Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. new game

chuyện gì đã xảy ra sau đó khiến gã vẫn còn hoang mang lắm...

Nick Fury đưa cho gã chiếc điện thoại này để liên lạc với Steve khi cần thiết.

gã từng nghĩ sẽ chẳng dùng đến nó,

vậy mà xem ra hôm nay lại có cơ hội rồi.

chỉ là,

mọi thứ bắt đầu khi gã bắt đầu run rẩy khi nhìn thấy tên anh.

ánh sáng của điện thoại lóe lên trên con ngươi hổ phách đượm buồn của gã.

màn hình lạnh lẽo vô hồn,

một dòng số dài kèm theo cái tên quen thuộc.

vậy mà gã lại chần chừ.

giống như chính những cơn gào thét trong nội tâm gã vậy.

nửa muốn chối bỏ sự thật mà quay đi,

nửa lại muốn nghe giọng nói của anh một lần nữa.

gã cũng nhớ anh.

muốn thấy anh,

muốn được anh ôm vào lòng.

muốn được anh an ủi sau mỗi lần thức giấc giữa chừng vì ác mộng.

nhưng không có anh sau chiếc giường lại trống trải đến thế.

có những đêm,

gã vùi đầu mình vào gối để mắt không nhòe đi,

để làn mi không ướt thứ nước mặn chát.

Tony Stark không có quyền khóc.

gã là ai cơ chứ?

gã là thiên tài, tỉ phú, tay chơi, nhà từ thiện.

gã là một Avenger.

vậy thì cuộc đời của gã vốn đã định sẵn là không còn chỗ cho nước mắtủy mị.

Bruce nhìn gã đầy chờ mong.

còn Strange và Wong thì tỏ ra e dè.

gã cười một nụ cười méo mó.

sẽ ổn thôi mà.

gã vẫn thường mường tượng ra hình ảnh của anh,

trước mỗi trận chiến anh sẽ ôm gã vào lòng.

và để mặc cho gã vùi đầu vào hõm cổ anh để ngửi lấy chút hương thơm quen thuộc.

sẽ ủi an gã, sẽ nói với gã rồi sẽ ổn thôi.

gã nghĩ mình đã nhấn xuống nút gọi rồi,

nhưng lại có một thứ khiến gã phải nhìn lên.

tóc của Strange...

"say doctor, you wouldn't sudden move your hair, would you?"

"not at the moment, no."

và rồi cả bốn người ngước nhìn lên trần nhà,

ở lỗ hổng mà Hulk vừa rơi xuống.

những đợt cuồng phong tạt ngang qua,

kéo theo nhiều bụi bặm bay ngang trên bầu trời thành phố.

lại phải chiến đấu rồi à?

nhưng lạ thật,

lần này không còn anh ở bên nữa rồi.

gã có lẽ phải tự mình làm mọi thứ thôi.

tự nhủ rằng sẽ không sao đâu,

sẽ ổn thôi mà.

mở cửa thánh đường,

gã trầm mặc dẫn ba người còn lại bước ra.

và rồi gã thấy dường như New York đã không còn là thành phố cũ mà gã từng sống nữa.

một chiếc phi thuyền lớn như chiếc bánh donut khổng lồ phía đằng xa,

Bruce không thể hóa xanh vì Hulk không chấp nhận ra ngoài,

Peter từ một xó xỉnh nào chui ra tham chiến,

và Strange thì bị bắt bởi đám người ngoài hành tinh cùng với viên đá thời gian mà y từng thề sẽ bảo vệ.

gã và Peter lên chiếc phi thuyền ấy để bay ra ngoài vũ trụ.

giữa thinh không lặng lẽ,

gã nhìn xuống hành tinh được gọi là trái đất ấy,

có lẽ chuyến đi này gã chẳng còn dám nuôi hy vọng sẽ quay trở về nữa.

cũng chẳng muốn quay trở về.

còn phải đối mặt với bao nhiêu điều nữa.

một trận chiến sau cùng này thôi.

và nó thiếu vắng hình bóng của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro