1. Bú cặc bạn thân
Dòng dõi Tây thị ở A Tháp Na đã truyền thừa qua nhiều đời đều là dòng dõi hoàng tộc cao quý. Tây Chi được thừa hưởng dòng máu cao quý này, lại là con trưởng nên khi vừa tròn mười sáu, hắn đã trở thành quốc vương của A Tháp Na dù là omega. Nghe nói xưa kia tại đất nước của hắn nữ ít nam nhiều, thế nên quốc vương thời đó lo ngại bản thân không có con kế tự bèn triệu tập các thầy thuốc giỏi nhất nước chế ra một loại thuốc tên gọi Dục Tương cải tạo cơ thể đàn ông. Người uống thuốc này hoặc là biến đổi thành alpha, kẻ chứa một lượng tinh cực lớn để thụ thai, hoặc là biến đổi thành omega, kẻ hấp thụ lượng tinh đó để mang thai. Quốc vương là người đầu tiên thử Dục Tương và biến đổi thành omega, sau đó ông ta ăn nằm với chính các thầy thuốc tạo ra nó và quả thật đã sinh con riêng cho chính mình. Từ đó, ở A Tháp Na bắt đầu phổ biến việc trao đổi và buôn bán Dục Tương. Đàn ông đến năm mười lăm tuổi sẽ phải uống nó để phục vụ cho nhu cầu sinh sản mà không cần đến phụ nữ như trước. Dần dần, người ta nhận ra Dục Tương không chỉ có tác dụng sinh sản, còn có thể xem là một thú vui tình dục thỏa mãn mạnh mẽ cho hai phía, bởi vì sức chịu đựng của đàn ông luôn dẻo dai và lâu bền hơn phụ nữ. Đó là chưa kể người uống Dục Tương trên thân thể sẽ tỏa ra một mùi hương đặc trưng độc nhất vô nhị gọi là pheromone. Giống như dã thú dùng mùi hương thu hút lẫn nhau trong kỳ động dục, omega và alpha cũng không thể kháng cự mùi hương của đối phương, rất dễ dàng phát tình mọi lúc mọi nơi. Đặc biệt pheromone của alpha càng có sức khống chế thần thánh đối với omega, vì dù sao alpha cũng đại diện cho giống đực thích đi chinh phục giống cái là omega.
Năm mười bảy tuổi, Tây Chi gả cho bá tước nắm giữ quân đội Khoa Nhĩ Hạn. Sứ mệnh của hắn là phải sinh ra người kế thừa vương vị tương lai. Ai mà ngờ được, Khoa Nhĩ Hạn bề ngoài tuấn tú nhưng là tên đầu gỗ thô kệch, suốt ngày chỉ say mê chuyện đánh trận. Kết hôn ba năm nhưng số lần Khoa Nhĩ Hạn trở về còn ít hơn đầu ngón tay, phần lớn thời gian đều ở ngoài biên giới và chỉ biết gọi điện từ xa hỏi han mấy câu rồi dập máy. Không thể gặp mặt thì đừng nói đứa con, ngay cả cái trứng hắn còn chẳng sinh được. Đôi lúc hắn cũng sẽ yếu lòng vì chuyện có chồng mà như không, đôi lúc cũng sẽ đi ngưỡng mộ chồng nhà người khác và nhìn ngắm những alpha mạnh mẽ lai vãng xung quanh mình. Ban đầu chỉ là ý nghĩ, nhưng lâu ngày lại trở thành ham muốn, ham muốn mạnh mẽ như thủy triều dâng lên không có cách nào kiềm chế được. Vì vậy, trong một đêm nọ, hắn đã gọi vệ sĩ riêng vào an ủi mình. Mây mưa được vài lần liền như ngựa quen đường cũ, hắn dần không thể thiếu vắng đàn ông được nữa.
Trời vừa sáng, chim chóc trên cành kêu lanh lảnh. Tây Chi run run cầm cây cung nhưng mãi vẫn không giương nổi mũi tên, khó khăn lắm mới bắn ra thì lại bắn chệch ngoài tấm bia. Lỗ Đặc ở bên tai hắn cười khẽ: "Bệ hạ, là do ta dạy không tốt hay do bệ hạ không chịu tập trung vậy? Bệ hạ đã học bắn cung ba tháng rồi nhưng vẫn chưa bắn trúng phát nào, thật sự làm ta buồn lòng đấy."
Bên dưới, bàn tay phải của Lỗ Đặc không ngừng xoa nắn con cặc nằm ngoài đũng quần Tây Chi. Tây Chi thở dốc từng hồi. Bàn tay của cung thủ chuyên nghiệp chai sạn rộng lớn, hoàn toàn đối lập với thịt mềm non nớt nên khi chạm vào khiến hắn rùng mình, có cảm tưởng như da non sắp bong tróc đến nơi nhưng quả thật rất sướng. Lỗ Đặc thân kinh bách chiến, biết cách nhấn thả đúng lúc, còn rất thích nhắm ngay đầu khấc xoa tới xoa lui vì y nghĩ rằng đây là điểm mẫn cảm nhất của hắn chỉ sau cổ. Hắn nũng nịu oán giận nhưng nghe chẳng có vẻ gì là oán giận cả: "Đồ xấu xa! Nơi đây là sân bắn...ư...a...người khác sẽ thấy bây giờ..."
"Thấy thì thế nào? Ta chỉ đang dạy bệ hạ thân yêu của ta cách bắn cung thôi. Nào, bắn thêm phát nữa nhé."
Lỗ Đặc siết ngón tay mạnh hơn và gia tăng lực độ. Tây Chi chới với dựa hẳn vào lồng ngực y xuất thành một đường tinh mỹ miều rồi cúi xuống nhìn những đốm trắng bệch trên đất, chẳng những không thấy xấu hổ mà còn bị kích thích. Hắn dúi tay ra sau nắm lấy cặc của Lỗ Đặc cách lớp quần nhô cao: "Đừng chỉ trêu chọc người ta mãi, đến thứ này cũng có phản ứng thì nên làm chuyện chính đi."
Lỗ Đặc chậc lưỡi: "Bây giờ thì chưa được đâu. Lát nữa em trai của bệ hạ sẽ đến tập luyện, ta không thể nào phân thân đi hầu hạ cùng lúc hai người được."
Tây Chi cố tình không nương tay bóp mạnh vào, Lỗ Đặc xuýt xoa vì hưng phấn, thật sự chỉ muốn lột quần đụ mỹ nhân xinh đẹp mọng nước này ngay tại đây.
"Ngươi đang treo giá với ta đó hả? Ta là bệ hạ của ngươi, ta bảo ngươi đụ thì cứ đụ đi, nhiều lời làm gì?"
"Nếu bệ hạ đã khẩn thiết như vậy, ta đương nhiên phải đáp ứng rồi, chỉ là phiền bệ hạ chịu khổ một chút."
Nửa tiếng sau, Tây Viên ôm cung đến sân, nhìn thấy Lỗ Đặc đang ngồi đọc sách trên lầu cao. Tây Viên cũng là omega nhưng vẫn chưa kết hôn bởi vì khuôn mặt và vóc dáng bình thường, dù ngoan ngoãn dễ bảo vẫn không được lòng các alpha khác. Nếu đem so với Tây Chi thì đúng là một người trên trời, một người dưới vực.
Tây Viên đi lên lầu hồn nhiên hỏi: "Thầy Lỗ, khi nào chúng ta bắt đầu được?"
Lỗ Đặc một tay cầm sách, tay còn lại túm tóc của Tây Chi đang quỳ bú cặc dưới bàn. Chiếc bàn khá rộng lại có vải mềm che phủ nên Tây Viên không thể thấy được gì.
"Hôm nay không thực hành, em ngồi xuống đi, thầy giảng lý thuyết cho em nghe."
Tây Chi kinh tâm. Hắn còn tưởng Lỗ Đặc sẽ tìm cách đuổi khéo Tây Viên đi càng nhanh càng tốt, không ngờ còn có ý kéo giờ. Đúng là tên khốn, lúc nào cũng nghĩ cách bắt chẹt hắn.
Tây Viên vâng dạ, vừa ngồi xuống liền nghe Lỗ Đặc nhắc nhở, cứ tưởng là đang nhắc nhở mình: "Đừng phân tâm nhé. Em phải kỹ càng nghiền ngẫm những gì thầy dạy." Lỗ Đặc dịch người tới đẩy cặc vào sâu hơn. "Như thế mới vượt trội hơn người được. Anh trai của em rất chăm chỉ cho nên bây giờ đã bách phát bách trúng rồi đấy."
Tây Chi nghe ra ý chế giễu của Lỗ Đặc nhưng hắn không còn lòng dạ nào quan tâm nữa. Hắn bị đuối, gần như úp cả mặt vào háng y tìm kiếm điểm tựa. Bởi vì bàn tay y cứ nhấn lấy đầu hắn, hắn chẳng còn cách nào khác là cố gắng bú cật lực cho đến khi nào y thỏa mãn mới thôi. Con cặc của Lỗ Đặc có mùi rám nắng giống như màu da của nó vậy, trông khá dữ tợn, đút hết cả cây vào họng thốn đến không tả.
Trong khi Lỗ Đặc cứ thao thao bất tuyệt như thể bên dưới chẳng có chuyện gì mờ ám xảy ra, y chỉ đang dẫn dắt học trò tìm hiểu về thao tác bắn cung thì Tây Chi ngày càng chật vật hơn. Khoang miệng hắn bị bịt kín mít rồi, nước bọt nhễu nhão chảy ra. Hắn muốn ngừng một lúc thở, bấu vào đùi Lỗ Đặc ra hiệu mà y cũng không thèm để tâm. May mà hắn là loại có bản lĩnh. Lỗ Đặc đã muốn chơi nổi thì hắn chơi với y. Hắn thu hẹp cổ họng lại ép chặt đầu khấc đang co giật nhẹ. Lỗ Đặc không chịu được nữa, giơ sách cao hơn một chút che mặt rồi hừm lạnh lùng xuất ra, xuất rồi mới chịu thả tay khỏi đầu Tây Chi.
"Hôm nay đến đây thôi, ngày mai thầy dạy em tiếp. Thầy còn có chút việc khác phải xử lý."
Tây Viên bẽn lẽn hỏi: "Vậy thầy ơi, tối nay thầy có đến không ạ?"
"Đến tối em sẽ biết mà."
Tây Viên không dám đòi hỏi, thất vọng đi xuống lầu. Chưa đợi tiếng bước chân Tây Viên đi xa, Lỗ Đặc đã gấp gáp kéo Tây Chi nằm đè lên bàn và cởi quần hắn xuống: "Bệ hạ, người như vậy là không được đâu. Người cố tình chơi xấu với ta."
Lỗ Đặc cầm con cặc vừa dịu xuống lại sừng sộ lên, chuẩn bị đâm vào động nhỏ của Tây Chi nhưng bị Tây Chi đưa tay che lại: "Ngươi ngủ với nó rồi sao?" Mặc dù là anh em ruột nhưng Tây Chi rất ghét cái vẻ yếu đuối nhu nhược của Tây Viên, gần như nếu có thể thì hắn chẳng muốn để người em trai này vào mắt, chỉ muốn tống khứ đi thật xa.
"Bệ hạ ghen sao?" Lỗ Đặc nắm bàn tay đang che của hắn đưa lên miệng hôn rồi liếm mút thành mấy vòng mới nói: "Trong lòng ta chỉ có bệ hạ thôi, thế nhưng bệ hạ đã là hoa có chủ, mà ta đôi lúc cũng trống vắng cần người bù đắp. Có lẽ bệ hạ không để ý. Tây Viên cũng vài điểm giống với bệ hạ, dùng làm vật thay thế người không tệ chút nào đâu."
Tây Chi không hề ghen chút nào. Hắn chỉ là không muốn xài chung đồ vật với em trai phế vật kia thôi.
"Vật thay thế? Vậy thì lên giường với nó cũng sướng sao?"
"Đã gọi là vật thay thế thì làm sao bằng chính chủ được? Không ai ở A Tháp Na này có thể xinh đẹp và nhiều nước hơn bệ hạ được."
Tây Chi còn muốn nói tiếp nhưng khi ngửi thấy pheromone mùi thông cay nồng của Lỗ Đặc tỏa ra thì hắn lại mềm nhũn. Giống như mọi alpha khác, Lỗ Đặc cũng là một alpha thích thể hiện quyền lực bằng pheromone và thích nhìn thấy omega mất dần sức lực đi, chỉ biết yếu đuối cầu xin dưới thân mình.
Có một chuyện kỳ lạ mà các thầy thuốc cũng không rõ vì sao là Tây Chi vẫn phản ứng rất mạnh với pheromone của các alpha khác như người chưa từng kết hôn. Thường thì sau khi kết hôn, alpha sẽ đánh dấu vĩnh viễn omega bạn đời của mình bằng một vết cắn ngay cổ để truyền vào huyết quản lượng lớn pheromone đặc thù của họ. Từ đó, dù vết cắn biến mất nhưng omega sẽ không thể ngửi thấy, thậm chí phản ứng lại pheromone của bất kỳ alpha nào nữa ngoài chồng mình. Cơ thể hắn thì tương đối khác biệt lớn so với các omega này. Khoa Nhĩ Hạn đã đánh dấu hắn nhưng hắn vẫn bị quyến rũ bởi các alpha khác như thường.
Dù vậy, Tây Chi luôn biết rõ giới hạn của việc nên và không nên. Hắn móc bao từ trong túi áo ra ném cho Lỗ Đặc: "Đeo vào đi!"
Lỗ Đặc ủy khuất nhìn hắn mè nheo: "Bệ hạ à...một lần thôi cũng không được sao?"
Từ trước đến giờ, Tây Chi không cho phép alpha nào khác chơi trần ngoại trừ chồng hắn. Đã ngoại tình rồi đương nhiên hắn sẽ không để tâm chơi trần hay chơi bao có gì khác biệt, vì đằng nào cũng là ngoại tình cả. Lúc trước hắn bị trưởng bối trong nhà thúc ép kết hôn quá sớm, còn phải mau chóng có hoàng tự. Hắn của năm ấy tuổi nhỏ vô tri, ngây thơ không nghĩ nhiều, ai bảo sao liền làm vậy. Giờ đây thì không thế nữa. Hắn trưởng thành rồi, có thể tùy ý thích làm gì thì làm, chọn những việc có lợi cho bản thân mà theo đuổi. Chẳng có sứ mệnh nào chờ đợi hắn gánh vác cả, nếu như phải có, vậy cũng chính là thỏa mãn bản thân trước. Tuy nhiên, chơi bời đến mức không có chồng bên cạnh mà vẫn mang thai thì trưởng bối trong nhà và chồng hắn sẽ chẻ đôi hắn mất. Thêm vào, có con sớm cũng chẳng để làm chi? Hắn ăn chơi còn chưa đủ mà mang thai sẽ phải ngừng gần cả năm không thể ngủ với đàn ông, thế này thì chịu gì nổi?
Tây Chi kiên quyết: "Đeo vào."
"Vậy bệ hạ dùng miệng đeo cho ta đi." Lỗ Đặc không thể thuyết phục được hắn bèn đổi sang trò khác làm khó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro