
Valentine's: Side A [A Christmas Confession]
Ngày 06 tháng Chín, 2010
Cô bạn có mái tóc nâu đậm hơi gợn sóng đó là ai vậy? Hình như là học sinh mới và học dưới mình một lớp thì phải. Em ấy cực kỳ xinh đẹp, cao ráo, tốt bụng, thông minh, rất cởi mở, và cực kỳ xinh đẹp, á quên, hình như mình nói cái đó rồi, VÀ, em ấy có một nụ cười ngô ngố có thể làm tan chảy trái tim của bất cứ ai. Hay nói một cách khác, em ấy hoàn hảo. Muốn nói chuyện và làm bạn của em ấy quá đi, nhưng mà xung quanh em ấy lúc nào cũng toàn "vệ tinh". Trai... gái... ai cũng bám đuôi em ấy đi đủ chỗ. CHẾT TIỆT, MỌI NGƯỜI ĐỂ EM ẤY YÊN COI. BỘ KHÔNG CÓ LÒNG TỰ TRỌNG HAY SAO HẢ? Tôi sẽ không bao giờ bám người khác như sam thế đâu. Không giống những kẻ kia, tôi luôn luôn tôn trọng sự riêng tư của người khác. Haha, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một cái cớ thôi... tôi nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ dám tiếp cận em ấy.
----------------
Ngày 14 tháng Chín, 2010
Hôm nay, cặp đôi Taeyeon và Tiffany... LẠI cãi nhau trong căn tin.
"Taeyeon à, sao cậu cứ đút cho Sunny ăn thế? Còn mình thì sao? Mình không còn quan trọng với cậu nữa à?"
"Không phải lúc nào tớ cũng đút cho cậu ăn đó sao? Với lại tay của cậu ấy đang bị gãy, mình chỉ giúp thôi chứ bộ!" Taeyeon biện minh.
"Trời đất, thiệt đó hả??! Cậu nghĩ mình sẽ tin chuyện đó hay sao? Ừ thì vậy đi, nhưng mà cậu ấy gãy có MỘT cánh tay thôi, đâu phải là HAI đâu. Bộ cậu ấy không thể dùng tay trái để ăn à? Mình ghét nhất là khi cậu viện cớ để bao che cho chính mình đấy!"
"Sao cậu không tự nhìn lại mình đi?! Lúc nào cũng hư hỏng và ích kỷ! Cậu quen được người khác nuông chiều hết mực rồi!!!" Taeyeon bật lại.
"THIỆT ĐÓ HẢ??! À MÌNH HIỂU RỒI... CẬU NÓI CHUYỆN VỚI NHỮNG CÔ GÁI KHÁC LÀ LỖI CỦA MÌNH. CẬU ĐÚT CHO NGƯỜI KHÁC ĂN CŨNG LÀ LỖI CỦA MÌNH. MẤY CÁI KHỈ GIÓ ẤY ĐỀU LÀ LỖI CỦA MÌNH. VẬY THÌ TẠI SAO CẬU LẠI QUEN MÌNH CHỨ? SAO KHÔNG CHẠY ĐẾN BÊN CẬU ẤY ĐI??!" Mặt của cây Nấm ấy bây giờ đã đỏ gắt lên vì giận dữ và ghen tuông.
"Ý KIẾN HAY LẮM. MÌNH SẼ LÀM VẬY. LẦN ĐẦU TIÊN TRONG ĐỜI MÌNH MỚI NGHE CẬU NÓI ĐƯỢC MỘT CÂU CÓ ÍCH CHO NGƯỜI KHÁC ĐÓ."
"HAI CHỊ!!! Làm ơn đừng cãi nhau nữa!! Bọn em nhức đầu lắm rồi đây!" Hai maknae vừa bịt tai lại vừa nói.
"KHÔNG. HAI EM KHÔNG HIỂU ĐÂU. CẬU ẤY RÕ LÀ SAI LÈ LƯỠI RA. CHỊ CHỈ MUỐN SỬA LẠI THÔI."
"NẾU KHÔNG PHẢI LÚC NÀO CẬU CŨNG MUỐN ĐƯỢC NGƯỜI KHÁC CHÚ Ý THÌ GIỮA CHÚNG TA ĐÂU CÓ VẤN ĐỀ GÌ ĐÂU."
La mắng. Hò hét. Loạn cào cào. Mọi tiếng ồn làm tôi ù cả tai đi. Nhưng tôi cũng chẳng có dư hơi mà chú ý đến hai người kia, trong đầu tôi chỉ có hình ảnh của một người mà thôi. Em ấy. Mới có một tuần không gặp thôi mà dài đằng đẵng như một năm vậy. Có lẽ cảm giác này mang một ý nghĩa gì đó...
------------------
Ngày 23 tháng Chín, 2010
Taeyeon và Tiffany bắt tôi phải tham gia Câu lạc bộ Taekwondo (và vâng, họ LẠI làm lành rồi -_-). Tất nhiên là tôi kịch liệt phản đối nhưng hai người ấy đã xoay chuyển được tình thế một cách ngoạn mục. Họ bảo rằng tôi trông quá yếu đuối, nhỡ gặp phải mấy tên biến thái ngoài đường thì sao.
"Chắc vui lắm đây... hai tiếng đồng hồ làm việc không ngừng nghỉ... vui quá..." Tôi mỉa mai, buồn ngủ muốn chết được.
Ngay lúc đó, tôi nhìn thấy em ấy.
O.M.G. Có phải một mũi tên Cupid đã bắn trúng tim tôi không vậy?
"Đối với những người mới vào, xin chào mừng đến vói Câu lạc bộ. Mình là Kwon Yuri, hướng dẫn viên của các bạn. Nếu có gì cần hỏi thì đừng ngại. Cứ tự nhiên nhé!"
Trời ơi, tại sao cứ phải hết câu rồi lại nở nụ cười quyến rũ ấy chứ?
Để bắt đầu buổi tập, mọi người đều phải bắt cặp cho mình. Taeyeon có Tiffany. Kangin có Leeteuk. Yoona có Seohyun. Eunhyuk có Donghae. Sunny có Sooyoung. U-Know có Jaejoong.
Tôi có... một mình.
"Ồ, giờ sao đây? Thôi chị với em thành một cặp đi ha? Hehe, xin lỗi."
Tôi nuốt nước bọt.
"Được rồi. Chúng ta sẽ cõng nhau chạy ba vòng rồi khi nào xong thì mọi người đổi vị trí nhé."
Tôi cứ sợ rằng mình nặng quá nhưng em ấy đã nhấc tôi lên một cách dễ dàng. Được ở trên lưng Yuri cứ như là thiên đường vậy. Tôi có cảm giác như mình là một nhân nhân vật trong mấy bộ phim tình cảm đã xem, nhưng thế này còn sướng hơn nữa. Đây là hiện thực.
-----------------
Ngày 14 tháng Mười, 2010
Tan trường ngày thứ Năm là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Có nhĩa là tôi được gặp và ở bên em ấy. Do tính cách rất hòa đồng của Yuri mà tôi đã bớt ngại ngùng hơn. Một cái vẫy tay trở thành một cái ôm. Một lời chào đơn giản biến thành một cuộc tán gẫu. Một ánh nhìn lướt qua nhưng lại khiến tôi như lạc vào trong mắt em ấy.
Những lúc gặp nhau ở hành lang em ấy đều giơ tay ra high-five với tôi và chào hỏi nhau thật nhanh. Cuộc sống đối với tôi chưa bao giờ lại tươi đẹp và hạnh phúc như thế này.
------------------
Ngày 06 tháng Mười Một, 2010
Hôm nay là ngày thi SAT, tôi đã chuẩn bị cả tháng cho nó rồi. Vậy mà trong lúc làm bài tôi vẫn không thể nào thôi nghĩ về em ấy. Hình ảnh Yuri tươi cười với mình cứ lởn vởn trong đầu.
"KHÔNG!!! Không thể thế này được!! Mình phải tập trung!" Tôi tự nhủ.
Ê xí!! Tại sao mình phải nhớ em ấy? Ừ thì Yuri dễ thương và tốt bụng, nhưng đâu phải là mình thích em ấy đâu. Mình chỉ muốn làm bạn với em ấy thôi. Vậy thôi, đúng không?
Lúc về nhà, tôi đăng nhập vào AIM. Tim tôi như trật một nhịp khi thấy em ấy online (keke Sooyoung đã lén lấy nick của Yuri cho tôi... nhưng dĩ nhiên là tôi phải mua chuộc cậu ấy bằng thức ăn -_-). Tôi rất muốn nói chuyện với em ấy, nhưng làm cách nào đây?
"Em ơi, bài tập Toán về nhà hôm nay là gì vậy?" Không được, nghe như người trên trời rớt xuống vậy.
"Hey, what's up?" Cũng không, nghe kỳ cục quá.
"Hello, đố bạn biết mình là ai xD." Không luôn, nhiều khi Yuri còn chả buồn quan tâm nữa là.
Với lại em ấy có bao giờ tự tay cho mình nick chat đâu nào. Lỡ lại nghĩ mình là kẻ hay rình mò người khác thì sao?
Mệt quá. Nếu nói chuyện với em ấy thì chắc mình chết mất. Nhưng nếu không nói thì mình chết là cái chắc.
Phân vân mãi mà tôi vẫn không biết phải làm gì. Tôi nhớ đến một cảnh phim hôm qua mình mới xem. Cô gái đang nghĩ về chàng trai và muốn gọi điện cho cậu ấy nhưng lại rất ngại. Anh chàng cũng đang nghĩ về cô gái và muốn gọi cho nàng nhưng lại rất nhát. Nhưng đây không phải là phim; Tôi phải bám vào hiện thực mà sống chứ. Không thể nào Yuri lại nghĩ về tôi ngay lúc này. Tôi nhìn nick của em ấy một lần nữa trong vô vọng.
Nhưng lúc định offline thì một cửa sổ AIM hiện ra.
"Chị, bữa nào chị PM em để mình nói chuyện thật lâu nha xD."
----------------
Ngày 17 tháng Mười Một, 2010
Không thể tin được mình vừa làm chuyện đó!!! Lúc đi ngang qua tủ đồ của Yuri tôi rất hay chào tạm biệt em ấy. Nhưng lần này không hiểu vì sao tôi lại ôm lấy em ấy từ phía sau. Và sau đó, mặt Yuri nhìn như đang nói "***" vậy.
Trời đất.
Tôi nghĩ tôi vừa phá hỏng một tình bạn (có khả năng) cao đẹp rồi. Và tất nhiên tôi cười thật nhanh rồi chạy biến.
Vừa ngồi trên xe buýt tôi vừa tự nguyền rủa chính mình vì chuyện vừa rồi. Vậy mà nghĩ tôi có tư cách phê bình những kẻ hay đeo bám ư? Tôi còn tệ hơn bọn họ gấp mấy lần.
"Sica! Cậu có sao không vậy?" Taeyeon hỏi.
"Có sao đâu... hahaha..." Tôi cười một cách gượng gạo.
"Hè hè, ít có lộ liễu quá ha? Lại nghĩ về em ấy nữa phải không?" Cậu ấy cười khoái trá.
"CÁI GÌ??! SAO CẬU BIẾT?!"
"Mình đã bảo rồi còn gì? Ít có lộ liễu lắm mà. Hahahahahaha, chắc giờ ai cũng biết chuyện này rồi đó." Nhiều lúc sao tôi đón nhận kiểu cười ahjumma ấy một cách khinh bỉ.
Tôi thở dài rồi quay mặt đi. Tôi lấy chiếc iPhone ra để nhắn tin xin lỗi Yuri, đó là điều tốt nhất phải làm bây giờ.
"Hehe cho chị xin lỗi chuyện lúc nãy nha >< cứ bỏ qua hết là được rồi."
Tôi biết rằng nếu mình không xử lý vụ này thì ngày mai gặp nhau sẽ rất ngại ngùng. Sau hai tiếng đồng hồ thì vẫn không có hồi âm. Chấm dứt hết cả rồi, tôi nghĩ thầm. Tại sao mình cứ phải phá hỏng đại sự vậy không biết.
Chợt tôi nhận được một tin nhắn.
"Không sao đâu, em thích vậy "
-----------------
Ngày 02 tháng Mười Hai, 2010
Lại tới ngày tôi rất thích rồi, thứ Năm. Tôi đã nghe lời Tiffany, một"thiên tài thực sự", mà học vũ đạo bài Hoot của SNSD. Cậu ấy nói là nó rất sexy và có thể khiến bất kỳ ai phải mê tôi như điếu đổ. Có thiệt không vậy trời? Nhưng nếu nhờ vậy mà Yuri sẽ thích tôi thì cũng đáng để thử chứ. Kế hoạch được thực hiện ở Câu lạc bộ Taekwondo, khi mọi người đang chờ xe đến đón về. Tiffany sẽ giả vờ bắt tôi nhảy bài Hoot cho cậu ấy xem. Lúc đầu tôi sẽ từ chối nhưng cuối cùng thì cũng nhận lời.
Nhưng kế hoạch đã thất bại hoàn toàn. Yuri phải về sớm và chẳng buồn nhìn tôi một cái. Chán ghê...
------------------
Ngày 14 tháng Mười Hai, 2010
Bạn biết tôi đã nhận ra điều gì không? Lúc đầu tôi cứ nghĩ Yuri là một cô gái thật vui vẻ và không hề lo toan điều gì trong cuộc sống. Chẳng có lý do gì để em ấy buồn cả mà. Đẹp nè, tính tình dễ thương và có kỹ năng giao tiếp rất tốt. Mọi người ai cũng quý Yuri.
Điều làm tôi bất ngờ là trong lúc đi dạo ở hành lang trường, em ấy bỗng bật khóc. Và tôi đã biết được rằng em ấy rất ghét trở thành tâm điểm của sự chú ý. Yuri nói rằng mình chưa bao giờ có một người bạn thân đúng nghĩa vì mọi người chỉ thích làm bạn với em ấy để được thơm lây, do Yuri rất được tiếng vừa học giỏi vừa xinh đẹp. Tim tôi như thắt lại khi thấy em ấy buồn như thế này.
"Thôi em đừng khóc nữa. Thấy em như thế này chị còn buồn hơn gấp trăm lần." Đó là điều duy nhất tôi có thể nói.
------------------
Ngày 22 tháng Mười Hai, 2010
Thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó mà đã ba tháng rồi. Chị chẳng biết phải viết tấm thiệp này như thế nào nữa, chị muốn nói với em thật nhiều điều. Chị cũng không biết tại sao lại gửi thiệp trong khi hoàn toàn có thể nói trực tiếp với em những điều này. Chị không biết... à không. Lần này thì chị đã biết chắc rồi.
Rain falls,
Seasons change,
But my love for you
Will forever remains.
Sica,
(P.S Merry Christmas nhé, kẹo mà không ngon thì không phải là lỗi của chị đâu đó T.T)
Mình có nhìn nhầm không vậy? Chị Sica vừa tỏ tình với mình à? Vậy có nghĩa là bao ngày tháng qua, tình yêu của mình không phải là đơn phương ư?
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro