Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cửu Vĩ Hồ

Ánh nguyệt chiếu tà xuống làn môi dịu dàng của nàng . Hồng Ảnh đang  nằm bên chiếc ghế dài  . Mái tóc dài thưới tha ánh lên màu bạch kim . Đôi mắt với hàng lông mi cong vút , từ từ hé ánh mắt . Ánh mắt màu xanh ngọc lục như biển sâu thẳm của nàng cũng đủ làm hớp hồn người khác . Nàng ngồi dậy xòe chín đuôi của mình . Đôi mắt của nàng còn mơ hồ . Bỗng nàng nghe được tiếng nói với giọng ân cần:
- Người tỉnh  rồi à .
Giọng nói khiến nàng phải quay lưng lại trước mặt nàng là người phụ nữ mặc áo tím nhạt . Ánh mắt sâu thẳng nhìn vào mắt nàng . Sát khí tỏa ra ngày càng nặng . Đó là nữ thần Tử Linh  nữ thần thứ 9 trong 12 nữ thần . Tử Linh đầy vẻ u ám ma mị bước đến trước mặt Hồng Ảnh . Hỏi :
- Ngươi còn nhớ gì về mình không ?
Trong kí ức của Hồng Ảnh giờ chỉ còn là mớ hỗn độn . Nàng không nhớ gì cả:
- Ta không nhớ.
Nữ thần mới ôn tồn nói :
- Ngươi là truyền nhân duy nhất của Hồ tộc . Gia tộc ngươi giờ đã bị hủy diệt hoàn toàn , còn ngươi thì bị phong ấn suốt hàng ngàn năm ...
Nữ thần chưa kịp nói hết thì Hồng  Ảnh đã chen ngang :
- Tại sao ta lại bị phong ấn.
- Vì ngươi mang sức mạnh của " Băng vương nguyệt hạn " nó khiến ngươi bất tử không bao giờ chết . Thế nên ngươi mới sống được đến bây giờ . Còn chuyện bị  phong ấn là do " Băng vương ngyệt hạn" bảo vệ ngươi .
-Nhưng ta đã bị phong ấn bao lâu ?
Nữ thần đáp :
-  Ta nói rồi mà.
- Nhưng chính xác là bao lâu - Hồng Ảnh cố hỏi thêm .
- 12000 năm - Giọng lạnh như băng
Nàng có vẻ buồn . Nàng hỏi:
-Vậy mẹ của ta đâu rồi.
Nữ Thần khẽ lắc đầu .:
- Ngươi theo ta tới đây.
Tử Linh dẫn hồng ảnh tới một căn phòng  khác . Nơi đó là nơi an nghỉ cuối cùng của Như Nghuyệt ( mẹ của Hồng Ảnh ) Như Nghuyệt nằm trên tảng băng lạnh người không còn một hơi thở . Hồng Ảnh quay sang hỏi Nữ Thần :
-Mẹ ta còn cứu được không ?
Nữ Thần giọng trầm xuống :
-Ta không  thế giờ ta chỉ còn là một linh hồn .
- Vậy là ...- Hồng Ảnh nói
- Đúng ta đã chết sau trận đại diệt vong đó . Giờ chỉ còn ngươi mới có thể cứu được ta .
- Ta không thể . Vì đến người là nữ thần còn bị giết.
- Không phải vì đó là do sức mạnh của Băng Vương nguyệt hạn" quá lớn . Thế nên sức mạnh của ta đã bị đàn áp - Tử Linh cố giải thích
Nàng không nói chỉ thở dài . Nàng thoắt cái đã biến mất trong làn sương mờ ảo ... Khung cảnh lúc đó như bị đóng băng . Tử Linh đứng lặng . Nàng gửi vào gió 1 câu nói.....

502 từ
Mình mệt quá 😧😧😧😧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #phi