CHAP 33
Một lúc sau, Tae và Fany đang có mặt ở chỗ hẹn tại nhà hàng Seoul
" Tae đừng căng thẳng quá." Fany mỉm cười nhìn Tae cứ liên tục thở ra.
"Chỉ là...ở đây hình như đang thiếu không khí thì phải?!" Tae nhìn Fany và cười một cách ngượng ngùng rồi bước vào thang máy.
"Thiếu không khí á?" Fany bật cười trong khi đưa tay bấm thang máy.
Fany' POV
"Ừm, Tae cảm thấy nóng." Cậu ấy quay sang nhìn tôi với gương mặt căng thẳng lộ rõ, tôi khẽ bước đến gần và hôn nhẹ lên má cậu ấy để giúp cậu ấy bình tĩnh hơn, dường như nụ hôn của tôi đã có tác dụng khi tôi nhìn thấy cậu ấy nhoẻn miệng cười với tôi.
"Trông Tae có vẻ khá lên rồi đấy." Tôi nói đùa với Tae.
"Ừm, nhưng có lẽ...trên giường sẽ tốt hơn nhỉ?" Tae liếm quanh môi rồi trao cho tôi cái nháy mắt đầy ẩn ý.
"Byun Tae" Tôi lấy tay đánh lên vai Tae nhưng cậu ấy không tránh né mà còn mỉm cười hạnh
phúc và nắm chặt lấy tay tôi.
End POV
Tae hít thở thật sâu rồi nắm lấy tay Fany bước ra thang máy.
Cả hai từ từ tiến đến căn phòng, nơi ông Hwang đang ngồi bên trong. Ngay giây phút đứng trước cửa phòng, Tae bỗng dưng quay sang Fany và đưa tay áp lên mặt cô ấy.
"Fany~ah, Tae yêu em."
Fany nhận thấy rõ sự lo lắng trong mắt Tae khi cô ấy nhìn mình, cô siết chặt lấy tay Tae và mỉm cười.
Đúng lúc ấy, cửa phòng mở ra
"Chào ba" Fany cúi chào ông Hwang, người đang nhìn cả hai.
"Xin chào chủ tịch! Bác vẫn khỏe chứ ạ?" Tae cũng cúi chào một cách lễ phép.
"Chào TaeYeon- ssi, đã lâu không gặp." Tae quay sang nhìn người bên cạnh ông Hwang.
"Bi oppa?" Cả hai mở to mắt khi nhận ra nụ cười híp mắt đặc trưng của Bi.
"Cả hai ngồi xuống đi" Ông Hwang mỉm cười nhìn Tae và Fany. Người phục vụ nhang chóng kéo ghế cho cả hai ngồi.
"TaeYeon quen biết với JiHoon à?"
"Dạ...do tình cờ thôi ạ." Tae đáp với giọng lí nhín rồi liếc nhìn Fany.
"Vậy à? Mọi người gọi món đi.Bác thấy bụng đói cồn cào rồi đây." Ông Hwang mỉm cười nhìn cả ba rồi đưa ly nước lên miệng.
Trong bữa ăn
"Ta hẹn cả ba đến đây là vì có chuyện muốn nói." Ông Hwang thông báo sau khi phục vụ đã dọn dẹp xong thức ăn.
Cả ba người còn lại hướng ánh mắt về phía người đàn ông lớn tuổi để chờ đợi câu nói tiếp theo.
"Ba muốn Tae và JiHoon hãy tìm hiểu nhau."
"DẠ?" Cả ba đồng thanh nói to.
"Ba...nói gì cơ? Tae...và Bi oppa?" Fany liếc nhìn Tae và Bi rồi quay sang nhìn ông Hwang.
"Ta biết đây là chuyện ta không nên tự ý quyết định nhưng ta thật sự rất quý TaeYeon và muốn tìm cho con một người đàn ông thật sự tốt, luôn bảo vệ cho con."
"Nhưng thưa ba, đó là việc không thể được." Fany gần như đã mất hết bình tĩnh sau quyết định của ba mình.
"Vì sao chứ? JiHoon là một chàng trai tốt và cậu ấy có đủ khả năng chăm sóc TaeYeon..."
"Vì con đã tìm được một nửa của mình rồi thưa Chủ tịch." Tae nói một cách nhẹ nhàng và mỉm cười nhìn Fany. Ánh mắt Tae và Fany nhìn nhau khiến ông Hwang cảm thấy giữa cả hai đang tồn tại một mối quan hệ mà ông vẫn chưa thể khẳng định.
"Ta thật sự tò mò muốn biết ai là người đã cướp mất trái tim của con, được không TaeYeon?" Ông Hwang và lén quan sát thái độ của Fany, gương mặt cô lúc này đang dần đỏ lên vì hạnh phúc.
"Dạ, người đó là..." Tae mỉm cười nhìn sang Fany định trả lời thì bất ngờ Bi bước đến và ôm chặt lấy Tae khiến cô bất ngờ.
"Là con ạ!" Bi mỉm cười trả lời trong sự ngỡ ngàng của Tae lẫn Fany.
"Thế sao TaeYeon lại bảo rằng..."
"Cô ấy chỉ muốn tạo sự bất ngờ cho Chủ tịch thôi ạ!" Bi đưa đồng hồ lên nhìn rồi nói tiếp.
"Chẳng phải khi nãy Chủ tịch bảo có cuộc hẹn với giám đốc Kang sao ạ? Đã đến giờ rồi đấy ạ!"
"Uhm, vậy ta đi đây!" Nói rồi ông Hwang nhanh chóng bước đi sau khi mỉm cười nhìn cả ba.
"Chủ tịch đi cẩn thận!" Bi cúi đầu chào một cách lễ phép.
Căn phòng lúc này còn lại ba người đang nhìn nhau, trong đầu mỗi người đều có sẵn câu hỏi và câu trả lời cho mình.
"Tại sao anh lại có thể nói một điều trái với sự thật như vậy chứ ?" Fany nhìn Bi với ánh mắt tức giận.
"Vậy Fany muốn anh phải nói với Chủ tịch như thế nào? Rằng người yêu của Tae là em - Tiffany Hwang - con gái của Chủ tịch tập đoàn Royal à?"
"Như thế là sai trái sao anh?" Fany nhìn Tae rồi nói.
"Fany please! Em đã quên Chủ tịch là một người bảo thủ và ông không bao giờ chấp nhận việc người yêu của em là một cô gái! Chủ tịch sẽ rất tức giận, anh không thể tưởng tượng ông sẽ lại làm tổn thương TaeYeon như đã làm với anh trai của em hay không nữa?"
Gương mặt Fany bỗng dưng trở nên tái xanh khiến Tae phải đỡ lấy cô ấy.
"Fany~ah, em ổn chứ?"
"Em...hơi mệt. TaeYeon~ah, ta về nhà thôi." Fany cười yếu ớt nhìn Tae.
-Fany...Bi nhìn theo hai bóng dáng nhỏ bé tội nghiệp đang dìu nhau bước đi.
Con đường phía trước của họ, có lẽ sẽ rất khó khăn....
Căn hộ nhà Tae
"Cuối tuần này chúng ta đi chơi nha" Tae đang đứng rửa chén cùng Fany.
"Nhưng tụi mình đã đi gần hết những nơi đó rồi." Fany vừa nói vừa lau tay vào tạp dề và tháo chúng ra, để sang một bên.
" Uhm, em nói cũng đúng" Tae tháo tạp dề và bước theo Fany, người lúc này đang đứng bên cạnh bàn rót nước vào ly, cô cầm lấy và đưa cho Tae trong khi Tae đang suy nghĩ.
"A, Tae biết tụi mình sẽ đi đâu rồi!" Tae búng tay một cách đắc chí rồi cầm ly nước uống một hơi.
" Hả?" Fany nhìn Tae đang uống nước rồi hỏi.
"Ngắm bình minh trên núi, em nghĩ sao?" Tae mỉm cười nhìn Fany.
" Ý kiến không tồi đó Kim Tae Yeon." Fany mỉm cười, vòng tay qua cổ Tae và hôn cô ấy.
"Ya, càng ngày em càng thật biết cách quyến rũ người khác đấy cô Hwang." Tae vòng tay qua eo Fany và kéo cô ấy gần sát lại, hai chóp mũi chạm nhẹ vào nhau.
"Tae có thể hứa với em không?"
" Tae luôn làm theo điều em nói, em biết mà." Tae mỉm cười cọ nhẹ mũi mình vào mũi Fany.
"Xin Tae đừng bao giờ từ bỏ tình yêu của chúng ta, có được không Tae?" Fany nhìn người yêu với đôi mắt lo lắng.
" Ôi cô ngốc này." Tae gõ nhẹ vào đầu Fany rồi nhanh chóng ôm cô ấy vào lòng. Chính cô cũng hy vọng rằng bản thân cũng có đủ dũng cảm để có thể bảo vệ Fany khỏi những lo lắng bất an không thể gọi tên,
Fany's POV
Tae khẽ nghiêng đầu và hôn lên môi tôi, nụ hôn của cậu ấy rất dịu dàng như chính con người cậuu ấy vậy và nó lại mang theo vị dâu , có lẽ vì cậu ấy biết đấy là mùi yêu thích của tôi. Có thể đối với một số người, Tae chỉ là một người bình thường trên thế giới này, nhưng đối với tôi, cậu ấy là cả thế giới, là hơi thở, là lý do để tôi tiếp tục sống, tôi yêu tất cả những gì thuộc về cậu ấy, kể cả thói quen mộng du nhiều lúc làm tôi giật mình...Tôi chỉ cần người tên là Kim TaeYeon, thế là đủ rồi.
" Thực ra thì Tae muốn nhiều hơn một nụ hôn" Cậu ấy nhướn mày và nhìn tôi với nụ cười ma mãnh trong khi bàn tay của cậu ấy đang đặt trên "butt" của tôi.
"Nhưng người em toàn mùi xà phòng rửa chén." Tôi đưa mũi ngửi chiếc áo đang mặc trên người rồi ngước lên nhìn cậu ấy, tôi chưa nói xong thì cậu ấy đã bế bổng tôi lên bằng đôi tay rắn chắc của cậu ấy và hôn tôi, cậu ấy khẽ cắn nhẹ môi dưới của tôi rồi đưa lưỡi vào miệng tôi, tôi phải công nhận là mình bị "nghiện" nụ hôn của cậu ấy từ lúc nào không biết, cậu ấy vẫn hôn trong khi bế tôi vào phòng .
Đặt tôi xuống giường một cách nhẹ nhàng, cậu ấy ôm chặt lấy tôi và hôn tôi một cách cuồng nhiệt hơn so với nụ hôn lúc đầu, đôi môi của tôi di chuyển dần xuống cổ cậu ấy và rải đều nụ hôn lên đó.
"Em đang cố quyến rũ Tae đấy cưng à." Tae mỉm cười khi tôi đưa tay mở cúc áo của cậu ấy.
"Đó cũng là điều cả hai ta đều muốn mà." Tôi cười và nháy mắt với cậu ấy sau khi chiếc cúc áo cuối cùng bị tôi mở ra.
"Em có biết mỗi lần em nháy mắt là tim Tae như ngừng đập không vậy?" Cậu ấy vuốt nhẹ mái tóc và nhìn tôi một cách âu yếm.
"Nó rất là kích thích Tae đó Fany~"
Tôi lại mỉm cười vùi mặt vào cổ cậu ấy. Cả hai chúng tôi lại mất cả ngày để hoàn thành "việc này" cùng với nhau đây.
End POV
Tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên.
"Tae...có ..đ...điện thoại." Tae nói giữa nụ hôn nhưng dường như Fany không có ý định dừng lại công việc đó, Tae với tay lấy điện thoại trong khi vẫn hôn Fany.
"Alô?" Tae chỉ nói được đến đấy vì Fany đã kéo cô ấy lại và hôn không thôi.
"Trưởng phòng Kim, cậu có ý định đến công ty không vậy?" Tae nhận ra giọng Yul đang nói như hét trong điện thoại.
Tae vừa mở miệng định trả lời nhưng nụ hôn của Fany như một ma lực hấp dẫn hơn câu nói của Yul, cô tắt điện thoại và ném nó sang một bên, tiếp tục công việc dang dở cùng người yêu quyến rũ của mình.
Bên ngoài cửa sổ, trời vẫn còn sáng.
Buổi tối hôm đó
Biệt thự nhà họ Hwang
"Con về rồi đây." Fany bước vào nhà và nhìn thấy ông Hwang đang ngồi ở phòng khách xem TV.
"Con đã đi đâu vậy Fany?" Ông Hwang quay sang nhìn Fany đang ngồi cạnh bên.
"Con...chỉ đi chơi với mấy người bạn đã lâu không gặp thôi mà" Fany mỉm cười nhìn ba mình, cô đã nói dối về việc đã ở bên cạnh Tae suốt cả ngày.
"Trên cổ của con dính gì vậy Fany?"
"Dạ?" Fany vội vã đưa tay lên che cổ mình.
"Trông giống như..."
"Hình như con gì cắn trúng con hay sao ấy? Con đi tắm đây. Chúc ba ngủ ngon!" Fany bỏ đi vội vã trước khi ông Hwang phát hiện ra sự thật.
Ông Hwang nhìn theo hành động đóng cửa phòng một cách vội vàng của Fany khiến ông không khỏi nghi ngờ con gái mình. Suy nghĩ hồi lâu, ông cầm lấy điện thoại và bấm số .
"Alô? Ngày mai cậu rảnh chứ ?"
Bên trong phòng tắm, Fany đang xem xét cổ của mình trước gương.
"Đồ ngốc đó, đã bảo là đừng cắn lên cổ rồi mà?! Không biết ba phát hiện ra không ?"
Sắp có biến rồi đây ~~~~ hehe.
To be continuted ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro