Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 4

Phòng lấy khẩu cung số 2

2 giờ trước, Le: em chỉ cần gọi đến số điện thoại của tôi, tôi sẽ có cách lấy được hết dữ liệu trong đó.

"Xin chào! Tôi mang cho mọi người một đoạn clip"

Hắn quay đầu lại nhìn Le đang từ từ bước vào, hai hàm răng cọ sát vào nhau, ánh mắt lo lắng

Junghwa nhếch mép "anh sợ sao? Shi-yoon!"

"Tại sao tôi phải sợ? "

"Đúng rồi! Tại sao anh phải sợ, khi đoạn clip đó là anh đã yêu cầu người khác quay lại"

Hắn bắt đầu lúng túng, run nhẹ ở môi
"Cô..  Nói gì? tôi không hiểu!"

"Clip...  Vợ anh giãy giụa trong đau đớn, rồi tắt thở với hình hài bi thương "

"Tên Choi Daniel, hắn dám"

"Đúng! anh choi Daniel đã cho chúng tôi biết toàn bộ sự thật! Anh là người ép buộc anh ấy ra tay, còn ép anh ấy quay lại những hình ảnh của vợ anh "

"Nhưng cô không có bằng chứng! "

"Điện thoại của anh chính là bằng chứng, Chúng tôi đã khôi phục lại toàn bộ dữ liệu và chia buồn với anh nó đã được phục hồi một cách hoàn hảo "

"Có clip đó thì sao? Có thể do hắn bị tâm thần, giết người rồi tự tiện gửi cho tôi"

"Anh thông minh lắm, nhưng chính sự thông minh đã hại anh"

"Cô nói vậy là ý gì?"

"Mục đích anh đến khách sạn Se là để có bằng chứng ngoại phạm phải không? Nhưng đáng tiếc "
Junghwa nhếch mép một cái, ra hiệu cho Le mở đoạn phim ở khách sạn Se
"Cái sở thích biến thái của ông chủ khách sạn đã tố cáo anh, giọng nói của anh, hành động của anh không thể rõ hơn nữa"

Hắn mở to mắt ngồi bất động, cười nhếch mép

"Tất cả lũ đàn bà các người điều khốn nạn như nhau" 

"Mong anh hợp tác thuật lại cho tôi toàn bộ câu chuyện!"

Hắn tức tối không bao lâu thì lại vênh miệng cười, ngả lưng lên ghế, thản nhiên kể trong âm vựt của sự oán hận

"Tôi từng rất yêu Jung Eum, nhưng cô ấy lại đồng ý gả cho tên bác sĩ chết tiệt kia vì giận tôi, thật tức cười, lúc đó umma cũng bắt tôi lấy vợ.

Tôi hận Jung Eum, nhưng tôi không muốn mất em ấy, tình cờ tôi phát hiện ra Jung Eum vẫn còn yêu tôi! Đàn bà thật tham lam và ngu ngốc!

Tôi quyết định qua lại lén lút, cô ấy có thai, nhưng lại xảy ra va chạm dẫn đến sảy thai, tôi nghĩ đơn giản lần đó là do tai nạn giao thông!
Dẫu sao chúng tôi cũng thuận thế đẩy thuyền, để Jung Eum giả vờ mất trí nhớ để rời xa choi Daniel. Tôi thật mãn nguyện khi hai người họ không còn bên nhau chỉ vì sự dối trá của cô ấy!"

"Sao anh không ly hôn She Kyung? "

"Con khốn đó, nó dùng mọi cách, nhưng..."

"Nhưng thực ra anh không muốn bỏ mặc cô ấy! Anh cũng tham lam"

"Không phải, là tôi cảm thấy sẽ không công bằng cho cô ấy, tôi vẫn giữ bí mật. Cho đến hôm trước cô ta đột nhiên hỏi tôi: anh lại đi lén lút với Eum sao? Có khi nào lại thêm một cái thai?"

Cô ta cười ngạo nghễ, còn trái tim tôi thì như bị siết chặt vì rõ ràng cô ấy đã biết mối quan hệ giữa hai chúng tôi từ 5 năm trước...

Cô ta tiếp tục cười
"Nếu có! Tôi cũng không để cho nó hiện diện trên đời này đâu"

Như một thói quen lúc lo sợ tôi lui người tìm điểm tựa, nhưng vẻ mặt cô ta tiếc nuối nhìn vai tôi trông thật đáng sợ
"Kim? Là kim sao? "

"Là Kim tẩm thuốc độc, thì sao? Tôi sẽ giết anh! Anh Shi yoon"

Tôi tiến tới nắm cổ áo cô ấy
"Con khốn! Cô điên rồi"

"Tôi điên rồi! Anh là người khiến tôi phát điên đó! Dù sao tôi cũng không sống được bao lâu, giết tôi đi, giết tôi"

Tôi giận dữ trở về, thì gặp tên choi Daniel đang ôm Jung Eum, con đàn bà hai mặt! Tôi sẽ hành hạ từng người, từng người một"

"Shi yoon! Anh đã hiểu lầm "

"Hiểu lầm ư? Cô biết gì mà nói madam"

"Anh ấy chỉ đưa Jung Eum về từ bệnh viện"

"Cô ấy bị gì? hư.. nhưng dù sao có bị gì cũng không quan trọng, cô ấy sắp phải chết, lẽ ra là một vụ tự sát vì chồng được sắp đặt một cách hoàn hảo, nhưng giờ tôi không ngại để nói cho cô biết đâu madam" Hắn cười khinh bỉ

Junghwa đứng lên trừng mắt "Vì cô ấy có thai! Con của anh! Cô ấy ở đâu? Anh đang giết con mình anh biết không?"

Hắn im bật, nuốt cái cổ khô, run bật ở bờ môi

"Cô nói gì?... Không thể nào?....."

"Ở đâu?"

"Cứu Jung Eum! Ở nhà cô ấy, trong bồn tắm.... làm ơn"

------------------------
Hai người đàn ông được áp giải, lướt qua nhau. Cách họ yêu không giống nhau nhưng người họ yêu là một!
------------------------

Quán bar EXID

"Cô từ khi nào lại thích đến đây uống rượu vậy madam?" Heeyeon khoác tay lên vai cô thân mật hỏi

Junghwa liếc nhìn một cái "Cô có thể tránh xa tôi trước khi ly nước này vào mặt?" 

"Cô có vẻ không vui? Vì vụ án hôm nay sao? Nhưng rõ ràng là đã giải quyết xong, còn lên cả tv mà 'Madam Park sau khi nhậm chức chưa đầy 4 ngày đã giải quyết một vụ tình án'"

Junghwa nhìn Heeyeon xong lại thở dài, uống một ngụm lớn Martini "Đắng quá!"

"Sao cô bạo lực với ly rượu vậy? Không tốt đâu! à hôm nay là một ngày đặc biệt, cô có muốn thưởng thức một bài hát không?"

"Vô hát sao? Vậy tôi không cần nghe!"

"Không!" Heeyeon đứng dậy, tiến lên sân khấu nói nhỏ với vài người đứng đó, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống cái ghế cao

"à nhon! Chúng ta lại gặp nhau rồi....... đúng ra là thứ 7, nhưng vì tôi có một vị khách đặc biệt nên tiệc trà sẽ dời lại hôm nay
MC: "nae... vậy câu chuyện Heeyeon muốn chia sẻ là gì đây?" 

"Mọi người thích rượu không? tôi cá là không có ai nói không! ai cũng đang cầm một ly rượu mà, ồ anh bạn kia có cả chai rượu" cô chỉ tay về phía Siwon đang siết eo cô bạn kế bên, làm hắn dừng lại cầm ly rượu lên hợp tác

"Vậy tôi sẽ nói về "rượu tình" được không?"

Tiếng vỗ tay cứ thế vang lên, Junghwa ngoáy sang nhìn 'cô cũng có nhiều người hâm mộ đấy chứ?'. và giọng nói trầm ấm của Heeyeon cất lên, không gian náo nhiệt bỗng chốc yên tĩnh như một phòng trà, vì Heeyeon được mọi người thật sự yêu mến, họ thích nghe những bài giới thiệu của cô, vì nó hay và đâu đó chất chứa nỗi lòng của họ

"Tình yêu giống như một ly rượu" cô nâng ly Martini trên tay lên nhìn, khóe môi cong lên một cách hoàn mỹ

"Một anh bạn bị nó cuốn hút, anh ta tiến đến nâng nó lên, nhấp môi một ít, thấy cay xè ở lưỡi, vội bỏ xuống.

Anh bạn kế bên kiên nhẫn hơn, anh ta thưởng thức lăn la nó, anh cảm thấy vị ngọt lan tràn trong miệng. 

Anh bạn thứ nhất thấy vậy, lại xuất hiện, anh ta yêu cầu nhận lại ly rượu, anh tham lam uống từng ngụm lớn, nốc cạn hết. Nhưng! đáng tiếc cho anh, cái anh cảm nhận được chỉ là vị đắng chát ở cổ họng! Anh ta đã say, và không hề cảm nhận được vị ngọt của nó!

Vậy còn cô rượu, cô ta đáng thương lắm" Heeyeon nhấp môi một tí, lắc đầu

"Cô ta phó thác cả thanh xuân của mình trong hầm rượu để tạo nên tác phẩm hoàn mỹ nhất cho anh, nhưng đáng tiếc anh không biết thưởng thức, thật quá lãng phí... "

Cô lắc lư ly Martini bắt đầu thưởng thức nó, rồi bước xuống sân khấu tiến lại ngồi gần Junghwa

"Tặng em! à không, tặng cho cô gái đó, chắc đây là điều cô ta muốn nói"

Junghwa nâng ly 

"Cảm ơn cô!"

Tiếng nhạc vang lên  "có rất nhiều lý do để chúng ta chia tay....vài mảnh pha lê vụn vỡ cũng có thể làm ta xa nhau..."


--------------
Mật khẩu: "jtdaccord18"
Mở được rồi, hàng cực tốt! Giao dịch thành công!
-------end chap--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro