Chương 15: TRÒ CHƠI CỦA P'WAUGH
Buổi lễ "Giành cờ khoa" diễn ra sau buổi lễ bế mạc dạy dỗ đàn em 5 ngày. Những sinh viên năm nhất vẫn chưa thể phục hồi được giọng nói của mình. Nhưng 5 ngày sau họ vẫn phải đi đến đây và chiến đấu 1 lần nữa. Công việc quan trọng nhất hôm nay không phải là giành lấy bánh răng nữa, nó còn khó khăn hơn rất rất nhiều. Buổi lễ phải làm sao khác biệt với mọi năm, ví dụ như vừa chạy vừa hát hoặc leo lên đỉnh cột bôi dầu trơn để lấy cờ...
7h sáng những sinh viên năm nhất đang đứng trên sân chờ đợi. Họ không đoán được điều gì đang chờ mình phía trước. Họ chỉ biết rằng điều P'Waugh giành cho họ là điều rất khó mà thôi.
Đặc biệt là với Kongpop, sau buổi đi ăn hôm nọ và đối diện cùng anh Arthit, cậu cũng đoán được rằng hôm nay không thể dễ dàng. Và cậu có thể là 1 trong những lý do để tăng độ "tàn bạo" cho buổi lễ hôm nay thêm nhiều. Giữa cậu và anh đó không hẳn là cuộc chiến nhưng cậu biết cho tới giờ cậu và anh vẫn chưa thể giảng hòa.
Arthit cùng bạn bè mình đã xin các thầy cô để buổi lễ "Giành cờ khoa" khó hơn và được chấp nhận. Muốn là thành viên của khoa Kỹ thuật, cần phải vượt qua được khó khăn này.
Đội P'Waugh đi vào trong sự chờ đợi của Kongpop và mọi người. Arthit đứng trước các sinh viên năm nhất nói lời chào.
- Chào năm nhất! Hôm nay là 1 ngày quan trọng với các bạn. Các bạn phải chứng minh trước mọi người và được tôi chấp nhận. Khi đó bạn sẽ là thế hệ mới của khoa Kỹ thuật này.
Người đứng đầu P'Waugh nhìn toàn bộ các sinh viên trên sân, rất nhiều người làm nhiệm vụ chỉ để đạt được 1 mục đích cuối.
- Các bạn thấy lá cờ đứng ở cột đầu tiên đó không?
Mọi người nhìn về phía lá cờ trắng in logo bánh răng của khoa màu đỏ và những chữ cái tiếng anh.
- Nhiệm vụ của các bạn là mang được lá cờ về! Tôi sẽ không nói thêm điều gì. Các bạn phải sử dụng những gì tôi đã dạy và chính khả năng của mình để lấy nó. Thời gian sẽ kết thúc vào 7h tối hôm nay. Nếu các bạn không lấy được cờ, các bạn sẽ bị loại!
Nghe thì dễ nhưng không hề dễ thế, chẳng có gì rõ ràng để chỉ dẫn xem năm nhất phải làm gì cả. Arthit đã bắt đầu đếm ngược.
- Bắt đầu tính giờ! Mời năm nhất lên lấy cờ!
P'Waugh đứng vào 1 bên như thể mở đường cho người khác lên lấy cờ vậy. Một sinh viên năm nhất tiến lên phía bục để lá cờ nhưng bị 1 đàn anh trong P'Waugh cản lại.
- Năm nhất, cậu làm gì vậy?
- Em lên lấy cờ ạ!
- Tôi không cho phép! Cậu xuống đi!
- Các anh có thể nói bọn em cần làm gì không ạ?
- Không phải nghĩa vụ của tôi! Mọi người phải tự nghĩ đi!
Lời từ chối đúng như nhiều người nghĩ, đội P'Waugh sẽ không để cho dễ dàng mang cờ đi vậy đâu. Mọi người bắt đầu nhận ra sự khó khăn đang tiềm ẩn ở đây. Bài kiểm tra không có gợi ý, không biết phải làm thế nào để vừa ý P'Waugh nữa. Các sinh viên năm nhất như đang mò mẫm trong bóng tối mà không thấy bất kỳ tia sáng nào cả.
Các sinh viên năm nhất quyết định hội ý với nhau, nhiều cái đầu vẫn tốt hơn một. Cuộc tranh luận diễn ra bằng hàng loạt các câu hỏi.
- Ai nghĩ ra cái ý này thế?
- Chịu. Có gợi ý gì không?
- Không gợi ý ai mà biết được!
- Nhìn bậc thang các anh đang đứng kìa, phải có lý do để 5 bậc thang 5 màu khác nhau chứ!
Kongpop quay sang nhìn, bậc thang đầu tiên màu vàng, tiếp theo là màu xanh lam, xanh lá cây, hồng và cuối cùng là đỏ. Lúc đầu cậu nghĩ nó chỉ để làm đẹp cho lá cờ nhưng giờ cậu chợt nghĩ ra.
- Nhìn xem, 5 màu bậc thang có 5 người đứng tương ứng. Chúng ta cần phải qua được 5 mốc này!
Mở đầu là vậy nhưng vấn đề lớn là để đi qua 5 mốc này mọi người phải bắt đầu từ đâu? Kongpop cau mày suy nghĩ. Những lời của người đứng đầu P'Waugh, anh Arthit vang lên trong đầu cậu. "Dựa vào những gì tôi đã dậy và khả năng của các bạn". Những thứ anh đã dậy mọi người đó chính là
- SOTUS!
Kongpop nói đủ lớn để người ngồi cạnh cậu nghe thấy.
- Mày nói cái gì?
- Nó có thể là SOTUS mà các anh đã dậy chúng ta!
Kongpop không chắc chắn lắm nhưng khiến mọi người rất mừng rỡ.
- Oh, yeah!
SOTUS có 5 chữ cái, tương ứng với 5 màu trên từng bậc thang. Những sinh viên năm nhất bắt đầu từ chữ cái đầu tiên.
S - Seniority : tôn trọng người lớn tuổi hơn. Cần phải làm gì đó để tỏ lòng kính trọng với các khóa trên.
- Tao nghĩ sự kính trọng của các anh năm 3 là dành cho các anh năm 4 đúng không?
Lời Oak nói làm mọi người nghĩ đến đàn anh năm 4, người đã xuất hiện ở phòng họp lần trước. Mọi người bắt đầu đi xin số điện thoại của các trưởng nhóm đàn anh năm trước, giờ là 8h sáng nên mọi người cố gắng nhanh nhất đi hỏi từng phòng kí túc xá. Ngay khi tìm được anh Dear, tất cả sinh viên năm nhất bắt đầu xếp hàng và hô to:
- Các anh chị khóa trên, chúng em muốn trở thành đàn em của anh chị được không?
- Tất nhiên! Không có vấn đề gì cả!
Cái gật đầu của anh chị khóa trên khiến mọi người rất vui mừng. Anh Dear còn nói thêm:
- Hãy xem những đàn anh trên kia có cho các em qua không nữa kìa!
Đôi P'Waugh vẫn giữ nguyên tư thế không thay đổi. Tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi, Kongpop cũng vậy. Nếu cậu đoán sai, mọi người sẽ phải làm lại từ đầu mất.
- Em xin phép được lấy cờ ạ!
- Xin mời!
Người đầu tiên của P'Waugh đã di chuyển sang 1 bên . Kongpop và Aim cười lớn sung sướng, dù chưa phải là lấy được cờ nhưng mọi người đã tiến được 1 bước tới gần lá cờ hơn. Điều đó cũng giúp khuyến khích mọi người trong những bước tiếp theo.
Từ thứ hai trong SOTUS.
O - Order : làm theo yêu cầu. Các sinh viên năm nhất đã làm theo rất nhiều yêu cầu của P'Waugh ở những buổi dậy dỗ. Dễ dàng nhất và nhanh nhất để thể hiện điều này là:
- Xếp hàng!
Mọi người xếp hàng và chạy như đã từng được các anh yêu cầu. Chạy vài vòng quanh sân khiến mọi người mệt nhoài, cho tới tận trưa những sinh viên năm nhất mới nhận được câu "Cho qua" từ phía đội P'Waugh.
Những sinh viên năm nhất ngồi trên sân, mỗi người được phát 1 hộp cơm. Họ vừa ăn vừa bàn tiếp về chữ cái thứ 3.
T - Tradition : truyền thống được kế thừa. Truyền thống của khoa Kỹ thuật là gì, không ai biết cả.
- Tao không thấy có gì là truyền thống cả!
- Đợi 1 chút!
- Hmm...Tao không chắc chắc lắm. Nhưng sau mỗi trận bóng đá, mọi người đều dọn dẹp sân cho sạch, có thể đó...
Cả bọn quay sang nhìn nhau, giờ không phải trận bóng nhưng mọi người đều đi tỏa nhặt và dọn rác quanh trường. Mất cả buổi chiều mới làm sạch được và khi hoàn thành nhìn đồng hồ đã gần 4h chiều. Đã tới lúc phải thực hiện chữ cái thứ 4.
U - Unity : Sự đoàn kết. Mọi người thống nhất rằng cách thể hiện sự đoàn kết tốt nhất là hát. Họ dành tất cả sức lực để hát thật to bài hát mà các em đã được dậy. Trời tối dần, các sinh viên năm nhất hầu như không còn đủ sức nữa vì từ sáng tới giờ mọi người đã quá vất vả. Nhưng vẫn còn 1 điểm chốt cuối cùng nữa.
S - Spirit : Sự tận tụy và tinh thần. Thực hiện được điều này là điều quyết định. Người đứng đầu P'Waugh đang đứng ở bậc thang màu đỏ cuối cùng cùng lá cờ khoa đang vẫy trong gió. Chỉ còn 1 tiếng nữa và mọi người thì đã quá mệt rồi.
Kongpop nhìn anh Arthit đang đứng nhìn mọi người chờ đợi...Đôi mắt của anh rất cương quyết, như khi cậu nhìn thấy anh chạy trong mưa...
Một suy nghĩ vụt qua trong đầu cậu. Kongpop vội gọi bạn bè mình.
- Mọi người lại đây, nghe này!
Dù không đảm bảo nhưng ý tưởng này có thể là cách duy nhất bước lại gần Arthit và có được lá cờ. Kongpop nhìn anh Arthit trên các bậc thang 1 lần nữa và nói ngắn gọn:
- Mình có 1 kế hoạch...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro