Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần đầu Kính Oa nói,Kính Oa không có cha mẹ

Khi nào mở mắt ra cũng chỉ là màn đêm đó, thật kinh khủng thật ngột ngạt. Mẹ sinh Kính Oa , chỉ một mình Kính Oa. Làm sao để thoát khỏi đây? bàn tay sờ thấy đất mềm nhưng trước mắt là khoảng không vô định. ' Mẹ xin lỗi , con hãy cố gắng nhé, hãy dùng năng thuật của mình đem lại sự sống cho hành tinh này, thật lòng Mẹ không muốn, dù sao con cũng là điều tuyệt vời nhất đời mẹ..... Ngày đó Kính Oa đáng thương chỉ có thể mở tròn to đôi mắt không hiểu chuyện, cha Kính Quang khóc rất nhiều..... Cha à, sao thế ạ?.......Cha buồn ạ?.... Mẹ chói mắt quá mẹ đã đi đâu ạ?..... Kính Quang nhìn con gái mình mà đau nhói, sau 3 năm không thể chấp nhận nỗi mất mát này đành tự vẫn trước mặt Kính Oa, Kính Quang trút hơi thở cuối cùng ' Con và ta đã giết mẹ rồi'. Vĩnh Hằng và Kính Quang cùng ra đi, Trái Đất từ đó mà ngưng đọng trong bóng đêm... Năm Kính Oa chào đời, Mẹ Vĩnh Hằng biết mình sẽ không thể sống được lâu. Vĩnh Hằng không được sinh con, nàng sống với trách nhiệm cho dòng thời gian luôn chảy, sinh con đồng nghĩa việc cơ thể Vĩnh Hằng không thể thuần khiết, dòng thời gian không thuần khiết sẽ phải bị loại trừ. Vĩnh Hằng đáng ra không thể chết nhưng nàng hiểu trách nhiệm của mình và mình giờ đã không thuần khiết, không thể vì mình mà ảnh hưởng cả nhân loại, nàng chấp nhận ra đi để phân rã ra cho dòng thời gian luôn linh động. Cha nói với Kính Oa rằng mẹ nàng sống mãi với bổn phận , người con gái tuyệt vời như vậy mà ta lại vấy bẩn nàng... Mãi sau này Kính Oa hiểu ra vết bẩn ấy chính là nàng....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro