Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Chương 1: Tai nạn và xuyên không

Cổ Tự Bạt là một nhân viên văn phòng bình thường, sống trong thành phố đông đúc, nơi mọi thứ đều bị chi phối bởi deadline, email và cà phê sữa nóng. Sáng hôm ấy, anh vẫn như mọi ngày, bước ra khỏi căn hộ chật chội, tay cầm cặp laptop và điện thoại, mắt dán vào tin nhắn vừa nhận từ sếp. Đường phố đông nghẹt, tiếng còi xe inh ỏi, khói bụi vờn quanh những tòa nhà cao tầng. Anh chẳng mấy khi để ý đến những cảnh vật xung quanh, cho đến khi…

– BÙM! –

Tiếng động chói tai, và mọi thứ trở nên mờ nhòe. Cổ Tự Bạt cảm thấy cơ thể mình bị đẩy đi theo một lực vô hình, mắt nhắm tịt, tim đập loạn nhịp. Khi mở mắt ra, anh không còn ở trên đường phố quen thuộc nữa.

Trước mặt là một bầu trời tím hồng, những đám mây trôi lững lờ trên núi non hùng vĩ. Không khí thơm mùi cỏ non, xen lẫn hương hoa kỳ lạ mà anh chưa từng ngửi. Anh đứng dậy, quan sát xung quanh: một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, mái lợp lá, khói bếp bay lên từ ống khói. Dưới chân là con suối trong vắt, ánh nắng phản chiếu lấp lánh.

“Đây… là đâu?” – Cổ Tự Bạt lẩm bẩm, mắt mở to, tim vẫn đập nhanh.

Ngay lập tức, một âm thanh vang lên trong đầu anh, như thể một giọng nói vô hình đang nói chuyện:

“Chào mừng Cổ Tự Bạt đến thế giới tu tiên. Bạn đã được chọn làm học viên hệ thống ‘Tu Tiên Toàn Năng’. Tất cả kỹ năng từ cầm, kỳ, thi, họa đến tu hành sẽ được hướng dẫn và nâng cấp đến mức tối đa. Hãy bắt đầu học tập.”

Cổ Tự Bạt giật mình, quay đầu nhìn quanh, nhưng không thấy ai. “Hệ thống… gì cơ?” – anh nói, giọng run run.

Ngay lập tức, một bảng điều khiển ảo xuất hiện trước mặt, chiếu sáng như pha lê, các chỉ số nhấp nháy liên tục:

Cầm: 999/999

Kỳ: 999/999

Thi: 999/999

Họa: 999/999

Tu hành: 999/999

“Trời ạ…” – Cổ Tự Bạt há hốc mồm. Anh nghiêng người, nhìn tay mình: mọi cơ bắp dường như mạnh mẽ hơn, phản xạ nhanh nhẹn hơn hẳn. Chỉ vài giây trước, anh còn là một nhân viên văn phòng bình thường, giờ đây… mọi thứ như siêu thực.

Hệ thống tiếp tục vang lên:

“Bạn đã đạt tối đa mọi kỹ năng. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa bạn đã hiểu hết mọi bí thuật. Hãy bắt đầu khám phá.”

Anh nhắm mắt thử, và khi mở ra, thấy trước mặt là một cỗ thư viện khổng lồ, sách vở xếp chồng cao như núi, các cuộn da cổ xưa phát sáng với ký tự kỳ lạ. Mỗi cuốn sách đều toát ra một luồng khí thần bí.

Cổ Tự Bạt chạm vào một cuốn, và ngay lập tức, ký ức về cách luyện kiếm, nấu ăn, vẽ tranh, chơi cờ, làm thơ, thi đậu các kỳ thi khắc nghiệt… như một dòng chảy dữ dội tràn vào đầu. Anh thử viết vài nét lên giấy, cầm cây kiếm thử vài động tác, mọi thứ đều hoàn hảo, không chút sai sót.

“Max 999… Thật không thể tin được…” – anh lẩm bẩm.

Nhưng sau vài giờ thử nghiệm, niềm vui ban đầu nhanh chóng bị thay thế bằng cảm giác trống rỗng. Ba năm trôi qua trong thế giới này, với những cuộc phiêu lưu và học hỏi, nhưng anh vẫn chưa tìm được cách trở về. Anh đã gặp sư phụ, các môn phái, yêu quái, linh thú… nhưng tất cả chỉ dừng lại ở sự tò mò và học hỏi.

Giờ đây, Cổ Tự Bạt chỉ muốn một cuộc sống bình thường, giản dị. Anh tìm đến một ngọn núi yên tĩnh, dựng một ngôi nhà nhỏ, nơi cây cỏ xanh tươi, suối nước trong veo chảy róc rách. Hắn bắt đầu học cách tận hưởng những khoảnh khắc bình yên: câu cá, trồng cây, pha trà, đọc sách…

Và rồi, cuộc sống an nhàn của Cổ Tự Bạt bắt đầu, nhưng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Các môn phái, những sinh vật kỳ lạ và cả những bí ẩn của thế giới tu tiên… đều dần tìm đến.

Hắn mỉm cười, tay cầm chén trà nóng: “Mình chỉ muốn làm một phàm nhân thôi mà…”

Nhưng sâu thẳm, trong ánh mắt ấy vẫn ánh lên một niềm tò mò vô tận: liệu cuộc sống bình dị có thực sự… bình dị?

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro