đón đưa
sau khi vào nhà,anh khoa vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện hồi nãy,cứ cười tủm tỉm mãi không chịu thôi,đến khi cậu quyết định đi tắm thì bỗng nhiên có tiếng ting tới từ điện thoại của cậu
cậu cầm điện thoại lên,là tin nhắn từ tăng phúc
tangphuc:
ê
:trananhkhoa
chuyện gì đấy,đang định đi tắm
tangphuc:
tao có in4 của huỳnh sơn rồi này
:trananhkhoa
sao có đấy?
tng.phuc:
nhờ anh duy thuận,hồi chiều tập chung với sơn đấy
:trananhkhoa
ùi cảm ơn nhá,check tài khoản đi
tng_phuc:
ui cảm ơn chồng yêu
huynhson đấy nhé
tng_phuc đã offline 1 phút trước
anh khoa không ngần ngại tìm kiếm tên của anh,cho tới khi thấy tài khoản thì liền bấm theo dõi,vỏn vẹn vài giây sau,người dùng huynhson đã theo dõi lại
huynhson:
bé khoa đấy à?
:trananhkhoa
kêu bé hoài,là tui đây
huynhson:
thì trông cậu bé xíu mà còn gì
anh khoa ngẫm nghĩ,mình cũng cao ráo mà ta?nhưng rồi anh khoa nhớ ra,cậu lùn hơn huỳnh sơn một khúc
:trananhkhoa
nhưng vẫn không được gọi tui là bé
huynhson:
nhóc 3 tuổi
anh khoa đã seen và không thèm rep
.
.
anh khoa giận thật rồi,huỳnh sơn cứ gọi cậu là bé mãi,trông cậu cao hơn nhiều đứa trong lớp mà
huynhson:
nhóc à tui giỡn thôi
huynhson:
đừng giận tui đấy nhé
huynhson:
nhóc giận tui thật à..
anh khoa vẫn chưa chịu rep,để điện thoại ở đó rồi đi tắm sạch sẽ rồi làm bài tập
cho tới khi anh khoa check lại tin nhắn thì đã là 99+ tin nhắn từ huỳnh sơn
huynhson:
khoa ơi tui xin lỗi mờ
:trananhkhoa
99+ rồi,lag máy quá bạn ơi
huynhson:
mà bạn này,gần 9h tối rồi đấy,đi ngủ đi
:trananhkhoa
mà tôi vẫn chưa làm bài tập..
huynhson:
ngủ đi,mai tôi cho mượn vở chép
anh khoa vui vẻ,thả cảm xúc trái tim vào tin nhắn của huỳnh sơn
nhưng tới khi đi ngủ,cậu lại không ngủ được vì cứ nhớ chuyện hồi chiều,nên cậu quyết định lướt mạng xã hội
ting
một thông báo từ huỳnh sơn
huynhson:
sao bạn vẫn chưa đi ngủ?trễ rồi mà
:trananhkhoa
tui ngủ không được
bỗng điện thoại cậu rung lên,có một cuộc gọi từ huỳnh sơn,cậu liền chấp nhận
"cậu gọi tui làm gì đấy"
"canh cho cậu ngủ,giờ đi ngủ được chưa?"
"rồi rồi đi ngủ ngay đây"
anh khoa để điện thoại tựa lên gối,chỉa thẳng vào mặt cậu
chả hiểu sao ngay sau đó cậu lại ngủ ngon lành cành đào,bên kia thì nhìn cậu ngủ rồi lại cười nhẹ
.
sáng hôm sau khi cậu dậy,vệ sinh cá nhân,thay đồ thì lại có thêm một tin nhắn từ huỳnh sơn
huynhson:
chuẩn bị đi học,tui ở trước nhà bạn rồi
:trananhkhoa
gì đấy??tui có kêu bạn qua đưa đón tui đi học à
anh khoa chưa kịp nói gì,huỳnh sơn đã kêu vọng lên trên phòng của cậu
cậu vội vàng chạy xuống,cho dù bây giờ vẫn còn sớm
rầm
cậu bị té khi chỉ còn vài bước thang cuối cùng,do không chú ý mà té đến nỗi trầy đầu gối
cậu nhịn cơn đâu rồi lại đứng dậy mở cửa đi ra ngoài với anh
"nãy bị sao thế?nghe nguyên cái rầm cơ"
"không sao,rớt đồ thôi"
"bạn đừng có chối,tôi nhìn từ cửa sổ vào thì thấy bạn bị té mà"
anh khoa không nói được gì,vì hồi nãy cậu té thật
"bạn có bị trầy xước ở đâu không?"
huỳnh sơn nhìn cậu từ trên xuống,rồi kéo quần cậu lên
"cậu bị trầy đầu gối rồi này,lên xe trước đi"
huỳnh sơn chở cậu tới trường,bước vào lớp,huỳnh sơn ngồi chỗ trống kế bên cậu đang chưa có ai,trong tay cầm miếng dán vết thương lại cho cậu
"sau này đi đứng cẩn thận vào,tét đích bây giờ"
"đã bảo không phải bé ba tuổi rồi cơ mà.."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro