10.
"Yun, anh Yunho... Thật là khéo nha... Ha ha..." Jaejoong kinh hỉ mà mở to hai mắt nhìn người thay mình mở cửa này, nhưng nhìn vẻ mặt đối phương thấy mình thì chỉ có không vui vẻ, lại lập tức đem kinh hỉ giấu đi, "Anh... Cũng là tới tham gia sao..." Lúc này từ trong lòng Jaejoong cảm ơn Im Bi In.
" Ừ..." Yunho gật đầu, nghiêng người để Jaejoong đi vào, âm nhạc ùn ùn kéo đến, ánh đèn cũng là muôn màu muôn vẻ mà nhấp nháy, có loại cảm giác đang vào một thế giới phồn hoa, có loại cảm giác xa hoa đồi truỵ.
Đi theo phía sau Yunho đi vào phòng khách chính biệt thự của Im Bi In, có rất nhiều người đang xoay xoay vòng eo thỏa thích khiêu vũ, Jaejoong nhịn không được ngắm qua, thật nhiều người đều là người trong giới, nhưng cũng không phải đặc biệt quen thuộc, còn có mấy tình nhân mặt kề mặt ôm thắt lưng nói lời âu yếm, nếu phóng viên nào trộn lẫn vào đây, ngày hôm sau toàn bộ giới giải trí nhất định sẽ bùng nổ ngất trời.
Lầu hai là quầy bar bên cạnh bàn cũng ngồi vài người đang giơ ly rượu thoả thích nói chuyện, Im Bi In vì lần party này lại có thể mời bartender... Chân tướng là tác phong kẻ lắm tiền. Jaejoong nhịn không được le lưỡi, còn đưa ánh mắt dời hướng về phía phòng khách lầu hai trên lan can, sau khi Im Bi In mời mình đến lại cái gì cũng không quan tâm, lúc này đang tựa vào trên lan can, nghiêng đầu cùng một người đàn ông trung niên mặc trang phục thoải mái trò chuyện vui vẻ.
Đưa ánh mắt thu hồi, Jaejoong nghĩ trước tiên không tìm anh ta tính sổ, quay đầu vừa nhìn Yunho không biết lúc nào đã không thấy người rồi. Như vậy sao được? Jaejoong vội vàng khắp nơi tìm kiếm thân ảnh của hắn, nghĩ rằng bầu không khí tốt như vậy không nắm chắc cơ hội cùng anh Yunho tìm hiểu cho thiệt tốt, thuận tiện liên lạc tình cảm như vậy sẽ phụ lòng mình đó?
Thì ra Yunho ngồi ở trên quầy bar, đang hơi hơi ngửa đầu uống rượu cocktail bartender mới pha xong.
Đường cong hàm dưới duyên dáng kia, tư thế nâng ly tao nhã ấy, cộng thêm tư thế ngồi làm cho tim người ta đập mãi... Thật sự là một bức tranh mỹ nam uống rượu nha... Jaejoong nghĩ, bước nhanh hướng quầy bar, ở chỗ bên cạnh Yunho ngồi xuống vừa hỏi: "Chỗ này không ai ngồi chứ?"
Jung Yunho liếc mắt cậu một cái: "Cậu cũng đã ngồi xuống còn hỏi làm gì?"
" Ha ha..." Jaejoong nhịn không được ngây ngô cười.
" Xin hỏi ngài muốn cái gì?" bartender một thân trang phục bồi bàn phẳng phiu hỏi cậu.
"Hở... giống anh ấy là tốt rồi." Jaejoong chỉ chỉ ly rượu của Yunho.
"Cậu khẳng định?" Yunho nhịn không được nhíu mày, rõ ràng cảm thấy đối phương đang làm liều.
" Ừ." Jaejoong gật gật đầu. Bỗng nhiên, Jung Yunho cả người nghiêng lại đây, khuôn mặt đột nhiên phóng to chiếm đầy đôi mắt của mình, trong mắt của hắn cũng không là cái nhìn lạnh lùng, hai tròng mắt cùng với khóe môi tràn ngập ý cười hấp dẫn quá —— đó rõ ràng có ý trêu chọc.
" Sao...." Jaejoong vẫn không nhúc nhích mà cùng ánh mắt đối phương đối diện, cả người không thể động đậy, cậu ngay cả hô hấp cũng không dám, có loại tín hiệu nguy hiểm từ trên người Yunho, hắn muốn làm gì...
"Cậu thường xuyên uống rượu không?" Yunho không đến nữa, bên môi ý cười không giảm, không có chút ý thay đổi khoảng cách hai người.
Jaejoong ngây ngốc mà lắc đầu: "Rất... Ít...."
" Vậy cậu có biết loại rượu cocktail này tác dụng chậm đối với một người rất ít uống rượu mà nói ý vị như thế nào không? Không biết sao..." Ý cười của Yunho càng rõ ràng hơn, Jaejoong vụng trộm đem con mắt dời xuống phía dưới một chút, nhìn môi gần trong gang tấc, có loại cảm giác sắp hít thở không thông... Trên người của hắn thơm quá, chỉ là nghe loại mùi hương này sẽ làm cho người ta say chết ở bên trong rồi...
Ngay tại lúc Jaejoong miên man suy nghĩ, đối phương lại trước tiên đột nhiên rớt ra khoảng cách, bầu không khí giữa hai người đột nhiên thay đổi, âm thanh của Yunho khôi phục lạnh lùng: "Tôi cũng không có hứng thú cõng một tên say mèm về nhà."
"Hở?" Jaejoong hoàn toàn sửng sốt, rõ ràng là còn không có từ không khí mập mờ vừa rồi trở về, thế nhưng Jung Yunho đã ngửa đầu đem rượu cocktail màu xanh biển một hơi uống cạn, đặt ly rượu xuống.
" Được rồi, bạn nhỏ, thân là chủ cho thuê nhà của cậu, tôi hảo tâm khuyên bảo cậu một câu, loại địa phương này không thích hợp với loại nam sinh nhỏ như cậu đâu, sau này loại party này đối với cậu vẫn là ít đến một chút là được...." Yunho nghiêng đầu sang chỗ khác, hai mắt lại lần nữa đối diện với Jaejoong, "Chỉ có điều... Cũng không sao, cậu không phải gay sao? Loại địa phương này đều là nam nữ săn bắn lẫn nhau, cậu tới, cũng không có quan hệ gì."
Jaejoong hơi hơi cúi đầu, không nói gì.
Jung Yunho khẽ cười một tiếng, tiếp tục nói: "Còn có, tôi vẫn rất ngạc nhiên, cậu, chưa từng đi gay bar sao? Nơi đó thế nhưng có rất nhiều đồng loại của cậu à! Giống như cậu đẹp thế... Tại nhóm người kia hẳn là hàng bị tranh đoạt đi? Làm gì ở chỗ này của tôi lãng phí thời gian chứ..."
Lúc này một người mỹ nữ nóng bỏng mặc váy đen ngắn chưa tới gối tiếp cận đến, móng tay sơn đỏ choét đắp lên bả vai Yunho, ôm cổ của hắn, cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nói gì đó, bên môi Yunho gợi lên một cái cười tuỳ tiện, đứng dậy ôm lại mỹ nữ, hai người rời khỏi quầy bar.
Jung Yunho không có lại nhìn Kim JaeJoong một cái.
Jaejoong ngồi ở trên ghế cao nhỏ lại một lần nhìn Yunho và nữ nhân khác rời đi, trong lòng rơi xuống hố sâu. Thế nhưng, lần này cậu không chỉ có là đau buồn, đáy lòng càng bắt đầu phát lên cơn giận dữ trước nay chưa từng có.
"Bartender, cho tôi cái loại cocktail vừa rồi Jung Yunho uống, nhanh!" Jaejoong thở hổn hển mà vỗ quầy bar, nhân tiện trừng mắt nhìn ba bốn đôi tình nhân ngồi ở cách ba bốn ghế một cái, bọn họ đang nhìn mình.
" Tiên sinh, ngài...." Một lát sau, bartender nâng ly đưa cho Jaejoong, nói còn chưa nói hết Jaejoong một phen đoạt qua, vừa mắt liếc thấy Jung Yunho cách đó không xa trong sàn nhảy cùng cô gái nóng bỏng mặt đối mặt khiêu vũ, cảm thấy hai người quả là đang nhảy rất "gợi".
Muốn nhảy làm sao không đến trên giường nhảy đi... Jaejoong không nói hai lời giơ lên ly rượu cao chân đem chất lỏng hướng trong miệng rót vào, kỳ lạ, rượu này cũng sẽ không rất cay à nha... Tên kia làm sao không để cho mình uống...
Bartender có chút trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Jaejoong như vậy rót ồng ộc rượu vào người, nhịn không được mở miệng khuyên nhủ: "Tiên sinh, rượu này..."
" Cám ơn!" Jaejoong đem ly rỗng đặt ở trên quầy bar, sắc mặt có chút ửng đỏ, sau đó đứng lên, bước chân có chút lung lay mà đi xuống quầy bar, hướng thang lên lầu hai đi đến, nghĩ rằng là thời điểm tìm Im Bi In kia rồi.
Jaejoong vừa lên phòng khách lầu hai, Im Bi In còn tựa vào lan can màu trắng nhìn thấy cậu, vội vàng tiếp đón: "Kim JaeJoong, mau tới đây, có người giới thiệu cho cậu...."
Giới thiệu người đàn ông trung niên mập cho tôi? Jaejoong nghi hoặc mà nghĩ, vừa bước có chút loạng choạng mà đi qua; ở chỗ này nhìn xuống có thể đem toàn bộ phòng khách lầu một nhìn một cái không xót gì...
"Chú Lee, đây là con người mới mà tôi rất coi trọng Kim JaeJoong đó...." Im Bi In nhiệt tình mà tiếp đón, vừa đem Jaejoong kéo qua, vỗ vỗ bờ vai của cậu, "Đây là diễn viên chính, kịch bản này tôi muốn giao cho cậu ấy, tôi dám cam đoan chú đầu tư bộ phim mới này tuyệt đối sẽ không sai!"
Người đàn ông trung niên gọi là chú Lee chỉ là cười tủm tỉm mà vươn tay ra cùng Jaejoong bắt, nhưng cũng không có nhận lời nói của Im Bi In, Jaejoong nghĩ đối phương có phải còn không có làm tốt quyết định đầu tư hay không?
" Hơn nữa, tôi còn khai quật tới một người mới cực kỳ có tiềm lực, mới từ Mĩ trở về, tôi tin tưởng từ hai người đẹp trai trẻ tuổi này gánh vác nhất định có năng lực thu hút phòng vé, hơn nữa lần này kịch bản vốn cũng là tác phẩm tốt khó gặp... Chú còn muốn nghĩ sao...." Im Bi In cố hết sức thuyết phục chú Lee này, vừa quay đầu hướng trong phòng lầu hai nhìn xung quanh, cuối cùng trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý: "Hey, man, come here!"
Jaejoong nhịn không được quay đầu đi xem một chút, một người đàn ông trẻ tuổi có đôi mắt luôn cười cùng mình tuổi xấp xỉ, hai tay đút túi quần đi tới, vừa thấy cách ăn mặc chính là hình mẫu hiện đại, chuẩn mực là một con rùa biển nha. Thế nhưng người này như thế nào cảm thấy có chút quen mắt...
"Nha, chú Lee, đây là Park Yuchun, xem, rất có sức sống đi..." Tên như thế nào cũng giống như nghe qua...
Đợi người đàn ông rạng rỡ kia tới trước mặt mình, Jaejoong nhìn mặt mày kia càng khẳng định mình chắc đã gặp qua, thế nhưng ở đâu chứ... Hơn nữa rõ ràng đối phương thấy Jaejoong cũng là ngẩn ra, trên mặt kinh hỉ được bộc lộ rõ, môi khẽ nhếch, ánh mắt thẳng tắp nhìn Jaejoong, tựa hồ có lời gì sẽ nói ra.
Mãi đến Im Bi In đưa tay ở trên lưng Park Yuchun nhéo một cái, Park Yuchun mới ý thức tới mình có chút thất lễ, vội vàng thu hồi ánh mắt trên người Jaejoong, đem tay duỗi hướng chú Lee: "Nice. . Không đúng, xin chào, tôi là Park Yuchun."
" Ha ha..." Chú Lee bắt lại nhưng biểu tình trên mặt dường như càng nhiều cao hứng, cẩn thận đánh giá hai thanh niên hăng hái đang đứng chung một chỗ, "Tôi có hi vọng, dù sao bây giờ là thế giới của thanh niên... Ha ha ha..."
" Chú cũng cảm thấy như vậy sao?" Im Bi In từ trên mặt chú Lee thấy được ánh sáng ban mai, "Tôi cam đoan ánh mắt chọn người của tôi tuyệt đối không sai!"
" Tôi cũng tin tưởng lựa chọn của mình! Hợp tác vui vẻ!"
Jaejoong thấy mục đích của Im Bi In đạt được rồi, cảm thấy có chút buồn chán mà thu hồi ánh mắt, giương mắt nhìn về phía Park Yuchun đứng ở đối diện mình.
Jaejoong hoảng sợ, bởi vì đối phương đang dùng ánh mắt nhiệt tình như lửa nhìn chăm chú vào mình, bên môi ý cười như hoa đào nở rộ.
Hết 10.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro