Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Âm thanh lửa cháy lách tách trong lò sưởi là thứ duy nhất phá vỡ sự tĩnh lặng của phòng sinh hoạt chung Gryffindor. Ánh sáng đỏ cam nhảy múa trên những bức tường đá cổ kính, đổ bóng thành những hình thù kỳ lạ, như những con quái vật đang rình mò từ bóng tối.

Yeonjun thả người xuống chiếc ghế bành nhung đỏ ngay cạnh lò sưởi. Tấm áo choàng Quidditch vắt lỏng lẻo trên vai, tóc đen rối bời còn ẩm mồ hôi sau buổi luyện tập dài. Nhưng ngay cả cái nóng rực từ ngọn lửa cũng không đủ xua đi cơn bực tức âm ỉ trong lòng cậu – thứ vẫn cháy từ tận đêm qua.

Hình ảnh đôi mắt đen lạnh lùng kia cứ hiện lên như một lời thách thức. Cứ nhắm mắt lại là Yeonjun lại thấy cái cách hắn đứng, bình thản đến mức khó chịu, như cả thế giới phải xoay quanh hắn.

"Trông cậu như vừa nuốt nhầm một con ếch sôcôla bị chảy vậy."

Giọng nói quen thuộc kéo Yeonjun ra khỏi mớ suy nghĩ. Beomgyu, với mái tóc nâu xoăn và nụ cười tươi rói, xuất hiện trên cầu thang, tay ôm một chồng sách cao đến mức suýt che mặt.

Yeonjun rên lên, vùi đầu vào gối ghế:
"Tệ hơn thế." – cậu nói, giọng trầm đục. – "Mình gặp phải một con rắn độc."

Beomgyu nhướng mày, đặt đống sách xuống bàn với một tiếng "ùm" khiến mấy đứa năm nhất giật mình quay lại. Rồi cậu kéo ghế ngồi xuống cạnh Yeonjun, đôi mắt tròn phát sáng vì tò mò:
"Con rắn độc? Ý cậu là...?"

Yeonjun ngẩng đầu, nghiến răng phun ra cái tên như một câu nguyền rủa:
"Choi Soobin."

Beomgyu chớp mắt một cái, gương mặt sáng lên như vừa được nghe tin giật gân.
"Ồ, người đó à. Slytherin năm năm. Tóc vàng ánh kim, giỏi Pha Chế Thuốc, học lực đứng top... nghe bảo lạnh như nước hồ mùa đông. Cậu chạm trán anh ta rồi?"

Yeonjun bật dậy, đi một vòng quanh lò sưởi, ngọn lửa đỏ rực phản chiếu trong đôi mắt nâu của cậu khiến chúng trông như đang bùng cháy:
"Không chỉ chạm trán. Hắn ta từ chối cho mình mượn sách! Mình chỉ cần mười lăm phút thôi, nhưng hắn ta nhìn mình như thể mình vừa xin mượn... trái tim hắn vậy."

Beomgyu cắn môi để kiềm nén nụ cười:
"Có thể anh ta đang có một ngày tệ hại?"

Yeonjun quay phắt lại, chỉ tay về phía cửa sổ đang lấm tấm sương:
"Không! Hắn còn nói mình thiếu kế hoạch, bảo mình nên bớt thời gian bay lượn để học hành. Như thể Quidditch là một trò chơi vô bổ ấy!"

"Ờm..." – Beomgyu kéo dài giọng, chống cằm nhìn Yeonjun với ánh mắt nửa hứng thú nửa thăm dò. – "Nghe có vẻ... gay gắt nhỉ. Nhưng này, cậu có thấy... điều gì đó hấp dẫn không?"

Yeonjun trừng mắt:
"Hấp dẫn? Beomgyu, cậu bị điên à? Hắn ta là một Slytherin chính hiệu: lạnh lùng, kiêu ngạo và khó ưa đến mức muốn dùng chổi đập vào mặt. Không có gì hấp dẫn hết!"

Nhưng ngay khi nói vậy, não cậu lại phản bội. Hình ảnh Soobin dưới ánh nến chập chờn, mái tóc vàng ánh kim như những sợi bạc phát sáng, bờ vai rộng và cách hắn cúi xuống nói nhỏ – cái giọng trầm mượt như... bùa mê độc dược – chợt ùa về.

Yeonjun lắc đầu thật mạnh, như muốn xua đuổi những ý nghĩ điên rồ kia.
"Không hấp dẫn gì cả." – cậu lặp lại, giọng đầy quyết tâm.

"Ừm. Tất nhiên rồi." – Beomgyu nhún vai, khóe môi nhếch lên một nụ cười chẳng giấu được sự trêu chọc.

Đúng lúc ấy, tiếng bước chân vang từ cầu thang dẫn xuống. Kang Taehyun – gương mặt nghiêm túc, dáng vẻ gọn gàng đặc trưng của Hufflepuff – xuất hiện, ôm một cuốn sách dày cộp.

"Beomgyu." – Taehyun gọi, giọng điềm tĩnh nhưng có phần vội. – "Anh có thấy cuốn Ancient Runes and Their Meanings không? Em để trong thư viện tối qua mà sáng nay tìm mãi không thấy."

Yeonjun đông cứng. Beomgyu chậm rãi quay sang nhìn cậu, đôi mắt sáng lên như vừa phát hiện bí mật kinh thiên động địa.
"Chắc... có người mượn rồi." – Beomgyu nói, cố nín cười.

Taehyun gật đầu:
"Em cũng nghe Yeonjun cần cuốn đó?"

Yeonjun cảm giác mặt mình nóng ran.
"...Không cần nữa. Anh... đã tìm cách khác rồi."

Cách khác là gì? Là ngồi đến ba giờ sáng, tra cứu trong năm cuốn sách khác nhau, mắt sưng như bị ong chích. Nhưng thề có Merlin, Yeonjun sẽ không bao giờ thú nhận chuyện đó – nhất là khi nguyên nhân bắt đầu từ một Slytherin nào đó.

"Ồ, vậy tốt rồi." – Taehyun gật gù, rồi quay sang Beomgyu: – "Anh rảnh không? Em cần trợ giúp bài Charms."

Beomgyu lập tức đứng dậy, cười tươi:
"Đi thôi."

Khi hai người rời đi, phòng sinh hoạt chung lại chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng lửa reo và hơi thở dài của Yeonjun. Cậu nhìn vào ngọn lửa, để mặc những suy nghĩ rối bời lẩn quẩn trong đầu.

Soobin có thực sự cần cuốn sách đó không? Hay hắn ta cố tình giữ nó... chỉ để làm khó cậu?

Và tại sao Yeonjun lại quan tâm đến điều đó cơ chứ?

"Yeonjun!"

Tiếng gọi rộn ràng vang lên từ cổng. Seungkwan – anh bạn năm tư với khuôn mặt tròn dễ thương – lao vào, tay cầm một tờ thông báo, mắt sáng như vừa trúng xổ số.
"Nghe tin chưa? Giải Quidditch liên nhà sắp bắt đầu rồi!"

Yeonjun bật dậy ngay lập tức. Tất cả những bực dọc chồng chất trong đầu lập tức nhường chỗ cho một luồng phấn khích bùng nổ.
"Khi nào?"

"Tuần tới! Và trận mở màn là Gryffindor đấu với Slytherin!"

Một nụ cười sắc bén dần hiện trên môi Yeonjun. Ngọn lửa trong lò sưởi không thể so với ngọn lửa đang bùng cháy trong mắt cậu lúc này.

"Hoàn hảo." – giọng cậu thấp và chắc, từng chữ như nhấn vào không khí. – "Mình sẽ cho tên Slytherin kiêu ngạo kia thấy ai mới thực sự xuất sắc."

Lần đầu tiên kể từ tối qua, Yeonjun cảm thấy trái tim nhẹ đi. Bởi trên sân Quidditch, không có ai sánh bằng cậu. Và Yeonjun sẽ chứng minh điều đó – cho cả Hogwarts thấy và cho một người nào đó với mái tóc bạch kim sáng như băng hiểu rõ.

---

Giải thích từ:

. Charms: bùa chú
. Quidditch: là một môn thể thao phù thủy được chơi trên chổi bay, với hai đội, mỗi đội bảy người, thi đấu để ghi điểm và bắt được trái Snitch Vàng. Mục tiêu là ghi được nhiều điểm hơn đội đối phương bằng cách ném quả Quaffle qua các vòng (do các Truy thủ thực hiện) hoặc bắt được trái Snitch Vàng (do Tầm thủ thực hiện). Việc bắt được Snitch Vàng cũng đồng nghĩa với việc kết thúc trận đấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro