Mở đầu
Tiếng thước gõ lạch cạch của giáo viên văng vẳng trong lớp học. Vài ba học sinh cúi đầu xuống gầm bàn, như để tìm tài liệu mà chép. Mười lăm phút không phải dài, ít nhất là đối với thành viên học kém và thành phần cá biệt, khi chưa kịp suy nghĩ đã hết giờ nộp. Jisung không phải xuất sắc, nhưng em học khá ổn và thành tích cũng tốt. Em nhanh chóng làm bài và hướng đầu ra cửa sổ như một thói quen. Khi không thời tiết hôm nay thật ảm đạm u tối, và cái nặng nề của không khí như bám vào em, lòng em nặng trĩu và đầu óc em không nghĩ ngợi gì nữa.
Jisung giật mình, có gì đó vừa rơi xuống sân trường ngay trước mặt em. Nhanh đến nỗi em không kịp nhìn nhưng thứ đó rơi xuống sân trường và tạo ra âm thanh gì thì em nghe rất rõ. Có lớp đang học thể dục dưới sân, em nghe thấy tiếng mọi người hét to và có vẻ hoảng lắm. Rồi cả đám đông xúm lại vào một cái gì đó, không biết, nhưng có vẻ đáng sợ. Em nộp bài kiểm tra cho giáo viên rồi chạy nhanh xuống sân trường.
Jisung len qua đám đông, và cảnh tượng trước mắt làm em hoảng sợ. Một cô gái, với bộ váy đỏ và giày đen, nằm dưới đất và cô gái đã chết. Jisung không phải thần kinh thép gì cả, em thấy sợ hãi mỗi khi nhìn thấy xác chết hoặc án mạng, ngay cả khi xem báo và nghe đài. Em hét lên một tiếng nhỏ khi có ai đó chạm vào vai em, nhưng thanh âm của người đó trấn an em, làm em bình tĩnh hơn cả.
- Anh đây.
- Minho.
Minho quàng tay qua cổ Jisung, kéo sát em lại vào bên mình. Và đột nhiên đầu Jisung nhói lên một cái, thật đau nhưng cũng nhanh chóng biến mất. Nhưng khi không mắt em hoa đi và cơn đau đầu lại kéo đến. Trong đầu em, lờ mờ xuất hiện những cảnh kì lạ. Hai cô gái mặc váy đỏ, họ trông giống hệt nhau, một cô gái đứng ở rìa sân thượng, cô kia đứng đối diện, và một cô thì ngã xuống...
Cảnh tượng hiện ra không rõ, cứ chập chờn nhay nháy. Nó làm em khó chịu hơn cả. Rồi em trở lại bình thường, cơ thể đầu óc bình thường, nhưng khi nãy em thấy cái gì thì em nhớ rất rõ...
Minho lặng lẽ quan sát em...
Nghĩ ngợi gì đó...
Lesrité...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro