Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuồng Nhiệt Trong Vòng Tay Anh

Soobin đứng tựa lưng vào tường, mắt nhắm hờ như đang tận hưởng không gian tĩnh lặng. Ánh sáng vàng hắt ra từ những ngọn đèn đường, tạo nên những vệt bóng mờ trên khuôn mặt sắc lạnh của anh. Mùi pheromone mạnh mẽ của một Alpha tràn ngập khắp không gian xung quanh, khiến bất kỳ ai ở gần cũng phải rụt rè, kính nể. Nhưng, lúc này, trong đầu anh chỉ hiện lên một hình bóng duy nhất: Beomgyu.

Beomgyu, Omega nhỏ nhắn mà thuần khiết như ánh trăng. Cậu luôn khiến Soobin cảm thấy mình mất kiểm soát. Mùi hương dịu ngọt của cậu, như một loại hoa thanh thoát, không phô trương nhưng lại khiến người khác say mê, khiến mọi giác quan của Soobin đều bị khuấy động. Đôi khi, chỉ cần nghĩ đến việc Beomgyu đang ở gần, cơ thể Soobin đã bừng bừng lửa cháy, từng tế bào trong anh như muốn chiếm đoạt cậu ngay lập tức.

Anh liếc nhìn đồng hồ, khóe môi khẽ nhếch lên đầy tự tin.
"Đến lúc rồi," anh thì thầm như tự nhắc nhở mình, trước khi bước nhanh vào bóng đêm.

Trong căn phòng nhỏ, Beomgyu ngồi bên khung cửa sổ, ngón tay gõ nhịp đều đều trên bề mặt sách. Cậu không còn có thể tập trung vào cuốn sách trước mặt nữa. Ánh mắt cậu đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, như đang mong chờ một điều gì đó sắp xảy ra. Tim cậu đập nhanh hơn thường lệ, không phải vì sợ hãi, mà là sự hồi hộp, kỳ vọng, và...chút gì đó ngại ngùng.

Soobin đã hứa sẽ đến, và điều đó đủ để khiến cậu không ngồi yên được. Cảm giác khi ở bên anh luôn là một sự pha trộn kỳ lạ: vừa căng thẳng, vừa mong đợi, lại vừa muốn lùi bước.

Một tiếng gõ cửa vang lên, khiến Beomgyu giật mình. Cậu đứng bật dậy, hít sâu một hơi để xoa dịu sự hồi hộp trong lồng ngực. Khi cánh cửa mở ra, Soobin đứng trước mặt, bóng dáng cao lớn của anh chiếm trọn không gian cửa. Ánh mắt anh tối đen, sâu thẳm như muốn nhìn thấu cả linh hồn cậu. Trên môi là một nụ cười thoáng chút tự mãn.

"Anh về rồi, Beomie." Giọng nói trầm thấp của Soobin vang lên như lấp đầy căn phòng. Trong không gian chỉ có hai người, Beomgyu cảm thấy tim mình loạn nhịp. Pheromone của Soobin như một làn sóng lớn cuốn lấy cậu, đẩy cậu vào vùng biển ngọt ngào mà không có lối thoát.

Beomgyu không trả lời, nhưng ánh mắt đầy dao động của cậu không giấu nổi sự mong đợi. Soobin bước vào phòng, một tay đóng sầm cánh cửa phía sau mà không cần hỏi ý cậu. Cả không gian như chìm vào bóng tối của những cảm xúc nồng nhiệt chưa bùng nổ.

"Anh có biết...bé đã chờ bao lâu rồi không?" Giọng Beomgyu khẽ khàng, nhưng mang theo cả sự run rẩy nhỏ nhẹ.

Soobin khẽ cười, đưa tay vuốt nhẹ lên má Beomgyu, ngón tay dài chạm khẽ vào làn da mịn màng.
"Anh biết," anh đáp, giọng nói ấm áp pha lẫn chút đùa cợt.
"Nhưng bé cũng biết rõ...chờ đợi không phải là điều bé nên làm với anh."

Beomgyu ngước lên, đôi mắt trong veo pha lẫn chút bối rối. Trái tim cậu đập nhanh hơn, nhưng đồng thời, một luồng nhiệt nóng rực đang dâng lên trong cậu, khiến toàn thân như rơi vào cơn sóng dữ dội. Soobin quá gần, quá mạnh mẽ, và cậu biết bản thân không thể nào thoát khỏi cơn sóng ấy.

Soobin không cần lời đồng ý. Anh cúi xuống, môi chạm nhẹ lên cổ Beomgyu, để lại những dấu ấn cháy bỏng như những vết lửa nhỏ. Mỗi nơi anh chạm vào, Beomgyu cảm giác như da thịt mình đang bị đốt cháy.
"Bé thuộc về anh," Soobin thì thầm bên tai, giọng nói như cơn gió lùa qua, lạnh lùng nhưng cũng đầy sức hút.

Beomgyu cắn nhẹ môi dưới, đôi chân cậu như mềm nhũn dưới sức nặng của ánh nhìn và hơi thở nóng bỏng của Soobin.
"Nhưng...em không muốn mất kiểm soát."

Soobin cười khẽ, ánh mắt sáng lên như đang nắm chắc tất cả.
"Không cần kiểm soát, Beomie. Để anh làm điều đó cho bé." Lời nói của anh không chỉ là một lời hứa, mà còn là một mệnh lệnh ngọt ngào.

Bàn tay anh kéo Beomgyu sát vào mình, cơ thể cậu nhỏ bé hoàn toàn bị bao trùm trong sự hiện diện mạnh mẽ của anh. Beomgyu không còn chút sức lực nào để phản kháng. Từng cử chỉ của Soobin, từ cái chạm nhẹ nhàng đến những nụ hôn mạnh bạo, đều làm cậu tan chảy, dần dần khuất phục trước sự cám dỗ của anh.

"Anh biết bé khao khát điều này," Soobin khẽ nhấn từng lời bên tai, hơi thở của anh làm da thịt Beomgyu như rực lửa.
"Đừng che giấu nữa, cưng à. Anh muốn nghe bé nói...bé muốn gì từ anh."

Beomgyu không thể nào trả lời. Cậu cắn chặt môi, đôi mắt khép hờ trong cơn mộng mị. Nhưng Soobin không đợi lâu hơn. Anh nâng cằm cậu lên, buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt mình.
"Nói đi. Anh biết bé muốn gì."

Cuối cùng, Beomgyu cũng không thể chống cự lại. "Bé muốn...anh," giọng cậu vỡ vụn, nhưng trong đó chứa đựng cả sự chấp nhận và khao khát không thể cưỡng lại.

Soobin khẽ cười, cúi xuống hôn lên môi cậu, lần này không còn nhẹ nhàng nữa. Nụ hôn sâu và mạnh mẽ, chiếm đoạt, đốt cháy mọi suy nghĩ trong đầu Beomgyu. Pheromone của cả hai hòa quyện, tạo nên một thứ mùi hương mãnh liệt đến nỗi không gian xung quanh như bùng nổ trong lửa cháy.

Từng hơi thở, từng nhịp đập của trái tim, mọi thứ đều trở nên cuồng nhiệt hơn, dữ dội hơn. Beomgyu hoàn toàn bị cuốn theo cơn lốc cảm xúc do Soobin tạo ra. Cậu không còn biết mình đang ở đâu, chỉ biết rằng mỗi lần Soobin chạm vào, cậu như tan chảy, mọi thứ trở nên vô cùng rực lửa.

"Bé à...bé sẽ không bao giờ phải chờ đợi nữa," Soobin khẽ thì thầm giữa những nụ hôn ngọt ngào.
"Anh sẽ luôn ở đây, thuộc về bé."

Beomgyu chỉ biết khẽ gật đầu, trái tim cậu đập loạn nhịp trong lồng ngực. Soobin đã chiếm trọn lấy cậu, không chỉ về thể xác mà còn cả tâm hồn.

Đêm hôm đó, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, cả hai hòa quyện vào nhau, đắm chìm trong cơn sóng cuồng nhiệt của tình yêu và khao khát. Beomgyu đã hoàn toàn thuộc về Soobin, và cậu biết, từ giờ, không có gì có thể ngăn cản tình yêu này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro