1: PRIVATE NUMBER
Pov Lisa
Một tiếng rít có thể được nghe thấy từ điện thoại của tôi. Cố gắng bịt tai bằng chăn để ngăn tiếng ồn, tôi càu nhàu bực mình
'Tôi không muốn thức dậy Tôi không muốn thức dậy.' Tôi cứ lặp đi lặp lại với chính mình.
Nhưng ông chủ khủng khiếp của tôi sẽ sa thải tôi mất nếu tôi dám đi làm muộn; Tôi từ từ ngồi dậy trên giường và duỗi tay ra.
Thở dài trước những tia nắng màu cam mà mặt trời mọc đang chiếu qua cửa sổ, tôi đứng dậy. “Chắc hôm nay mình cũng phải xuống địa ngục mất” tôi lẩm bẩm.
Tôi vừa đi vào phòng tắm vừa ngáp và gãi bụng. Tôi búi mái tóc vàng dài gợn sóng của mình thành một búi để nó không cản trở tôi khi tôi đang rửa mặt. Tôi nhìn mình trong gương và thở dài. Tất cả những gì tôi có thể thấy là một phụ nữ 23 tuổi đang phải chịu đựng đôi mắt thâm quầng và làn da nhợt nhạt, mệt mỏi.
Không biết từ đâu, một tin nhắn hiện lên trên điện thoại của tôi khi tôi đang chuẩn bị đi làm. Đó là từ... Số riêng?
Số riêng: "Xin chào, đây có phải là Lisa không?"
Những lá cờ đỏ đang chạy như điên trong đầu tôi. Một điều mà tôi đã học được từ những câu chuyện có khuynh hướng đen tối là đừng bao giờ cho người lạ biết tên của bạn hoặc thậm chí xác nhận điều đó. Không thể tin được rằng tôi sẽ bị giết, bị lừa đảo hoặc bị lừa.
Lisa: "Không, xin lỗi bạn đã nhận nhầm người."
Trước khi tôi có thể đặt lại điện thoại vào túi, nó lại kêu.XXx: "Bạn chắc chứ?"
Tôi nhíu mày bực bội. Cái quái gì thế?
Lisa: -"Vâng, tôi chắc chắn, tôi chắc chắn như địa ngục biết tôi là ai. Bây giờ bạn có thể để tôi yên không?"
Không đợi anh ta trả lời, tôi chặn số người này và xóa cuộc trò chuyện.
"Thật là một khởi đầu tuyệt vời của tuần," tôi lẩm bẩm.
"Lisa!" Có thể cảm thấy một vật nặng đột ngột khi người bạn thân nhất của tôi nhảy lên lưng tôi. "nhớ sasa quá." Cô ấy vừa nói vừa tiến tới siết cổ tôi vào một cái ôm thật chặt.
"Jennie. Bỏ tớ ra, đồ bò!" Tôi đang cố gắng hất cô ấy ra khỏi lưng mình trong khi cô ấy đang cười khúc khích.
"Jen," tôi nói.
"Được, được, tớ biết rồi." Cô ấy ngồi thụp xuống và nhìn tôi -"Sẵn sàng cho công việc chứ"
Tôi lắc đầu và thở ra. "Không, tớ chỉ muốn về nhà và chui vào giường và xem một số chương trình cũ hay trên Netflix."
Cô ấy gật đầu
-"tớ hiểu rồi. Tớ chỉ muốn ở bên bạn trai tôi ngay bây giờ."
Cô vừa nói vừa mơ màng nhìn lên bầu trời. Tôi chỉ mỉm cười và đảo mắt trước điều đó. Bạn trai của cô ấy, kai cũng là người bạn thời thơ ấu của chúng tôi, người mà chúng tôi đã quen biết gần như suốt cuộc đời. Cả hai bắt đầu hẹn hò với nhau ở đâu đó ở trường trung học và họ đã trở nên bền chặt kể từ đó. Họ thậm chí còn sống với nhau cách đây một năm.
Chà, tôi không thể trách anh ấy vì đã yêu jen . Cô ấy là hiện thân của sự quyến rũ; với đôi mắt nâu sâu thẳm và mái tóc vàng với vài vệt vàng tự nhiên trên đó. Làn da rám nắng và thân hình chuẩn người mẫu mà phụ nữ chết mê chết mệt.
"Chà, tớ không giữ cậu lại được nữa. Hãy quay lại đi." Tôi ra hiệu cho cô ấy về phía lối ra. Cô ấy lườm tôi.
Con nhỏ ấy lại tiếp tục dòm ngó tìm kiếm bóng dáng chàng trai nào đó thích tôi nhưng tôi chỉ nhún vai "cậu có thể tìm thấy anh ta nếu bạn đào sâu hơn vào mông của tớ ."
"Ew," cô ấy nói trong sự ghê tởm.
"Chính xác. Ew. Tôi không cần và không muốn có bạn trai/đàn ông/chồng hay bất kỳ từ đồng nghĩa nào khác mà cậu có thể nghĩ ra."
Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi như thể tôi bị điên. Chúng tôi đã gần đến trước tòa nhà cho đến khi cô ấy phải ngăn tôi lại. "Nhưng tại sao?" Cô hỏi trong khi khoanh tay.
Cô ấy nhìn tôi lo lắng.
- "Là bởi vì ngày đó sao?"
Tôi rên rỉ trong thất vọng.
"Nghe này, chúng ta có thể không nói chuyện này bây giờ được không?"
Jennie đang định mở miệng thì đột nhiên chúng tôi nghe thấy một tiếng hét. Cả hai chúng tôi nhìn nhau chằm chằm và chạy vào bên trong tòa nhà.
Khoảnh khắc chúng tôi bước vào tòa nhà, chân chúng tôi bước vào một vũng nước nhuộm màu đỏ. Chúng tôi bị đóng băng tại chỗ.
'C-Cái gì đây? Máu...?' Khi tôi đang tự hỏi bản thân mình, tôi có thể thấy một trong những đồng nghiệp nữ của mình ngã xuống sàn khi cô ấy la hét. Tôi nhìn lại jen , người đang hóa đá vì sợ hãi.
"Có chuyện gì vậy jen ?" Tôi hỏi, lo lắng và bối rối trước toàn bộ tình huống.
"L-L-L-Look .." Cô ấy lảm nhảm những từ mà tôi không thể hiểu được.
"Gì?"
"L-Nhìn n-n-lên." Cô nói lần này rõ ràng hơn.
Tôi từ từ nhìn lên.
Tôi há hốc miệng khi nhìn thấy thứ khiến mọi người phát hoảng. Tôi muốn hét lên, nhưng giọng nói của tôi bị nghẹn lại trong cổ họng.
Ở trên trần nhà có ba cơ thể bị treo lên . Sợi dây thừng quấn quanh cổ họ, khiến người ta tưởng như họ treo cổ tự tử. Bụng của họ bị rạch toang, để ruột lòi ra khỏi cơ thể.
Cảnh tượng quá mức kinh hoàng, nhưng điều duy nhất khiến tôi rùng mình là những từ được khắc trên cơ thể họ.
ĐÂY LÀ MỘT CẢNH CÁO.
Mắt tôi mở to, và jennie cũng hét lên như vậy. Mọi người hốt hoảng hô hoán người khác gọi cảnh sát và xe cứu thương. Tất cả mọi thứ diễn ra trong hỗn loạn.
Tôi đang cố gắng tìm những từ thích hợp cho loại tình huống này, nhưng não của tôi chuyển sang chế độ hoảng loạn. Điện thoại của tôi đã tắt từ lúc chúng tôi nhìn thấy xác chết. Nó chỉ tiếp tục rung, yêu cầu sự chú ý của tôi. Chậm rãi, tôi lấy nó ra khỏi túi. Tôi đóng băng khi nhìn thấy màn hình thông báo.
-XXx
Đó không thể là cùng một người đã nhắn tin cho tôi sáng nay, phải không Tôi đã chặn nó , tôi chắc chắn về điều đó, và ngay cả khi đó là số ẩn đó, thì không đời nào anh ta có liên quan đến việc này.
Với ngón tay run rẩy của mình, tôi từ từ nhấn vào thông báo.
XXx: "Em thích món quà của tôi thế nào? Tôi thích thú khi mổ bụng họ. Nó giống như tôi lại là một đứa trẻ, chơi trò bác sĩ. Dù sao thì em cũng không bao giờ thích họ, nhưng hãy coi đây là một lời cảnh báo. Tôi không thích bị nói dối hoặc tốt hơn nữa, đừng làm tôi tức giận, bởi vì khi tôi tức giận, bạn sẽ không được vui, lý do là vì Lisa của tôi có thể mất đi một số người thân thiết đó.
Dưới đây là một số quy tắc để bạn làm theo bây giờ:
1. Đừng làm tôi tức giận
2. ĐỪNG BAO GIỜ chặn tôi lại, nếu không hậu quả khó lường sẽ xảy ra
3. Đừng tán tỉnh bất cứ ai, bởi vì em là của TÔI
4. Đừng nói với ai hoặc báo cảnh sát
5. Luôn mang theo điện thoại bên mình, nếu không... em biết rồi đó
Đừng cố tỏ ra thông minh, vì tôi đang theo dõi em 24/7.
"Tình yêu, kẻ theo dõi của bạn."
Được rồi, điều đó vừa xác nhận điều mà tôi đã rất sợ hãi, nhưng làm thế quái nào được? Tôi đã chặn anh ta. Tôi đã chặn anh ta không chỉ không quan trọng, mà tên khốn này thậm chí còn tức giận về điều đó. Điều đó khiến anh ta tức giận đến mức quyết định giết ba đồng nghiệp của tôi
Cơn đau đầu dần dần hình thành vì tôi có quá nhiều chuyện để xử lý những gì đang xảy ra ngay bây giờ. Tôi chậm rãi xoa xoa thái dương, cố gắng xoa dịu cơn đau đầu.
Tôi liếc sang bên cạnh để xem Jen như thế nào. Chúa ơi, đứa trẻ tội nghiệp đang khóc trong cơn mê. Không phải tôi trách cô ấy, tôi không muốn nhìn thấy cảnh tượng này lâu hơn
Tôi nắm lấy cánh tay của Jen. Tuy nhiên, trong cơn mê, cô ấy từ từ quay đầu lại nhìn tôi với đôi mắt mơ hồ.
"Chúng ta về nhà thôi."
-"Tôi sẽ đưa bạn đến trạm xe buýt." Cô ấy lặng lẽ gật đầu và đi theo tôi khi tôi kéo cô ấy theo. Xa xa, tôi có thể nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát.
Mở cửa trước, tôi nhìn quanh, cố gắng tìm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy anh ấy, hay còn gọi là Số lạ, hay còn gọi là kẻ theo dõi tôi. Điều đó thật kỳ lạ, bởi vì ai lại muốn theo dõi tôi? Không, tự hỏi ai lại bị ám ảnh bởi một củ khoai tây kỳ lạ như tôi chứ?
Tôi rên rỉ. "Điều này thật tệ."
Điện thoại của tôi lại rung lên.
Số cá nhân: Lần sau em sẽ không thể đưa bạn của mình đến bến xe buýt một cách an toàn.
Anh ta đi theo tôi.
" chết tiệt anh theo dõi tôi?"
-XXx:
"Ừ, tôi theo em về nhà."
"Người này điên rồi. Mình phải bằng cách nào đó tìm cách báo cảnh sát mà hắn không hề hay biết."
Tôi vừa nói vừa đi đi lại lại trong phòng khách và cắn móng tay.
Màn hình điện thoại của tôi lại sáng
Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình rồi nhìn xung quanh mình, hy vọng rằng những gì tôi đang nghĩ bây giờ là không đúng.
XXx: "Lol. Đừng bận tâm phủ nhận điều đó. Tôi đang xem và nghe em nói .Đó là lý do tại sao tôi yêu máy ảnh và micro :)."
Tôi nheo mắt khinh bỉ nhìn vào màn hình. "Mẹ kiếp" Tôi nhổ nước bọt.
Sợ rằng mình sẽ đập vỡ điện thoại trong cơn tức giận, tôi ném nó lên bàn và đi vào phòng ngủ, hy vọng rằng tất cả chỉ là một giấc mơ .
________________________
Sau 1 thời gian bận rộn tớ đã quay trở lại với fic này , mong mn đón nhận và quan tâm nhìu hơn về jk & ls nha💟
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro