Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

god! don't take me to church II

Mẹ đi du lịch Brazil. Chồng của mẹ đi giải trí thì gặp con trai cưng. Phạt bé yêu bằng cách chơi bé yêu đến nát. Mặc bé yêu khóc đến khàn giọng. Chơi đến sảng.
___

Sáng sớm, phòng ăn phát ra tiếng nói chua ngoa của Manda. Có lẽ tối qua, khi ôm mụ vào phòng, gã chả làm gì mụ cả. Ý là 'chuyện vợ chồng'. Manda dỗi lắm. Ả giận Soobin vì chuyện đấy. Bây giờ, ả vừa nhăn nhó vừa gắp thức ăn trên đĩa. Vừa nhai vừa nói: "Darling à, em sẽ đi Brazil cùng bạn bè em nhé! Em chỉ đi một tháng thôi anh yêu. Nhờ anh chăm sóc Yeonjun giúp em nhé." Cái áo ngủ trễ xuống tận qua vai, ngực mụ lộ ra trắng trẻo và cặp vú cứ đung đưa mãi.

"Khi nào em đi? Nếu muốn, tôi sẽ mua visa cho em đi đến vài tháng. Chỉ cần em thích." Gã cắt thịt, ánh mắt vẫn nhìn vào đĩa đồ ăn của mình, tiếp lời của bà. Mặt không biến sắc.

Tóc nhuộm blonde gã vuốt ngược để lộ trán. Gã đã thay áo sơ mi khác, để mở hai phần cúc áo đầu tiên. Khuôn mặt khó đoán. Lời nói và hành động ăn nhập đến mức đối phương còn chẳng biết gã đang nghĩ gì.

Câu nói phát ra cái gì ấy nhỉ? Mùi tiền. Mùi đẹp trai.

"Darling à. Nếu vậy thì tốt quá. Cơ mà như thế cưng sẽ nhọc vì thằng bé mất" Mắt ả sáng lên, sau đó lại làm bộ sầu não vì thằng con của chồng trước đấy. Ả cắn nĩa, mũi chun lại tỏ vẻ bất mãn lắm.

"Dì cứ đi đi. Dì cứ nhớ đến con làm cái gì thế? Mọi khi dì đi cả nửa năm mới về nhà, con vẫn sống tốt đấy thôi. Bây giờ lại lo cho có à?" Em từ trên cầu thang đi xuống. Giọng điệu mỉa mai. Em không ăn sáng chung với họ à? Không bao giờ chung bàn nhé. Dùng cơm chung em cảm giác cơm mắc ở cổ họng nuốt không trôi.

"Choi Yeonjun! Con nói gì đấy? Có tin ta đuổi con đi không hả?" Mụ đập bàn. Nếp nhăn trên mặt co nhúm lại. Mặt đỏ bừng. Răng lợi ngấu nghiến hết cả vào nhau.

"Không ăn sáng sao, Yeonjun?" Gã quay lại nhìn em. Gã hỏi dò thay cho câu chào buổi sáng. Xinh đẹp của gã đanh đá gớm.

"Không muốn ăn, nhìn mặt nuốt không trôi." Em vừa xỏ giày vừa nói.

Manda chịu hết nổi, hét lớn: "Yeonjun, nếu con không tử tế liền cút ra khỏi nhà. Đừng bao giờ bén mảng về đây nữa. Hỗn láo."

"Muốn cút thì cút. Chưa thấy khách nào mà đuổi chủ nhà cút cả."

"Đi đâu đó? Ta còn chưa nói chuyện với con xong." Vùng vằng đi tới. Manda mặt đen như đít nồi rồi.

"Đi chơi đi chơi." Bé yêu chạy vèo ra khỏi cửa.

"Yeonjun." Mụ cắn chặt răng. Đứng gần có thể nghe tiếng răng rắc phát ra nữa.

"Ăn sáng đi. Nổi giận sẽ mau già đấy, Lim." Gã vẫn chú tâm vào bữa sáng của mình. Mặc cho ả đàn bà có làm ầm ĩ cả lên.

Trong đầu gã lúc này ấy à. Không thể quên được cái dáng vẻ nhỏ nhắn trong chiếc áo kiểu hở tung hàng khuy cổ, đôi chân thẳng đuồn đuột được quần đen da bóng bao trọn cả hai cẳng chân. Cặp mông to vừa vặn cứ đập vào mắt gã. Tóc vuốt hẳn lên, vài cọng lả lơi qua mắt. Dáng vẻ yêu kiều cuốn lấy em. Em đành hanh với hắn. Cơ mà hắn chả tức giận tẹo nào...

Bởi vì đợi thêm chút nữa thôi, tự gã sẽ là người dạy dỗ lại em, phạt em đến khóc. Aiss, chỉ cần nghĩ tới thôi mà phía dưới đã dựng cả lên. Nhất định...

Nhất định sẽ chơi bé yêu tới nát.

"Darling! Anh coi. Nó không để em vào mắt. Thằng bé quá hư đi. Cần phải dạy bảo lại." Manda quay lại bàn ăn ngồi xuống. Mặt vẫn đỏ bừng bừng, đôi chân mày cau có dính vào nhau.

"Em à! Tôi đặt visa cho em đi du lịch nhé? Tức giận sẽ không tốt cho phụ nữ. Nhất là phụ nữ xinh đẹp như em." Gã nhìn mụ. Nghe đến đây, hai hàng lông mày giãn ra, miệng ả nở nụ cười vui vẻ, giọng đã ngọt sớt: "Darling, cưng thật chu đáo. Yêu cưng." Manda lại nũng nịu: "Còn Yeonjun? Cưng nghĩ lúc em đi nó sẽ thế nào? Vẫn hỗn hào như thế. Thật sự vừa nghĩ đã muốn tức điên."

"Em cứ vui vẻ. Yeonjun sẽ do tôi dạy dỗ lại. Lim, em thong thả đi." Gã ta nhìn trực diện vào mắt mụ, nhàn nhạt lên tiếng.

"Darling sẽ làm được sao? Em đang mong chờ đó. Darling đặt visa cho em nhé! Ta yêu Choi chủ tịch nhiều lắm."

"Trong hôm nay được không, Lim?"

"Quá tốt luôn. Vài giờ nữa cũng được."

Gã đứng dậy, lấy điện thoại chăm chú một chút sau đấy lại nói: "Lim, soạn đồ đi. Lát nữa sẽ có xe tới đón em ra sân bay. Tất cả sẽ có người sang dọn. Còn 1 tiếng, nhanh em nhé. Lim đi chơi vui vẻ!"

"Ôi darling. Yêu anh lắm" Manda bước lại chỗ gã Choi từ bao giờ. Mụ vòng tay ôm gã. Nếp nhăn trên mặt co lại vì hạnh phúc chăng?
___

"Lim vui vẻ em nhé! Tôi sẽ đi công việc một chút. Vài tháng sau ta sẽ gặp nhau. Tạm biệt Lim." Gã ôm Lim. Mụ già hôn gã một cái, sau đấy lại di dấu son lên cổ áo gã. Giống hôm qua.

"Còn gì nữa? Thiếu rồi darling." Ả ôm Choi Soobin lay lay. Mùi nước hoa nữ đắt tiền nồng nặc sộc lên mũi gã. Gã khó chịu, đau đầu thật chứ.

"Yêu em."

"Thế mới đúng. Tạm biệt cục cưng. Yêu anh ngàn năm."

Lim Manda vào xe rồi. Gã nghĩ rằng ả không cần về sớm đâu. Đúng hơn là, không cần về cũng được.

Maybach đã rời đi. Tâm trạng gã trai khó chịu trông thấy rõ. Lại nước hoa, lại để lại dấu son đỏ choét trên cổ áo gã. Làm gã phải thay áo khác. Làm gã phải vứt cái áo cũ kia đi.

Gã bị dị ứng, dị ứng mùi phò.

Vuốt cao tóc. Gã diện một bộ vest đen lịch lãm, xịt chút nước hoa nam. Tiếng giày da cộp cộp hướng ra cửa. Đêm nay, gã đi săn.

Choi Soobin đi săn con trai yêu của 'vợ'.

Đánh xe đến tập đoàn, gã xử lí văn kiện xong sẽ đi vi vu một chút. Nên đi đâu nhỉ? Gay bar cũng là lựa chọn không tồi.

Gã muốn gặp anh bạn pha chế tại quầy bartender của gã. Cùng nhau nói chuyện về cuộc sống, công việc. Thưởng thức 'cô tiên xanh' trong giới điệu nghệ mặc xác cho ethanol thiêu cháy cuống họng gã. Bởi chỉ cần nghĩ đến cặp đào căng mướt cùng khuôn mặt thiếu đụ của bé cưng nhà gã. Lập tức tất thảy sự cay nóng trong cổ họng hã tan ra, chạy ngược xuống đũng quần.

Gã nứng chỉ vì khuôn mặt em.

Nếu ai đó hỏi gã: "Nghĩ đến lăn giường vùng Yeonjun bao nhiêu lần một ngày." Gã sẽ trả lời ngay là một lần duy nhất trong ngày từ lúc thức dậy đến lúc đi ngủ. Chỉ cần nghĩ đến cảnh bé yêu khóc đến không thở nổi bị gã chịch đến sảng, chỉ cần như thế đã đủ khiến hã phát nứng phát rồ.

Chúa ơi! Tội này rửa mãi không thể sạch. Ôi! Dẫu sao thì nếu gã bị đày xuống địa ngục thì làm ơn cho gã ở tầng 19 nhé, tầng 18 không đủ cho gã đâu.

_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #soojun