Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
° Wiersze nie skończone albo nieskończone spirale myśli. ° To nie ma być dobre, to ma mnie uwolnić, przed samą sobą, w końcu jestem mym największym wrogiem. ° Dać szansę samej sobie, spróbować zrozumieć, co jest w mojej własnej głowie. ° Enter at your own risk, into the head of a girl that doesn't exist.
Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…
Thể loại : cổ đại, hài hước , sắc, HE.Tình trạng : HoànCảnh báo: Không nên ăn uống tắm gội khi đọc truyện này, nên chuẩn bị bông băng khăn giấy để bảo vệ màn hình!!!!Văn án:Truyện xoay quanh về mọi sự việc diễn ra trong Mộ Dung phủ, và đặc biệt là chuyện cưới xin.Quá bất ngờ khi ngay lúc bị từ hôn bỗng có một vị giáo chủ ma giáo nhảy ra đòi cầu hôn.Mộ Dung Vân Thư: "Thực xin lỗi, con gái của Mộ Dung phủ không gả ra ngoài."Ma giáo hộ pháp: "Vậy ngài ấy gả cho tiểu thư được không?""... Quý giáo giáo chủ có vấn đề sao? Đứt tay hay cụt chân?"Đặc biệt món quà hồi môn của hắn phải làm cho ai cũng ngỡ ngàn. Đó là tám trăm nam tử hồng y cầm đao kiếm phủ chùy các loại binh khí trong tay, xếp thành hàng nghiêm chỉnh."Các ngươi là...""Của hồi môn.""... Của hồi môn này không khỏi cũng quá... Kỳ quái một chút.""Giáo chủ nói, ma giáo ta thành thân, không thể tùy tiện, nhất định phải mười dặm hồng trang."Mười dặm hồng trang là giải thích như thế này sao? Mộ Dung Vân Thư dở khóc dở cười, trầm ngâm thật lớn một hồi mới nói, "Kỳ thật ta càng muốn thực kim bạc trắng hơn."...…
Vì một lời hứa mà đau cả đời...Jennie, chị đã tin vào lời em hứa, vậy tại sao lại đau đến thế?!!Jennie, chị buông tay nhé, vốn dĩ em chẳng yêu chị...Rõ ràng năm đó, không nên tin, nhưng chị đã tin.…
- cover dưới sự cho phép của tác giả .- Au: Phiên Nhi LiêuLinkfic gốc :https://www.wattpad.com/story/142099429-bhtt-s%E1%BB%A7ng-v%E1%BA%ADt-h%C3%A0o-m%C3%B4n-phi%C3%AAn-nhi-li%C3%AAu…
Tác giả: Chưng Khí ĐàoEditor: Dly ❤︎ 0.2℃Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Niên hạ , Sinh con , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1Giản Xuân Triều sau khi bị bắt cóc, người hắn mong đợi lại không đến cứu hắn, mặc hắn chết trong cô độc, đứa bé trong bụng cũng mất đi.Hắn tỉnh lại vào đêm giao thừa 1 năm trước, phát hiện mình đã trùng sinh. Chuyện cũ như một giấc mộng, hắn đã không còn là người trong cuộc mù quáng nữa.Giản Xuân Triều: Thiếu gia nhà họ Phương là con 1 phải không? Cao không với tới, ly hôn.Phương Minh Chấp: Tôi tài sắc song toàn, em cũng không thích sao?Giản Xuân Triều: Không thích, ly hôn, ly hôn.Phương Minh Chấp: Vợ ơi, anh hai à, ông nội của anh ơi, anh sai rồi, đừng bỏ anh mà.Giản Xuân Triều: Không dám, ly hôn, ly hôn.Phương Minh Chấp: Em có con của anh rồi, anh phải có trách nhiệm.Giản Xuân Triều: Không phải con của anh, đừng nhận vơ.Phương Minh Chấp: Của anh, là của anh.Trước đầu gỗ sau trung khuyển hay ghen công x bệnh tật yếu ớt thụ, niên hạ, sinh tử, HE.Số chương: 78 chương Tình trạng: Đã hoàn.Vẫn là mình không biết tiếng Trung chỉ biết tiếng Nhật nên bản dịch chỉ đúng 70-80%.Dịch để lưu lại đọc nên đừng mang đi nơi khác. 👌🏻…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Re-edit.Status: on going.Tác giả: Đại Mặc.Nàng, là thiên tài gia chủ của Đường Môn thế gia, tuyệt sắc, ngông cuồng, lười biếng, độc ác.Hắn, là Chiến Vương của vương triều Thiên Long, là một vương gia có tật ở chân, khuynh thành, lạnh nhạt, xấu bụng, giả dối. Quả là sự dại dột của trưởng nữ khi tự thân ra sống độc lập, vốn nàng không muốn mang danh hoàn khố vô độ, nhưng sau một đêm liền trở thành "hàng quý hiếm", đến cả Thái Tử cũng tự mình tới cửa cầu thân! Quả là một mưu kế thâm sâu, trong kinh thành rộn lên tin đồn Đại tiểu thư ở phủ Nhạc tướng quân cùng Chiến Vương gia gạo nấu thành cơm! Người bị hại nào đó: Ta đường đường là xử nữ! Ta mang thai lúc nào? Ngươi cố ý phao những lời đồn kia ra ngoài sao?! Kẻ xảo quyệt nào đó: Ý ngươi là bản vương không có cùng ngươi gạo nấu thành cơm? Không cần gấp gáp, chuyện đó sớm muộn cũng xảy ra thôi. Người bị hại nào đó bắt đầu lắp bắp: Này, này này Chiến Vương gia, quân tử động khẩu bất động thủ a.…