Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6.

Jung Yunho hôm nay sau khi kết thúc công việc lần đầu tiên không có đi cua gái, mà là sớm mở Porsche ra về biệt thự nằm ở giữa sườn núi. Nhìn thấy đèn trong biệt thự sáng lên, chẳng lẽ tên nhóc kia thật không có đi?

Có chút vội vã mà mở khóa mật mã vào phòng khách, nhìn thấy phòng khách không có một bóng người, nhịn không được kêu lên: "Kim JaeJoong, cậu đi rồi sao?"

Không ai trả lời.

Hẳn là đi rồi chứ.

Yunho không khỏi cảm thấy được trong lòng mình có chút mất mác nho nhỏ, đem chìa khoá  xe ném lên bàn trà thì ngồi ở trên ghế sa lon, trầm mặc mà ngồi, bỗng nhiên cảm thấy được phòng ở có cái gì không đúng.

Như thế nào... Như thế nào sạch như vậy?

Sàn nhà đá hoa bị lau đến sáng loáng lên, ở dưới ngọn đèn chiếu rọi xuống lóe ánh sáng, trên bàn trà vốn xếp một đống tạp chí, hiện giờ bị thu dọn thành chồng gọn gàng, đi vào phòng bếp, bàn ăn, tủ bát to như vậy cũng được lau đến không nhiễm một hạt bụi. Ngay cả trên tủ đầu giường phòng ngủ chất đầy vỏ "áo mưa" đã dùng  và chưa dùng cũng bị thu dọn vào trong ngăn kéo, trong sọt rác, im lặng mà nằm ở trong góc.

Cả biệt thự đều sáng bừng lên.

Người làm công theo giờ hôm nay như thế nào siêng năng như vậy.

Jung Yunho như có điều suy nghĩ mà đi ra phòng ngủ, nghĩ thầm có phải nên tăng tiền lương cho người làm theo giờ hay không, lúc này, chuông cửa vang lên.

" Này, may mắn anh Yunho sớm trở về! Em còn đang lo lắng không có vào cửa được đâu, anh còn không có nói cho em biết mật mã là gì... Nhưng lại không thể không đi ra phố một chuyến...Phù... Mệt chết rồi..."

Jaejoong đứng ở cửa đầu đầy mồ hôi, áo sơmi màu trắng đã ướt đẫm, lộ ra một dáng người tốt đẹp, túi plastic trong tay cầm đầy đồ đạc, mỗi một túi đều chứa tràn đầy, bên ngoài còn lộ ra hai cây hành tây.

"Cậu... Không đi?"

"Anh Yunho...Anh rất muốn em đi sao?" Biểu tình trên mặt Jaejoong trong nháy mắt thật là bi thương, chu môi, hai mắt đáng thương mà nhìn Jung Yunho.

"... . . ." Yunho dời đi cơ thể chắn ở cửa, xoay người vào phòng, "Coi như chưa hỏi đi."

"Á!?" Jaejoong kinh hỉ mà nhìn Yunho nhượng bộ, nhất thời vui mừng đến khủng khiếp, trong lòng vừa cười trộm vừa đem đồ vật xách vào cửa, vào phòng bếp, đem đồ ăn nhét vào tủ lạnh.

" Cái đó..." Yunho theo lại đây tựa vào mép cửa thủy tinh, nhìn Jaejoong mua về đủ loại đồ ăn, "Hôm nay người làm công theo giờ có tới sao?"

" Hả? Không có đâu."

" Vậy...Cậu... Quét dọn cả ngôi nhà sao?"

"Vâng..." Jaejoong xoay đầu lại nhìn thoáng qua Yunho, trong mắt có chút chần chừ, "Đúng vậy à.. Xin lỗi, không có được anh đồng ý thì động vào đồ của anh... Thế nhưng không có chuyện gì làm thì..."

"Cậu không cần đi học sao?" Yunho nhanh chóng mà cắt ngang lời của cậu, không biết tại sao thấy cậu thật cẩn thận nói chuyện với mình cũng có chút khó chịu, "Tôi nhớ rõ cậu không phải..."

"Vâng, đúng vậy, hôm nay em trốn học."

Không trốn học tại sao có thể ngày hôm qua bắt đầu sẽ ở nhà anh cắm dùi? Chỉ có điều thật sự là trời không phụ người có lòng nha, anh Yunho cuối cùng đồng ý mình ở lại rồi! Nghĩ tới đây Jaejoong nhịn không được vụng trộm vui mừng.

" Tôi cảm thấy cậu tốt nhất vẫn là không nên làm như vậy." Yunho nhịn không được vươn tay ra giúp, nhìn Jaejoong đầu đầy mồ hôi, có chút không đành lòng, "Còn có... Chuyện quét dọn phòng.. Vẫn là giao cho người làm theo giờ được rồi, đỡ phải..."

" Không sao!" Thấy Yunho lại có thể sẽ giúp mình, Jaejoong cảm thấy có chút vừa mừng lại vừa lo, "Dù sao em cũng nhàn rỗi không có chuyện gì, hơn nữa... em cũng sẵn lòng..."

Nghe được cậu vừa nói như thế Yunho đình chỉ động tác trong tay, xoay người đi ra phòng bếp, Jaejoong ngốc ngốc mà nhìn hắn, nháy mắt mấy cái, nghĩ thầm mình lại làm sao đắc tội hắn rồi.

"Cậu đã sẵn lòng, vậy tiếp tục làm tốt đi." Thanh âm lạnh lùng truyền đến, trong lòng Jaejoong có chút khổ sở, thế nhưng cũng học thích ứng rồi.

Kim JaeJoong bắt đầu cuộc sống ở nhà Jung Yunho, nói cách khác hai người chính thức bắt đầu ở chung, mặc dù Jaejoong ở chỉ là phòng dành cho khách.

Mỗi sáng sớm Yunho còn đang trong giấc mộng thì Jaejoong tắt đồng hồ báo thức, đi phòng bếp làm bữa sáng, vì có thể chế tạo cơ hội cùng Jung Yunho ngồi cùng một chỗ bắt đầu nghênh đón một ngày mới.

Jaejoong không biết từ nơi nào lấy lịch làm việc của Yunho, mỗi buổi sáng đúng giờ gọi hắn thức dậy, sau đó vui rạo rực mà đi phòng bếp đem bữa sáng bưng đến trên bàn cơm, ngồi ở một bên chờ đối phương rửa mặt chải đầu đi ra ăn điểm tâm.

Sau khi ăn xong bữa sáng Jaejoong sẽ cùng Yunho nói tạm biệt, mặc dù đối phương rất ít đáp lại cậu, nhiều nhất tâm tình tốt cũng chính là cho cậu gật đầu một cái, tỏ ý nghe được.

Sau khi ra ngoài bởi vì biệt thự của Yunho nằm ở giữa sườn núi, Jaejoong lại ngượng ngùng nhờ Yunho chạy xe đưa mình đi trạm xe đến trường, mình cũng tạm thời không có dự định mua xe, nên chỉ có đi bộ nửa giờ mới có thể đến trạm xe, bắt đầu một ngày mới học hành ở học viện diễn xuất.

Hôm khác mua xe ô tô được rồi. Jaejoong nghĩ nghĩ.

Biết Yunho thích uống cà phê, nhất là cà phê pha, Jaejoong sau khi tan học đặc biệt chạy tới học như thế nào nấu cà phê, còn mua một đống sách nấu ăn, vừa về tới nhà thì trốn vào trong phòng nghiên cứu.

Bạn bè ở học viện diễn xuất từng nói qua, muốn bắt được trái tim đàn ông, trước phải bắt được dạ dày đàn ông. Vì thế, Jaejoong nhớ kỹ thật sâu những lời này, bắt đầu trường kỳ phấn đấu cùng đồ ăn làm bạn.

Trước khi Jaejoong ở nhà Jung Yunho cậu chưa từng có chạm vào nhà bếp, ở nhà luôn luôn có mẹ nấu cơm cho mình. Sau này debut tuy rằng dọn đến phòng mình thuê, thế nhưng mỗi ngày đều là gọi đồ ăn ngoài, đủ loại cửa hàng đồ ăn gần nhà cũng gọi hết rồi. Cũng không thể gọi điện thoại hướng về phía mẹ xin chỉ bảo làm như thế nào nấu cơm? Như vậy nhất định sẽ bị nghi ngờ. Vì thế đành phải tự mình học.

Mỗi lần tác phẩm thất bại Jaejoong đều không nỡ đỏ đi, bởi vì từ bé cha dạy không thể lãng phí lương thực, như vậy sẽ bị sét đánh. Cho nên Jaejoong đành phải tự mình ăn luôn, nuốt xuống tác phẩm thất bại khó ăn muốn chết, vì thế bình thường đều là không cần ăn cơm chiều cũng đã no rồi.

Jaejoong còn không có dự định hướng về phía ba mẹ come out, nói cho bọn họ biết con của họ là gay? Vậy chi bằng chờ bị chém từng khúc đi. Come out vẫn là quá sớm rồi, vẫn là chờ ba bốn mươi tuổi bị ba mẹ thúc giục kết hôn rồi nói sau cũng không muộn.

Jung Yunho gần đây đều đang quay bộ phim mới,《Break city 》, bởi vì rất nhiều ngoại cảnh phải quay phim ban đêm, cho nên Yunho đều là ban ngày ở nhà, buổi tối làm việc, như vậy hai người ở trong biệt thự thời gian này hoàn toàn sai giờ.

Khi Jaejoong phải đi học Yunho ở nhà vù vù ngủ bù, Jaejoong tan học về đến nhà Yunho đã ra ngoài quay phim, cho nên một tuần tới nay Jaejoong đều không có nhìn thấy đối phương mấy lần, trong lòng rất là mất mác.

Chỉ có điều không sao, như vậy buổi tối khi mình một mình ở nhà còn có nhiều thời gian dùng phòng bếp nghiên cứu nấu ăn. Jaejoong âm thầm cổ vũ cho mình.

Tối hôm đó, Jaejoong cuối cùng hoàn thành một món ăn mình cho tới nay mới vừa lòng —— cá chép kho tàu, mang sang bàn ăn chuẩn bị chờ Yunho trở về thưởng thức bữa ăn khuya, bởi vì cậu biết Yunho đêm nay lại về sớm, quay phim đã sắp đến phần cuối, gần đây trong lòng hắn cũng tốt lắm, nhìn thấy mình cũng sẽ hướng mình cười.

Nghĩ đến đây Jaejoong lại là ngọt ngào cười trộm một hồi.

Bên kia phòng khách có động tĩnh, Jaejoong biết người mình chờ đã trở về, vội vàng ra ngoài nghênh đón, nhưng vừa nhìn thấy người tới thì sửng sốt.

Sắc mặt có chút ửng đỏ, vừa thấy biết là Jung Yunho uống rượu rồi, đang đứng ở cửa, một tay ôm một vòng eo tinh tế của cô người mẫu đang nổi, tay kia nâng khuôn mặt diễm lệ như mê như say của cô, hôn môi của cô, miệng lưỡi giao triền vô cùng nóng bỏng.

Hết 6.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm