong quát thẳng vào mặt Long_tôi hỏi lại lần nữa ai đã làm chuyện này?
_đã làm rồi thì có gan mà nhận đi chứ_Long khinh khỉnh
_tôi đã nói anh im miệng đi rồi mà_nó sôi máu
_loại con gái như cô ko đủ tư cách nói chuyện với tôi
_anh..._bụng nó chợt đau quằn quại
“á đau quá bụng mình làm sao vậy, cố lên ko sao. Mình ko thể để yên chuyện này được”_nó cắn răng chịu đựng
_tôi ko làm chuyện này anh tin hay ko thì tùy _nó gắng hết sức mình cãi lại mồ hôi đã lấm tấm trên khuôn mặt mệt mỏi_ hơn nữa anh chẳng là gì đối với tôi, việc gì tôi phải giải th...._nó chưa nói hết câu thì đã ngất lịm đi, chỉ còn cảm nhận đc mơ hồ có bàn tay ấm áp nào đó bế xốc nó lên
Chap 6:CÔ GÁI KÌ LẠ NHẤT
Trong bệnh viện
_cô ấy ko sao chứ bác sĩ?_một người thanh niên dáng vóc cao lớn lo lắng hỏi
_ko sao chỉ bị ngộ độc thực phẩm thôi cậu yên tâm_ông bác sĩ
Đó là những gì nó nghe thấy khi chợt tỉnh giấc trong căn phòng màu trắng. Nó cố gắng ngồi dậy nhưng ko được, miệng nó đắng nghét
_.....bụp _đó là kết quả của việc nó cố với lấy ly nước trên bàn
Hiện tại nó đang nằm nghoằn nghoèo như một con giun dưới đất ko tài nào đứng lên được, cũng may có cái chăn ko thôi đầu nó cũng chẳng còn nguyên vẹn. Người thanh niên nghe thấy tiếng động vội tất tả chạy vào
_Thiên, bạn làm sao vậy?
Nghe giọng nói quen quen nó quay đầu lại nhìn thì thật ngạc nhiên
_ủa Nhật, sao tôi lại ở đây?
Nhật chưa trả lời mà đỡ Thiên lên giường trước
_bạn bị ngất xỉu nên được đưa vào đây?
_ngất xỉu?
_Uh, bạn bị ngộ độc thực phẩm
_ uhm vậy à_nó gật đầu hiểu ý_vậy Phong & Long đâu bạn có nhìn thấy họ ko?
_hai ng đó đang giải quyết vụ bê bối lúc nãy
_cả Long nữa sao?_nó nghi ngờ hỏi
_hì bạn ko cần tỏ thái độ vậy đâu_Nhật cười_nó hiểu lầm nên mới nói năng lung tung chứ thật lòng ko có ý gì xấu
Vừa lúc đó
_em mới tỉnh dậy là đã nhớ anh rồi hả em yêu_Long từ đâu ló mặt vào
Phụt_ngụm nước nó vừa cho vào miệng chưa kịp nuốt đã phun hết ra ngoài, may mà Nhật tránh kịp nhưng Long thì ko
_eo em yêu chơi giơ quá
_khụ..khụ..Nhật chuyển lời đến anh ta giùm tôi được chứ?
_????? Long đứng đó mà sao bạn ko nói trực tiếp luôn đi_Nhật thắc mắc
_loại con gái như tôi đâu đủ tư cách nói chuyện vs anh ta_nó nhại lại câu nói của Long
_ui trùi em iu giận hả anh xin lỗi nha_Long xen vào
_Nhật bảo anh ta ăn nói cho cẩn thận ở đây chẳng có ai là em yêu của anh ta cả
_Long, Thiên nói mày ăn nói cho cẩn thận ở đây chẳng có ai là em yêu của mày cả_Nhật ngoan ngoãn chuyển lời
_hôm qua anh đã thông báo rõ ràng bắt đầu từ ngay hôm nay Hoàng Hạ Thiên chính thức là bf của Nguyễn Tường Long này rồi mà
_tôi đã đồng ý chưa?_nhìn Nhật
_Thiên nói bạn ấy đã đồng ý chưa
_mày nói vs cô ấy dù có đồng hay ko tao cũng sẽ theo đuổi đến cùng_Long cười đểu
_Thiên.... mà thôi mệt hai ng quá có gì nói thẳng đi tôi ko rảnh rang ngồi phiên dịch cho mấy ng đâu_Nhật nổi đóa
_hơ hơ sorry Nhật_nó tỉu nghiu_này anh kia (nói Long) ko nói nhiều nữa trả xe đạp cho tôi
_mất rồi_Long nhún vai
_anh định thất hứa đấy à?
_ko anh ko thất hứa, nhưng em nói địa chỉ nhà thằng Hoàng Quân hoàng kiếc gì gì đó ra anh sẽ hoàn trả xe cho
_đừng có xưng anh em vs tôi nếu ko đừng trách...
_ok không xưng anh em nữa, nhưng bạn nói cho tôi biết địa chỉ nhà của thằng cha Quân đó đi rồi tôi trả xe cho_Long dụ ngọt
_tại sao phải nói cho anh biết chứ?
_tiêu diệt anh ta là con đường ngắn nhất để đến được với bạn_Long ranh mãnh
_anh...
_tao là Hoàng Quân đây, mày muốn gặp tao à_một giọng nói quen quen phát ra sau cánh cửa chính cắt ngang cuộc nói chuyện
Nó tá hỏa nhìn ra ngoài
“ sao..sao lại...rõ ràng mình chỉ bịa chuyện thôi mà”
Con người đó bước vào, cả ba người Long, Nhật & nó mắt tròn mắt dẹt nhìn như ko tin vào các giác quan nữa
_Phong..mày..._Long ngạc nhiên đến độ thốt ko ra lời
_mày quên ba tao là Vương Hoàng Nam à, Minh Phong là tên thật của tao còn Hoàng Quân là một cái tên khác do ba tao đặt lúc nhận nuôi tao_Phong từ tốn giải thích
_nhưng tao có bao giờ nghe mày nhắc đến hôn ước nào đâu, hơn nữa chẳng phải mày cũng mới quen Thiên thôi sao_Long nhăn nhăn mặt
_uhm mới quen nhưng hôn ước này lâu rồi, giờ tao mới biết.....mà lúc nãy mày nói gì ấy nhỉ?... cái gì mà tiêu diệt....._Phong vuốt cằm vẻ đăm chiêu suy nghĩ
_thôi!_Long quát_dù mày có là bạn tao hay giữa mày và Thiên có hôn ước gì đi chăng nữa, tao cũng đã quyết định sẽ theo đuổi bằng được rồi nên mày hãy chờ đấy. Còn nữa mày hãy nhìn cho kĩ nhé_nói rồi Long đột ngột quay qua kiss vào môi nó một cái. Do quá bất ngờ mà nó ko kịp phản ứng gì hết, ngồi trơ mặt ra như tượng. Phong thì khỏi nói gầm gừ như muốn cắn nát xương thằng bạn cho cái tội tự tiện vô kỉ luật đó, cũng may có Nhật ngăn lại kịp thời mặc dù lòng hắn cũng đang như lửa đốt
Bốp
Sự thật là khi đã ý thức được mọi chuyện nó ko ngần ngại cho Long một “chưởng” té lộn nhào
Binh binh bộp bộp chát chát....hàng loạt âm thanh chói tai vang lên
_anh chết đi, chết đi...._cứ mỗi từ “chết đi” là nó lại đánh, đá Long một cái, ko hiểu sao nó ko hề cảm thấy mệt mỏi một chút nào nữa
15p sau, khi đã nguôi ngoai cơn giận nó mới dừng tay thở hổn hển, tình hình bây giờ thật ko thể nào thảm hại hơn được nữa. Tội nghiệp cho Long chỉ vì một phút nông nổi mà bây giờ phải chịu hậu quả nặng nề. Khuôn mặt đẹp trai ngày nào đã chi chít những vết bầm tím, người thì nằm chèo nghèo dưới sàn như mấy tên ăn xin ngoài chợ (t/g:đáng đời). Mặc dù lúc nó đánh hắn cũng có chống cự nhưng hoàn toàn vô dụng ngược lại càng bị đánh đau hơn. Phong & Nhật thì nghệch mặt ra nhìn nó ko nói được lời nào nhưng mặt mày cũng hơi tái khi nhìn thấy thảm cảnh như vậy
_đồ tồi, sao anh dám cướp nụ hôn đầu đời của tôi như thế hả?_nó tức giận quát ầm lên
_hic..hic..cô có phải là con gái ko vậy?_Long lồm cồm bò dậy_con gái gì mà bạo lực thấy ghê
_hức hức hu hu hu_ko đâu nó ngồi bệt xuống sàn khóc tức tưởi
_này cô khóc thiệt đấy hả?_ba chàng trai bối rối thật sự, có ai ngờ đâu lúc nãy nó cón đánh đập người ta giã man mà bây giờ lại khóc khí thế như thế chứ
_sao cô trẻ con quá vậy, đứng dậy đi người ta cười cho bây giờ_Long gãi đầu cố khích bát nó
_hức hức anh là đồ tồi, cút đi, tôi ghét anh_nó hét lên rồi bật dậy bỏ chạy. Ba chàng trai đứng như trời trồng nhìn theo bóng nó “một cô gái kì lạ”...
Chap 7: MỘT SỰ HIỂU LẦM BUỒN CƯỜI NHẤT
Ngớ ng một lúc ba chàng chợt tỉnh vội dáo dác đi tìm nó. Tuy rất lo lắng nhg ai cũng tủm tỉm cười một mình khi nghĩ đến hành động vừa rồi của nó: “ ai mà lấy cô bé này về làm vợ chắc đập đầu xuống gối tự tử mất”
.
Còn về phía nó, dù chỉ là cái kiss phớt nhẹ thôi nhg cũng làm toàn thân nhiệt trở nên hừng hực, nó chạy thục mạng để quên đi cảm giác bực bội, khó chịu trong ng. Hiện tại ng ta đang nhìn thấy một đứa con gái có khuôn mặt đỏ au như trái cà chua chín, mặc bộ đồ trắng kẻ sọc xộc xệch & nhất là ko hề mang dày dép gì chạy bán sống bán chết ra khỏi bệnh viện như bị ai rượt đuổi. Nó cứ cúi đầu chạy mà ko để ý đôi chân đã đưa mình đi về đâu, khuôn mặt đã mờ đi vì nước mắt
.
Bỗng ko biết từ đâu có ba bốn ng mặc đồng phục màu trắng đuổi theo nó miệng gọi ý ới:
_bệnh nhân kia đứng lại
Nó ko hiểu gì vẫn cố chạy vì sợ đó là ng của Long nhg khốn khổ thay sức khoẻ của nó đã bị tiêu hao nhiều từ lúc cố gắng hành hạ Long đến bây giờ nên đã chạy chậm hơn & nó ước mình có thể độn thổ ngay khi nghe những câu nói của mấy vị bác sĩ
_mọi ng bắt cô gái mặc bộ đồ màu trắng đó giùm chúng tôi, cô ấy là bệnh nhân tâm thần trốn viện
Và hiển nhiên một toán ng khi nghe hô hoán như vậy với “lòng nhân hậu” sẽ sẵn sàng giang tay giúp đỡ.
_thả tôi ra, tôi không bị tâm thần mà, mọi ng nhầm lẫn rồi. Thả tôi ra đi_nó cố gắng gào thét giải thích nhg tất cả chỉ là vô nghĩa vì đa số bệnh nhân tâm thần đều nói như vậy. Nó bị túm lấy hai tay kéo đi ko thương tiếc dù đã vùng vẫy hết sức, giằng co một lúc nó hoàn toàn kiệt sức lại ngất lịm đi trên tay những con người xa lạ ko chút hơi ấm…..
Lúc tỉnh dậy nó lại thấy mình đang nằm trong một căn phòng màu trắng toát nhưng chắc chắn đây ko phải là căn phòng cũ mà là một căn phòng mới. Căn phòng lúc nãy nó nằm thì chỉ có một mình nhg ở đây này lại ngược lại hoàn toàn, ngoài nó ra còn có rất nhiều ng, mỗi ng ở đây có vẻ ko được bình thường cho lắm. Nó nhìn thấy hai cô bé khoảng cỡ tuổi nó đang dành giật...một con búp bê, tệ hại hơn một ông bác cỡ trên năm mươi tuổi đang cầm chiếc áo mình lên miệng ko ngừng....khoe “bé Bi có áo chẹp nè!” và rất nhiều hình ảnh quái lạ khác nữa.
“con đang ở bệnh viện tâm thần thiệt hả trời?????”_ nó hoàn toàn sock nặng đầu óc cứ quay vòng vòng, giở khóc giở cười nhìn những ng ở đây
_cho tôi gặp bác sĩ, tôi có chuyện muốn nói_nó đập cửa rầm rầm
_được rồi được rồi, cô bé ngoan ngồi xuống bác cho kẹo_một trong những ông bác sĩ lúc nãy rượt nó bước vào nói
Nó và ông bác sĩ nói chuyện (thật ra là giằng co) với nhau một lúc ông bác sĩ mới ngờ ngợ tin và theo yêu cầu của nó gọi điện cho thầy hiệu trưởng trường Talent (Giải thích thêm: đây là ngôi trường danh tiếng nên sđt luôn luôn có trong danh bạ). Cũng may nó là một học sinh có thành tích khá nội trội nên chỉ nghe đến tên là hiệu trưởng cũng đã dễ dàng nhận ra
Một lúc sau, theo như lời dặn dò của thầy hiệu trưởng nó sẽ phải đứng đợi ngoài cổng sẽ có ng đến đón. Kể ra cũng khó hiểu thật, chỉ vì một học sinh bình thường như nó bị lạc mà phải có xe tới rước về nữa sao? Nhưng tất cả đã sáng rõ khi những chủ nhân chiếc xe được giao nhiệm vụ đưa đón nó về bước ra
_Thì ra là vậy_nó ngán ngẩm nhìn Long, Nhật & Phong
_bạn ko sao chứ? Có ai làm gì bạn ko?_Phong vừa gặp nó đã ríu rít hỏi thăm
_bạn ổn chứ Thiên?_Nhật cũng ân cần hỏi
_uhm ko sao, tôi vẫn còn khỏe chán_nó vui vẻ đáp lại
_bạn hay lắm Thiên, chúng tôi mất công tìm bạn từ trưa tới giờ, ko có gì lót dạ cả vậy mà bạn lại ở đây chơi cùng mấy kẻ tâm thần_Long ra vẻ dọa nạt nhg ai chả biết đó là một câu nói mang hàm ý khiêu khích
_anh....
_tôi nói đúng quá hả?_Long cố bụm miệng để ko phát ra tiếng cười
_anh....tôi chưa tính sổ anh chuyện lúc sáng nữa đấy, anh đừng có già lời tôi ko khách khí đâu
_gì cơ? Bạn đánh tôi bầm dập như thế này mà còn bảo là chưa tính sổ à?
_tôi ko muốn nhiều lời với anh_nó nói vs Long rồi quay qua Phong & Nhật đang đứng quan sát nãy giờ nói_hai ng nhìn gì nữa hả? Về thôi đứng đây trong bộ dạng này dễ bị hiểu lầm lắm
_thì cũng bị hiểu lầm rồi mà_Long nói nhỏ miệng nở nụ cười gian tà
_anh lầm bầm cái gì đấy hả?_nó liếc mắt nhìn Long
_có gì đâu_Long chối bay chối biến
Nó ko nói gì nữa mà lên xe cùng hai người kia
_hì hì hì_đang ngồi trên xe nó bỗng nhiên cười “hiền” làm ba người kia sởn cả gai ốc
_bạn có chuyện gì hả, Thiên?_Phong ái ngại hỏi
_hì hì hì_lại cười hiền_mình đi ăn nha, từ lúc sáng tới giờ tôi chưa măm măm được gì cả nên giờ đói lả rồi, các bạn cũng vậy mà đúng ko?_nó lém lỉnh hỏi lại
Ba cậu ấm của chúng ta cũng chỉ biết gật đầu bó tay nó luôn, thật nhiều khi nó ngây thơ, vô tư đến lạ luôn
Chiếc xe đi được một lúc thì dừng lại nhưng nơi đó lại ko phải là một nhà hàng mà là một shop thời trang cao cấp
_này, anh dừng ở đây làm gì vậy hả?_nó ngạc nhiên hỏi Long vì hắn ta là ng cầm lái
_chứ bạn định ăn mặc như vậy đi ăn à?
_à ừ đói bụng quá quên luôn_nó chỉ biết cười trừ
Sau một lúc vật vã vs đống quần áo cuối cùng nó cũng được ba cậu ấm nhà ta tha mạng. Nó khoác trên mình chiếc áo thun màu trắng khá đơn giản được cách điệu phần ống tay, một chiếc quần jean lửng quá đầu gối trông rất năng động. Long cũng thay cho mình một chiếc áo thun trắng hao hao giống áo nó (ý gì đây?) và một chiếc quần hộp rất thể thao cộng thêm với mái tóc màu đỏ đồng khá tinh nghịch của hắn nhìn thật khác xa với hình tượng lãng tử xưa nay. Phong chọn cho mình chiếc áo màu xanh khá bắt mắt và chiếc quần jean dài đầy nam tính, còn Nhật lại mang style đen toàn tập như mấy anh chàng mafia nhưng lại cuốn hút lạ thường.
Khi đã chưng diện xong bốn người cùng đến nhà hàng Captical nổi tiếng thưởng thức món lẩu cá danh bất hư truyền. Nhưng thật trớ trêu thay cá lại là món mà nó cực kì ghét. Đến lúc thức ăn được đưa ra
_Lẩu cá ở nhà hàng này tuyệt lắm đấy, bạn thử đi_Phong cười nhẹ gắp miếng cá cỡ bự đặt vào bát của nó
_hì_nó cười đau khổ_cảm ơn bạn_nó ko muốn làm phiền thêm mấy người này nữa nên ko muốn nói ra
_bạn mà cũng biết khách sáo nữa kia à?_Long nói móc
_hì thôi mọi người ăn đi, thức ăn nguội hết rồi kìa_nó xua tay lơ luôn câu nói của Long
Một lúc sau...
_Thiên, sao tôi thấy bạn chỉ ăn rau ko thôi vậy?_Nhật nhăn mặt hỏi
_ừ, miếng cá này tôi gắp cho bạn từ đầu buổi tới giờ mà?_Phong chỉ vào miếng cá trong bát nó
_hay là bạn ko hợp khẩu vị?_Long cũng lấy làm lạ hỏi
_ờ thì...mà sao các bạn ko lo ăn đi để ý tôi giữ vậy_nó đánh trống lảng
“vì bạn là ng đặc biệt đối vs chúng tôi”_tuy không nói ra nhưng ba người kia đều có chung một suy nghĩ
_bạn đừng có mà vòng vo, có gì nói cứ ra đi_Long nhìn nó đầy nghi ngờ
_uhm'....thật ra tôi ko ăn được cá_nó gãi đầu cười trừ_nhưng ko sao tôi thấy rau cũng ngon, các bạn ăn đi, ăn giùm phần của tôi luôn nha
_ko ăn được sao bạn ko nói chứ?_Phong đột ngột quát lên làm cả bọn giật mình
_.......ơ
_tôi.. xin.. lỗi.. nhg lần sau bạn ko thích thì cứ thẳng thắn nói ra đừng như vậy_Phong thấy hơi quá đáng nên hạ giọng nói nhẹ nhàng
_xin..lỗi lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm_nó hơi buồn nhưng vẫn cười tươi với ba ng kia_thôi các bạn ăn nhanh đi còn đưa tôi về nữa
_ăn gì nữa, bạn ko ăn làm sao chúng tôi nuốt nổi chứ_Long tỉu nghiu_thôi tụi mình gọi món khác đi
_thôi! ăn nữa chắc tôi bội thực quá_nó lè lưỡi
_nhưng bạn đã ăn được bao nhiêu đâu?
_tại anh ko thấy chứ tôi ăn nhiều hơn anh chắc luôn hì hì
_vậy về thôi_Long nói rồi gọi nhân viên lại thanh toán
Ra đến xe
_hai ng chịu khó đón taxi về nha, tao chở Thiên đi đây có tí việc_Long đẩy nó vào trong xe khóa cửa lại, rồi cũng vào xe thò đầu ra nói với hai thằng bạn đang cố gắng mở cửa nhưng ko được
_mày làm trò gì vậy hả? Mở cửa......_Phong chưa nói hết câu Long đã phóng xe chạy đi mất
_thẳng khỉ kia mày có đứng lại ko hả?_Phong hét theo nhg chẳng xi nhê gì
_cái thằng trời đánh tối mày biết tay tao_Nhật cũng gầm gừ_thôi mày hét chi cho khổ chẳng ích lợi gì đâu. Về!
Hai thằng con trai ngậm ngùi đau khổ bắt taxi về, miệng ko ngừng **** *** thằng bạn quái quỷ của mình
Cùng lúc đó trong chiếc xe
_ơ này, Phong và Nhật còn chưa lên mà. Sao anh lại cho xe chạy rồi_nó lớ ngớ ngó ra ngoài
_hai thằng đó về taxi, em về cùng anh_Long đột nhiên đổi cách xưng hô, giọng nói thì nhẹ nhàng làm nó dựng cả tóc gáy
_anh....nói..gì..ghê vậy hả? Anh..em..nào đây..tôi bằng tuổi anh đấy nhé
_có sao, trước sau gì em cũng là bạn gái của anh thôi_ Long nói như đinh đóng cột
_tôi...tôi có nói là trở thành bạn gái anh bao giờ hả?
Keeet
Long ko trả lời mà đột nhiên dừng xe lại quay sang nhìn nó cười, nhổm người lên rồi tiến sát mặt mình lại gần mặt nó. Trong trường hợp này nó thật sự mất bình tĩnh, tim đập loạn xạ cả lên, toàn thân nóng ran hoàn toàn bất động, miệng thì nói không ra lời & mắt mở to hết cỡ nhìn mặt người con trai chỉ cách mặt mình gần 10cm. Long từ từ cúi thấp xuống gần hơn nữa, hơn nữa.........
Chap 8: NHỮNG CẢM XÚC ĐẦU TIÊN
Long từ từ cúi thấp xuống gần hơn nữa, nó chỉ biết nhắm tịt mắt chờ đợi điều khủng khiếp gì đó nhưng không. Hoàn toàn không hề có động tĩnh gì ngoài tiếng “cạch” & một tràng cười ha hả của hắn. Nó nheo mắt trái nhìn thấy hắn đã “lui” về chỗ thì mở cả hai mắt ra.
“suýt nữa mình không cầm được lòng mà hôn cô ấy rồi, cũng may nhanh trí nếu không chắc mình thành thịt bằm mất nhưng có như vậy mới biết...ha ha”_Long suy nghĩ rồi cười rõ tươi như đười ươi
-ha ha ha_ vẫn cười như “điên”
-anh bị gì vậy hả?_nó hỏi mà mặt đỏ ửng có cảm giác như mình vừa bị hố nặng khi nhìn thấy dây an toàn được mở ra (do hắn mở)
-ha ha... anh..biết rồi..nhé_hắn cười chảy cả nước mắt
-biết...biết gì cơ?
-ha ha ha....còn chối nữa hả? Thích anh rồi chứ gì?
-thích..thích ai chứ?
-ok! Không tỏ tình nhanh là mất anh như chơi đấy nhé!
-tỏ tỏ cái đầu anh đấy, nói chuyện tàm phào ko_nó ngượng ngùng nói rồi bất giác quát lên_mà sao tự dưng anh dừng lại vậy hả? Bị gì nói tiếng để tôi còn chạy kịp ở đây anh giở điên nữa thì khổ
-em làm như anh bị bệnh truyền nhiễm không bằng vậy, anh định trả em chiếc xe đạp thôi mà_Long phụng phịu
-thật hả yeah yeah_nó lại chứng nào tật nấy hay quên không để ý mà ôm chầm lấy hắn
-á à em lợi dụng nha_Long nói mà miệng cười toe toét_nhưng không sao em cứ thoải mái anh không lấy “lãi” đâu
Nó bật ra khỏi người Long như cái lò xò có cánh cúi gầm mặt xuống miệng không ngừng lầm bầm:
“Thiên ơi mày điên nó vừa vừa thôi tự dưng ôm hắn. Hứ! Long eo chang hi đồ đáng ghét. Tức chết mất thôi!”
-Thôi đừng tiếc nuối nữa, lần sau anh sẽ để em ôm tự do không dám mở lời nữa đâu, còn bây giờ vào thì vào lấy xe rồi mình về_Long xoa đầu nó nói bằng giọng đểu cán làm nó tức muốn xịt máu luôn mà không làm gì được
“á.........tức quá đi”_nó hét lên trong suy nghĩ hất vội tay hắn, mở cửa ra ngoài trước
-vào đây nè_Long vẫy gọi nó vào một siêu thị bán xe lớn cách bãi đậu xe mấy mét
-ủa, sao lại sửa xe ở đây?_nó đi về phía hắn chỉ chỏ vào trong
-không, vào mua xe mới xe đó anh vất rồi
-cái gì? Ai cho anh tự tiện vất đồ của người khác vậy hả?
-người khác nào? Em là bạn gái của anh mà_ngây thơ vô số tội
-này! Tôi nhịn đủ lắm rồi đấy nhé_nó gồng mình lên nạt Long
-thôi thôi hạ hỏa. Chiếc xe đó cũng hư hỏng nặng lắm rồi coi như anh mua chiếc mới tặng em thay lời xin lỗi
Nó không nói gì chỉ trừng mắt nhìn hắn mà thật sự thì nó cũng không biết nên nói gì. Hắn nói quả không sai chiếc xe đó cũng nên thay thế từ lâu rồi tại nó không đủ tiền mua chiếc mới nên xài tạm vậy thôi. Long thấy nó không nói gì thì vội vàng kéo tay nó vào trong, nó cụp mắt xuống buồn bã rồi ngoan ngoãn đi theo sự hướng dẫn tận tình của hắn
Sau một hồi xem no mắt nó cũng chọn được chiếc xe ưng ý. Chiếc xe kitty màu trắng rất dễ thương
-chiếc này được đấy_nó mỉm cười
-tôi lấy chiếc này_Long nói với anh nhân viên bán hàng_mang về địa chỉ này cho tôi_hắn đưa tờ giấy có ghi địa chỉ nhà nó ra (cái này nó ghi đưa cho hắn)
-về thôi, lát sẽ có người mang xe đến tận nhà cho em_Long cười
-không được! dì tôi khó tính lắm_nó xụ mặt
-vậy thì..._hắn suy nghĩ một lúc rồi nói_em coi như không biết gì hết, cứ cho là người lạ mặt nào đó tặng
-nhưng tôi lỡ nói xe cũ đang sửa chữa bây giờ chẳng thấy đâu biết nói sao
-nói là hỏng nặng quá nên em bán rồi
-hờ anh nói dối không thèm chớp mắt luôn nhỉ?
-nếu vậy em tự giải quyết đi anh không xen vào nữa
Nó thở dài ánh mặt đợm buồn
-về thôi!
-uhm'_Long khoác vai nó thân mật
-này bỏ cái tay ra_nó hất tay Long phũ phàng_tôi nói trước nhé anh đừng có mà tùy tiện xưng hô anh em cũng như đừng có mà tỏ ra thân mật với tôi. Anh nhớ cho, tôi với anh là kẻ thù không đội trời chung đấy_nó vừa đi vừa nói
-mệt quá! em cứ quan trọng hóa vấn đề chứ xưng hô sao chả vậy_Long mở cửa xe cho nó nói đều đều
-tùy anh, nhưng nếu tiếp tục làm như vậy thì anh nên chuẩn bị sẵn một chỗ ở bệnh viện trước đi_nó nhún vai bước vào xe
Long cười (lại cười) lái xe đi
- ok nếu em xưng hô với anh là bạn và tôi thì anh sẽ không xưng anh em nữa
-tôi có xem anh là bạn đâu mà bắt gọi vậy chứ_nó trề môi
-bạn ghét tôi đến vậy à?_Long lại đổi cách xưng hô đột ngột nhưng lần này giọng nói hắn ta có gì đó nghèn nghẹn
-...ơ...._nó lấy tay bịt miệng_tôi không có ý đó
-không có ý đó, chả lẽ..._Long nói mắt đột nhiên ánh lên tia nhìn “tinh ranh”
-anh...à bạn..đang nghĩ đi đâu đấy hả?_nó thấy mình hơi thô lỗ nên cũng đổi cách xưng hô
-he he cái đó bạn tự hiểu..
-đầu óc bạn toàn là đồ sâu bọ không vậy_nó đỏ mặt vì tức
Hai người lại tiếp tục chí chóe mà chủ yếu là nó hay “lên cơn” thôi nhưng cả hai cũng đều có cảm giác rất vui mặc dù không rõ lí do
-à mà ai đã tung tin tôi và Phong có baby vậy?_nó chợt nhớ ra chuyện lúc sáng
-bọn gossipgirl ấy mà bạn để ý làm gì_nhớ lại chuyện đó Long vẫn thấy tức tức_tôi xử lí cả rồi
.
Cách nhà nó cỡ chục mét
-dù không muốn nhưng cũng .c.ả.m.ơ.n. bạn_nó miễn cưỡng nói_thôi tôi vào nhà đây
-uhm'..._Long bất chợt kéo giật nó lại ôm vào lòng thì thầm_bạn hãy nhớ lấy, tình cảm tôi dành cho bạn không thể diễn tả hết bằng lời đâu đấy
Nó lại hoàn toàn bất động trước con người này một lần nữa, một cảm giác ấm áp thoáng qua vỗ về con tim của hai người. Trong khung cảnh lãng mạng nên thơ với nắng và gió này thật đẹp biết bao nếu như không có cái điện thoại quái quỷ reng lên liên hồi. Nó giật mình sực tỉnh đẩy Long ra chạy vọt về nhà không dám ngoái đầu lại. Long đứng đó vừa tiếc hùi hụi cái ôm thắm thiết vừa tức xì khói nhìn cái số điện thoại gọi cho mình, thì ra là thằng bạn chết tiệt-Vương Minh Phong phá đám
-con...chào...dì_nó vừa vào đến cổng đã thấy dì đợi sẵn ở đó làm nó hết hồn, mặt từ đỏ vì xấu hổ chuyển sang tai tái
-con đi đâu giờ này mới về? Con có biết dì lo lắng lắm không?_dì nó nghiêm nghị nhưng trong lời nói tỏ rõ sự quan tâm
-con...con làm thêm giờ ạ_nó không muốn để dì lo lắng nên đành nói dối
-lần sau nếu có làm thêm phải thông báo trước cho dì một tiếng nghe chưa?_dì nó hạ giọng_còn nữa con phải nhớ không được quá thân thiết với lũ nhà giàu
Một câu nói lạc đề của dì làm nó thót cả tim
“chẳng lẽ dì nhìn thấy cảnh lúc nãy...không chắc không phải đâu”_nó nghĩ đầu lắc nguầy nguậy
- dì...tại sao dì lại nói vậy?_nó buột miệng hỏi
- cũng không có gì đâu, thôi con vào nhà tắm rửa nghỉ ngơi đi
- dạ...
Bỗng lúc đó
- xin hỏi đây có phải là nhà của cô Hoàng Hạ Thiên không?_một nhân viên giao hàng vừa đến hỏi
- vâng,đúng rồi_nó nghe tiếng nói lập tức quay lại
-đây là quà của một vị khách gửi đến cho cô, mời cô kí giấy xác nhận_người nhân viên dựng chiếc xe đạp trước mặt nó cùng với tờ biên lai (cái này lấy tên đại ko biết đúng ko nữa?)
-vâng_nó bây giờ mới sực nhớ ra chiếc xe
-gì vậy con?_tiếng gì nó từ trong nhà vọng ra
-dạ...à...con là học sinh nghèo vượt khó nên được nhà trường hỗ trợ cho chiếc xe đạp ạ_nó vừa nói vừa đẩy xe vào nhà
-vậy thì tốt quá rồi
-vâng_nó gãi đầu cười méo xẹo, một lí do khá củ chuối
.
Cả đêm hôm ấy nó không tài nào chợp mắt được một phần là do lúc sáng tới giờ ngủ quá nhiều, phần nữa là nó nghĩ đến câu nói mang nhiều hàm ý của dì và điều khiến nó để tâm đến nhiều nhất là những cảm xúc lạ thoáng qua. Nó mở cửa sổ, những luồng gió lạnh ùa vào nhưng cơn gió đó cũng chẳng làm nó lạnh được vì trong lòng nó đang rất ấm áp vì điều gì đó không thể lí giải được. Bất giác nó nghĩ đến bố mẹ, những người thân yêu nó chưa hề được biết mặt lần nào
“bố mẹ ở trên đó có vui không? có nhớ đến đứa con này nữa không? Còn con, con nhớ hai người nhiều lắm, con sẽ cố gắng sống thật tốt vì vậy bố mẹ hãy luôn dõi theo con nhé”_nó thầm nghĩ rồi cười nhẹ...
Chap 9: ĐÁNH...GHEN
Sáng hôm sau nó lại vui vẻ tung tăng đến trường trên chiếc xe đạp mới cóng mà Long trả hôm qua. Đúng là hàng hiệu có khác đạp thích ghê. Vèo một cái nó đã có mặt ở trường nhưng nó quên rằng mình là “tân hoa khôi” của trường đang bị rất nhiều người “săn lùng”. Vừa chân ướt chân ráo bước vào trường, nó chưa kịp định hình thì một toán nam sinh vây quanh nó như ong thấy mật
-Thiên để mình cất xe cho
-Thiên mệt không đi uống nước cùng mình nha?
-làm bạn gái mình nè ....bla...bla....
Nó không thể nào di chuyển dù chỉ một bước, hoàn toàn bó bột toàn thân trong rừng nam sinh này dẫu rằng huyền đai karate. Đang lúc bối rối không biết nên làm sao thì một giọng nói uy quyền từ đâu vang lên
-bọn kia! Biến hết cho tao
Đám nam sinh nghe nói thì đồng loạt quay lại nhìn chủ nhân phát ra câu nói đó và bắt đầu tản ra. Lúc này nó mới có chút không khí để thở đang tính người “anh hùng” đó thì:
- em yêu không sao chứ?_ý nghĩ cảm ơn của nó đã bị vùi lấp ngay khi nghe giọng nói mắc dịch đó. Vâng! chính là Long “anh hùng rơm” vừa cứu nó khỏi đám mê gái
- đã bảo đừng có xưng hô như vậy rồi, tai anh có vấn đề à_nó trừng mắt nhìn Long
- có sao đâu mình là một couple mà_Long vui vẻ khoác vai nó
- ai.._nó chưa nói hết câu thì đã bị Long chẹn họng
-cố gắng diễn cho tốt đi không bạn cũng chết với nam sinh trường này_hắn thì thầm vào tai nó
- hì hì... một.. couple...đúng rồi...một couple.._nó nhe răng (khổ sở) cười nói với mọi người
- vào lớp thôi_hắn kéo nó đi một mạch để lại những ánh mắt tò mò, ghen tị lẫn tức giận và trong số đó cũng có cả Phong và Nhật
===>Trên sân thượng<====
- xử con bé đó!_một cô gái có đôi mắt sắc sảo chỉ vào nó và nói với một nhóm girl khá bặm trợn
- hai chai, ok?_một đứa con gái có mái tóc lòe loẹt hình như là đại ca nói
- ok
Cuộc giao dịch kết thúc với nụ cười ngạo nghễ trên môi của người con gái có khuôn mặt thanh tú và cái nhìn đầy căm hận về phía nó
.
Phần nó và Long sau khi rời khỏi mắt của những fan hâm mộ điên cuồng thì cũng thôi đóng kịch nói đúng hơn là nó phũ phàng hất tay hắn ra + thêm cái đá vào chân đau điếng cho chừa cái tội lợi dụng
- tôi giúp bạn để rồi được đền đáp như vậy hả?_Long ôm cái chân nhăn mặt nói
- có ai mượn giúp đâu, bạn tự nguyện đấy chứ?
- biết vậy tôi để bạn chết nghẹt trong đám nam sinh kia cho rồi_Long ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ
“ lần sau bọn đó còn bu quanh bạn là chết với tôi”
- không thèm, tôi cũng có cách để tự “chui” ra_nó dẩu môi trông cực kì đáng yêu
- bạn còn làm vậy nữa là tôi sẽ hôn bạn đấy_Long nhìn thẳng vào mắt nó nói
- bạn...bạn..._nó đỏ mặt lấy tay che môi sợ rồi sợ quá bỏ chạy không nói nên lời nào
Long phì cười đuổi theo cô bạn nhỏ đáng yêu
Lúc nó vào lớp thì Phong và Nhật cũng đã ngồi sẵn vào chỗ của mình nhưng mặt thì nhăn như khỉ ăn ớt
- hello, hai bạn đến lâu chưa?_nó vui vẻ chào hai người
- đủ lâu để nhìn thấy Thiên thân mật với Long_Phong hờn dỗi nói, cố nhấn mạnh chữ thân mật
- bạn sao vậy? Tụi mình chỉ đóng kịch thoát thân thôi mà_nó tròn mắt khó hiểu trước biểu hiện của Phong
- tụi mình? Thân thiết quá nhỉ?_Phong nói móc nó
- mày vô duyên! bộ tao với Thiên thân nhau thì vi phạm pháp luật à?_Long nghe nói vậy thì chen vào
- mày...._Phong cứng họng
- mấy bạn làm sao vậy? Còn Long nữa, bạn bớt lời một chút thì chết à hay sao mà lắm lời vậy?_nó cũng bắt đầu thấy khó chịu trước thái độ bất thường của mấy cậu bạn
- kệ hai thằng đó, bạn quan tâm làm gì cho mệt_Nhật thấy sắp có chiến tranh nên cũng chen vào kéo nó về chỗ ngồi
Cả tiết học hôm đó trở nên im ắng hẳn chỉ có nó và Nhật thỉnh thoảng trao đổi bài thôi còn Long & Phong dù không có keo dán nhưng miệng vẫn ngậm không hề nói nửa lời
.
Ra về
Long, Phong bỏ về trước còn Nhật có việc gia đình nên cũng về luôn chỉ còn mình nó loay hoay soạn sách vở
- Thiên trực lớp hôm nay giùm mình được không? Mình mệt quá_cô bạn cùng lớp nhăn nhó ôm đầu tiến về phía nó nói
- ờ bạn mệt thì về đi tôi trực cho_nó vui vẻ chấp nhận
-cảm ơn bạn nha_cô bạn đó cười nói_...à...uhm'...bạn.nhớ.cẩn. thận
- hả?_nó không để ý nên hỏi lại
- không...không có gì bạn trực nhé mình về trước đây
- uhm' về cẩn thận
“ xin lỗi Thiên mình cũng bị ép mới làm vậy”_suy nghĩ của cô bạn đó khi vừa bước ra khỏi lớp
Còn lại mình nó lui hui quét dọn một mình, lớp nó tuy lớn nhưng ai cũng có ý thức nên không bẩn lắm quét một loáng là xong. Nó đang chuẩn bị mang cặp sách ra về bỗng toán nữ ăn mặc khá giang hồ bước vào lớp
- mày là Hoàng Hạ Thiên?_đứa con gái đứng đầu chỉ mặt nó hỏi
- đúng là tôi, có việc gì không?_nó thản nhiên trả lời không chút run sợ
- xử nó_đứa con gái đó ngoắc tay lập tức tụi con gái đứng sau với các vũ khí nguy hiểm tiến lên phía trước
-khoan!_nó chỉ ngón tay bảo mấy người đó đứng lại_tại sao các người lại đánh tôi? Phải có lí do gì chứ?
- thấy gai mắt_đứa con gái lúc nãy lạnh lùng nói
- củ chuối vậy!_nó hững hờ nói_nhưng thôi muốn đánh muốn đấm gì ra sân sau ở đây chật chội lắm
- mày được lắm, đi thì đi
Nói rồi nó cùng nhóm người kia đi ra sân sau đánh nhau một trận tanh bành mây khói. Một mình mà chọi với gần hai mươi người quả không phải chuyện dễ dàng gì hơn nữa tất cả đều có vũ khí. Sau một hồi quyết đấu nó cũng đành phần thắng nhưng cũng đã bị chèm hai nhát ở tay và vai. Bọn kia nằm la liệt trên nền đất, kể cả con nhỏ đầu đàn
- xin lỗi cái này là do các bạn ép tôi thôi_nó chìa tay đỡ con nhỏ đầu đàn đứng dậy
- tao đánh mày sao mày còn..._nhỏ đầu đàn ngạc nhiên nhìn nó
- các bạn cũng vì tiền thôi
- sao...sao mày biết?
- chẳng sao cả, đoán vậy thôi_nó ậm ừ nói cho qua chuyện_trễ rồi tôi phải về trước đây. Các bạn tự lo liệu được chứ?
- được. Cảm ơn
Nó cười nhẹ quay đầu bước đi, thật ra nó cũng đoán được sẽ có việc này xảy ra rồi nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy. Nó phải đẩy chiếc xe đạp về nhà vì tay và vai đau nhức không thể cầm lái được
Còn phần lũ côn đồ sau khi tự băng bó cho nhau thì gọi điện cho cô gái có khuôn mặt thanh tú
- nó mạnh lắm tụi tao không xử nổi
“ lũ ăn hại! Có thế thôi cũng không làm được”_đầu dây bên kia cô gái quát lớn
- mày ăn nói cho cẩn thận, tao có thể xử mày ngay đấy_con đầu đàn quát lại_nó tốt chứ không phải là con chó như mày đâu. Mày chẳng là cái đinh gỉ gì đâu hoa khôi à
“ mày....tao sẽ không trả bất kì một đồng xu nào cho mày nếu mày còn dám nói như vậy”
- đồng tiền đó tao đếch cần_con đầu đàn nhếch mép cúp điện thoại cái rụp.(sorry mọi người hơi tục nhg vì tình thế bắt buộc)
Chap 10: TẠI SAO BẠN LẠI GIẤU TÔI
Nó về nhà với vết thương khá nặng trên tay và vai. Máu đã ướt đỏ vai áo. Đau lắm nhưng nó cắn răng chịu đựng, việc này dối với nó cũng không còn xa lạ gì nữa ở trường cũ cũng đã từng xảy ra những vụ việc tương tự. Ghé qua công viên nó tự băng bó cho mình bằng bông băng đã mua sẵn. Sau khi băng bó cẩn thận, nó đạp xe về nhà, cũng may hôm nay dì nó không về buổi trưa chứ không thì nó cũng chẳng biết giải thích ra sao về cái áo đầy máu và hai vết thương được băng trắng xóa.
Sáng hôm sau,
Nó phải ậm ngùi mặc bộ đồng phục nữ đến trường vì hôm qua bộ đồng phục kia bị bẩn giặt chưa khô thế có chết không chứ. Nó ngắm mình lại trong gương thấy vui vui nhưng cũng xấu hổ vô cùng:
“ trời ơi váy gì mà ngắn củn cởn (thật ra cũng dài chán nhưng tại nó nghĩ vậy thôi), áo thì cách điệu lung tung mặc khó chịu muốn chết. Đã vậy còn ống tay ngắn nữa chứ làm sao mình che được vết thương đây”_nó ngẫm nghĩ hồi lâu rồi quyết định lôi chiếc áo khoác màu đen cất trong tủ ra mặc, mặc dù trời đang nắng chang chang
Đạp xe buổi sáng mà mồ hôi nó tuôn như tắm, đến cổng trường cũng may không boy nào dám tiến lại gần mặc dù hôm nay nó xinh hơn những ngày thường mà chỉ dám đứng nhìn từ xa và thỉnh thoảng còn thốt lên
- ôi công chúa của đời anh
- Hạ Thiên nói em là tiên nữ giáng trần quả không sai mà
- bla....bla....
Nó nghe mà sởn cả da gà, đúng là sến như con hến, nhưng nó lại không hề để ý rằng có hai phía đối nghịch đang nhìn nó. Một bên là thích thú, vui vui còn bên kia là căm ghét đố kị
- buổi sáng tốt lành_vừa bước vào lớp nó đã vui vẻ chào mọi người nhưng đáp lại nó chỉ là không khí im lặng với những con mắt hình trái tim của các bạn nam và những cái nhìn ngưỡng mộ lẫn ghen ghét của các bạn nữ. Nó lặng lẽ bước về chỗ
-bạn gái Long ta đây có khác xinh ghê_Long dương dương tự đắc nói lớn
- đồ thần kinh_nhanh gọn lẹ đó là ba từ có thể dùng để nói về cách nó **** Long
- Thiên mặc váy xinh lắm đấy_Phong cười nói có vẻ đã hết giận chuyện hôm qua
- cảm ơn Phong nhưng nó cứ vướng víu sao ấy_nó đỏ mặt nói
- đúng là xinh thật_Nhật thêm vào_nhưng trời nóng vậy sao bạn lại mặc thêm áo khoác chi vậy?
Nghe Nhật hỏi Long và Phong cũng ngạc nhiên quay xuống nhìn
- ờ....ờ....tại.mình.lạnh_nó nói lắp bắp
- lạnh?_ba chàng trai ngạc nhiên hỏi lại
- ờ..ừ...ừ..lạnh lắm_nó làm bộ run cầm cập mặc dù mặt đã lấm tấm mồ hôi
- khó tin quá_Long nhìn nó khả nghi_hay bạn......
- không sao! Tôi không sao_nó ngắt lời Long_tôi chỉ hơi lạnh thôi
Reng .....
Long tính hỏi thêm nhưng thấy vào học nên thôi. Tiết đầu tiên là toán, thật khó khăn cho nó khi mà tay và vai bị thương lại nằm bên phải nên việc chép bài quả là một cực hình
- Thiên lên vẽ hình bài hai cho tôi_đang loay hoay cố gắng chép bài thì đột nhiên ông thầy kêu nó
- dạ?????_nó ngạc nhiên đứng dậy hỏi
- lên vẽ hình bài hai_Nhật nhắc nhỏ cho nó
- sao vậy? Đừng nói với tôi là em không làm được nhé_ông thầy nhìn nó khinh thường
- dạ em..em...dạ được ạ_nó miễn cưỡng trả lời bình thường chắc là nó sẽ vui lắm vì môn toán là môn tủ của nó mà nhưng hôm nay đối với nó quả là cực hình. Liếc qua bài hai mà suýt nữa nó té ngửa, hình của bài này thuộc dạng khá phức tạp, lại phải cần dùng đến cả compa nữa chứ
“ ối chết con rồi hic hic”_nó khóc than trong lòng thương thay cho cái tay bị thương. Không biết sao mà ngay từ đường vẽ đầu tiên cánh tay phải của nó lại nhức lên một cách đau đớn nhưng mặt nó cũng chỉ nhăn lại một tí rồi lại tiếp tục vẽ. Bàn tay nó run run làm cho đường nét của hình vẽ trở nên rất xấu phải làm đi làm lại hai ba lần mới được và tất thảy những hành động kì lạ đó đều không thể qua khỏi ba cặp mắt luôn giõi theo nó
“ cô ấy làm sao vậy? Sao mình có cảm giác bất an quá”_ba người nhìn nó mà có chung suy nghĩ
Đến đoạn cần dùng đến compa, lần này thì nó không còn chịu được nữa vừa vẽ chưa được nửa hình tròn cây compa cỡ bự đã không còn trên tay nó nữa mà rớt xuống đất kêu leng keng, đồng thời với việc đó là tiếng “Á” lên không hề nhỏ của nó
- Thiên sao vậy?_theo bạn đó là tiếng của ai? Thật khó nói nhưng đúng là tiếng của tất cả nam sinh trong cái lớp 11A này. Tất cả học sinh nữ cùng ông thầy cũng lo lắng kèm theo khó hiểu nhìn nó
Nhưng nó nhắm mắt không nói gì hết tay trái nắm chặt tay phải, mồ hôi lã chã trên khuôn mặt đáng yêu của nó
- bạn không sao chứ?_Long đã đến bên nó từ lúc nào ân cần hỏi
-..._nó cắn chặt môi lắc đầu nguầy nguậy
- bạn nói dối_Long gắt lên
-...._nó im lặng mở mắt ra nhưng không nhìn Long mà cúi sụp xuống đất
- bạn cởi áo khoác ra cho tôi_hắn ra lệnh, Nhật và Phong cũng đứng ngay bên cạnh nhìn khó hiểu
- tôi không sao đâu chỉ vô ý đánh rơi thôi mà_nó nói cố giữ giọng bình thường
- tôi nói bạn cởi áo khoác ngoài ra_Long vẫn giữ nguyên chất giọng cũ nhưng lần này đe dọa mạnh hơn_nếu không đừng trách...
Nó ái ngại nhìn Long nhưng nó biết mình không thể làm khác được, ai biết được lúc Long nổi giận hắn sẽ làm gì chứ. Nó từ từ cởi bỏ tấm áo khoác nóng nực, để lộ dần vết thương mà máu đã thấm ra ngoài tấm băng trắng và cả chiếc áo. Khi nhìn thấy những vệt máu đó mà lòng Long cũng như Phong và Nhật đau như cắt. Trái tim như bị ai đó bóp chặt đau thắt lên từng đợt
- tôi...tôi....tôi bị té nên mới....tôi không sao đâu_nó lắp bắp nói
- tại sao bạn lại giấu tôi_Long đau khổ nhìn nó
- vết thương không nặng lắm...chắc không sao đâu các bạn đừng lo
- vậy mà bạn nói là không sao à_Phong cũng quát lên
- thôi đừng trách Thiên nữa mau đưa đến phòng y tế băng bó lại đi_Nhật là người bình tĩnh nhất nói
- nếu cô ấy có hề gì tôi không tha cho ông đâu_trước khi đi Long còn quay lại đe dọa ông thầy làm ổng tái mặt
Mọi người chỉ chú ý đến Thiên mà không hay rằng một nụ cười nửa miệng đã xuất hiện trên khuôn mặt của một cô gái ngồi chứng kiến sự việc nãy giờ........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro