Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ta có một con sen không hiểu phong tình! Meo!

Ta có một con sen không hiểu phong tình! Meo~

Mồn lèo cảm thấy nó rất hài lòng với con sen của mình.

Nhỏ sen có mái tóc đen dài, làn da màu nắng không trắng bằng lông nó càng dễ dàng thể hiện ra vẻ đẹp cao quý của nó, đặc biệt là nhỏ rất hào phóng với nó thường xuyên cho nó cá ăn bất kể địa điểm thời gian...
Đúng vậy! Cái cuối mới là trọng yếu nhất!

Nhỏ sen cũng có rất nhiều điểm yếu, nhỏ có vẻ dễ dàng siêu lòng với những sự vật đẹp, nhưng nhỏ lại không biết phân biệt đâu là đẹp - xấu (oಠ_ಠ ) bất kể giống nòi, giới tính hay thuộc tính. Động vật? Đồ vật? Nam? Nữ? Cao lãnh? Kiều man? Đáng yêu? Kiêu ngạo? Tất cả đều không quan trọng!

Nó nhận ra rằng chỉ cần nhìn quen mắt sen nó đều xem đó là đẹp! Ừm, cũng khá hợp lí, thuận mắt là được giống như con chim truớc mắt...

Máng: "ngaoooooo meoooo" - "Mẹ nó! Chạy gì nhanh vậy chú chim đáng yêu ơi, sao chú mày không chịu để ta ăn chứ!".

Đồ thuận mắt đương nhiên phải chiếm lấy nhưng chim bay nhanh quá... "Ngaoooooo! Ngàooooo!"_"Mày ơiiiii! Tao đóiiiiiiii"

Nhỏ sen đang ngồi dựa lưng vào tường, quay lại nhìn nó một cái, thuận tay lấy cho nó mẩu bánh quy, thấy nó gặm răng rắc, thức thời nhỏ liền... ăn nốt miếng còn lại, cắn cho nó một nửa.

Máng: ...được rồi, ai bảo nó là con mèo đáng yêu đâu. Yêu là tha thứ! Yêu là tha thứ!

Thấy nó ăn chậm lại, nhỏ sen đờ mặt, đưa tay thành hình móng vuốt, đe doạ: "Ăn nhanh! Cấm chừa!"

Mồn lèo uất ức: khốn nạn! ༎ຶ‿༎ meo!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro