Tôi đã trở lại và man dại gấp 10 lần!
Nhện Nhỏ đã bâng khuâng mất mấy giây để suy nghĩ về Wade W. Wilson.
Có những lúc nó tưởng não mình đã thêm một mặt phẳng khi phải nghĩ về gã khốn đó, nhưng may mắn cho bọn mình, Nhện Nhỏ cũng không phải đứa ngu.
Nó đã đi đến quyết định, để có thể iu thương Wade Wilson một cách chuẩn bài và quý phái, nó phải dùng 72 phép thần thông và 99,9% nội lực, cộng dồn với sức chịu đựng cả thể xác lẫn tinh thần sau khi bị gã đè xuống sục 9981 lần trung bình một tuần, trải dài trong ngày với tần suất không thể xác định khi cơn 'nắng cực' của gã hoàn toàn là dựa vào hoàn cảnh xô đẩy. Đi cùng với thói đời kém miếng khó chịu của nó là những câu từ ít có tử tế những lúc Nhện Nhỏ bị stress nhẹ từ việc kiểm soát tỉ lệ tội phạm trong thành phố, và một câu sủa nho nhỏ của Wade cũng có thể khiến nó tăng vọt như giá rau quả ngoại tỉnh bán trái mùa ngoài siêu thị. Chưa kể đến mấy khi gã xơi xơi cái mồm về Nhện Nhỏ khi chúng đang đối đầu với kẻ địch, điều đó không những bóp chết sự tập trung của Bé Nhện mà đồng thời cũng quăng cmnl mấy quả tim đo đỏ vào mặt bọn tội phạm đang ngứa vảy - thế là chúng nó càng có lý do để phá phách Nhện Nhỏ nhiều hơn.
Đời có nhiều loại người. Có là đồ khốn thì cũng có khốn this khốn that. Nhưng vập phải Wade W. Wilson thì đúng là khốn khổ khốn nạn.
:::
Đỉnh điểm cho sự khốn đốn của Nhện Nhỏ là khi vừa về đến nhà đã bị Wade thồn một mồm bánh tacos và đòi ch!ch ngay sau khi xong bữa.
[ Thế đe'o nào đút bánh vào mỏ rồi mày nhồi cái chày giã cua của mày vào để rồi em ấy nôn hết những gì vừa đút không? ]
Nhện Nhỏ muốn tọi cho gã liệt luôn cái chân giữa rồi bẻ ngược cổ ra sau để gã có thể thấy bộ mông của chính mình bị đút 6 thỏi salami và 9 quả ớt peter.
[ Úi, có loại ớt đặt theo tên Bé Nhện kìa hihi. ]
Còn Wade thì chỉ muốn ch!ch nhau chom chóp chom chóp thôi.
Nhu cầu mỗi người một khác, nhu cầu của một đứa không phải người thì lại càng khác hơn.
:::
Cuối cùng, Nhện Nhỏ chỉ buông một tiếng thở dài.
- Nghe này, Wade, tôi không biết tại sao anh lại có nhu cầu cấp thiết về 'chuyện đó' đến thế nhưng... hôm nay quả là một ngày dài, anh biết đấy, đá đít lũ người xấu và học hành. Thật nhẹ nhõm khi về nhà lại có anh chào đón và một bữa ăn... ờ... thịnh soạn thế này. Tôi rất biết ơn, thật đấy... chỉ là... tôi mệt quá... quá mệt để đáp ứng anh lúc này và tôi cũng cảm thấy áy náy...
Được lời như cởi tấm lòng, miếng mề và túi dạ dày, Wade chợt thấy mình giống một gã khốn nạn (dù chính gã vốn đã vậy) khi đã để Nhện Nhỏ phải chịu biết bao nhiêu áp lực từ cuộc sống thường nhật, những tưởng khi trở về với mái ấm sẽ được người tình xòe chân chào đón và xoa dịu thì đằng này gã lại chỉ muốn đè ra mặt bàn mà đòi ai lớp ziu ch!ch ch!ch ch!ch.
Bản thân là người viết những dòng này mà tôi cũng thấy mình khốn nạn khi đã đẩy Bé Nhện vào hoàn cảnh đó. Xong chap này tôi sẽ úp mặt vào tường kiểm điểm và đầu thú với cảnh sát.
Wade chợt bối rối, gã biết mình sẽ phải nói gì đó để Nhện Nhỏ thấy thoải mái mà không nghĩ gã bị gượng ép, nhưng gã lại không biết phải nói cái đel gì.
'Ok, tôi hiểu rồi, em hãy đi nghỉ đi' giống như một gã nhà giàu mặt lỗ đít đang đuổi khéo em hầu gái bưởi to để thậm thụt gian díu với một em khác bưởi to hơn. 'Hay là chúng mình cùng dẹp mọi thứ sang 1 bên và cùng nghỉ ngơi nào', lạy Allah, nghe còn tởm hơn mấy đứa quản trò cho bọn tiểu học, dỗ dành đám nước mũi thò lò đang khóc rống lên vì không chấp nhận thua cuộc do thiếu IQ.
Đ!t mợ, đã học dốt lại còn đòi sim pồ lớp!!!
Arghhh!! Gã điên mất! Điên đến cái độ mà gã vốn đã điên giờ lại còn điên hơn, nhưng gã không điên đến mức điên quá chớn, gã chỉ hơi hơi điên theo một cách dễ mến và điên điên lên 1 tí vì gã đang bị confused vãi cả loz, à đấy, gã còn điên đến độ đel biết diễn tả bằng tiếng người!
- Wade... người tôi nóng quá...
Tiếng rít nho nhỏ của Bé Nhệt cắt đứt dòng suy nghĩ điên loạn của gã.
Đây là một plan nho nhỏ mà Wade đã tính đến sau khi gã (cuối cùng cũng) dùng đến cái đầu của mình để nghĩ thay vì để tọi vào hộp sọ ai đó. Gã đã nghĩ đến việc nếu Nhện Nhỏ từ chối giao phố-i sau bữa ăn và thậm chí là chống đối bằng vũ lực, hiển nhiên gã không thể thắng và tệ hơn là em ấy có thể bỏ trốn và báo cảnh sát về hành vi xâm hại tình dục với trẻ em, biến gã thành Minh Péo version lồi lõm. Các bạn nghĩ gã đã quen với việc bị pháp luật săn đuổi, đúng, nhưng cái đau đớn đó là bị chính người tình bé bỏng của mình tố cáo dù bản thân chỉ muốn được iu thương và khoan giếng tình iu thôi ahuhu.
Vậy nên!
[ Tụi này đã đánh thuốc em ý há há há há há x3.14 ]
[ Gọi thô thiển thì là thuốc kích dục, nói hoa văn thì là xuân dược, bắt chước ngành y học thì là bổ thận tráng dương! ]
- Waaaade... tôi thấy lạ quá... trong taco...
Câu nói của Nhện Nhỏ bị những tiếng thở khó nhọc ngắt đứt quãng, thế mà lịt pẹ con ku của gã cứ giương thẳng lên như quốc kỳ chẳng hề đứt quãng.
Gã tha thiết muốn được ôm Nhện Nhỏ vào lòng, nhưng gã cũng muốn tận hưởng giây phút này thêm chút nữa. Trước giờ vẫn là gã chủ động, là gã cưỡng ép, lần này, gã muốn được nghe Bé Nhện cầu xin. Gã muốn được cần!
- Wade... tôi phải gọi cho bệnh viện... ngộ độc taco rồi...
Thôi bỏ xừ rồi, thuốc kích thích không chỉ khiến con người tê liệt mà còn khiến não bộ bị ngu đi. Bài học rút ra nè, các bạn đừng đập đá nhé. Thân!
Wade nhìn chăm chú vào một chiếc Nhện Nhỏ đang đổ gục trên mặt bàn gỗ đỏ, mi mắt khép hờ, miệng thở hổn hển, cơ thể run rẩy, một combo có thể buff cho chibi-Wade khả năng xé toạc đũng quần.
- Ư... Wade...
Phải xơi thôi! Phải xơi thôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi! Phảixơithôi!
[ Nhưng em ấy vẫn chưa đưa ra ám hiệu cầu cứu. ]
[ Liệu chúng mày có muốn em ấy nháy mắt lia lịa, nhấp đầu ngón chân theo nhịp mã Morse cốt chỉ để dụ ch!ch mày không? ]
[ Ôi dổ ôi! Mày cứ ch!ch đi thôi, hiểu không?? ]
Vậy là gã đã đi đến kết luận: Móc súng và lâm trận thôi bro!
Nhưng trước khi gã có thể mần gì, tôi xin nhắc nhở thân thiện, rằng khi nhện cái giao phối, chúng sẽ chuyển đối tượng giao phối thành 'thức ăn' chứ không phải tình nhân. Google để biết thêm chi tiết nhé.
Tóm lại ở ván này, Nhện Nhỏ mới là người đưa ra kết luận trước. Câu nói cuối cùng kia không phải là lời cầu cứu, mà là một câu cảnh báo.
Mày không thoát được đâu Wadey tu bi con tờ niu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro