Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

06

Đính đong.

Tiếng chuông cửa vang lên, Jihoon cứ tưởng rằng Seungcheol mang rượu trong bữa tiệc mừng tối qua sang để làm vài chén với cậu lúc trưa trờ trưa trật thế này. Nghĩ thế, Jihoon thở dài, cậu nhíu chặt mày, chuẩn bị mở cửa ra là từ chối ngay ông anh chung đội nghiện rượu chè này của mình, nhưng giây phút cánh cửa bật mở, đáp án lại khiến con tim cậu như ngừng đập.

"Oh, hey mate, hôm trước cậu bảo muốn ăn bánh gạo cay nên hôm nay tớ mang sang cho cậu nè."

Soonyoung giơ chiếc túi ni lông trong tay lên, lúng túng đứng ở ngạch cửa. Chính hắn lúc vừa nói xong câu đấy cũng muốn đưa tay vả vào mồm mình một phát nữa là. Một Kwon Soonyoung thông thạo giao tiếp trước mặt giới truyền thông mưu mô đã hoàn toàn biến mất, để lại một phiên bản ăn nói vụng về, và vẻ mặt đầy ngờ vực của Jihoon.

"Uhm... ý là, mình tới để xin lỗi đây, xin lỗi cậu." Soonyoung biết hắn đã phá hỏng cả kế hoạch xin lỗi mà mình đã cất công lên cả đêm, thế là chỉ đành sụp vai, gương mặt lộ rõ vẻ hối lỗi với hy vọng rằng sự tủi thân của mình sẽ có thể khiến Jihoon mủi lòng: "là do mình quá hấp tấp, không chịu cân nhắc đến cảm nhận của cậu. Tụi mình có thể từ từ, chậm rãi làm bạn của nhau nha."

Hôm nay thời tiết khá là quang đãng, ánh mặt trời chói chang vẫn treo cao trên bầu trời xanh biếc của Monaco, những cành cây trên vỉa hè trồng ngay trước nhà Jihoon cũng đung đưa theo từng cơn gió thoáng qua, cậu chưa bao giờ quan sát chúng tỉ mỉ đến thế. Nhưng ngay lúc này, trong khung cảnh mà những tia nắng len qua từng phiến lá và rọi lên người Soonyoung, lại khiến cho Jihoon phải rung động trước một khung cảnh trông đến là dịu dàng và khoan khoái như thế này.

Jihoon không dám chắc là liệu có phải tận lúc này mình mới rung động với Soonyoung không, hay là đã từ rất lâu rồi. Nhưng bây giờ cậu mới kịp nhận ra con tim mình đang nảy lên vang vọng trong lồng ngực với tốc độ ngang ngửa những chiếc xe trên đường đua. Cậu chỉ muốn nói với hắn rằng, chúng ta có thể bỏ qua luôn quá trình làm bạn không, nhưng lại chẳng thốt nên lời.

"Jihoon? Jihoon, cậu ổn chứ?" Nghe tiếng Soonyoung gọi mình, Jihoon mới giật mình rồi dần hoàn hồn, hai bên vành tai cậu từ từ ửng đỏ, cậu lắp bắp kéo tay Soonyoung đi vào nhà. Đóng cửa xong, cả hai lại lúng túng không biết phải làm gì ở nơi huyền quan chật hẹp này.

"Tôi sợ mấy tay săn ảnh mà chụp được thì lại làm phiền Chris." Jihoon khựng lại một lát rồi hắng giọng, lúng búng nói: "nhưng tôi cũng không có ý bảo chúng ta không thể làm bạn bè." Nói rồi, cậu cúi người xuống lấy một đôi dép lê trong tủ giày đặt xuống trước chân Soonyoung, đoạn lại nói tiếp: "nhanh nhảu lên, tôi đói rồi đây."

Xong xuôi, Jihoon vờ như không có gì, bỏ ra phòng khách với đôi tai đỏ ửng, để lại Soonyoung đang cố nén nụ cười tủm tỉm trên môi lại, hắn như được phục hồi năng lượng, xỏ dép lê và xách bịch ni lông đi thẳng vào bếp.

Vài phút sau, chuông cửa nhà Jihoon lại vang lên. Soonyoung đang ở trong bếp vội liếc nhìn Jihoon đang tập trung nói chuyện với Chris ngoài ban công, hắn tắt bếp rồi đi ra cửa.

"Anh Soonyoung?" Mở cửa ra, ngay lập tức Soonyoung nhận được một sự phản ứng hơi lố lăng, hẳn là người mới đến này đang rất kinh ngạc.

"Mày nhỏ giọng dùm anh tí đi Chan! Sang làm gì đây?" Hắn cũng không định để thằng nhóc này làm phiền Jihoon, và đặc biệt là thời gian riêng tư của hai người nên bèn hỏi Chan với giọng điệu mất kiên nhẫn.

"Em, em sang lấy PS5 lần trước em cho anh Jihoon mượn, tí Vernon sang nhà em chơi." Thấy ánh mắt dữ tợn của nhà vô địch thế giới trước mặt, Chan dè dặt trả lời, có vẻ là thằng nhỏ sợ chọc phải Soonyoung thì chặng đua kế tiếp sẽ bị hắn đá đít ra khỏi đường đua, đùa thôi chứ ai lại làm thế.

"Vernon? Vernon của Alfa Romeo ấy hả? Hai đứa bây quen nhau từ khi nào thế?" Soonyoung nhướn mày, tỏ vẻ tò mò với câu chuyện này.

Đổi lại là sự ghét bỏ thể hiện rõ mồn một trên gương mặt của Chan: "Này anh, anh có thể quan tâm mọi thứ xung quanh chút dùm em được không? Suốt ngày anh chỉ biết dán mắt lên người anh Jihoon ấy, mà em thấy anh Jihoon cũng có thân quen với anh mấy đâu."

Bị thằng nhóc mỉa mai, sắc mặt Soonyoung tệ hẳn đi, nhưng sự thật thì đúng là vậy, hắn và Jihoon tuy biết nhau khá lâu rồi nhưng lại chẳng thân quen đến thế.

Nói xong, thừa lúc Soonyoung không để ý, Chan lẻn vào trong nhà, hí hửng ẵm bộ PS5 của mình về, nhóc quay ra cửa rồi bảo hắn: "anh vào làm cơm lẹ đi nhá!", rồi cười toe bỏ đi.

"Vừa nãy ai đến vậy?" Lúc Soonyoung nghe thấy tiếng rồi quay đầu lại nhìn thì Jihoon đã cúp điện thoại và đang đứng trước cửa nhà bếp rồi. Soonyoung nhìn theo bóng Chan đã đi xa, đóng cửa lại rồi trả lời cậu: "Chan ấy, thằng bé mang PS5 về rồi."

Nghe vậy Jihoon gật gật đầu, thấy thế Soonyoung lại cất tiếng hỏi: "Nói vụ mất phanh hôm qua à?" Hỏi xong chỉ thấy Jihoon nhìn thẳng vào mắt hắn, nhíu mày nói: "Là đối thủ của tôi, cậu có chắc là mình đang không dò hỏi thông tin của đội đối thủ không?"

Thấy có vẻ Jihoon đang hiểu lầm, Soonyoung hoảng cả hồn, lắp bắp giải thích: "Không có, thật sự ý tớ không phải vậy, tớ định hỏi han cậu tí thôi. Hỏng phanh đâu phải chuyện nhỏ, nhưng tớ xin thề, tớ không hề có ý định dò hỏi gì cả."

Jihoon bật cười trước dáng vẻ bối rối của hắn: "thôi, chọc cậu mà."

Trong bữa cơm trưa, Soonyoung ngỏ ý mời Jihoon bay sang Tây Ban Nha bằng chuyên cơ cùng với mình. Vốn là Jihoon đã từ chối lời đề nghị này vì cậu cũng đâu thể bỏ lại Seungcheol bơ vơ được, nhưng rồi Soonyoung lại lấy lý do muốn tạo điều kiện cho hai người anh là Seungcheol và Jeonghan để cả hai có thêm thời gian bên nhau. Cuối cùng, Jeonghan đổi máy bay với Jihoon.

"Thằng nhóc này, vì Jihoon mà dám bán cả anh mình cơ." Jeonghan nói ở bên kia đầu dây, nhưng chẳng hề nghe ra ý trách móc nào cả. "Buôn với chả bán gì đâu anh, cái này người ta gọi là vẹn cả đôi đường thì đúng hơn. Anh với cả anh Seungcheol cứ thoải mái tận hưởng thời gian riêng tư đi nhé." Soonyoung hớn hở cúp điện thoại rồi đứng dậy lôi vali ra sắp xếp đồ đạc.

Lịch trình vẫn rất dày đặc, ngày hôm sau khi trời vừa hửng sáng, Soonyoung và Jihoon đã phải ra sân bay, chuẩn bị xuất phát đến Tây Ban Nha. Để tránh ống kính của mấy tay săn báo và người hâm mộ, cả hai còn cố ý đến sân bay cách nhau nửa giờ đồng hồ, trên đường đi cũng gặp không ít khán giả ồ ạt xin chữ ký.

Một tuần ở Tây Ban Nha vẫn vô cùng bận rộn, ngoài trừ trò chuyện qua những tin nhắn điện thoại cách hai ba tiếng mới trả lời một lần thì hầu như ngày nào hai người cũng bị báo giới hành cho ra bã. Lần thứ hai họ gặp lại nhau là ở trường đua để chuẩn bị cho lần luyện tập tự do đầu tiên.

Mọi thứ đều rất thuận lợi, bao gồm cả ngày đua chính thức, trừ việc hai tay đua của Haas và Aston Martin gặp vấn đề khi khởi động máy khiến ban tổ chức phải phát động VSC* thì cũng không có chuyện gì quá đặc biệt. Dĩ nhiên là không thể thiếu đi màn tranh đua đầy đặc sắc của Soonyoung và Jihoon, hai chiếc xe một xanh một đỏ dần trở thành điểm sáng của cả chặng đua, và cuối cùng sau ba chặng thì Soonyoung cũng đã lần nữa giành lại được ngôi vị quán quân.

*Virtual Safety Car: Xe An toàn ảo. Trong tình huống tuy khẩn cấp nhưng chưa cần phải phát động Xe An toàn thì ban điều hành sẽ phát động VSC bằng cách thông báo đến từng tay đua. VSC được thử nghiệm và đưa vào sử dụng nhằm bảo đảm quyền lợi cho tay đua, vi Xe An toàn sẽ khiến các tay đua đang dẫn đầu bị đối thủ của mình kéo gần khoảng cách, dẫn đến mọi nỗ lực tạo khoảng cách từ đầu cuộc đua đến đó của họ coi như công cốc. VSC sẽ yêu cầu các tay đua giảm tốc độ để thời gian hoàn thành một vòng đua bằng 130% so với thời gian bình thường, điều này giúp cho khoảng cách của các tay đua sẽ được giữ nguyên khi VSC kết thúc.

Những chặng kế tiếp đó là Canada, Red Bull Ring ở Áo, Silverstone Circuit ở Anh và Hungary. Có những chặng cách nhau một tuần nhưng cũng có những chặng được tổ chức sát nhau. Hầu như sau đó Jihoon đều bay cùng Soonyoung bằng chuyên cơ của hắn, vì lần nào Soonyoung cũng bịa ra đủ lý do kỳ cục mà Jihoon lại không muốn vạch trần, hay có thể nói đơn giản là vì cậu không muốn từ chối.

Ngoài việc tình cảm của cả hai khắng khít hơn khi rời đường đua thì đôi khi họ cũng sẽ đến bar vừa nhâm nhi rượu vừa tán dóc với Chan, Vernon, Jeonghan, Seungcheol và hai tay lái của Mercedes là Wonwoo và Mingyu. Mà khi bước lên đường đua, nhờ vào việc có thêm nhiều đối thủ mà những trận so găng giữa họ cũng ngày một quyết liệt hơn.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mùa giải đã đi qua thêm hai tháng và điểm dừng cuối cùng trước khi họ được nghỉ hè đó là trường đua Spa ở Bỉ

Trường đua Spa được đưa vào xây dựng năm 1920 và chặng đua F1 đầu tiên được tổ chức ở đây là vào năm 1950, trường đua này cũng đã tổ chức rất nhiều cuộc thi, chẳng hạn như 24 Hours of Le Mans*, vì thế nơi đây có lịch sử khá lâu đời. Nhờ vậy mà Spa không chỉ là một chặng vô cùng quan trọng đối với F1 Grand Prix mà đối với các tay đua thì việc đạt giải quán quân ở đây cũng vô cùng ý nghĩa.

*24 Hours of Le Mans là cuộc thi về sức bền, là giải đua xe lâu đời nhất trên thế giới, được tổ chức thường niên từ năm 1923 tại Le Mans, Pháp. Cuộc đua là một thử thách thực sự về sự bền bỉ của cả xe là người lái, khi họ phải trải qua vòng đua 24 giờ liên tục mà không bị hỏng hóc về động cơ, lốp và hệ thống phanh. Mỗi tay đua phải lái liên tục ít nhất là 2 giờ đồng hồ mới được đổi sang tay đua ngồi cạnh.

HẾT 06.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro