Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Extra 18 Quá khứ của Soobin

Mây xám nặng trĩu phủ xuống vùng Wiltshire như một tấm màn ẩm lạnh. Trên ngọn đồi chìm trong sương, dinh thự Choi sừng sững, u ám như một pháo đài của quyền lực và truyền thống – nơi mà ngay cả ánh sáng cũng phải e dè khi len vào.

Những bức tường đá xám lạnh như băng, khắc đầy hoa văn cổ ngữ, im lìm chứng kiến bao thế hệ thuần huyết nhà Choi. Ánh đuốc treo cao chỉ đủ rọi sáng những hành lang dài, nơi những bức chân dung tổ tiên dõi theo bằng đôi mắt sắc lạnh và kiêu ngạo – cứ như đang thì thầm: "Đừng bao giờ bước sai, Soobin."

Cậu bé Soobin, khi ấy mới bảy tuổi, đã quá quen với sự tĩnh lặng đến nghẹt thở của nơi này.

Mái tóc bạch kim rũ xuống trán, ánh lên như ánh trăng lạc trong đêm, đôi mắt đen sâu thẳm tưởng chừng có thể nuốt trọn cả bóng tối. Cậu thường ngồi lặng trong thư viện rộng lớn, vây quanh bởi những kệ sách chất đầy phép thuật cổ xưa. Những ngón tay bé nhỏ lần giở từng trang giấy dày mùi da thuộc, không phải vì hiếu kỳ của một đứa trẻ, mà bởi một nỗi sợ vô hình – sợ mình không đủ tốt, sợ làm tổn hại đến danh tiếng nhà Choi.

Ông Choi – cha cậu – là một người đàn ông quyền lực, giọng nói trầm và sắc như lưỡi dao, mỗi lời là một mệnh lệnh không thể kháng cự. Ông dạy Soobin thần chú đầu tiên, "Lumos", không phải để thắp sáng những góc tối huyền bí, mà để kiểm tra sự chính xác tuyệt đối.

"Slytherin không chấp nhận sai lầm, Soobin." – ông nói, ánh mắt nghiêm nghị đến mức một đứa trẻ cũng cảm thấy mình bị đóng băng.

Bàn tay nhỏ của Soobin run lên khi cầm đũa phép, cố gắng giữ cho luồng sáng trắng không chao đảo. Tim cậu đập thình thịch, như thể mỗi nhịp sai sẽ khiến cậu rơi xuống vực sâu vô hình.

Mẹ cậu, bà Choi, dịu dàng hơn trong lời nói, nhưng ánh nhìn lạnh đến mức Soobin luôn cảm thấy mình chỉ là một tấm gương phản chiếu kỳ vọng của bà. "Con là niềm tự hào của nhà Choi, Soobin. Đừng để bất kỳ ai khiến chúng ta thất vọng." Bàn tay bà khẽ vuốt mái tóc cậu, nhưng không có hơi ấm của yêu thương – chỉ là một dấu ấn của trách nhiệm.

Soobin học cách mỉm cười gật đầu, giấu đi những cảm xúc rối bời, dù đôi khi, cậu chỉ muốn chạy ra cánh đồng sau dinh thự, hét thật to cho gió cuốn đi tất cả áp lực này.

Mùa hè, khi lũ trẻ làng bên tung tăng dưới nắng, tiếng cười vang vọng như một bản nhạc xa xỉ, Soobin chỉ có thể đứng sau khung cửa kính mờ hơi sương, bàn tay in trên lớp thủy tinh lạnh buốt, lòng nặng trĩu nỗi cô đơn không tên.

Cậu chưa bao giờ hỏi cha mẹ liệu mình có thể ra ngoài chơi không. Cậu biết câu trả lời sẽ chỉ là một ánh nhìn lạnh lẽo và cái lắc đầu dứt khoát.

Năm chín tuổi, Soobin tìm thấy một căn phòng ẩn sau bức tranh tổ tiên ở tầng hầm. Trí tò mò và sự liều lĩnh hiếm hoi thôi thúc cậu dùng Alohomora mở tủ sách bị cấm – nơi giấu những cuốn sách về Nghệ thuật Hắc Ám và những bí thuật cổ xưa.

Cậu không định sử dụng chúng – ít nhất là cậu nghĩ vậy. Cậu chỉ muốn hiểu, muốn biết vì sao cha mẹ lại khiếp sợ sức mạnh này đến vậy.

Cho đến một ngày, bà Choi bắt gặp cậu với cuốn "Bí Mật của Nghệ Thuật Hắc Ám" trên tay.

Đêm đó, một con cú trắng bay đến bên cửa sổ, mang theo một bức thư viết bằng mực đỏ:

"Đừng vượt giới hạn, Soobin. Danh tiếng là tất cả."

Cậu bé cúi đầu, trái tim đập mạnh, nhưng đôi mắt đã bắt đầu học cách lạnh đi – như một tấm màn che giấu nỗi sợ.

---

Mười một tuổi, lá thư từ Hogwarts đến – điều chẳng khiến Soobin bất ngờ. Cậu biết mình sinh ra để tiếp nối truyền thống nhà Choi, để đội chiếc Mũ Phân Loại và nghe nó nói điều mà cậu đã đoán trước: "Slytherin!"

Nhưng khi bước xuống bàn Slytherin, giữa những tràng pháo tay vang dội, trái tim Soobin không chỉ có tự hào, mà còn một nỗi sợ mơ hồ: *Liệu mình có mãi bị trói buộc trong chiếc lồng mang tên kỳ vọng?*

Phòng sinh hoạt chung dưới lòng hồ, ánh sáng xanh lục len qua mặt nước rọi xuống những bức tường đá lạnh lẽo – tất cả khiến cậu cảm giác như trở về dinh thự, chỉ khác là giờ đây, xung quanh cậu là những ánh mắt đánh giá, những tiếng cười chua chát.

Soobin nhanh chóng chứng minh mình là một Slytherin hoàn hảo. Năm nhất, hắn pha chế Draught of Living Death gần như hoàn hảo khiến giáo sư Yoongi phải gật gù. Năm hai, hắn dùng Protego Maxima chặn bùa tấn công của giáo sư Hoseok ngay trong bài kiểm tra.

Ai cũng thì thầm:
"Hắn lạnh lùng quá."
"Như kiểu chẳng có gì động được hắn ấy."

Soobin mặc kệ. Người duy nhất hắn cho phép bước qua lớp băng ấy là Jeon Wonwoo – một Slytherin khác, ánh mắt nâu sắc sảo và tính cách trầm ổn.

Wonwoo từng đẩy gọng kính, nhướng mày:
"Cậu không mệt à? Lúc nào cũng đóng vai tượng đá bất khả xâm phạm."
Soobin chỉ nhếch môi, đáp gọn:
"Quen rồi."
Nhưng trong lòng, hắn biết Wonwoo nói đúng.

Hắn từ chối tham gia Quidditch dù được mời làm Tầm Thủ:
"Đám đông reo hò không hợp tớ."
Thực ra là hắn sợ ánh mắt người khác xé toang lớp vỏ hoàn hảo mình dựng.

Năm thứ tư, Soobin ngồi trong phòng sinh hoạt chung, ánh sáng xanh lục phản chiếu lên mái tóc bạch kim khiến hắn như tạc từ băng. Trước mặt là cuốn Cổ Ngữ và Nghệ Thuật Hắc Ám, nhưng tâm trí hắn kẹt lại ở lá thư mới nhận:

"Soobin, năm sau con phải chuẩn bị cho Giải Đấu Tam Pháp Thuật. Đừng giao du với kẻ yếu. Nhà Choi cần con dẫn đầu."

Hắn siết chặt lá thư đến mức móng tay hằn lên da.

Wonwoo bước đến, đặt cuốn Lịch Sử Phép Thuật lên bàn, nhìn hắn:
"Lại thư từ mẹ cậu à?"
Soobin cười nhạt:
"Tớ quen rồi. Họ muốn tớ giống họ – lạnh lùng, tính toán, không cảm xúc."
Wonwoo tựa cằm lên tay, nhướng mày:
"Cậu không giống họ. Cậu đọc sách không phải vì điểm số mà vì đam mê. Cậu có gì đó... khác. Một ngày nào đó cậu sẽ nhận ra."
Soobin bật cười khan, nhưng trong đầu, lời Wonwoo cứ vọng lại.

Rồi một tin đồn cắt ngang:
"Nghe nói có một Gryffindor tên Choi gì đó vừa phá kỷ lục ở lớp Biến Hình!"
Soobin nhướn mày:
"Choi? Tên gì?"
"Yeonjun thì phải."

Cái tên ấy như một tia sáng lọt qua khe nứt trên bức tường băng của hắn.

Wonwoo liếc nhìn bạn, cười khẽ:
"Cẩn thận đấy, Gryffindor nổi tiếng hay làm người ta mất cảnh giác lắm."
Soobin lườm lại, nhưng khóe môi hơi cong.

Hắn không biết, chính cái tên ấy sẽ mở ra một chương mới – nơi bức tường băng từng kiêu hãnh dựng lên bắt đầu tan chảy dưới một ngọn lửa ấm áp mang tên Yeonjun.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro