Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6:Ở thang máy

Hôm sau....

Vừa mở mắt,tỉnh dậy cô bị ê ẩm toàn thân do tối qua vận động quá sức.( Chắc các bạn cũng bít vận động gì rùi đó.hehe😂😂). Cô ko thể nào nhấc người bước ra khỏi chiếc giường tân hôn màu hồng  phủ bên trên là những cánh hoa hồng đỏ thắm thể hiện sự lãng mạn quyến rũ của những cặp vợ chồng mới cưới. Cô cố gắng ngồi dậy nhưng vẫn ko được cơ thể  cô tối qua đã bị anh vắt kiệt sức lực,giờ đây cô đã ko còn một chút năng lượng nào để mở cửa sổ quét dọn hay ăn sáng và chào đón một buổi sáng tốt lành cả!!

Giờ đây cô chỉ có thể còn cách nằm bẹp xuống chiếc giường đó và đợi tới lúc nó hết đau mới rời nổi chiếc giường. Bỗng có tiếng cửa mở cô quay đầu ra phía cánh cửa xem là ai?

- Dậy rồi!!

Từ sau cánh cửa một người đàn ông tuấn tú điển trai lại thêm sự phong độ khi mặc bộ áo vét đen sơ mi trắng trông thật lịch lãm.

- Hàn Thất Lục...là anh.

Cô mở to đôi mắt nhìn anh.

- Sao vậy. Nhìn thấy tôi mà cô phải hốt hoảng như nhìn thấy ma thế là sao?

Cô thầm nghĩ:"" Ha ha trời! giờ tôi mà thấy ma còn sướng hơn nhìn thấy anh nữa là. Mệt ~~"

-Nào có nếu là ma sao có thể đẹp trai như Hàn tổng đây được. Tôi nói đúng chứ!!!

- Cô cũng dẻo mồm dẻo mép ghớm nhỉ!!! Thôi ko nói với cô nữa xuống ăn cơm rồi còn trở về Mỹ.

Anh nói.

- Vâng vâng tôi thèm mà đi ăn cơm với anh đồ kiêu căng.....

Cô nói nhỏ

Anh quay phắt lại :

- Cô vừa nói cái gì?

- Nào có nào có. Tui đâu có nói gì đâu xuống liền đây nè!

- Tôi nói cho cô biết mặc kệ cô có nói gì thì giờ cô là vợ tôi tốt nhất là làm cho tốt. Cô mà làm tôi mất mặt thì đừng trách.

Nói xong anh quay người bỏ đi...

Còn cô chẳng hiểu sao lại cảm thấy có chút mất mát đến lạ kỳ... Cô cố gắng gượng người ngồi dậy nhưng vẫn còn đau nên cô phải rất lâu mới ngồi được.

- Cô làm gì trên đó mà vẫn chưa xong thế.
Anh la to

- Đợi tôi chút!! Cô đáp

Do anh đã đợi cô một hồi lâu sốt ruột ko biết cô có bị làm sao ko mà lâu thế. Anh chạy vội lên mở cửa phòng " rầm" một phát khiến cô giật nảy mình. Anh thấy cô đang khó khăn trong việc đi lại cười thầm. Rồi tiến lại sát gần cô .

- Anh ...anh định làm gì??

-Cô nghĩ tôi nên làm gì??_

Một nụ cười nham hiểm đã được anh biểu lộ trên khuôn mặt.

-Anh...anh tránh xa tôi ra ngay lập tức. Tránh ra đi

Cô vừa nói vừa đẩy anh ra

Anh nhanh tay ẩm cô lên rồi đi xuống dưới tầng.

- Đừng suy nghĩ quá nhiều tôi ko có ý định làm gì cô đâu.

Thoáng chốc anh đã đặt cô lên ghế đối diện với chỗ ngồi của anh.

Ăn sáng xong, hai người liền bay về Mỹ. Máy bay vừa đáp xuống mặt đất, đã có hơn trăm người đứng ở dưới xếp thành một hàng thẳng tắp cúi đầu chào:

-Chào mừng quay trở lại Mỹ Hàn tổng Hàn phu nhân.

Có thể cũng chẳng có gì là lạ khi cô được chào như vậy bởi cô cũng từng là thiên kim tiểu thư của Trình gia.

'' Cũng từng là thiên kim của Trình gia"_ ha vậy mà giờ đây cô lại là Hàn phu nhân vợ của Hàn Thất Lục. Đôi lúc nghĩ đến lại thấy buồn cười. Nhưng nụ cười đó ko phải là sự hạnh phúc mà là sự khinh bỉ trong cái thế giới tràn đầy sự giả dối này.

- Đưa phu nhân về nhà trước đi. Thư kí Sim đưa tôi tới công ty đi !!!

- VÂNG thưa tổng giám đốc.

Thế rồi anh lạnh lùng rời đi tới công ty làm việc bỏ lại chị một mình cùng quản gia trở về nhà. (_ Căn biệt thự của anh kia)

Cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi thấy căn biệt thư khồng lồ Barosft của anh. Cô chưa kịp bước vào nhà đã thấy một cô hầu chạy ra

- Thưa phu nhân cậu chủ yêu cầu phu nhân đem phong bì này tới công ty cho cậu..

++(yêu cầu)++ tôi là nô lệ của anh chắc. Đầu thì nghĩ thế xong cuối cùng cô vẫn phải thay quần áo và mang tới cho anh.

Trong lúc anh đang ở ngoài cửa tiếp đón khách hàng . Một chiếc xe ngoại Blacks Kavalns chạy tới từ trên xe bước xuống là một người phụ nữ đẹp mê hồn. Xung quanh moii người bàn tán xôn xao. Trình Thiên Thiên mặc một chiếc váy đỏ bó sát người lộ rõ đường cong quyến rũ của cô. Cô bước tới đứng cạnh bên anh chào hỏi đại sứ quán Anh rồi đưa anh tập tài liệu. Sau khi bàn bạc xong, anh kéo cô vào thang máy.

- Cô mặc vậy để quyến rũ tôi sao ???

- Ko ko có a....

Hàn Thất Lục một tay nâng mông Trình Thiên Thiên lên, đem cô kẹp giữa thân thể lửa nóng của anh và vách tường thang máy lạnh lẽo, tay kia cầm lấy nơi nam tính của mình giúp đỡ nó xoa chất lỏng trên quy đầu lên hoa viên của cô.

“A. . .” Gặp kích thích bí chỗ mẫn cảm của cô co rút lại, trước người là thân thể rắn chắc nóng bỏng , phía sau là vách tường cứng rắn lạnh như băng , phía dưới lại bị mạnh mẽ kích thích , hoa viên rất nhanh liền ướt át . phản ứng của thân thể càng làm Trình Thiên Thiên thêm xấu hổ, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của anh ta, đem chân quấn chặt quanh hai bên hông rắn chắc tràn ngập sức lực của anh, còn hai tay thì ôm lấy bả vai dày rộng , đầu tựa lên vai anh, để cho anh ta không thể nhìn thấy biểu cảm khó nhịn của cô bấy giờ.

“A ── chờ, chờ, ừ a. . .” hai ngón tay anh đẩy ra đóa hoa trong mật viên , nơi cực đại căng thẳng xâm nhập.

Không được, còn chưa đủ ẩm ướt, đau quá. . .”Xin, xin anh chờ một chút, một chút là tốt rồi. . . A ── ”

Tên đã lên dây vào lúc này làm gì có người đàn ông nào còn có thể dừng lại, anh chỉ biết đang có một tiếng trống làm tinh thần mình thêm hăng hái như hổ tiến thẳng về phía trước, trực tiếp đánh đến chỗ sâu nhất non mềm kia .

Phụ nữ rên rỉ , tiếng khóc đè nén, như chim gãy cánh gào thét, khuếch tán bên tai anh, nhẹ nhàng bồi hồi như chiếc lông tơ chui vào đầu anh, vào tim anh, vào dưới thân anh.

Đây mới là thiên âm!

Dục vọng trong mắt Hàn Thất Lục càng thêm thâm nồng, giữa hầu kết phát ra âm thanh hỗn độn khàn khàn, đem người phụ nữ trong lòng đè chặt lên vách tường thang máy, dưới thân rút ra rồi lại nhập vào thật sâu , làm cho thân thể cô bé phía dưới càng thêm lầy lội, không ngừng run run, ngậm nuốt lửa nóng của anh .

“A. . . A. . . Không. . .” Toàn bộ thân thể đều bị anh thiêu đốt, ngay cả vách tường lạnh lẽo cũng không thể mang đến cho cô dù chỉ một tia mát mẻ, tiểu huyệt bị anh bá đạo rút cắm không ngừng, trừ lúc ban đầu đau đớn ra, sau đó cảm giác càng ngày càng kinh khủng. Rất ngứa. . . cũng rất thoải mái. . . giống như lúc bị dược tính khống chế đêm đó, trong thân thể, theo mỗi lần anh hung hăng xuyên vào hoa huyệt , cảm giác vô cùng sảng khoái càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh mẽ , lan đến toàn thân, tràn lan tới tứ chi !

Cô, cô sắp nổ tung! Cả người kịch liệt run run, mười ngón chân co quắp, khoái cảm tầng tầng lớp lớp cuối cùng đẩy cô lên đỉnh núi, “A ── ”

Cô thét chói tai đạt tới cao trào, hoa huyệt co rút lại run run, dâm thủy tràn ra, theo hoa tâm cuồn cuộn không ngừng phun ra ngoài.

" Hàn Thất L ── a. . .” Cô, cô không được, anh ta làm rất, rất kịch liệt, cô sẽ bị chơi hỏng. . .”Sẽ hỏng, sẽ hỏng mất, a ── ”

“Kêu tên của tôi.” Hàn Thất Lục cúi đầu hôn lên vai cô, ra lệnh...

" Hàn Thất Lục . . . Tôi, ừ a. . . Đừng. . . Thất Lục ..Thất Lục a...a.a..a.a..a... . .”

Thân thể mới mẻ lại mẫn cảm căn bản không cần kỹ xảo gì, hung khí thô dài, dã man co rút chen lấn, không ngừng đưa cô lên đỉnh cực lạc!

“Kêu Lục.”

“Lục, Lục, ừ a.. a a.. a a. . .”

“Xin tôi.”

“. . . Không. . .” Không thể xin, không thể xin. . . anh ta là tên trứng thối, cầu xin sẽ chỉ làm cô càng ── “A. . .”

Cửa thang máy không tiếng động mở cửa ra

" Tổng ...tổng giám đốc""

Thư ký Sim đã lỡ bước vào thang máy rồi cũng cũng chẳng thể rút chân ra được nữa...

Người phụ nữ này muốn làm gì? Chân trước còn thoát quần áo dụ hoặc anh , chân sau liền mở hai chân ra để cho cái tên gia hỏa Hàn Thất Lục trong ngoài không đồng nhất kia cắm đến kêu rên không ngừng là sao?

Người phụ nữ này dù bị ai làm cũng không sao cả sao ư?

“A. a a  . .” Trình Thiên Thiên bối rối cắn bên gáy Hàn Thất Lục , ngăn chặn dâm ngữ đang tràn ra như vỡ đê của bản thân . Cô với Hàn Thất Lục đều không có bấm tầng trệt, vì thế vừa rồi thư ký Sim căn bản chính là cách cửa thang máy nghe xong toàn quá trình?

Trình Thiên Thiên sau khi cao trào, khuôn mặt thanh lệ lộ ra ánh sáng hồng nhuận , giống như viên ngọc sáng, diễm lệ mà lại thuần khiết, hơn nữa lúc này cô đang xấu hổ , cả người tản ra trạng thái dục cự còn nghênh, quyến rũ đàn ông tới hại
hô hấp của thư ký Sim không khỏi có chút dồn dập hơn.

Đi vào thang máy, bấm lầu 4,
Thư ký Sim hai tay xoa ngực dựa vào tường nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang kích tình ── chính xác là nhìn chằm chằm người phụ nữ đang kích tình , ánh mắt đen láy, không biết đang suy nghĩ cái gì.

" Tổng ...tổng giám đốc đây là công ty .
Chúng ta đang ở trong thang máy chút nữa sẽ ko biết bao nhiêu người vào đó ạ.... chuyện.. chuyện hai người đang làm ko phải nên ...đợi về nhà mới làm hay sao ạ...."
( haha khổ thân anh thư ký này ghê các bạn nhỉ😂😂😂)

Nghe vậy Hàn Thất Lục lườm thư ký Sim một cái.

Còn Trình Thiên Thiên vội vàng nhả ra, lại bị Hàn Thất Lục phóng túng cắm xuống bức ra tiếng nức nở, mật huyệt co rút càng nhanh.

“Thả lỏng, cô muốn tôi bắn bên trong sao?”

“Không, đừng ──” Trình Thiên Thiên sợ tới mức liều mạng nâng lên thân thể, “Không được, đừng bắn bên trong, a. . .”

“Yên tâm, không nhanh như thế đâu.”

“A a ──” cái kia ,cô càng lo lắng!

Thẳng đến khi thư ký Sim đi ra khỏi thang máy, tiếng phụ nữ dâm mị rên rỉ vẫn như trước không ngừng lọt vào tai.

Thư ký Sim khẽ cắn môi, quay người trở lại thang máy, bấm mở cửa , tình cảnh trong thang máy lúc ở tầng trệt hiện lên rõ rệt.
Anh ta thầm nghĩ"" Ôi trồi ôi!! Tổng giám đốc và phu nhân nhiệt tình thật. Ngay ở trong thang máy cũng dám làm đúng là không sợ gì.....
Haiz ~~…"""

P/S theo đúng ý các bạn mình đã cho H nặng ròi đó nhoa. Mong các bạn cố thể típ tục bình luận vs bình chọn cho mình nhoa.Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình
Đợt này mk sẽ ra chap sớm nhất có thể
Cảm mơn các bạn !!!!😘😘😘









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro