make love(h)
Soobin và Beomgyu là đôi bạn thân thiết từ khi cả hai còn rất nhỏ. Họ lớn lên trong cùng một khu phố, luôn gắn bó và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Tình bạn của họ dần dần phát triển thành một thứ tình cảm sâu sắc hơn.
Ngày hôm đó, Beomgyu đang nấu bữa tối trong căn bếp nhỏ xinh của hai người. Mùi hương thơm phức của thức ăn lan tỏa khắp căn phòng khiến Soobin không thể không bước vào với nụ cười trên môi. Anh tiến lại gần Beomgyu, vòng tay ôm nhẹ nhàng từ phía sau. Beomgyu khẽ giật mình, rồi nhanh chóng quay lại với ánh mắt trìu mến nhìn Soobin.
"Soobin à, anh về rồi hả? Hôm nay em nấu món anh thích đấy" Beomgyu nói với giọng ấm áp, cười tươi.
"Ừ, anh về rồi. Anh rất mong chờ được thưởng thức món ăn của em" Soobin đáp lại, ánh mắt tràn ngập yêu thương.
Cả hai cùng nhau dọn bàn ăn, ngồi đối diện nhau và bắt đầu bữa tối. Cuộc trò chuyện diễn ra êm đềm và vui vẻ. Tuy nhiên, không phải mọi ngày đều suôn sẻ như thế. Có những lúc, sự khác biệt và những hiểu lầm nhỏ khiến họ giận hờn nhau.
Một ngày nọ, Soobin về nhà muộn sau một buổi làm việc căng thẳng. Beomgyu đã chuẩn bị sẵn bữa tối và chờ anh về. Tuy nhiên, vì Soobin về trễ mà không báo cho cậu khiến Beomgyu không khỏi lo lắng, sợ không biết anh có xảy ra chuyện gì không. Khi Soobin bước vào nhà, Beomgyu không thể kìm nén cảm xúc của mình nữa.
"Soobin, tại sao anh về muộn vậy? Em đã chờ anh suốt cả buổi tối" Beomgyu nói, giọng pha lẫn sự giận dữ và tủi hờn.
"Anh xin lỗi, Beomgyu. Công việc hôm nay thực sự rất bận rộn và anh không thể về sớm hơn" Soobin giải thích nhưng giọng anh cũng không giấu nổi sự mệt mỏi.
"Em hiểu nhưng anh nên báo trước cho em biết chứ. Em đã lo lắng rất nhiều. Em đã sợ rằng anh sẽ xảy ra chuyện gì." Beomgyu tiếp tục, nước mắt bắt đầu rơi.
Soobin tiến lại gần Beomgyu, đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên má cậu.
"Anh xin lỗi, Beomie. Anh biết anh đã sai. Anh hứa lần sau sẽ không để em phải lo lắng như vậy nữa."
Beomgyu im lặng, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay của Soobin. Cậu khẽ gật đầu nhưng sự giận hờn vẫn còn đó.
Tối hôm đó, Soobin không thể ngủ được khi nghĩ về những giọt nước mắt của Beomgyu. Anh biết mình phải làm gì đó để chuộc lỗi và khiến cậu cảm thấy an lòng. Soobin quyết định sẽ dành cả ngày hôm sau để bù đắp cho Beomgyu.
Sáng sớm hôm sau, Soobin dậy sớm và chuẩn bị một bữa sáng đặc biệt cho Beomgyu. Anh mang khay thức ăn vào phòng ngủ và đặt nhẹ nhàng lên giường.
"Bé con, dậy đi em. Anh đã chuẩn bị bữa sáng cho em đây" Soobin gọi nhẹ nhàng, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cậu.
Beomgyu mở mắt, nhìn thấy Soobin với nụ cười ấm áp, lòng cậu cảm thấy mềm mại hơn.
"Cảm ơn anh. Anh thực sự không cần phải làm vậy đâu" Beomgyu nói nhưng ánh mắt đã bớt đi sự giận dỗi.
"Anh muốn làm vậy. Anh muốn thấy em hạnh phúc" Soobin đáp lại, nắm chặt tay Beomgyu.
Sau bữa sáng, Soobin và Beomgyu quyết định đi dạo trong công viên gần nhà. Họ cùng nhau trò chuyện, giải tỏa những khúc mắc và hiểu lầm. Tình yêu và sự kiên nhẫn của Soobin khiến Beomgyu cảm thấy được an ủi và yêu thương hơn bao giờ hết.
Một buổi tối, Beomgyu và Soobin ngồi cùng nhau trên chiếc ghế sofa trong phòng khách. Beomgyu tựa đầu vào vai Soobin, cảm nhận sự ấm áp từ người anh yêu.
"Beomgyu à, anh muốn nói với em điều này. Anh thực sự xin lỗi vì đã làm em buồn. Anh hứa sẽ luôn cố gắng để không khiến em phải lo lắng nữa" Soobin nói, giọng tràn đầy sự chân thành.
"Em cũng xin lỗi, Soobin. Em biết mình đã quá nhạy cảm và bộc lộ cảm xúc quá mức. Em sẽ cố gắng kiềm chế hơn" Beomgyu đáp lại, ánh mắt lấp lánh tràn đầy yêu thương.
Cả hai nhìn nhau, và không thể kìm nén được cảm xúc, họ hôn nhau. Nụ hôn ấy không chỉ là sự hòa giải mà còn là lời hứa về một tình yêu bền vững và chân thành. Beomgyu cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương từ Soobin, và cậu biết rằng họ sẽ vượt qua mọi khó khăn cùng nhau.
Những ngày sau đó, Soobin và Beomgyu luôn cố gắng để thấu hiểu và yêu thương nhau nhiều hơn. Họ học cách chấp nhận những khuyết điểm của nhau và biến chúng thành những điểm mạnh trong mối quan hệ của mình.
Một buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, Soobin và Beomgyu đứng trên ban công, nhìn ra khung cảnh thành phố. Soobin ôm chặt Beomgyu từ phía sau, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể cậu.
"Beomgyu, anh yêu em nhiều lắm" Soobin thì thầm vào tai cậu.
"Em cũng yêu anh, Soobinie" Beomgyu đáp lại, mắt ánh lên niềm hạnh phúc.
Họ đứng đó, trong vòng tay của nhau, cảm nhận tình yêu và sự bình yên. Dù có bao nhiêu giận hờn và hiểu lầm, họ biết rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi bền vững và đẹp đẽ như ánh hoàng hôn kia.
Một tối nọ, Soobin quyết định sẽ dành trọn đêm để làm Beomgyu cảm thấy đặc biệt. Anh chuẩn bị một bồn tắm nước ấm với những cánh hoa hồng và ánh nến lung linh.
"Beomgyu, vào đây nào. Anh muốn chúng ta cùng thư giãn" Soobin nói với giọng trầm ấm.
Beomgyu ngại ngùng bước vào phòng tắm, nhìn thấy khung cảnh lãng mạn do Soobin chuẩn bị, cậu không thể không mỉm cười.
Họ cùng nhau ngâm mình trong bồn tắm, tay trong tay. Soobin nhẹ nhàng hôn lên cổ Beomgyu khiến cậu run lên vì xúc động. Nụ hôn dần dần trở nên nồng nhiệt hơn, và không khí trong phòng tắm trở nên nóng bỏng.
"Soobinie..." Beomgyu thì thầm, hơi thở dồn dập.
"Anh yêu em, Beomgyu. Mãi mãi" Soobin nói, mắt nhìn sâu vào mắt cậu.
Anh lại cúi xuống ngậm lấy môi mềm của cậu, môi lưỡi quấn chặt lấy nhau đến khi không còn hơi thở. Bàn tay rắn chắc lần mò xuống lỗ nhỏ mà khuấy đảo. Tay kia cũng không rảnh mà nắm lấy nam căn của cậu mà vuốt dọc. Cơ thể cậu không ngừng run lên vì sung sướng. Cả hai chân cũng vô thức mở rộng ra để anh ra vào dễ dàng. Anh đút một ngón, hai ngón lại tới ngón thứ ba vào trong lỗ nhỏ. Nước trong bồn vì sự chuyển động của hai người đã tràn ra ngoài. Cậu rên rỉ một cách phóng đãng.
"Ah...sướng quá"
Sau khi nới lỏng, anh hài lòng rút ngón tay ra rồi bế cậu đặt lên thành bồn tắm. Anh cắn nhẹ vào tai cậu thì thầm.
"Ôm anh"
Beomgyu vòng tay ôm lấy cổ Soobin, anh đưa tay đỡ lấy cậu. Anh đâm lút cán vào bên trong khiến cậu chảy nước mắt sinh lý. Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng nức nở. Anh ra vào liên tục, phải cảm thán rằng bên trong của Beomgyu thật tuyệt và cậu cũng rất xinh đẹp. Anh sướng tới mức ra vào không ngừng nghỉ. Hai chân cậu quặp vào hông anh, hai tay ôm chặt lấy tấm lưng to lớn của anh mà không ngừng rên rỉ và nức nở. Lỗ nhỏ ấm nóng bao bọc lấy dương vật to lớn khiến anh sướng không thể kiểm soát. Cứ thế anh thúc liên tục vào chỗ nhạy cảm của cậu một cách mạnh mẽ.
"Ah...đừng có...ah đỉnh...đỉnh ở c..hỗ đó....ah...um...đừng...bắt n...ạt em...ah...mà"
Anh liên tục đỉnh vào chỗ nhạy cảm. Cậu sung sướng tinh dịch bắn đầy trong bồn tắm. Cậu run lên do khoái cảm. Vừa mới ra khiến cậu mất sức nhưng bên dưới lại không ngừng nghỉ.
"Bé con à...anh còn chưa ra đâu"
Nói rồi anh bế cậu đến bồn tắm đứng. Anh ép cậu vào cửa kính nhà tắm, hai tay kéo mông cậu lên cao. Bàn tay to lớn giơ lên vỗ mạnh xuống mông tạo thành vệt đỏ.
"Á...hức...đ...đừng bắt...nạt...em"
Beomgyu la lên sau khi bị anh đánh vào mông. Tiếng rên rỉ cùng tiếng nức nở ngày một to hơn. Anh lại đưa dương vật to lớn vào trong lỗ nhỏ ướt át. Anh liên tục ra vào bên trong Beomgyu mà chẳng biết mệt. Sự hoà hợp giữa dương vật của anh và lỗ nhỏ của cậu khiến Soobin vô cùng hài lòng và sung sướng. Anh yêu cậu, yêu tất thảy mọi thứ nơi cậu.
"Ah...sướng...ah...mạnh n...nữa đi"
"Bé con thật dâm đãng"
Phòng tắm chỉ còn tiếng thở dốc lẫn tiếng rên rỉ. Anh nắm lấy eo nhỏ, đâm rút một lúc mạnh bạo hơn.
"Em...sắp...sắp ra"
"Đợi anh một chút...anh cũng..."
Anh thúc ngày càng nhanh và mạnh hơn. Cả hai tới đỉnh điểm cùng bắn ra. Cậu bắn đầy ra mặt kính và sàn. Còn anh bắn vào trong cậu, tinh dịch ấm nóng tràn vào bên trong khiến cậu rùng mình một cái.
Sau đó, anh bế cậu lên, tắm rửa sạch sẽ cho cả hai. Anh mặc đồ lại cho cả hai rồi bế cậu nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường. Anh nằm bên cạnh ôm lấy cậu mà ngủ. Vì mệt quá cả hai nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhưng trước khi chìm vào giấc ngủ cả hai đã trao nhau lời yêu thương lẫn cái hôn nhẹ chúc ngủ ngon.
"Beomie anh yêu em. Ngủ ngon nha bé con"
"Em cũng yêu anh Soobinie. Ngủ ngon"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro