Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

*Tứ Thập Lục (M).


Mọi người không dám nán lại thêm một giây phút nào nữa, ai cũng lo sợ làm Thuận Vinh nổi giận. Duy nhất chỉ có người được triệu thị tẩm hôm nay còn ở lại. Đứng trước tình huống này, Tri Huân có hơi bối rối, nhìn từng người lần lượt rời đi sau đó chỉ còn có riêng hai người với nhau.

Thuận Vinh nói muốn ở đây ngắm cảnh thêm một chút, bảo với Tri Huân vào trong khu vực nghỉ ngơi của hắn để chuẩn bị trước. Thật ra phần nhiều là vì cảm giác khó chịu dư âm từ lúc nãy, Thuận Vinh muốn ở một mình để tự điều tiết lại cảm xúc.

Khu vực này được xây dựng hoàn toàn ở trên sông nước. Từng nơi nghỉ ngơi được phân định rõ ràng, kết nối với nhau bằng những chiếc cầu gỗ. Riêng nơi nghỉ của Thuận Vinh sẽ nằm tách biệt và rộng rãi hơn, các phi tần mỗi người được bố trí một tẩm điện, xây dựng san sát nhau.

Thuận Vinh sau khi tự bình ổn lại tâm tình, hiện tại cũng đã khá muộn, sáng mai bọn họ còn phải khởi hành sớm, hắn mới nhanh chóng trở về nghỉ ngơi. Đi qua mấy cây cầu lớn, nơi ở của Thuận Vinh khang trang, rộng lớn, ban nãy hắn đã căn dặn Ngô Khiêm đưa Tri Huân về trước. Đoán chắc bây giờ mèo nhỏ đã rất mệt mà đi ngủ trước rồi.

Đúng là mọi thứ thường diễn ra không như mình dự đoán. Thuận Vinh vừa bước vào tẩm điện, bấy giờ đã không còn thấy một cung nhân nào ở đây. Bất kỳ lúc nào Hoàng thượng triệu tập Nguyên phi, tất cả chúng nô tài đều tự biết đường mà lui xuống hết. Không gian vắng lặng, yên tĩnh. Thuận Vinh đảo mắt một lượt tìm kiếm thân ảnh nhỏ bé quen thuộc, lại không nhìn thấy Tri Huân ngồi sẵn trên giường.

Mèo nhỏ của hắn trốn đâu mất rồi nhỉ.

Bỗng Thuận Vinh nghe thấy từ đâu có tiếng nhạc du dương truyền đến. Theo phản xạ lập tức quan sát tìm ra nguồn gốc của nó. Hắn hiện tại đang đứng ở trước giường ngủ, ngay phía đối diện cách nó không xa là một tiểu khu dùng để tắm gội, được ngăn cách bởi một tấm rèm mỏng làm bằng vải voan và tơ tằm.

Tiếng nhạc nhất định phát ra từ nơi đó, Thuận Vinh lập tức ngước nhìn lên, khung cảnh trước mắt mới thật sự làm cho hắn đứng hình tại chỗ.

Tri Huân chính là đang đứng sau tấm rèm ấy, thân ảnh nhỏ bé ẩn hiện trên lớp vải xuyên thấu. Thuận Vinh nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Tri Huân biết hắn đã ở đây và đang nhìn mình, vẫn tiếp tục đung đưa cơ thể uyển chuyển theo điệu nhạc.

Ở góc độ của Thuận Vinh do ánh đèn trực tiếp rọi vào chỉ có thể thấy phần nào đó hình bóng của Tri Huân in trên rèm cửa. Thuận Vinh cố mở to mắt nhìn kĩ thêm một chút, mới phát hiện trăm phần nghìn Tri Huân còn đang không mặc cung trang bình thường. Y phục trong cung rất rườm rà và kín đáo, nếu hắn thực sự không lầm thì Tri Huân chính xác chỉ đang mặc một chiếc áo yếm mỏng manh bên trong mà thôi. Suy nghĩ đó lập tức khiến cho cổ họng Thuận Vinh khô khốc.

Tri Huân vẫn vờ như không hay biết gì, chuyển động nhịp nhàng theo thứ âm nhạc truyền thống của quê nhà, cũng là những giai điệu mà Thuận Vinh mê đắm nhất. Bàn tay nhỏ nhắn đưa lên hạ xuống, rồi xoay vòng, mấy lúc còn vô tình lộ ra vòng eo thon gọn, mảnh mai.

Thuận Vinh cảm giác toàn thân nóng ran, không thể chần chừ thêm giây phút nào nữa, bước đi thật nhanh về phía trước. Hắn nhanh chóng đưa tay giật thật mạnh tấm rèm sang một bên, lập tức bắt gặp cảnh xuân ướt át.

Đúng như dự đoán, Tri Huân không mặc thêm gì ngoài chiếc áo yếm mỏng tang màu hồng phấn, còn gần như che lấp cả chiếc quần ngắn ở phía dưới. Thuận Vinh còn chưa biết nên nói gì Tri Huân đã lên tiếng trước.

"Vi thần đã chuẩn bị nước ấm, hãy để vi thần hầu người tắm rửa"

Thuận Vinh thấy đầu mình ong lên một cái, mơ màng không biết rốt cuộc đây là mơ hay thật. Thế nhưng bản năng của một nam nhân đốc thúc hắn hãy mau chóng làm theo. Không mất nhiều thời gian, Thuận Vinh đã loại bỏ toàn bộ vải vóc trên người, theo hướng dẫn ngồi vào chiếc bồn tắm đặt tại đó. Trái ngược với tưởng tượng của hắn, Tri Huân không những không ngại ngùng đỏ mặt mà lại còn tự tin nhìn thẳng vào long thể, nở một nụ cười mà đối với Thuận Vinh là không thể gợi tình hơn.

Thuận Vinh đắm mình hoàn toàn trong làn nước ấm nóng, trên đó rải rất nhiều cánh hoa hồng. Tri Huân không có lấy một chút e dè, từ tốn bước đến gần, lấy điểm tựa ngồi ngay trên thành bồn tắm. Mèo nhỏ là đang thử thách mức độ kiềm chế của hắn sao. Thuận Vinh chỉ ước có thể ngay lập tức nuốt chửng con mèo nhỏ trắng muốt này vào bụng. Nhưng bản thân chỉ là đang muốn xem xem, rốt cuộc Tri Huân đang định bày trò gì.

Tri Huân dường như không biết mình đang trêu đùa với hổ, đưa tay mon men chạm lên từng tấc da thịt rắn chắc, từ cánh tay cho đến bả vai, cần cổ, cuối cùng còn hữu ý mà miết dọc lên đường nét góc cạnh trên khuôn mặt anh tuấn. Bàn tay của Tri Huân vừa nhẹ vừa mạnh, đi đến đâu Thuận Vinh cảm thấy như bùng cháy đến đó.

Thuận Vinh đã cố gắng kiềm chế, vẫn chưa muốn phản ứng thái quá. Hắn mặc kệ dục vọng đang dâng lên khắp cơ thể, giả vờ nhắm mắt ngã đầu tựa vào thành bồn. Tri Huân từ nãy đến giờ luôn cẩn thận quan sát biểu cảm và phản ứng của Thuận Vinh. Quái lạ vì sao hắn vẫn cứ dửng dửng như vậy, không có một chút phản ứng nào sao.

Không thể để thời gian trôi qua lãng phí như vậy, Tri Huân phải tìm cách đánh nhanh rút gọn, lừa hổ vào tròng. Tức thì, Tri Huân rướn người đặt môi mình lên phiến môi của Thuận Vinh. Không phải nói, hắn đã bất ngờ đến mức nào. Trong suốt những năm qua chính thức về với nhau, đây là lần đầu tiên Tri Huân chủ động với hắn.

Không biết đã học ở đâu, Tri Huân ban đầu chỉ mơn trớn ở phía bên ngoài, sau đó lân la muốn được hoà quyện sâu bên trong khuôn miệng, chiếc lưỡi non mềm thoăn thoắt khai phá, quấn chặt với nhau, còn rất biết cách vờn đùa.

"Tiểu yêu nghiệt"

Trước một loạt hành động bất ngờ quá gợi tình, Thuận Vinh không nhịn được đã lên tiếng mắng yêu đối phương. Hắn đưa tay ra sau gáy Tri Huân, kéo thả sợi dây buộc để cố định áo yếm. Chiếc áo yếm mỏng tang từ từ trượt xuống, nhường chỗ lại cho một thân thể trắng mịn. Thuận Vinh lập tức đưa tay phục kích hai điểm hồng hào trước mắt, bên trên vẫn nhiệt tình dây dưa môi lưỡi với Tri Huân.

Khoái cảm lấp đầy cả phần lý trí còn sót lại, Tri Huân không tự chủ phát ra mấy tiếng kêu không rõ nghĩa, càng giống một con mèo đến kì động dục. Tri Huân cố gắng dứt môi ra khỏi nụ hôn trước sự ngỡ ngàng của Thuận Vinh, y vươn người chạm môi lên xương đòn màu đồng quyến rũ, còn cố tình để lại ấn kí mờ nhạt.

Dục vọng đang nóng bừng bừng dưới làn nước, Thuận Vinh mất kiên nhẫn, vươn tay bế bổng Tri Huân lên, đưa cả hai rời khỏi đó tiến thẳng về phía giường ngủ. Trên người hắn lúc này không có lấy một mảnh vai che thân, tất cả đều hiện rõ mồn một trước đối phương. Tri Huân thì chỉ còn độc nhất một chiếc quần ngắn phía dưới.

Thuận Vinh loại bỏ lớp vải cuối cùng trên người Tri Huân, đặt y nằm sấp xuống giường. Tri Huân nhất thời không hiểu hắn có ý gì, trước đó hai người làm không giống như thế này.

"Hoàng thượng, người ..."

"Hôm nay là do em khơi mào trước, có chuyện gì xảy ra đi nữa thì cũng ráng mà chịu nhé"

Tri Huân không biết nên làm gì trong tình huống này, sau khi Thuận Vinh đặt nằm sấp xuống cứ cứng đờ vì căng thẳng. Thuận Vinh đã không thể hạ thủ lưu tình, đưa tay đánh thật mạnh biến một bên trở thành quả đào chín mọng nước. Hắn với tay lấy một chiếc lọ kính bên trong chứa dung dịch gì đó không rõ nguồn gốc, đổ lên quả đào chín trước mặt đồng thời tự bôi trơn cho chính mình, sau đó bằng một động tác dứt khoát tiến thẳng vào nơi sâu thẳm nhất của người mình yêu.

.

.

.

Hai người cuối cùng đã quấn quít với nhau suốt mấy canh giờ liền. Đến khoảng canh Dần, Thuận Vinh chỉ mới chợp mắt được một chút, theo thói quen sinh hoạt hằng ngày cho nên mới thức dậy giờ này. Cách đó không lâu hắn đã có một cuộc vận động mạnh. Nhưng với thể lực của bậc đế vương như Thuận Vinh đây thì vừa rồi nghỉ ngơi một chút, đã có thể hoàn toàn hồi phục.

Thuận Vinh vươn vai một cái, vô tình liếc mắt sang bắt gặp con mèo nhỏ vẫn còn ngủ mê man. Cũng phải thôi, ban nãy bị hắn giày vò liên tục, đủ mọi loại tư thế xấu hổ mới lạ. Vốn dĩ Thuận Vinh đã muốn thử ân ái với Tri Huân như thế từ lâu rồi, nhưng phần vì sợ y chưa sẵn sàng nên mới chần chừ mãi. Bởi vì ông trời thương xót hắn, hôm nay mới khiến Tri Huân thay tính đổi nết, tự nguyện dâng hiến thân thể đến cho hổ.

Tối hôm qua Thuận Vinh muốn triệt để rút cạn sức lực của Tri Huân. Hắn không chịu động mà cứ bắt người nằm dưới tự nâng lên hạ xuống, phục vụ cho mình. Mấy lúc Tri Huân vì quá mỏi, sức lực dĩ nhiên không thể đọ được với mãnh hổ như hắn, van xin đủ đường. Thế nhưng Thuận Vinh một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có, vẫn cứ nhàn nhã tựa lưng vào thành giường, một hai bắt ép Tri Huân phải hoạt động nhiệt tình.

Tri Huân trước khi chính thức bước vào cuộc hoan ái còn tự chủ động làm mấy chuyện xấu hổ. Cho dù Thuận Vinh đã ngăn cản vì sợ nền đất lạnh nhưng người nằm dưới vẫn cứng đầu leo lên tận giường chăm sóc cho hắn từ trên xuống dưới. Hai phiến môi cũng vì thế đều đã bị sưng húp, khoé mắt đỏ hoe vì khóc quá nhiều. Hắn chưa muốn mặc đồ lại cho y, vẫn cứ để thân thể trắng hồng trần trụi trước mặt như thế. Trên đó chi chít mấy dấu hôn, chứng minh cho một đêm ân ái vô cùng mãnh liệt của đôi uyên ương.

Lúc nãy mặc dù Tri Huân đã không chịu nỗi mà ngất đi, Thuận Vinh vẫn cứ thấy hừng hực trong người, mãi không chịu buông tha. Nhưng hắn không hề cảm thấy áy náy, hôm nay là do tiểu yêu nghiệt này mời gọi hắn. Nếu không phải vì sáng mai còn phải khởi hành sớm, Thuận Vinh nhất định làm con mèo hư hỏng này đến không còn đi nổi nữa thì thôi. Cho chừa cái tội dám câu dẫn, thử thách sức chịu đựng của bổn vương.

Tri Huân không biết có phải vì cảm nhận được ánh nhìn chòng chọc lên người không, bắt đầu cựa mình tỉnh giấc. Mí mắt nặng trĩu vì khóc quá nhiều, chậm rãi mở hé ra, lập tức bắt gặp ánh mắt nóng bỏng thiêu đốt của Thuận Vinh.

"T-Thuận Vinh"

Thuận Vinh đưa mắt nhìn một lượt, thân thể ngọc ngà đã được phủ đầy ấn kí của hắn, trong lòng không khỏi cảm thấy tự hào, đắc ý. Dáng vẻ mềm oặt như con mèo ướt mưa này, thực làm cho hắn muốn trêu ghẹo một chút.

"Em tỉnh rồi thì tốt, chúng ta tiếp tục"



_________________________
Lần trước là #1 tag soonyoung lần này là tag jihoon, thực sự khong biết nói gì ngoài lời cảm ơn tới tất cả readers của mình 🥺 hôm nay khong phải lịch đăng nhưng mình up chap mới xem như chút tấm lòng để cảm ơn mọi người 🫶🏻
Sắp tới dự là mình khong thể hoạt động đúng theo tiến trình được, nên hẹn mọi người vào chủ nhật tuần sau 28/4 mình sẽ quay trở lại, xin hứa bù cho mọi người gấp đôi gấp ba luôn 💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro