Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương IV : Ai cần bản đồ chứ :>

Tờ giấy cuối cùng cuộn tròn dưới bóng một cái cây. Thay vì cúi xuống nhặt, tôi ngồi trên một đụn lá thông, dựa người vào thân cây. Trước mặt tôi là hồ, nhưng giờ khi đã ngừng di chuyển tôi nhận ra mình chẳng biết mình đang ở đâu nữa.
Tôi cọ lưng vào lớp vỏ cây xù xì. Chuyến đi không diễn ra như tôi muốn. Chúng tôi còn chẳng ở bên nhau chứ đừng nói đến việc làm việc theo nhóm.
Mặt tôi nóng bừng. Cổ họng nghẹn lại. Ánh sáng lấp lánh trên mặt hồ đằng trước hơi nhòa đi. Tôi thấy nước ngấn trong mắt.
Tôi bắt đầu rà soát lại tập giấy để mình phân tâm khỏi giây phút ủy mị chợt đến.
"Không có lấy một cái bản đồ ngu ngốc nữa." Nỗi thất vọng của tôi bật ra trong một tiếng than thở. "Làm sao tôi làm thủ lĩnh được nếu còn không biết mình đi đâu nữa."
"Eo. Bản đồ bị đánh giá cao quá rồi." Giọng con trai phá vỡ tiếng ồn xa xa của những người cắm trại. Tôi ngước lên. Tuyệt. Là anh chàng tóc vàng dễ thương trong đoàn tùy tùng chói sáng của Ahri. Tôi đứng phắt dậy và lấy tay quệt nước mắt.
"Nhưng, nếu cậu thực sự cần một cái, tình cờ tớ lại có nè." Cậu ta đưa tôi một tấm bản đồ khu trại hơi nhăn nhúm. Chỗ của nhóm tôi được khoanh tròn và đánh số rõ ràng bởi nét chữ viết tay ngay ngắn của Syndra. Nụ cười của cậu ta hơi méo đi một chút. "Tớ giỏi tìm đồ bị mất lắm. Tớ là Ezreal. Cậu có thể gọi tớ là Ez." (Yu: Ez life =)))
Tôi gật đầu, cố nén tiếng sụt sịt. Cậu ta vẫn mỉm cười. Cậu ta đang tán tỉnh tôi chắc? Tôi nhìn quanh. Cậu ta rút một chiếc khăn tay từ trong túi ra và đưa cho tôi.
"Cảm ơn," tôi lúng túng. Dù ở dưới bóng cây thông, mắt cậu ấy vẫn thật xanh.
"Cậu có thể giúp tớ tìm đội của tớ." Tôi chỉ chỉ rừng cây xung quanh. Góc nhỏ của khu trại này chẳng có ai ngoài hai chúng tôi. "Hình như mọi người đi lạc cả rồi, trừ tớ và cậu."
"Nghe quá hay luôn." Cậu ta gạt một lọn tóc vàng che mắt và phác một cử chỉ lịch thiệp về phía con đường. "Cậu là Lux, đúng không? Nghe như ánh sáng vậy?"
"Ừ," tôi gật đầu. Nếu mà cậu ta biết. "Mẹ tớ thích mấy cái đèn bàn lắm." Tôi cảm thấy sự tự tin trở lại, thứ mà Jinx không ngừng than phiền rằng nó cực kỳ phiền toái. Tôi nhìn qua và thấy nụ cười tự mãn của cậu ta nhạt đi mất một giây. Cậu ta không chắc liệu tôi có đang trêu cậu ta không. Giờ thì đến lượt tôi mỉm cười. Tôi đang cười quá nhiều thì phải?
"Tớ chỉ đùa thôi," tôi nói.
"Chắc rồi, đèn cũng hay mà," cậu ta nhẹ nhõm đáp. "Nhưng không phải loại ánh sáng tớ thích."
"Cậu có loại ánh sáng ưa thích cơ à?"
"Thôi nào, ai chả có chứ?" Nụ cười tự mãn đã trở lại. Con đường mòn nhỏ chúng tôi đang lần theo sắp dẫn đến một con đường lớn hơn dẫn từ hồ tới khu trại chính.
"Cậu định nói cho tớ hay tớ phải đoán đây?" Thật ngớ ngẩn, nhưng tôi hoàn toàn quên đi mình đã tủi thân thế nào vài phút trước. Lần đầu tiên kể từ khi đặt chân đến khu trại, tôi không lo lắng về bất kỳ thứ gì, kể cả việc trượt chân ngã.
Đúng lúc đó, Jinx xuất hiện, với nụ cười ranh mãnh trên mặt cùng mái tóc đẫm nước hồ. Môi cậu ấy bặm lại khi thấy Ezreal bước ra khỏi bóng tối.
"Ê, bạn Lux. Tìm được bạn mới hả?" Jinx đập vào vai tôi, khiến tôi giật mình trở về thực tại và suýt nữa là nuốt cả lưỡi khi cố trả lời cậu ấy.
"Jinx, đây là Ez," tôi ho khù khụ, cố lấy hơi. "Ez, đây là Jinx."
Ezreal chìa tay ra cho Jinx. Jinx chấp nhận thử thách và bóp thật mạnh, siết chặt ngón tay của cậu ta và lắc tay cậu ta lên xuống như thể một trận vật tay ngược vậy. Trước sự ngạc nhiên của Jinx, Ez điềm nhiên tiếp nhận màn bắt tay lạ lùng đó.
Jinx kéo cậu ta lại gần hơn. "Cho tôi hỏi nhé, ý đồ thực sự của cậu với Lux của chúng tôi là gì?" cậu ấy thì thầm đe dọa nhưng đủ lớn cho tất cả chúng tôi nghe rõ.
Tôi thấy mặt mình giờ còn hồng hơn cả mái tóc nữa.

"Chúng tôi... Chúng tôi..." Ez lắp bắp. "Chúng tôi chỉ đang nói chuyện về loại ánh sáng ưa thích. Cậu... Cậu có không?"
Cứu bồ giỏi lắm, Ez. Nếu có thứ gì có thể đánh lạc hướng Jinx, thì đó là nói về bản thân.
"Ồ, quá dễ," Jinx nói. Cậu ấy thả lỏng và buông tay Ezreal ra. Ez mở tay ra nắm tay lại, kiểm tra xem chúng còn hoạt động bình thường không.
"Thật hả?" tôi ngạc nhiên nói. "Cậu có loại ánh sáng ưa thích?"
Jinx quay sang tôi. "Tất nhiên. Ai chả có chứ?"
Ezreal nhún vai. Nụ cười tự mãn trở lại.
"Ezreal, mọi chuyện ổn chứ?" một giọng nói lạnh lùng cất lên. Giờ thì vui phải biết đây. Cô nàng cao ráo tóc đỏ, ngôi sao thứ hai trong nhóm Ahri đang tiến lại từ phía khu trại chính. Trông cậu ấy không có vẻ hài lòng với bất kỳ ai trong số chúng tôi. Đặc biệt là Jinx.
"Ổn cả, Sarah ạ," Ezreal nói, cố gắng xoa dịu cô nàng tóc đỏ kia.
"Chào. Mình là Lux," tôi phủi bụi đất trên tay và chìa ra. Mắt cậu ta nheo lại và đột ngột tôi cảm thấy như mình đang bị soi dưới kính hiển vi. Và, tất nhiên, khi căng thẳng, tôi không thể ngừng nói. Những từ ngữ bắt đầu tuôn ra như thể ai đó mở vòi nước. "Ờ, à, rất vui được gặp cậu, Sarah. Tóc cậu nhìn đẹp thật đó! Mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hợp với màu đỏ, nhưng cậu thì... oa."
"Miss Fortune," cậu ta ngắt lời. "Sarah là để bạn bè gọi thôi." Từ vẻ mặt của cậu ta, tôi rõ là không thuộc loại đó.
"À, tất nhiên rồi. Mình là Lux. Mình đã nói chưa nhỉ? Mình chỉ đang đi quanh tìm đồ ăn cho cả đội và bị lạc chút xíu." Tôi dò theo một tờ giấy trong tay để xem thông tin. "Ừ, đồ ăn cho cả đội ở ngay trong lều này. Hình như có bánh quy sôcôla và... và... cam."
"Tôi ghét cam," Miss fortune lạnh lùng nói. Cậu ta nhìn Ezreal . "Ahri muốn chúng ta đi hết vòng ngoài trước khi trời tối."
Ezreal cúi chào rất kịch. "Vâng, vâng, thưa đội trưởng."
Miss Fortune đảo mắt và bắt đầu quay về khu trại. Jinx kéo tôi đi theo hướng ngược lại.

"Gặp cậu sau nhé, Lux," Ezreal nói và bắt đầu rảo bước đi theo Miss Fortune.
Không kìm được, tôi gọi với theo. "Cậu đã nói loại cậu thích đâu!"
Ezreal dừng lại, hất mấy sợi tóc đang che mắt, và khum tay vào nhau.
"Ánh Sao," cậu ấy hét. Từ khoảng cách này tôi vẫn thấy rõ nụ cười nửa miệng của cậu ấy. Rồi cậu ấy quay lại đuổi theo Miss Fortune.
"Hừ," Jinx trầm ngâm. "Mình cứ nghĩ hắn sẽ nói hai dải cầu vồng chứ."
Giờ thì đến phiên tôi đảo mắt. Tôi đấm nhẹ vào cánh tay cậu ấy.
"Nào, đi tìm ít bánh quy đi."

Hóng next nào :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro