1.14
****************
Sáng hôm sao lúc cô đang ăn trái ở bệnh viện.
" Em chưa về nước sao" Nghiên Hạo Thiên vừa lột vỏ cam cho cô vừa hỏi .
" Anh đuổi em à " cô nghiêng đầu nhìn anh với ánh mắt long lanh nhìn anh .
" Không phải không cho em ở lại, mà là em không nên ở đây quá lâu ở đây rất nguy hiểm vả lại em vừa thi xong phải ở nhà nghỉ ngơi " anh vừa giải thích vừa đưa miếng cam thơm ngon vừa bóc vỏ xong đưa đến miệng cô .
Cô thấy vậy liền ăn sao đó nhẹ nhàng nói ." Chiều nay em về "
" Được anh sẽ tiễn em" anh ôm cô vào lòng và nói với vẻ mặt luyến tiếc.
" Không cần em có thể về với Tiểu Nguyệt và Lục Minh Hạo ,họ đến cùng em " cô mặc cho anh ôm mà nói
" Được vậy anh bảo Phong Trạch tiễn em đi " anh ngầm đồng ý nhưng lại phải bảo Phong Vân đi cùng cô mới an tâm.
Cô gật đầu vì biết mình mà từ chối thì anh cx tìm cách đi theo hay bảo người đi theo giám sát mình thế nên mới đồng ý.
Tới chiều khoảng 3 giờ cô bắt đầu tạm biệt anh và lên đường về nước V
" Thiên khi nào anh sẽ về nước" cô hỏi anh với giọng nghiêm túc.
" Khoảng nửa tháng nữa anh sẽ về ,vì sao khi xuất viện anh còn 1 số việc cần giải quyết " anh nhìn cô và nói .Cô chưa kịp trả lời thì anh lại nói tiếp" Bảo bối ngoan anh hứa sẽ về trước ngày em tốt nghiệp được không " anh kéo cô lại và ôm vào lòng .
Cô lúc này được anh bất chợt ôm vào lòng mới khẻ nói " Được em sẽ đợi"
Sao một lúc lâu cô đã được anh đưa lên xe Phong Vân và cùng với mọi người rời đi .Lúc này thuộc hạ của anh là Phong Vũ thuộc hạ thứ 3 của anh từ đâu đi đến và nói với giọng điệu cung kính " Chủ tử đám người Nguyệt Quang tất cả đều chết ngay cả Lập Nghệ người cầm đầu cũng chết do 1 phát súng chí mạng ngay đầu, theo điều tra của chúng thần thì bọn chúng có xích mích với Nguyệt Khách do năm xưa đã bắt cóc wenni nên đã bị giết "
Anh vẫn im lặng trầm xuống như đang suy nghĩ một chuyện gì đó .Bỗng Phong Vũ lại lên tiếng" Chủ tử có khi nào chuyện đó không phải như vậy mà là do Thương Tiểu thư làm không"
"Không cần cậu nghỉ nhiều, lui ra ngoài tiếp tục dò xét xem ông ta có tiếng triển gì khác không " anh lạnh lùng ra lệnh
----------------
Khoảng 1 ngày sao khi cô về nước.Chiều hôm ấy cô đi học . Vừa bước vào lớp thì cả đám bạn thân trong và ngoài lớp đều tập trung lại chỗ cô và Lục Minh Hạo đang ngồi hỏi không ngừng làm cô nhứt cả đầu " Có gì từ từ nói " Lục Minh Hạo lên tiếng
" Nguyệt Hạ mày với Minh Hạo và cả Minh Nguyệt nữa có gì muốn nói với tụi tao hong" Thư Yến nhanh chóng hỏi
Thế là cả đám bạn của cô đều tụm lại gật đầu lia lịa như họ cũng muốn hỏi điều này
" Thì chuyện là vậy đó " cô nhàm chán trả lời
" Như vậy là sao mày ,nói vậy ai hiểu mày" Ngân Hà lên tiếng.
" Lục Minh Hạo là con trai cưng của nhà họ lục ở Trung Quốc " cô vừa nói vừa chỉ
" Ý mày bảo cậu ta là lục thiếu của tập đoàn lục thị trong top đầu thế giới đó hả " Hàn Thư nhanh nhão chen vào .
" ừ" cô lạnh lùng đáp lại . Lúc này tất cả mọi người đều nhìn lục Minh Hạo với vẻ mặt bất ngờ .
" Còn mày là ai " Thiên Phát 1 trong đám bạn nam của cô lại hỏi lúc này ánh mắt mọi người cũng nhìn về phía cô như sực nhớ ra đều gì đó .
" Tao là tao chứ là ai" Nguyệt Hạ trả lời.
" Không không ý t là á mày có vai gì mà có thể có nhiều vệ sĩ dữ vậy ,còn có bộ trưởng đường hàng không cũng phải nghe lời mày nữa " Thiên Phát hỏi tiếp .
" Tao chỉ là tao thoi còn dụ quen biết đó hả do chú ấy quen hôn phu của tao thoi" cô trả lời qua loa.
" Bạn trai mày là ai vậy " Thư Yến hỏi cô với vẻ mặt kinh ngạc.
" Là một người vô cùng đẹp trai " Cô nói .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro