Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Skinny love

Tác giả: niixna
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/15393753
Rated: T
Permission: đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác
Summary: Souma thích Takumi. Takumi thích Souma. Và mọi người chỉ muốn họ đến với nhau thôi.
____________________________________
"Anh không thể tin được hắn ta!" Takumi bực tức hét lên khi Isami bước vào trong căn hộ của họ "Hắn ta thật sự dám cãi lời anh và làm một việc như vậy?! " 

Chàng trai người Ý tóc vàng đi qua đi lại một cách mạnh mẽ, hết lời chửi rủa về màn trình diễn của Yukihira tại lớp học chung của họ ngày hôm nay. Cái lớp mà cậu sẽ hoàn toàn ổn nếu không phải là vì cái thực tế là thay vì có Isami làm partner của mình, giáo sư nghĩ rằng ghép cặp Yukihira và Takumi sẽ là quyết định vô cùng đúng đắn- "Takumi-kun sẽ có ảnh hưởng tốt đến em, Yukihira-kun."

Và thật sự ra, họ đã trở thành một mớ hỗn độn. Không hẳn là vậy, nhưng Takumi không quen làm việc với một cơn bão như Yukihira.

"Ờ, hôm nay, anh phải làm việc với cậu ấy mà, phải không? Isami ngồi trên chiếc ghế dài và ăn một hộp burger.

Ngay lập tức, Takumi dừng bước và liếc nhìn em trai mình: "Em không hiểu gì cả Isami! Hắn ta chỉ đơn giản là không thèm nghe bất cứ điều gì anh nói!  "

Cậu Aldini kia gật đầu như thể đang nhắc nhở anh trai mình tiếp tục.

"Anh đã bảo hắn xào tỏi trước. Và hắn ta làm cái quái gì?" Takumi giơ tay lên trong bực bội: " Hắn quay đi và làm một điều hoàn toàn khác! Hắn xào hành trước! Đồ thần kinh!"

Thật ra, Isami nghĩ rằng anh trai mình đã phản ứng quá đáng với bất cứ điều gì mà Yukihira làm gần đây.

"Công bằng mà nói thì nii-san, chẳng phải hai người đã đạt điểm A sao", Aldini em chỉ ra

‘Dù thế nào thì!’ Takumi phàn nàn: "Nếu hắn chịu nghe lời anh.” 

Isami quan sát khi anh trai của mình lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh. Tóc vàng với tay lấy một trong những chiếc gối tựa và ôm nó sát vào ngực cậu.

"Anh không biết tại sao, nhưng anh lại cảm thấy khá kỳ lạ mỗi khi nhìn thấy hắn ta." Takumi lầm bầm "Như thể anh không tài nào chịu đựng được hắn nhưng đồng thời cũng cần phải khiến hắn nhìn thấy anh. Em có hiểu ý anh không, Isami?" 

Isami thở dài, đôi khi anh trai của cậu có thể rất lơ mơ trước nhiều thứ, "Có lẽ điều này chỉ đơn giản là vì anh thích cậu ta, nii-san."

"Anh xem hắn như là bạn!" Takumi phản đối

Isami lắc đầu và ánh mắt của cậu hướng về anh trai của mình, "Không, ý em là, anh thích cậu ta hơn là một người bạn. 

Trông Takumi có vẻ bối rối trước những lời mà em trai cậu thốt ra.

"Tào lao! Takumi hét lên "Không thể nào anh muốn một người như cậu ta. "Một triệu năm nữa cũng không thể, Isami!"

Isami nhún vai, "Hãy nghĩ về điều đó đi nii-san. Anh chủ yếu nói về cậu ta cả ngày đấy. Trong kỳ luyện ngục, anh đã nói với em rằng anh rất lo lắng Yukihira sẽ thất bại và anh sẽ không bao giờ được đấu với cậu ta. Anh cũng nói với em rằng anh muốn được đối mặt với Yukihira tại trận chung kết trong kỳ tuyển chọn mùa thu. Khi anh thua Mimisaka, anh đã rất chán nản về điều đó đấy. Và sau đó khi anh nghe về trận shokugeki của Yukihira với Mimasaka, anh đã rất tức giận khi phát hiện ra rằng Yukihira đã đặt cược sự nghiệp nấu ăn của mình cho mezzaluna của anh và cả các công cụ của người khác" Isami liệt kê," Điểm mấu chốt là nii-san, em nghĩ anh thích cậu ấy. Có lẽ là nhiều hơn một người bạn một chút " 

Isami nhìn khuôn mặt bối rối của anh trai mình, đôi gò má trắng sứ đỏ bừng vì ngượng ngùng, và cuối cùng, đôi mắt xanh biếc mở to kinh hoàng khi nhận ra điều mình vừa phát hiện

"Dio" khuôn mặt của cậu cực kỳ đáng sợ. trước khám phá này, "I-Isami ... Có lẽ anh thật sự thích Yukihira. Anh phải làm gì bây giờ?"

Isami mỉm cười với anh trai mình và nhẹ nhàng nhún vai, "Em không biết nữa nii-san, bây giờ anh muốn làm gì?"

***

Tối hôm đó, Isami gọi một cuộc điện thoại rất quan trọng tới Yuuki, người sau đó nói với Ryouko, người sau đó nói với Megumi trong khi đánh răng, người sau đó kể với Marui trong khi đi lấy nước, người tiếp đó tình cờ gặp Ibusaki, ở nơi mà Isshiki-senpai tình cờ nghe thấy câu chuyện và là người đã nói với Fumio-san về "kế hoạch tình yêu tác hợp hai tên ngốc chỉ biết mỗi nấu ăn lại cùng nhau"

***

Megumi nhận thấy rằng Souma- kun gần đây đang có tinh thần rất tốt. Cô nhận thấy sự nhiệt tình của cậu mỗi khi họ đến lớp và đặc biệt là khi giáo sư của họ bắt đầu nói về nghệ thuật nấu ăn của Ý.

Cô khá là hiểu tại sao Souma-kun lại có tâm trạng tuyệt vời dù không phải là vì đống Shokugeki mà cậu ấy đã nhận được gần đây. Hơn nữa, nó còn có liên quan cụ thể tới một cậu trai người Ý tóc vàng nào đó.

Và tất nhiên, Souma-kun không phải là người duy nhất trong lớp họ thích Takumi-kun. Cậu ấy là một trong số rất nhiều người, nhưng cậu lại có một lợi thế ở điểm này. Một lợi thế rất lớn nữa là đằng khác. Theo như những gì đã quan sát, cô khá chắc chắn rằng Takumi-kun cũng thích Souma-kun.

Ở nhà, mẹ cô luôn bảo cô phải tin vào bản năng của mình. Và bản năng của cô hiện đang nói với cô rằng kết hợp hai người này lại với nhau sẽ là điều tốt đẹp nhất.

Có một nhu cầu cháy bỏng trong cô mong muốn là mọi người thành công trong việc khiến Souma-kun và Takumi-kun ở cùng nhau dù cho chuyện này có xấu hổ tới mức nào đi nữa!

Liệu đây có phải là ý của Yuuki khi nói 'chèo thuyền'* không nhỉ?

*Nguyên văn là Ship: từ này chắc ai cũng biết rồi nhỉ:)))

***

Souma nhận thấy rằng gần đây, bạn bè của cậu đang có những hành động rất kỳ lạ. Cậu nhận thấy rằng bất cứ khi nào gặp nhau, họ đều cố tình bắt cậu ngồi cạnh Takumi, dù rằng không hẳn là cậu để tâm chuyện này cho lắm.

Thật ra thì cậu còn khá thích nó nữa là đằng khác. Cậu thích gần gũi với Takumi. Trêu chọc cậu trai người Ý thì cực kỳ vui và phản ứng của cậu ấy cũng thật đáng yêu.

Vâng, cậu vừa nói đáng yêu đấy, đừng có mà phán xét cậu!

***

Ikumi thực sự đã từng thất vọng một lần.

Chà, thật ra thì cô ấy đã thất vọng khá nhiều lần rồi, đặc biệt là trong thời gian ở Don RS (nhưng ở một mức độ nào đó, cô ấy cũng khá thích câu lạc bộ đó. Nó sẽ sụp đổ mất nếu không có cô).

Dù sao thì cô ấy chưa bao giờ thất vọng như vậy trước đây. Cô cũng khá cáu kỉnh nữa.

Hôm nay, những học sinh năm nhất đã được tập hợp vì một hoạt động trong số nhiều hoạt động nấu ăn của họ. Nhiệm vụ của họ là phải làm ra một thứ gì đó mà Thập Kỳ Nhân có thể chấp nhận được.

Đó không phải là một vấn đề lớn cho lắm. Chính xác thì, đó là một vấn đề rất lớn khi Thập Kỳ Nhân nếm thức ăn của họ. Tuy nhiên, Ikumi không quá bối rối như những người khác.

Mọi chuyện bắt đầu khi các giáo sư tuyên bố rằng sinh viên năm thứ nhất sẽ được xáo trộn thành các nhóm ba người, quyết định rằng đó sẽ là một trải nghiệm tốt cho các sinh viên được làm quen với nhau. Blah blah.

Với vận may của cô, ồ, cô đang đùa ai vậy? Kể từ khi gặp gỡ với Yukihira, cô có may mắn mới lạ, cô nhận thấy rằng mình đã được ghép đôi với cả Yukihira và Aldini anh, Takumi.

Cô không có bất cứ vấn đề gì với Takumi cả. Nếu có gì thì cậu trai người Ý khá là đáng tin cậy. Yukihira cũng vậy ở một mức độ nào đó.

Được rồi, hãy nói thẳng ra đi, cô có thể có tình cảm với Yukihira, nhưng khi Yukihira ngang nhiên cố gắng tán tỉnh Takumi, cô biết rằng mình đã hết cơ hội mất rồi. Không hẳn là cô bận tâm lắm về chuyện này. Một người phụ nữ tầm cỡ của cô sẽ có bất kỳ chàng trai hay cô gái nào quỳ xuống chân họ chỉ bằng một cái búng tay. Bạn đã thấy cách cô ấy thái thịt chưa? Chính xác là vậy đấy.

Không có lý do gì để tiếc rẻ những thứ đã mất cả.

Dù sao, trở lại về cách Yukihira tán tỉnh. Thật đáng ghét khi nhìn hắn ta như vậy.

Hắn ta không có cửa đâu. Ikumi nghĩ thầm khi cô bắt đầu lật miếng bít tết. Cô co rúm người lại về cách mà Yukihira cố gắng, "cố gắng", để thu hút sự chú ý của Takumi với những trò đùa nhạt nhẽo và những lời thoại nhảm nhí.

"Vì vậy," Yukihira cố gắng làm cho thật suôn sẻ nhưng lại thất bại, "Cậu chắc chắn là biết những gì cậu đang làm chứ, Takumi."

Cậu là thằng ngu à? Cậu ta là một đầu bếp hàng thật giá thật đấy! Ikumi lắc đầu một cách không thể tin nổi.

"Tao là một đầu bếp Yukihira," Takumi gạt đi và nếu Ikumi chú ý hơn, cô sẽ thấy má của Takumi ửng hồng "Mày mong chờ điều gì chứ?"

"Vậy thì đầu bếp Takumi, tại sao cậu không thêm tí gia vị cho tui nào?"

Ôi Chúa ơi. Có phải hắn vừa--

Cả hai con người tóc vàng quay sang nhìn Yukihira như thể hắn ta mất trí.

"Cái quái gì?!" Takumi rít lên thật to đến nỗi những người khác ở gần họ quay lại để xem cuộc hỗn loạn đang diễn ra này.

Yukihira chỉ vào đâu đó sau lưng Takumi, "Cây hương thảo ở phía sau cậu kìa. Tui đang hỏi liệu cậu có thể, cậu biết đấy, đưa một ít cho tui."

"Oh…"

Ikumi tự tát mình, tự nghĩ rằng cô đã làm cái quái gì để các vị thần của món thịt ghét cô và cho cô làm việc cùng hai tên ngớ ngẩn này chứ. Takumi là một tên ngốc. Yukihira thì thậm chí còn ngốc hơn nữa. Cả hai đều là những tên ngốc mà.

Trời ơi, xin hãy để hai người này ở bên nhau. Họ là những kẻ ngốc một cách hoàn hảo khi ở cùng nhau.

***

Fumio chưa bao giờ thấy những kẻ ngốc như thế này trong đời.

Và thành thật mà nói thì, bà đã nhìn thấy nhiều kẻ ngốc trong khoảng thời gian bà làm việc trong Ký túc xá Cực Tinh

Jouichirou là một ngưòi, Isshiki là một người khác nữa, dù sao thì tất cả mọi người trong Ký túc xá Cực Tinh đều là những kẻ ngốc, nhưng ít nhất thì dù sao họ cũng là những kẻ ngốc của bà.

Và Fumio- giống như một người mẹ yêu quý đám con, lại không thể nào chịu đựng được hai tên ngốc đặc biệt đó cả.

Chính xác hơn là Yukihira Souma và Takumi Aldini.

Cậu trai Takumi, mái tóc vàng, đôi mắt xanh hút hồn và khuôn mặt tuyệt đẹp không kém lại xuất hiện. Lần này, là để cắt tỉa tóc cho Yukihira.

Bà đã nghe thấy tiếng họ từ hành lang. Và bà cũng đã nghe thấy Yukihira nói dối rằng bà đã đi mua sắm ở cửa hàng tạp hóa trong khi thực tế, bà chỉ ngồi yên ở trong bếp và tận hưởng một tách trà ngon lành.

"Đứa trẻ đó," Fumio trầm ngâm lắng nghe nói dối thành thạo được thốt ra từ đôi môi của Yukihira. Bà nhấp một ngụm trà xanh, "Nếu thằng nhóc muốn ở một mình thì nó nên nói với mình chứ."

Ít phút sau, Yukihira xuống bếp.

"Này, Fumio-san," Yukihira chào hỏi trong khi di chuyển đến phòng đựng thức ăn để, không nghi ngờ gì nữa, phục vụ vị khách mà họ đang có.

"Bây không phải nói dối biết không?"

Yukihira phát ra một tiếng khịt mũi đầy hối lỗi.

Người phụ nữ lớn tuổi đứng dậy và với tau lấy một lọ bánh quy. Bà đưa nó cho Yukihira, "Megumi đã nướng một số bánh quy, tốt hơn hết là chia sẻ chúng với khách đi."

"Cảm ơn, Fumio-san," cậu nói khi lấy một cái đĩa và đổ ra một số bánh quy.

Fumio vẫy tay một cách bất đắc dĩ, "Tốt hơn hết là hãy đứng thẳng lên đi, chàng trai."

Yukihira nhìn bà đầy bối rối khi đặt mọi thứ vào một cái khay.

"Ý ta là, đi và mời cậu ta hẹn hò đi," Fumio cười khúc khích, "Mọi người đều biết hai đứa chúng bây thích nhau."

Vệt đỏ trên mặt Yukihira, dù chỉ là một chút, cũng đủ để xác nhận mọi thứ mà bà cần biết. Cậu ta đi ra khỏi bếp nhưng Fumio sẽ không để thằng nhóc láu cá này rời đi dễ dàng như thế này đâu.

"Không có làm chuyện người lớn trong ký túc xá này nghe chưa?"

"Fumio-san!"

***

Alice không có hứng thú với cuộc sống cá nhân của Yukihira Souma-kun tí nào đâu.

Nhưng cô lại khá là hiểu lý do tại sao một người sẽ thích Takumi Aldini. Dĩ nhiên, cậu ta không hợp với vẻ đẹp thánh thần của cô, nhưng ngoại hình của cậu ta cũng ở mức trung bình đó chứ. Cậu ấy rất ưa nhìn và đôi mắt trong vắt như màu nước biển Caribbean. Thứ mà Alice đã luôn nhận thấy là thực sự rất là hút hồn và quyến rũ.

Alice, với người bạn đồng hành đáng tin cậy của mình, Kurokiba hồi hợp theo dõi chờ xem diễn biênz tiếp theo.

"Tiểu thư của tôi?" Kurokiba lên tiếng, "Tại sao chúng ta lại đến đây?"

"Cậu không thấy sao Ryou-kun?" Alice hờn dỗi, "Tui đang cố gắng xem hai người kia làm gì nữa!"

"Ahhh"

Alice không có bất kỳ hứng thú gì về việc liệu rằng hai người đó có hợp nhau hay không.

Không có chút hứng thú nào cả.

Mặc dù vậy, Kurokiba hoàn toàn không tin vào việc đó tí nào cả.

***

Mimasaka, mặt khác, lại rất quan tâm đến đời sống cá nhân của Yukihira Souma. Vì đã trong trận Shokugeki ở kỳ tuyển cử mùa thu, cậu đã cố gắng kiềm chế không 'rình rập' đối thủ của mình, như nhiều người gọi nó vậy, nhưng cậu muốn gọi đó là 'nghiên cứu chuyên sâu' hơn.

Mặc dù vậy, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Khi cậu tình cờ nghe phong phanh tin đồn rằng Yukihira Souma có tình cảm với Takumi Aldini, cậu đã thực sự bị thu hút rất nhiều.

Thành thật mà nói, lúc đầu, cậu thậm chí đã không để tâm đến việc 'nghiên cứu' . Cậu chỉ quan tâm đến việc của riêng mình và chúc hai người đó ổn thỏa bên nhau. Nhưng rồi, ngày qua ngày, cậu dần muốn thấy bằng chứng về 'tình yêu nảy nở' của họ.

Chẳng mấy chốc, cậu đã theo dõi cả Yukihira và Takumi sau giờ học một cách đầy cẩn trọng và sát sao.

Lúc đầu, Mimasaka không nhận thấy bất cứ điều gì. Chỉ là những cuộc cãi vả ngẫu nhiên và trêu chọc nhau (chủ yếu là từ Yukihira). Nhưng càng theo dõi, cậu càng bắt đầu chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt hơn. Giống như là cái cách Yukihira mỉm cười với Takumi như thể cậu ta là điều thú vị nhất hành tinh này. Cái cách mà mắt của Takumi sáng lên khi cậu ta tình cờ bắt gặp bóng hình của Yukihira. Cả cái cách mà Yukihira vuốt tóc ra sau khi hắn ta nói điều gì đó đáng xấu hổ. Và trên hết, cậu đã nhận thấy rằng Yukihira và Takumi sẽ nhìn chằm chằm vào nhau khá lâu khi không có ai thấy.

"Ohhhhhh. Cậu đang khá bận rộn đấy."

Giật mình vì giọng nói bất ngờ, Mimasaka nắm chặt ống nhòm. Cậu lùi lại, nấp sau bụi cây và nhìn vào bên cạnh chỉ để thấy cùng một đôi mắt màu thiên thanh, chỉ có điều tối màu hơn, và thuộc về em trai của Takumi, Isami.

"Ồ," Mimasaka thở dài "Chỉ là cậu thôi hả."

Aldini trẻ hơn gật đầu, "Chỉ là tôi."

"Vậy cậu muốn gì?"

"Tôi cũng định hỏi cùng một câu hỏi, Mi-ma-saka-kun," Isami hát lên.

"Tôi chỉ tò mò thôi" Cậu chơi với viền đồng phục của mình.

"Hmmm," Trên khuôn mặt Isami xuất hiệm một nụ cười đầy mưu mô và Mimasaka thề rằng mình phải rút lại tất cả những gì cậu đã nói về Aldini em trước đây, cậu ta chắc chắn là đáng sợ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu "Có lẽ nếu cậu rất tò mò, cậu sẽ giúp một tay chăng?"

"Giúp gì?"

"Rồi cậu sẽ thấy."

***

Erina khá là bận rộn. Trở thành một Thập Kỳ Nhân thực sự là rất vất vả. Cô có cả một lịch trình được sắp xếp mỗi ngày nhưng cô vẫn luôn tranh thủ tận hưởng khoảnh khắc thư giãn mỗi khi cô có thời gian nghỉ.

Thông thường, khi cô có một ngày rảnh rỗi, cô sẽ dành nó để ngâm mình trong một bồn tắm nước nóng để thư giãn tất cả các cơ bắp đau nhức và đó thật sự là những gì cô đang làm bây giờ.

Đã có quá nhiều thứ đã chất đống vào lúc này và có thời gian như vậy với chính mình thì thật là một thiên đường.

Nhưng thiên đường lại đột ngột bị cắt ngang khi Hisako gọi cô, "Erina-sama, hôm nay người có một số khách."

Erina vẫy tay một cách tao nhã, "Đuổi họ đi đi Hisako, tớ đang không có tâm trạng để tiếp khách."

Hisako có vẻ miễn cưỡng nhưng cô ấy trả lời, "Erina-sama, Tadokoro Megumi-san cũng ở đây, cô ấy nói rằng cô ấy cần nói chuyện với người ngay lập tức."

Erina thích thú khi nghe thấy tên của Tadokoro Megumi. Cô đứng dậy, với tay lấy chiếc áo choàng tắm treo trên tay cầm và duyên dáng đặt chiếc áo vào, "Tớ sẽ xuống ngay lập tức."

Hisako cúi chào cô. Người trợ lý đi qua hành lang để thông báo rằng Erina sắp đến.

Khi Erina đến, cô phải đối mặt với nhiều người hơn là cô dự đoán. Một trong những khuôn mặt mà cô nhận ra là đồng nghiệp của mình, Thất tọa, Isshiki Satoshi.

Đôi mắt của Erina ánh lên nét ngạc nhiên, "Isshiki-san!"

Issiki nở một nụ cười rạng rỡ, "Erina-chan!"

Erina cố gắng trấn tĩnh bản thân, đây là một khoảnh khắc khá sốc và cô thì đang trong áo choàng tắm của mình! "Sao hôm nay em lại nhận được vinh hạnh này đây?"

Tadokoro Megumi đứng dậy và cúi chào cô, "Tớ rất xin lỗi vì đã ngẫu nhiên ghé qua gặp cậu Erina-san!"

Cô vẫy tay, "Không sao đâu Megumi-san," Cô khảo sát căn phòng. Cô thấy Mito Ikumi, các thành viên của KTX Cực Tinh, và em trai của Takumi Aldini, "Tôi có thể hỏi tại sao tất cả mọi người lại tập trung ở đây chứ?"

"Chúng em cần một ân huệ của ngưòi, Erina-sama," Mito Ikumi nói.

Erina nhướn mày đầy thanh lịch, "Và ân huệ này là gì đây?"

"Chà," Isami Aldini bước về phía trước, "Cô thấy đấy, Erina-san, anh trai tôi và Yukihira-kun, à, ờ, dường như là họ thích nhau."

"Tôi không thấy điều này có liên quan gì đến tôi. Tôi không hề quan tâm đến đối tượng tình cảm của Yukihira Souma dù chỉ là một chút." Mặc dù cô đã thực sự thương hại Takumi Aldini vì có một con người như Yukihira Souma để ý cậu ta. Takumi Aldini là một người rất hấp dẫn, cậu ta là một trong số những người hấp dẫn nhất ở Tootsuki. Chắc chắn rồi, câu lạc bộ fan hâm mộ hiện tại của cậu ấy có thể chứng minh được điều đó mà.

"Chúng tôi không muốn làm phiền cậu đâu Erina-san," Một thành viên của KTX Cực Tinh thốt lên "Nhưng, xin hãy giúp chúng tôi!"

Erina không tin, cô sắp từ chối cho đến khi cái nhìn tuyệt vọng từ Tadokoro Megumi khiến cho bức tường của cô bị phá vỡ. Cô thở dài, "Được rồi chuyện gì vậy?"

"Chúng tôi muốn cậu là giám khảo cho một trận shokugeki."

***

"Cậu muốn tớ làm gì hả?!" Yuuki và phần còn lại của ký túc xá Cực Tinh đứng trước Yukihira, trong khi chàng trai trẻ ngồi trên giường.

"Nào!" Yuuki rên rỉ, "Chúng tớ biết cậu thích cậu ta!"

Một vệt đỏ trên khuôn mặt của Yukihira khiến cậu trông khá lơ đễnh, nhưng cái nhìn đầy ngạc nhiên trên khuôn mặt cậu vẫn còn.

"Chúng tớ cũng biết cậu cũng thích shokugekis đến mức nào, Souma-kun," Lần đầu tiên trong đời, Megumi là người đưa ý tưởng về một trận shokugeki cho cậu. Mà, nếu Yukihira  chú ý đủ lâu, cậu cũng sẽ chú ý đến hành động khác lạ của cô, tuy nhiên, cậu đã không làm vậy.

"Ừ," Yukihira thở dài.

"Nào!" Yuuki nhiệt tình hét lên, "Giống như một mũi tên trúng 2 con nhạn vậy. Cậu hãy nấu ăn đi và giành lấy một cuộc hẹn hò với Takumi!"

Đột nhiên, Yukihira trông có vẻ miễn cưỡng, "Điều cuối cùng tớ muốn làm là thúc đẩy tình cảm của tớ dành cho cậu ấy."

"Tớ khá là nghi ngờ điều đó đấy," Ibusaki lầm bầm trong hơi thở.

Marui đổ mồ hôi, họ không thể nào thất bại, không phải là bây giờ, không phải là sau vô số đêm mất ngủ để làm việc này. Không phải sau khi họ thậm chí còn có Erina Nakiri làm giám khảo cho sự kiện này. Với sự khó chịu, Marui nói, "Cậu sẽ không bao giờ biết cho đến khi cậu thử."

Lập tức, Isshiki-senpai, người đang đứng khỏa thân trong tạp dề đột nhiên cất tiếng "Chắc chắn rồi!" anh ấy đồng ý, "Yukihira-kun sẽ không lùi bước trước một thử thách đâu?"

Isshiki-senpai đặt tay lên vai của Yukihira, "Đây là một thử thách với Yukihira-kun! Người ta luôn luôn phải tự tán tỉnh lấy tình yêu của đời mình! Người ta phải có được tình yêu của ngưòi đó để biết được rằng bạn muốn họ nhiều đến mức nào!"

"Nhưng làm sao mà em giành được trái tim của cậu ấy bằng cách đánh bại cậu ấy trong một trận shokugeki đây?"

"Đó chính là một sự khởi đầu?"

Souma khoanh tay và suy ngẫm về ý tưởng, "Chà, tụi tui rất thích nấu ăn."

"Đúng là cái tinh thần đó đấy!" Megumi hô vang.

***

Vài ngày sau đó, Yukihira Souma thực sự tuyên chiến một trận shokugeki chính thức với Takumi.

Takumi không phải là người mà sẽ lùi bước trước một thử thách.

Và vì vậy, thậm chí chưa đến ba giờ kể từ khi trận shokugeki được đề ra, cậu đã chấp nhận nó.

***

Một tuần sau, họ ở trên sân vận động, rất  nhiều người đã đến để chứng kiến ​​một trận shokugeki của các ứng cử viên trong kỳ tuyển cử Mùa thu. Khi nghe trận shoukugeki, Mitsuru Sotsuda đã viết một bài báo và nó đã được in trên trang nhất, thu hút được nhiều khán giả lớn trong sân vận động. Nhiều fangirl của Takumi cũng ở đó để xem cậu ta giành chiến thắng. Mặt khác, KTX Cực Tinh thì...

"CẬU TỐT NHẤT NÊN THẮNG TRẬN NÀY ĐI!" Yuuki, với người hâm mộ và băng đầu của mình, hét lên trên sân vận động, "YU-KI-HI-RA."

Yuuki hô hoán, vẫy gọi Megumi làm theo cô và Megumi miễn cưỡng làm vậy. Trong thâm tâm, cô thầm cầu nguyện cho Yukihira chiến thắng và cuối cùng Takumi sẽ nhận ra tình cảm của cậu dành cho Yukihira và tiến đến vì nó.

***

"Sẵn sàng để tao đá đít mày đi Yukihira," Takumi đe dọa Yukihira mặc dù nó không có chút đáng sợ nào.

Yukihira, mờ mịt đối với bầu không khí mà cậu đang ở, không hề bị áp lực một chút nào, nhất là khi mà cậu đang tận hưởng sự chú ý mà Takumi dành cho mình.

"Bây giờ còn ai nói 'đá đít' nữa chứ?" Yukihira trêu chọc, "Cậu có phải là một đứa trẻ không đấy?"

Đỏ bừng như một quả cà chua chín, Takumi vặn lại, "Dù sao đi nữa, tao sẽ giải quyết việc này một lần và mãi mãi."

***

Giới hạn thời gian là một tiếng rưỡi, các điều lệ được Yukihira đưa ra là họ có thể nấu bất cứ thứ gì họ cảm thấy thoải mái. Chắc chắn đây là một nước đi khá ổn của Yukihira rồi.

Hai người họ có thể cùng chơi trò chơi này, Takumi nghĩ thầm.

Còn cách nào tốt hơn là đánh bại Yukihira trong chính chuyên môn của hắn chứ

---

Yukihira, mặt khác, biết chính xác mình phải làm gì.

Đó là lý do tại sao cậu sẽ đấu với Takumi trong lĩnh vực tốt nhất của cậu ấy

Takumi sẽ lột da cậu nếu không nghiêm túc trong trận này mất thôi.

"ĐI GIÀNH LẤY NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA CẬU ĐI!" Yuuki huyên náo từ khán đài, toàn bộ ký túc xá Cực Tinh cũng cổ vũ cùng cô.

***

Thế giới, Yukihira nghĩ, đầy những lời sáo rỗng.

Có lẽ, và chỉ có lẽ, đó chính là sự mỉa mai.

Bởi vì, khi cậu đang hoàn thành đĩa risotto của mình, cậu nhìn qua vai và thấy Takumi đang trang trí một bát mì ramen.

Yukihira đã nấu thức ăn Ý vì nghĩ rằng Takumi sẽ đánh bại cậu bằng chuyên môn của mình, không biết rằng Takumi cũng làm y chang như vậy.

Chúa ơi, họ thật ngốc mà.

"Ba mươi giây!" Tiếng loa nổ lớn.

***

Đó là một chiến thắng long trời lở đất.

Erina là một trong những giám khảo không có chút ý nghĩa nào cả. Việc này thậm chí còn làm cho sự thất bại trở nên khó khăn hơn một chút.

Cái tôi của cậu đã bị đập nát.

Nhục nhã.

Những chữ in đậm lớn nhấp nháy trên màn hình ghi 'Người chiến thắng: Takumi Aldini'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro