Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Buổi chiều "bình yên"

Hyunjin đang ngồi trên sofa và lắng nghe âm thanh của mưa, anh nằm xuống và cuộn mình lại. Chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là do anh quá mệt mỏi sau tiết học buổi trưa nhưng lại không muốn ngủ vì sắp tới giờ ăn tối. Để giữ cho mình không thiếp đi, anh cầm điện thoại lên và tiếp tục chơi game.

Nhưng chưa được bao lâu thì điện thoại Hyunjin đổ chuông: [Lee Felix đây, Hyunjinie - hyung mau nhận cuộc gọi đi ạ---]

Hyunjin bắt máy, anh có thể nghe thấy tiếng ồn bên kia đầu dây: "Sao thế Felix?"

[Hyunjinie - hyung ơi, em quên mang dù rồi. Anh tới đón em được không ạ?] - Felix ngước lên nhìn bầu trời xám xịt với những giọt mưa to, dày và nặng hạt.

"Sao Lixeu không nhờ Changbin - hyung?"

[Em gọi anh ấy rồi nhưng Changbinie - hyung không bắt máy ạ.]

Hyunjin đã hiểu trong lòng rằng Felix muốn gì, anh kéo giãn khoảng cách giữa miệng mình và điện thoại ra: "Changbin - hyung! Đi đón Felix kìa!" Hyunjin có thể nghe thấy vài tiếng bước chân vội vã từ trên lầu sau câu nói của mình.

"Nói với Felix là chờ anh một chút!" - Từ trên lầu, Changbin giật thót tim, anh vội vàng nói rồi mặc vội thêm một cái quần jean trên lớp quần đùi màu hồng và chồng tạm chiếc áo hoodie đen để che giấu chiếc áo ba lỗ mình đang mặc. Changbin nhanh chóng đi xuống lầu, vớ đại hai cây dù rồi bước ra ngoài.

Tất cả chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy ba phút.

Sau khi thấy Changbin bước ra ngoài, Hyunjin nói: "Lixeu chờ chút nha. Changbin - hyung đang tới đón em đó."

[Vâng ạ. Cảm ơn Hyunjinie - hyung.]

"Còn chuyện gì nữa không? Nếu không th anh cúp máy nhé."

[Tạm biệt Hyunjinie - hyung.] - Felix nói rồi cúp máy.

Hyunjin bật game lên chơi tiếp. Sẵn tiện anh nhìn luôn thời gian: 'Năm giờ rưỡi rồi. Sáu giờ mới ăn tối. Một quãng thời gian khá dài đối với những con người đang đói bụng nhỉ?'

"Hyunjin, ra đây phụ anh cái." - Minho gọi.

"Em ra ngay đây ạ."

Minho vừa làm đồ ăn vừa nói: "Em bày bát đũa ra đi. Chút nữa Felix và Changbin về là ăn được rồi đó."

"Vâng." - Hyunjin lấy chín cái chén và chín đôi đũa ra rồi bày lên bàn. "Còn gì nữa không ạ?" - Anh hỏi sau khi đã làm xong.

"Hết rồi." - Minho quay mặt qua chỗ Hyunjin và khẽ gật đầu.

Hyunjin lại lết xác ra ghế sofa và nằm xuống. Chẳng biết từ lúc nào, anh thiếp đi, mặc cho Soon-ie đang ngồi trên mặt.

Jisung bước xuống lầu, cậu vươn vai một cái rồi nói bằng một giọng ngọt lịm đến mức sởn cả da gà da vịt: "Minho - hyung ơi! Có đồ ăn chưa anh?"

"Chờ một chút nhé Jisungie, Bokie và Changbin về là mình ăn được rồi." - Nở một nụ cười nhẹ nhàng, Minho bình thản tiếp nhận giọng nói đó.

"Vâng ạ." - Jisung quay đầu và trở lên.

Như chợt nhớ ra điều gì đó, Minho gọi: "À mà khoan đã Jisungie, lại đây nếm thử đồ ăn anh nấu đi!"

Nghe là được ăn, hai mắt Jisung sáng lên như trẻ em được kẹo, cậu vội vã quay trở lại bếp: "Em đây! Em đây!"

"Nếm thử đi." - Minho nói rồi đút cho Jisung một vài miếng cá khá to.

Hai má của Jisung phồng lên như một chú sóc sau khi được Minho đút. Cậu định nói một điều gì đó sau khi nhai được một lúc, nhưng miếng cá cứ chực chờ trượt ra khỏi miệng nên cậu quyết định ngậm mồm mà ăn tiếp. Jisung lấy hết sức lực để nhai và nuốt, cậu cố gắng làm đồ ăn không tràn ra khỏi miệng mình.

"Ngon quá." -  Jisung nói sau khi ăn hết trong miệng. Cậu cảm thấy cơn đói đã giảm được một chút.

Minho cười và xoa đầu Jisung một cách cưng chiều: "Ngon là được rồi, đợi thêm chút nữa nha Jisungie."

Jisung gật đầu, cậu ra phòng khách, nhẹ nhàng bế Soon-ie lên rồi đặt xuống đất và gọi Hyunjin dậy: "Hyunjin. Hyunjin. Hyunjin." Cậu tặng thêm cho Hyunjin ba cái tát sau mỗi câu. Đừng đùa, ai trong nhà này cũng đều có bí thuật mang tên 'Lật mặt' đấy.

"Gì vậy?" - Hyunjin nửa tỉnh nửa mơ nói.

"Dậy đi, chắc là bọn Changbin và Felix sắp về rồi." - Jisung tát vào mặt Hyunjin thêm một cái nữa

Hyunjin ngồi dậy, anh gật đầu tỏ vẻ đã biết rồi nhường một nửa cái sofa cho Jisung: "Rồi, anh biết rồi." Anh chẳng dám nhờn với Jisung đâu, cậu ta có bảo kê đàng hoàng đó.

Jisung ngồi xuống bên còn lại. Cậu bật TV lên, xem một bộ phim mới ra gần đây.

"Bọn em về rồi." - Tiếng của Felix từ trước cửa.

"Về rồi thì rửa tay rồi ăn cơm đi này." - Minho nói ra từ bếp. "Chanie - hyung! Woojinie - hyung! Changbin! Hyunjinie! Jisungie! Seungminie! Jeonginie! Ra ăn cơm." - Minho hét đến mức sắp đứt hơi.

"Đã rõ!"

Mọi người tụ tập lại gần bàn ăn.

Jisung lại gần bếp và hỏi: "Minho - hyung ơi, mình ăn gì thế ạ?"

"Hôm nay mình ăn món cá hồi sốt cam. Được làm từ ba miếng phi lê Oncorhynchus gorbuscha, ba quả Citrus × sinensis, ba mươi gram bơ thực vật, một vài tép Allium sativum, Sucroza, một ít gia vị có thành phần chính là Mononatri glutamat và gia vị có thành phần chính là Natri clorua . Nếu không thích món đó mình mình còn món sashimi. Được làm từ sáu trăm gram Oncorhynchus gorbuscha, hai củ Raphanus sativus var. Longipinnatus, Perilla frutescens, Citrus limon tươi, wasabi, nước tương." 

Hít một hơi, Minho nói tiếp: " Món súp bí đỏ cá hồi. Làm từ chín trăm gram Oncorhynchus gorbuscha, ba tách nước cốt Gallus gallus, ba trái Cucurbita moschata Duchesne nhỏ, sáu muỗng bơ thực vật đã làm mềm, Piper nigrum khô, Zingiber officinale, gia vị có thành phần chính là Natri clorua, Sucroza, Allium cepa. Món cá hồi sốt bơ tỏi. Được làm từ sáu trăm gram Oncorhynchus gorbuscha phi lê, bơ thực vật, một chén rượu vang trắng, hai quả Citrus limon tươi, Piper nigrum đã được xay, Allium sativum, gia vị có thành phần chính là Natri clorua."

"Món canh chua cá hồi. Làm từ chín miếng Oncorhynchus gorbuscha, chín nhánh Mentha × piperita, chín trái Solanum lycopersicum, một quả Capsicum annuum, ba chén măng chua, sáu nhánh Allium fistulosum, một quả Ananas comosus. Cùng một ít gạo đã nấu chín để ăn chung." - Minho nói liến thoắng mà không mỏi miệng.

(Lời tác giả: Tớ không biết là mình search Wiki đúng chưa, có gì sai thì nhắc để tớ sửa nhé. Mà chắc cũng không ai đủ kiên nhẫn mà đọc cái trên nhỉ và tớ cũng không thừa nhận là tớ đang dài dòng để cho qua vài trăm từ đâu :D)

Cả nhà, và đương nhiên trừ Minho và một số người, đơ ra như phỗng: "..." Đó là nguyên liệu quý hiếm gì thế?!

Tất cả quay đầu về phía Felix đang cực kì bình tĩnh, cậu nhận lấy chiếc đĩa cực lớn mà Minho đưa cho rồi đặt lên bàn. Felix ngước đôi mắt đầy sự ngạc nhiên lên nhìn mọi người: "Tại sao mọi người lại nhìn em như thế?"

Bang Chan bước lên phía trước một bước, anh hít sâu một hơi rồi hỏi: "Bokie, em có biết Minho vừa nói cái gì không?"

Felix nghiêng đầu nghĩ ngợi khoảng ba giây, dưới con mắt đầy áp lực của mọi người cậu nói: "Anh ấy nói là: 'Hôm nay mình ăn món cá hồi sốt cam. Được làm từ ba miếng phi lê cá hồi hồng, ba quả cam tươi, ba mươi gram bơ thực vật, một vài tép tỏi, đường, một ít hạt nêm, muối. Nếu không thích món đó mình mình còn món sashimi. Được làm từ sáu trăm gram cá hồi hồng, hai củ cải trắng, rau tía tô, chanh tươi, washabi, nước tương."

Felix ngừng ngay lúc Minho lấy hơi rồi nói tiếp: "Món súp bí đỏ cá hồi. Làm từ chín trăm gram cá hồi hồng, ba tách nước cốt gà, ba trái bí đỏ nhỏ, sáu muỗng bơ đã làm mềm, tiêu khô, gừng, muối, đường, hành tây. Món cá hồi sốt bơ tỏi. Được làm từ sáu trăm gram cá hồi hồng phi lê, bơ, một chén rượu vang trắng, hai quả chanh tươi, tiêu xay, tỏi, muối."

"Món canh chua cá hồi. Làm từ chín miếng cá hồi hồng, chín nhánh bạc hà, chín trái cà chua, một quả ớt, ba chén măng chua, sáu nhánh hành lá, một quả khóm. Cùng một ít cơm để ăn chung.' đấy ạ". Felix sắp chết vì đứt hơi. Cậu gấp gáp thở lấy thở để.

"Giỏi lắm, Felix nhà ta lại tiến bộ hơn." - Trong khi Felix nói, Minho đã đặt gần hết các đĩa và tô lên bàn. Anh đặt cái tô cuối cùng lên, lau tay vào tạp dề rồi vừa nói vừa xoa đầu Felix.

Jeongin giật mình: "Sao món toàn cá hồi vậy anh?!"

Minho đến gần và xoa đầu Jeongin một cái: "Ngoan, tại đột nhiên ba con mèo nhà mình thèm cá ý mà." Minho nói rồi lấy một ít sashimi cho bọn mèo: "Soon-ie, Doong-ie, Dori, lại đây ăn cá này."

Ba con mèo chạy tới, liếm vào tay Minho: "Meow, meow, meow." rồi chúi đầu vào khay đựng thức ăn riêng của chúng

Seungmin nhỏ nhẹ: "Nhưng mà nhiều như thế thì có ăn hết không anh?"

"Mấy người anh bao nhiêu anh còn không biết sao? Ăn như heo mà còn bày đặt." - Minho lườm mọi người trừ Woojin và Bang Chan.

Hyunjin cảm thán: "Rốt cuộc vẫn là Minho - hyung và Lixeu là tốt nhất. Một người ra đề một người giải đề, quá hợp đôi chứ còn gì nữa.

Hyunjin lãnh trọn thêm ba cái lườm, một của Minho, một của Jisung và một của Changbin.

Hyunjin: "..." Em lỡ lời gì à? Nếu có thì cho em xin lỗi nha.

"Mấy đứa xong chưa? Đến giờ ăn rồi đấy." - Woojin lên tiếng.

"Vâng." - Minho và những người còn lại lên tiếng rồi ngồi xuống bàn ăn: "Chúc mọi người ngon miệng."

Đồng hồ điểm sáu giờ.

...

20200408 17:10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro