Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10

Soobin vội vàng vứt chiếc điều khiển xuống ghế sofa , để lại cậu nhóc Domin vẫn đang ngơ ngác .

"Soobin ! Anh đi đâu vậy ?"

Cậu nhóc trắng trẻo nhỏ con chạy theo hắn ra phía cửa ra vào , lấy thân mình ngăn không cho hắn chạm đến nắm cửa .

"Anh bình tĩnh trả lời em đã !"

"Yeonjunie đang đứng ngoài cổng đợi anh"

Domin mím môi nhìn một Soobin đầy lo lắng và vội vàng . Cậu làm theo đúng lời hắn , mở cửa và nắm lấy tay hắn chào tạm biệt .

Tất cả đều được Yeonjun thu vào tầm mắt .

Soobin chạy đến trước mặt Yeonjun và Huening Kai , vội cởi chiếc áo khoác rồi khoác lên đầu anh .

"Này đồ tồi , cầm lấy đi tôi về đây !"

Huening Kai ném hộp bánh vào tay hắn .

"Cảm ơn nhá Huening , mà mưa như này mày về được không đó ?"

"Mưa nhỏ sợ gì . Tôi có ô rồi , hai người vào nhà đi"

Huening Kai bỏ lại hai con người còn ngại ngùng nhìn nhau . Nhưng Soobin phá vỡ bầu không khí im lặng trước , hắn kéo Yeonjun vào trong nhà .

"Đồ ăn nguội mất rồi"

Yeonjun cúi xuống nhìn túi đồ ăn trên tay đầy buồn bã .

"Tôi xin lỗi , tôi nghĩ anh đợi lâu quá sẽ về"

"Mau vào lau người rồi thay quần áo đi , tôi hâm nóng đồ ăn"

Hắn với lấy chiếc túi từ tay Yeonjun , đi trước rồi dẫn anh đến phòng ngủ .

"Anh mặc tạm bộ quần áo này được không ?"

Yeonjun ngại ngùng gật gật mái đầu bị nước mưa làm ướt sũng , trông như chú mèo đáng thương .

Đưa bộ quần áo cho anh xong , hắn chưa vội đi , mà đứng đó đờ đẫn một lúc .

"Binie , em có chuyện gì sao ?"

Vành tai anh đỏ ửng , chiếc áo pijama bị bàn tay nhỏ dày vò đến nhăn nhúm .

Nhận ra sự vô lí của mình , Soobin bước ra khỏi phòng thật nhanh .

                                  + × +

Sáng hôm sau khi Soobin tỉnh dậy thì anh đã về rồi , hắn có chút tiếc nuối .





___________________

Đã bảo không ngược lâu thật 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro